Phần 9: Thành quả.
Thế là đã 2 năm trôi qua, hắn đã hơn 7 tuổi , bao năm qua hắn vẫn đắm chìm trong tu luyện nội công. Hắn không biết rằng trong thời gian 02 năm này ở bên ngoài đã xảy ra trận đại chiến kinh thiên động địa của cha hắn ( Bạch Long và Lý Trùng Sinh ) khiến cho hậu quả để lại gần như là phế tích. Lý Trùng Sinh bạo phát mà chết, còn cha hắn rơi xuống may mà không chết nhưng vốn bị nội thương lúc trước thì lại trờ nên nghiêm trọng sau trận chiến ) con khỉ năm xưa cứu hắn vẫn hàng ngày quanh quẩn bên cạnh hắn. Lúc này thì nội công của hắn đã đạt tới cấp bốn chuẩn bị vào cấp năm, hắn mở mắt ra và thở ra một ngụm trọc khí. Hắn cảm thấy hai năm hắn mới chỉ đạt được có một cấp ( Định công mệnh, mày có để cho người khác sống không? Một võ giả muốn tu luyện lên 1 cấp phải trải qua ít nhất là 10 tới 20 năm thậm chí là lâu hơn khi từ cấp 01 tới 03 vậy mà mày đạt đc 01 cấp độ trong vòng 02 năm lại từ cấp 03 lên 04. Đúng là nghịch thiên ) thôi thì được bao nhiêu tốt tới bây nhiêu thôi ( thằng chó ) hắn thầm nghĩ… Hắn vươn vai đứng dậy khiến cho các đoạn khớp xương kêu răng rắc, duỗi chân duỗi tay cảm thấy trong người thật là sảng khoái, cảm thấy thân hình mình đã cao lớn thêm được một chút, cơ tay cơ chân rắn chắc. Hắn xuất nhẹ ra một quyền vào trong khoảng không thì thấy xung quanh nổ ra từng tiếng nổ ấm…ầm… thiết nghĩ công lực không tệ, khiến cho con khỉ đang loanh quang ở gần chạy tán loạn như đang phấn khích kém theo đó là sự sợ hãi, con rồng vẫn lởn vởn bao bọc lấy đan điền và xung quanh thân thể của hắn, khiến cho công lực của hắn khi xuất ra có phần tăng thêm. Sau khi xuất một quyền xong hắn thu lại nội công và kiếm tra xem hai vị sư phụ của hắn có để lại thêm vật gì có giá trị không.
– Ta kháo… sao lại không có thứ gì thế này…? Ngoài 06 quyển sách kia ra, không còn thứ gì đáng giá hay sao…? không lẽ 2 vị sư phụ này nghèo tới mức như vậy…?
Hắn tức giận đi lại xung quanh kiểm tra lại một lần nữa thì ngoài cái bàn đá kia ra thì phát hiện duy nhất có 02 cái nhẫn đang nằm cạnh cái bàn đá thì giật mình kinh hãi kiểm tra, không ngờ đây là vật cực kì hiếm có trong nhân gian, nó được gọi là Nhẫn trữ vật. Vì hắn có đọc trong sách của Độc tôn có ghi chép về mức độ hiếm có của báu vật này ( chỉ có khi đếm trên đầu ngón tay ) vừa chứa được đồ lại có thể chứa được vật sống.
– Ha…. ha… ha… thật là thống khoái…. hắn vội vàng cắn đầu ngón tay nhỏ vào hai Nhẫn trữ vật, từng đợt ánh sáng dịu nhẹ phát ra lan toả khắp xung quanh chiếc nhẫn rồi từ từ bay vào ngón tay giữ của hắn rồi biến mất. Hắn vận dụng chút nội công và suy nghĩ rồi cười nắc nẻ như con chờ mẹ đi chợ về, một cách ngây dại. Trong 02 nhẫn trữ vật đấy có cơ man toàn những đồ quý, siêu hiếm trên thế gian, kim ngân tài phú nhiều tới mức nuôi một quốc gia có thể sống trong 05 năm.
+Thảo dược: thì có rất là nhiều.
+ Đan dược chuẩn kì có hàng vài vạn, cấp 1 2 3 có hàng vạn viên, cấp 5 tới cấp 6 thì có gần vạn viên ( hắn không biết rằng năm xưa Độc tôn từng là số ít trong cao thủ luyện chế đơn đan dược ).
+ Hệ thống vũ khí thì cấp 1 2 3 thì có gần trăm loại khác nhau.
+ Bí kíp võ công thì có vài bộ khác nhau.
+ Hệ thống trận pháp có 8 loại trận ( sau này hắn chế ra thêm 01 bộ trận pháp lấy tên là Cửu thức trận ). Hắn lại cảm thấy kinh ngạc hơn khi phát hiện ra một toà bảo tháp nộ rõ những ánh hào quang, hắn vui mừng tới nỗi cười không ngậm được miệng khi toà bảo tháp này là Tháp thông thiên, tháp này gồm có 9 tầng được ghi lại rất cụ thể trong quyển sách thứ nhất của Độc tôn, 9 ngày ở bên trong bảo tháp tấng thứ nhất bằng 1 ngày ở bên ngoài và cứ thế nhân lên.
Sau khi hắn kiểm kê tài sản mà hai vị sự phụ của hắn xong, hắn lấy tạm một thanh kiếm han rỉ bị vứt vào một xó, hắn nhỏ máu nhận chủ thì…
Oanh… oanh… long… long. Cây kiếm như được thức tỉnh, toàn thân phát ra một ánh hào quang rực rỡ, một con rồng trắng xuất hiện bay ra rít gào như muốn chứng minh sự tồn tại của nó. Con rồng bay ra nhả những đám khí trắng vào thân kiếm khiến nó càng rực rỡ hơn, thân kiếm sắc bén dường như chỉ cần một sợi tóc rơi vào là đứt làm đôi, con rồng vờn quanh một lúc rồi từ từ bay vào thân kiếm tạo lên một ánh sáng nhè nhẹ dịu mát khiến cho thanh kiếm như có khí linh sống động. Hoàng Bách thấy chuôi kiếm in lên hình một con rồng đang bay lên với khí thế cao ngạo còn thân kiếm khắc hàng chữ Cửu kiếm.
Ha… ha… ha… Hoàng Bách vận một chút khí lực đưa kiếm lên chém nhẹ vào một góc tường động thì thấy kiếm rẹt một đường rất mềm mại nhưng in sâu vào trong tường động. Đúng là một cây kiếm tốt… thích hợp cho việc tu luyện kiếm pháp Độc tôn cửu kiếm.
Hắn nhanh chóng nhét vài viên đan dược cấp 3 có tên là Thể lực đan vào miệng, cầm cây Cửu kiếm bắt đầu tu luyện Độc tôn cửu kiếm.