Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Đời học sinh – Quyển 2 – Full

Truyện Sex: Đời học sinh – Quyển 2 – Full


Phần 58

Trở lại với ngôi nhà thân yêu của Ngọc Lan. Theo đúng kế hoạch, tôi đèo nàng về nhà mình đợi tôi thay đồ xong rồi vọt sang nhà nàng cùng ăn trưa và nghỉ ngơi ở đó.
Buổi trưa ở nhà Lan cũng không quá đặc biệt vì theo như tôi biết, người nước ngoài, đặc biệt là người Pháp không chú trọng đến việc ăn trưa. Họ hoàn toàn trái ngược lại với thói quen của người việc Nam là ăn sáng ít, ăn trưa nhiều. Cho nên buổi ăn trưa tôi chỉ ăn theo nàng vài lát bánh san quít thôi.

Mà công nhận là tuy ăn ít nhưng xem ra không thiếu chất chút nào, từng miếng bánh san quít hình tam giác chứa đầy thịt bít tết, sà lách, bơ, cà chua nhìn ngon kinh khủng. Đến nỗi mới ăn được 2 miếng đã no căng bụng, không muốn ăn nữa. Thảo nào họ lại phát triển to con như thế.

Nhưng món chính tôi chờ đợi nhất vẫn là tách cappuccino do chính tay nàng pha chế. Nó thơm lắm, nàng chỉ pha chế trong bếp mà đã bay ra đến tận phòng khách chỗ tôi đang ngồi, làm tôi phải rạo rực chạy vào bếp tòm tèm chỗ cà phê nàng đang chế biến:

– Chù ui, làm nhanh lên Lan ui, chắc chịu hông được quá!





– Gì mà làm thấy ghê quá đi, chẳng phải lan đã chỉ Phong cách pha rồi sao?

– Thì biết pha nhưng mà chẳng hiểu sao không ngon được như của Lan, vả lại Phong cũng chẳng biết trang trí mặt cà phê nữa, cứ mỗi lần pha xong nhìn nó cứ hỗn độn thế nào ấy!

– Được rồi, thua Phong luôn! Nhìn Lan pha nè!

Nàng đánh bọt ly sữa kem trên tay rồi rót vào tách cà phê đen một cách thuần thục như một thói quen hằng ngày. Đôi tay nỏn nà của nàng rót qua lại tách cà phê để tạo hình theo ý muốn, và chẳng mấy chốc sau tách cappuccino tuyệt hảo có hình chiếc lá đã được bày ra trước mắt tôi gọn gàn và dứt khoát. Tách còn lại được nàng dùng kỹ thuật y chang như thế để tạo thành hình chú cá chép xinh xắn chỉ sau vài động tác rót kem.

Tôi chỉ biết há hốc nhìn nàng phô bày kỹ thuật pha chế của mình mà chẳng thể nói lên được lời nào. Quá tuyệt đỉnh, quá điêu luyện! Thậm chí nàng có thể mở quán nếu muốn và chắn chắc quán đấy sẽ rất đông khách. Cà phê đã ngon, người pha cũng đẹp thế này có chết cũng phải thử một lần.

– Đây, thưa quý ngài khó tính!

Nàng đặt tách cà phê xuống bàn trêu đùa.

– Hà… Thơm nức mũi! Kiểu này chắc nghiện luôn rồi!

– Lo mà học cách pha chế cho ngon đi!

– Rồi mà, khà khà! Ngày nào cũng được tách thế này thì còn gì bằng!

– Thiệt tình, nịnh quá rồi đó ông tướng ơi!

Nàng cười giả lả để che đi vẻ ngượng ngùn nhưng có vẻ mọi thứ đã lộ rõ qua hai gò má ửng hồng.

– Mà Lan này, Lan học làm mấy món Tây này từ đâu vậy?

– Hì hì, món ăn thì Lan học từ mẹ còn những món ăn tráng miệng hay thức uống thì lan học từ lớp nữ công của trưởng đó!

– Ui cha, học gì nhiều vậy?

– Thế là ít rồi, em Lan còn… à hông có gì!

Đột nhiên nàng khựng lại, đôi chân mày khẽ nhíu lên khó chịu.

Thấy thế tôi lại thắc mắc:

– Ủa, Lan nói em gì đấy?

– À không, chỉ là lúc còn bên ấy có một số học sinh nhỏ tuổi hơn mình học nhiều môn lắm cơ!

– Ồ, ra vậy! Chắc ở đó vui lắm hả?

– Hì, cũng vui! Nhưng về đây có lẽ vui hơn gấp mấy lần!

– Chuẩn! Không gì bằng quê hương mà! – Tôi nắm tay bật ngón cái gật gù. – Thế ở bên đó có ai nói gì Lan không?

– Nói gì là nói gì cơ?

Nàng tròn mắt ngây ngô chưa hiểu ý câu hỏi.

– Là nhìn Lan mang nét Việt Nam thế này bạn bè có nói gì không?

– Hì, có mà ít thôi, chủ yếu là hỏi đất nước mình ra sao chứ ít khi quan tâm đến những chuyện khác lắm!

– Ủa, mấy tụi nó không thấy lạ khi có học sinh Việt hả?

– Hoàn toàn không, ở trường có rất nhiều học sinh quốc tịch khác nhau! Mình chỉ là một trong số đó thôi!

– Chí ít cũng phải chú ý tới Lan một chút chứ nhỉ?

Nghe xong nàng cười khì đập vai tôi:

– Hì hì, Lan biết ý của Phong là gì rồi! Có thì cũng có đấy nhưng Lan chỉ lo học không quan tâm gì đến đâu!

– Ây chà, nghe hơi phũ phàng nhỉ?

– Phong nghĩ sao cũng được nhưng Lan sẽ cứ phũ phàng như thế cho đến khi tìm được người mình yêu!

Đột nhiên nàng nhìn tôi mỉm cười khiến bao mạch máu trong trái tim tôi muốn nổ tung.

Đã bao lần tôi suýt phải đổ vì nụ cười huyễn hoặc như thế này. Nàng không cần phải cười thật tươi, thậm chí cũng không cần phải mở miệng. Chỉ cần một cử chỉ nhoẻn môi nghiêng mái đầu thôi cũng đủ làm tim ai phải xao xuyến huống chi là cặp mắt xanh biếc kia cứ như xoáy sâu vào tim.

– Nè Phong, hồn bay đi đâu nữa rồi!

Nàng phe phẩy tay trước mặt tôi như gọi hồn.

– Ơ, hề hề! Tại cà phê nó đang thấm nên ngây người ra ấy mà!

– Ui xạo! Thấy mặt dại gái rõ luôn kìa!

– Sặc, làm gì có!

– Thiệt hông, sao nãy cứ nhìn Lan chằm chằm thế?

– Thì… à… Phong đang ngắm người đẹp! Phải rồi, người đẹp ngay trước mắt Phong đây mà!

– Xì, gì cũng nói được! – Nàng chu mỏ nguýt dài – Mà hình như tới giờ qua nhà Toàn rồi đó Phong!

Nghe nàng nói tôi mới nhìn lại đồng hồ, bây giờ đã là 1h trưa. Chắc có lẽ bên nhà thằng Toàn đã đến đông đủ nên tôi với nàng lật đật thu xếp ly tách trên bàn chuẩn bị dông xe qua nhà nó.

Nếu so ra thì nhà thằng Toàn có vẻ xa hơn nhà Ngọc Lan một ít, nhưng tương đối dễ tìm bởi vì cô hồn này ở gần Phú Mỹ Hưng, khu đô thị giàu bậc nhất Sài Gòn. Nội cái khoản sân nhà của nó không cũng gần bằng khuôn viên nhà tôi rồi. Thế mà thằng này lại chọn trường tôi để học thay vì mấy trường quốc tế khác. Chẳng biết nó nghĩ gì nữa, cơ mà nếu nó đi học trường quốc tế thì làm sao gặp tôi được chứ, nếu không có nó chắc tôi thân tàn ma dại từ lúc nào rồi.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng