Phần 8: Tu luyện
Hoàng Bách liền ngồi trên bàn đá hai chân xếp bằng vận chuyển nội công Âm dương, từng luồng khí bá đạo lan toả rồi bay lên, tản mát ra khắp mọi hang cùng ngõ hẻm của sơn đông, rồi lại hoà quyện quyến luyến vào nhau, từng thứ ánh sáng kì ảo như có như thật của những viên đá trên trần động đang phát sáng rồi chiếu thẳng vào thân hình nhỏ bé. Một hình tròn hình âm dương có hai hình trắng và đen bay lên trên cao xoay tròn phát ra những ánh sáng sặc sỡ, bao quanh hình âm dương đó là những dòng bí văn có từ thời thượng cổ như đang nhảy múa, nó cứ vần vũ trên đầu Hoàng Bách rồi lại bao bọc lấy thân thể hắn tạo thành một vòng tròn. Hoàng Bách đang vận chuyển nội công và kết hợp tu luyện là những gì mà Hoàng Bách đã đọc được trong hai quyển nội công của Độc Tôn và Ngọc nữ, nó dường như hoà quyện vào nhau như cùng một thể, Âm dương giao hợp, có âm có dương cũng như có thiên có địa và có sự sống rồi cái chết. Hoàng Bách như đừng giữa một khoảng không bao la rộng lớn, bên trên là ánh mặt trời đang chiếu rọi, bên dưới là bề mặt của đất, chỉ có duy nhất một mình hắn đừng ở giữa. Hoàng Bách như đang hấp thụ những gì còn gọi là tinh hoa của trời và đất, hắn cứ như là một cái máy hút muốn hút toàn bộ những tinh hoa đấy. Hắn cứ mải miết quên đi tất cả mọi thứ để đắm chìm trong tu luyện nội công.
• Ở một nơi khác *
– Hoàng Thượng… Khởi bẩm Hoàng thượng, chúng ta đã bao vây kinh thành được 05 ngày rồi, cứ e như thế này thì dân chúng ngày càng lầm than cơ cực.
– Ta sẽ có cách.
Bạch Long suy nghĩ một hồi rồi mặc trên người là bộ áo giáp được tinh chế bằng sắt thép đặc chế màu vàng, nó toả ra một thứ ánh sáng lạ kì khiến cho những người khác cảm thấy như bị áp súc, khó thở… Đi ra khỏi trướng rồi bay lên trên cao, tay cầm theo một thanh Trường thương dài 3m nặng 35 kg vô cùng cổ quái và hét to…
– Lý Trùng Sinh… nếu như ngươi là con rùa thì hãy làm con rùa rụt đầu… còn nếu là con người thì hay mau ra đây chịu tôi…
Nghe tiếng hét lớn, Lý Trùng Sinh từ trong Hoàng Cung bay lên.
– Ha…. ha… ha… Bạch Long… ta không ngờ sau bao năm ngươi bị nội thương như vậy mà vẫn còn oai phong như vậy… Ngươi vẫn chưa chết sao…
– Hừ… hừ… hừ tên loạn thần tặc tử như ngươi cướp ngôi đoạt vị… khiến cho dân chúng lầm tha cơ cực… Hôm nay ngươi có dám đấu với ta một trận không…?
– Khà… Khà… khà… được… vậy thì theo ngươi hai ta sẽ đấu như thế nào…?… Ngươi cứ nói đi… để rồi ta cho ngươi chết một cách thống khoái.
– Được… hay cho một tên loạn tặc làm phản như ngươi….thế thì hai ta sẽ đấu một trận, dùng một chiêu mạnh nhất để phân cấp. Nếu như ngươi thắng thì ta sẽ nguyện nhường ngôi cho ngươi và công nhận ngươi là Hoàng Đế của Trung thổ…
– Được…
– Còn nếu ta thua…?
– Còn nếu như ngươi thua thì lập tức tự sát, tránh cho bách tính và dân chúng lầm than chịu cảnh tai ương.
– Được… ta kháo…
Lý Trung Sinh hét lớn, tay phải huy kiếm tạo thành một vòng tròn màu đen, vòng tròn đen đó ngày càng lớn, kèm theo đó là mùi hôi thối nồng nặc bắn mạnh về phía Bạch Long. Khi bay được một nửa đường thì bên trong tâm vòng tròn đen đấy bay ra một con Mãnh long toàn thân màu đen vô cùng cổ quái kèm theo đó là những tiếng gầm gừ nghe chói tai vang vọng, khiến cho thiên địa lu mờ, một cỗ hắc ám bao trùm khắp Kinh thành. Bạch Long thấy Lý Trùng Sinh xuất ra chiêu thức cường hãn như vậy thì cũng vận chuyện công pháp xuất ra một chiêu tối cường nhất của mình ‘’ Thiên long hoành hành ‘’ lấy thân thể Bạch Long làm trụ, trường thương xoay vòng tạo thành một con Rồng vàng sặc sỡ gầm gừ bắn mạnh về phía con Mãnh Long. Lúc này thiên địa chợt có ánh sáng chói chang lan tỏ khắp mọi ngóc ngách, khói bui bay mù mịt khiến cho người khác đừng không vững liền bắm chặt vào bất cứ thứ gì… không gian hầu như là màu trắng. Khi hai con rồng trắng và đen kia va vào nhau thì nổ tung tạo thành một cơn địa chấn, mặt đất rung chuyển nhà cửa đổ nát, từng rãnh sâu được tao ra, nước sông xung quanh chảy cuồn cuộn như có sóng thần. Những người đứng trong phạm vi của cuộc chiến không chịu được sức ép của vụ nổ liền nổ banh xác, khiến cho cảnh tượng vô cùng thê lương.
Khi hai con rồng va vào nhau gây chấn động, Bạch Long biến đổi liền dùng hết sức lực của mình bay vòng về sau lưng Lý Trùng Sinh rồi vận dụng chút sức lực còn lại đâm mạnh cây trường thương với tốc độ kinh hoàng của mình vào sau gáy của Lý Trùng Sinh, cây trường thương đó đâm mạnh khiến cho nó xuyên qua sau gáy Lý Trùng Sinh.
– Ha ha ha… ta không ngờ Bạch Long ngươi bị nội thương như vậy mà vẫn còn mạnh như vậy… ta đã đoàn sai thực lực của ngươi… Ta có chết thì cũng phải kéo ngươi theo.
Sau đó Lý Trùng Sinh vẫn dụng một chút hơi tàn còn lại bay lùi lại phía sau rồi bạo phát.
Trên không trung là một thi thể đang rơi nhanh xuống mặt đất… kèm theo là những tiếng hét vang vọng trong không gian mịt mù…
– Hoàng Thượng… Hoàng Thượng… Hoàng Thượng… Bạch long chàng không thể chết.
– ……………………… Từng tiếng hô thét gào vang lên bao trùm tất cả như những tiếng sấm đang gầm vang trong thiên địa… Từng người một đang quỳ xuống khóc nức nở…