Phần 15
Vừa định đánh trả hai thằng đó tôi chợt nhớ đến cú điện thoại gọi đến tôi vào tối qua, cú điện thoại đến từ Lam Ngọc:
– Alô, Phong nghe máy đây, chuyện gì thế Ngọc?
– Ngày mai Phong đã quyết định đấu với thằng Vũ phải không?
– Ừ, phải! Ngọc cứ ở nhà đi, Phong tự lo mà!
– Ngày mai… Phong giả vờ thua đi…
Vì thế đây là lí do tôi sững người lại không tiếp tục tấn công mà lui thế thủ thế.
Lúc đầu hai thằng đó còn e dè, tưởng tôi đang suy tính việc gì đó nên không dám lấn tới. Nhưng lúc sau, thấy tôi có vẻ thoái lui thủ thế thì bọn chung mới lần lần lên tấn công. Ban đầu là những đòn gió, thăm dò đối phương nên thu đòn về rất nhanh. Đến sau chúng bắt đầu tấn công sâu, nhắm thằng vào những yếu điểm của tôi mà đánh.
Lúc bình thường, tôi có thể né những đòn đánh ấy một cách dễ dàng nhưng vì phải giả vờ thua nên tôi đành để bọn nó thực hiện được ý đồ của mình.
Bọn nó đánh vào ngực vào bụng, rồi có những cú táng cực mạnh vào mặt tôi nữa.
Đến chừng một lúc sau, phần vì đã thấm đòn, phần vì phải giả vờ bị đánh gục nên tôi đã ngã quỵ xuống đất, thở hồng hộc nhưng mắt vẫn còn nhìn trừng thằng ác ôn đó.
Phần thằng vũ, có lẽ nó tưởng tôi đã gục ngã thật nên liền ra hiệu cho hai thằng kia đứng nép ra để nó lù lù bước đến.
Nhìn vẻ thảm hại của tôi, nó cưới nhếch mép rất khoái trá:
– Hề hề, tưởng mày siêu cỡ nào! Ai ngờ cũng là thằng tép riêu thôi!
– Thằng chơi khốn nạn, mày thử đánh một mình tao xem!
– Nếu mày muốn thì tao chiều…
Vừa nói nó vừa tán vào mặt tôi một bạt tay cực mạnh khiến tôi ngã ra nền đất, choáng váng:
– Hề hề, nếu mày muốn thì còn tiếp đây!
Nó xách đầu tôi lên, đấm liên tục mấy cú vào bụng tôi. Rồi liền đó đạp một đạp cực mạnh làm tôi bật ngửa ra sân cát nằm sõng soài.
– Thấy sao, muốn tiếp không oắc con? – Nó cười đểu vuốt cằm.
Tính đến thời điểm hiện tại, kế hoạch của tôi đã thành công mĩ mãn rồi, chắc thằng Toàn giờ này đã quay được những thước phim cần thiết cho kế hoạch. Đó là nhờ kế hoạch tuyệt vời của Lam Ngọc tối qua:
– Tại sao phải giả vờ thua?
– Đương nhiên nếu Phong đã quyết định liều để đánh nhau với thằng Vũ thì phải liều cho đáng.
– Phong vẫn chưa hiểu!
– Theo như bản tính của thằng Vũ, nó sẽ chẳng bao giờ đến một mình đâu, ít nhất cũng sẽ dẫn 2 – 3 người theo!
– Vậy Phong sẽ đánh bay hết bọn chúng?
– Không đừng như thế, nếu Phong đánh bại hết bọn chúng rồi mới đánh nhau với thằng Vũ thì thuyết phục đâu. Nó có thể nói Phong gây chuyện với nó trước đấy! Đến lúc đó hại nhiều hơn là lợi!
– Vậy Phong phải giả thua à!
– Ừ, Phong có thể đánh bại 1 – 2 thằng gì đó rồi để mấy thằng còn lại đánh bại! Đến lúc đó thằng Vũ nhát cấy thế nào cũng ra khỏi cái mai rùa để đánh Phong thôi!
Quả thật như Lam Ngọc nói, sau khi tôi đã bị hạ gục nó liền ra tay trả đủa tôi ngay. Nó đánh tôi như thể bao oán hận đã dồn nén bây lâu nay vậy. Đánh đến nổi toàn thân tôi đau nhức không thể gượng lên được.
Thấy tôi đã kiệt sức vì bị đánh tơi tả, nó ngồi xổm trước mặt tôi nắm tóc dựng đầu tôi dậy:
– Sao, còn mạnh mồm võ Trần Gia gì đó của mày vô địch không hả?
– Tao thua, muốn xử gì thì xử!
– Khà khà, biết điều đấy! Từ nay mày đừng bén mảng vào Hoàng Mai nữa nhé!
Khoang đã…
Khi nó vừa quay đi cùng đám đàn em, tôi vội gọi với.
– Trước khi rời xa Hoàng mai tao muốn hỏi?
– Hỏi gì nào?
– Có phải mày đã hợp tác với ba Hoàng Mai bắt cóc em?
– Hà hà, thấy mày thảm hại như thế tao cũng cho mày biết! Tao đã hợp tác cùng thằng cha đó bắt cóc Hoàng Mai nhưng số nó hên quá thế mà cũng thoát được!
– Vậy còn những vụ trước?
– Sao, vụ diễn văn nghệ à!
– Có phải mày đã cắt áo của Lanna không?
– À, việt đó thì tao đương nhiên không làm! Con Cẩm Tiên đã làm hộ tao rồi! Nó cũng là cánh tay đắt lực của tao đấy, hề hề!
– Thì ra mọi việc đều do bàn tay bản thỉu của mày làm à?
– Đúng, ai bảo mày dám dành Hoàng Mai với tao! Đó là cái giá phải trả cho mày đấy, há há há!
Kết thúc! Đến lúc này thì kế hoạch của tôi đã hoàn toàn kết thúc rồi, phim có giọng nói xác thực cũng có. Tôi tin chắc máy quay của thằng Toàn cũng đã thu được những gì nãy giờ thằng Vũ đã nói, một kế hoạch đại thành công!
Nhìn mặt nó với cặp mắt tràn đầy tự tin, tôi ngồi dậy cười giòn như bắp:
– Hề hề, chúc mừng mày đã sặp bẫy!
– Sao…
– Toàn, kế hoạch thành công rồi, xuống chào khán giả nào!
Vừa dứt câu, thằng Toàn đã nhảy từ trên cây xuống, ôm theo cái máy quay mà đưa tay lên làm hình chữ ok:
– Tốt, mấy chú diễn xuất sắc lắm! Dự là liên quan phim của hội đồng kỉ luật nhà trường sẽ tuyên dương mấy chú đấy!
– Tụi bây… – Thằng vũ trợn mắt.
– Hề hề, mày đã dính bẫy rồi Vũ ạ, từ nãy đến giờ tụi tao đã quay lại quá trình mày đánh thằng Phong! Ngay cả những lời thú nhận chủ mưu của mày tao cũng đã ghi lại hết!
– Khốn nạn, lũ chó dám chơi tao à!
– Đơn giản thôi! Mày chơi hèn hạ, tụi tao chơi đẹp với mày làm gì?
– Mịa, tóm cổ thằng đó cho tao! Đập nát cái máy quay đó!
Lập tức một thằng trong số đó lao đến thằng Toàn toan cướp lấy cái máy quay đó làm tôi hoản hồn thét lớn:
– Toàn, chạy đi! Không được để mất cái máy quay!
Tôi hốt hoản là bởi vì thằng Toàn chỉ là một thằng công tử cao ráo được một chút bảnh toản còn ngoài ra nó chẳng biết tý võ gì cả. Nếu như bây giờ bị thằng kia tấn công thì chắc chắn nó bép dí và đương nhiên cái máy quáy đó cũng bị thủ tiêu ngay tức khắc.
Tôi đã sai lầm khi nói ra kế hoạch của mình với thằng Vũ quá sớm mà không quan sát tình hình hiện tại.
Tôi bây giờ đã bị thương rồi, chẳng thế nào đủ sức để ngăn cản thằng đó cướp máy quay cả, chỉ biết nhìn thằng đó lao đến thằng Toàn trong vô vọng. Bao toan tính của tôi chẳng lẽ kết thúc tại đây sao?
Viễn tưởng thằng Toàn sẽ chạy đi để bảo vệ chiếc máy quay nhưng không, nó vẫn đứng đó. Lúc đầu tôi cứ nghĩ nó sợ đến nổi chôn chân ở đấy không chạy được nhưng khi thấy nó rụt chân phải về phía sau tôi mới kinh ngạc mà tròn mắt nhìn nó.
Bởi vì động tác nó làm rất giống… Lam Ngọc lúc chuẩn bị xuất cước!