Phần 20
– Sao em lại lên đây?
– Ơ sao anh lại ở đây? Mắt G gãi bộ tròn xoe nhìn tôi…
– Em cố tình đi theo anh ahhhh?
– Đâu em đi chơi mà… ngồi gọn vào em ngồi với!!!
– Em làm visa cho anh nên em biết lịch trình luôn đúng không???
– Hihihi em đi chơi anh đừng có nghĩ linh tinh nhé, ngồi xích ra nào… – nói rồi con bé ngồi phịch xuống ghế, luồn tay ôm lấy cánh tay tôiiii…
Tôi kệ kéo mũ ngủ… đang thiu thiu ngủ con bé lại chu mỏ lên thơm vào má tôi, giật lấy 1 bên tai nghe của tôiiii…
– Không để anh ngủ ah?
– Tôi qua trả bài mệt quá ah mà ngủ như chết thế hihihi, anh phải thức cùng em chứ…
– Anh lên xe là buồn ngủ, em biết rồi còn gì! Mà em đi theo anh thế này, thật là…
– Kệ em, em có tiền em đi chơi, em có đi theo anh đâu???
– Em chủ động đòi làm visa cho anh xong em làm luôn cho em theo lịch trình còn gì! Đáng ra anh không nên nhờ em – tôi hơi gằn giọng…
Con bé tự nhiên im lặng, bỏ cánh tay tôi ra, 5 – 10p im lặng trôi qua, tôi bị phá nên chả ngủ được nữa, quay sang nhìn Giang, thấy con bé im lặng, mắt nhắm nghiền, chắc là giận tôi, nhưng tôi kệ, lại cái trò nước mắt tôi lạ gì…
Tầm 9h sáng xe dừng lại để mọi người ăn sáng, tôi nhìn sang bên cạnh thấy con bé ngủ từ lúc nào rồi, bây giờ nó ngồi cạnh thì không ra được, mà ra thì em nó tỉnh ngủ, đang không biết làm như thế nào thì Giang ngồi dậy quay mặt sang phía tôi, mascara lem sang 2 bên khóe mắt…
– Được rồi, em không làm phiền gì đến cuộc sống của anh nữa, em xuống xe đi về là được chứ gì. Em như con zồ ấy, lẽo đẽo theo đuôi anh làm gì không biết, rõ nhục!!!
Nói rồi Giang chụp mũ lại lấy ba lô đeo lên vai quay đi. Tôi nắm lấy cổ tay em kéo lại…
– Đi đâu?
– Bỏ tay ra, em làm theo ý anh là được, đi cho khuất mắt anh, cho anh thoải mái…
– Anh xin lỗi, nãy anh hơi nóng!
– Anh thì có lỗi gì! Em là người lẽo đẽo theo anh làm phiền anh cơ mà (chữ mà kéo rõ dàiiiii)
– Thôi, đã lỡ rồi thì thôi, xuống cái gì mà xuống…
Giang vẫn giằng tay ra khỏi tay tôi để tiến ra cửa xe…
– Anh đã bảo thôi rồi mà, còn đi đâu nữa!!!
– Thế không đi ăn sáng ah? Em khóc nãy giờ đói lả, có ai thèm để ý đâu!!! – Nói rồi Giang kéo tôi xuống xe ăn sáng.
Sau đó xe lại tiếp tục chạy, đến cửa khẩu hữu nghị, tôi và em làm thủ tục xuất cảnh cùng với cả đoàn, sang bên kia biên giới, chúng tôi lại đổi 1 xe khác để tiến đến Bằng Tường. Không biết bây giờ như thế nào chứ 2 bên biên giới ngày đó khá là khác nhau, bên Việt Nam thì đến tận cửa khẩu nhà dân vẫn còn san sát rất sầm uất, còn bên kia TQ thì chỉ có rừng núi hoang vu, hun hút, xe đi trên đường cao tốc của chúng nó luôn chứ không đi theo đường nhỏ như bên mình.
Tôi và giang ngồi nhìn ngắm khung cảnh một lúc thì cũng chìm vào giấc ngủ khi mà sóng điện thoại cũng mất dần… Chúng tôi ăn trưa tại 1 nhà hàng nhỏ rồi chiếc xe chỉ dừng bánh tại Bằng Tường khi mà trời đã tối… tôi xem đồng hồ thì cũng 6h tối. Tôi và giang mỗi thằng một vali bắt đầu tìm hiểu xung quanh… Và việc đầu tiên là đi mua 1 chiếc sim điện thoại vì theo lịch thì tôi sẽ liên lạc với 1 người Việt Nam ở đây để anh ta chỉ đến khách sạn…
Đón tôi là 1 anh chàng trung niên tên là Hải, anh dẫn tôi đến 1 khách sạn nhỏ, do có Giang cũng biết tiếng TQ rồi nên tôi cũng trao đổi qua, không cần sự giúp đỡ của anh ta nữa, trả phí theo thỏa thuận rồi anh ta ra về. Nhìn bên ngoài cái khách sạn hơi cũ cũ tôi và giang hơi ái ngại…
– Hay mình bắt taxi bảo nó chỏ rat rung tâm xem cái khách sạn nào khác đi anh, em thấy cứ sao sao ý…
– Uh anh cũng thấy thế…
Nói rồi tôi và giang ra trung tâm xem xét cuối cùng cũng tìm được 1 cái khách sạn nhìn khá ổn, cơ bản bằng tường cũng vắng vẻ không quá sầm uất như tôi tưởng tượng, hoặc do chúng tôi chưa đến đúng nơi cần đến… vào lễ tân xem giá phòng, chúng tôi chọn phòng 300 tệ giường đôi, bụng thì đói nên chúng tôi làm thủ tục cho nhanh còn để đồ để kiếm cái gì ăn… vừa lên phòng thì… d m bên ngoài nhìn cũng được mà bên trong nát vãi cả đái, cửa phòng cũng cũ luôn, mở cửa phòng vào thì đéo khác cái nhà nghỉ bình dân tí nào, tính ra 300 tệ cũng gần củ chứ ít đâu… cái bất ngờ hơn nữa là, khi để đồ xuống bàn tôi quay ra nhà vệ sinh rửa mặt… cái đm cái nhà vệ sinh, các ông đéo tin được đâu, năm 2k rồi mà phòng 300 tệ chúng nó cho tôi dùng cái gì thế này… bồn cầu chỉ có đúng 1 cái lỗ… đúng 1 cái lỗ to bằng bát ô tô ấy… ngồi xổm, đéo có chỗ để chân đâu nhé… chân để đâu cũng được, mỗi cái lỗ ấy, ỉa cho nó trúng vào, không dây ra sàn đấy…
Tôi hét lên kinh dị, giang chạy vào xem có chuyện gì cũng hét lên…
– Eo ơiiii cái gì thế này anh??? Thế kỷ nào rồi mà còn như này, khiếp quá…
– 300 Tệ cái nhà nghỉ vãi chưởng, hay là chọn cái khác?
– Tí xuống lễ tân xem có phòng khác không chứ khiếp quá, mà anh xem kìa giấy vệ sinh kìa…
ĐM cuộn giấy màu xanh xanh đỏ đỏ ngày xưa ấy các ông ạ, nó nhăn nheo ấy, kinh dị vcd…
Tôi với Giang xuống lễ tân đổi phòng thì được biết là toàn bộ đều thế, phòng 500 tệ thì giường đẹp hơn thôi… chán, thôi đằng nào cũng chỉ ngủ thôi mà, chịu khó 1 đêm vậy, bây giờ chúng tôi đói cồn cào rồi, đi kiếm đồ ăn vậy…
Do đất khách quê người nên chúng tôi đều mang theo toàn bộ tiền bạc theo bên mình, tôi còn cẩn thận găm găm mấy chỗ… chúng tôi không đi taxi mà chọn xe lam để vừa đi vừa ngắm phố, ông lái xe đưa chúng tôi đến cái chợ cũng khá sầm uất, hoá ra ở đây cũng có nhiều người Việt Nam phết, nhìn thấy chúng tôi là nhận ra người mình ngay… nói chung là đồ ăn cũng không khó ăn như chúng tôi tưởng tượng, chắc do gần biên giới nên là đồ ăn sẽ dễ ăn hơn chút.
Trên đường về thằng lái xe còn lấy 2 tay đập vào nhau ý hỏi tôi có đi kình kịch không các ông ạ, bố tổ sư, tôi đang đi với gái mà nó vẫn hỏi chư!!! Nó lòng vòng đưa chúng tôi qua cái khu kiểu phố đèn đỏ ấy. Ở đấy đéo có đèn đỏ đâu, chỉ là 1 tòa nhà cũ kỹ, gái chúng nó ngồi là liệt ấy, nhưng già xấu vãi đái luôn ấy…
– Bao tiền 1 phát hả anh zai – Giang hỏi bằng tiếng TQ…
– 300 Tệ thoải mái luônnnn – lão cười và nói…
– Anh hay đi không?
– Không, anh chả bao giờ điiii – lão trả lời…
– Dm 1 củ 1 phát mà hàng ngồi đường thế này, gái bên TQ đắt giá em nhỉ…
– Anh vào làm phát không em ngồi đợi này – con bé cười trêu tôi…
– Con lạy mẹ, nhìn hàng thế kia mà húc được ah…
Cứ thế lão chở chúng tôi đi loanh quanh khu trung tâm, hóa ra ở đây buổi tối cũng không quá là buồn các ông ạ. Về đến khách sạn lão còn cho sdt để sáng mai gọi lão đón ra bến xe…
Tôi với Giang quay lại phòng đối diện với cái bồn cầu siêu bựa…
– Bây giờ ai trước? Em hỏi tôi…
– Để anh, nhỡ may nóng lạnh có làm sao thì nhục lắm!
– Cấm được làm gì dây rớt ra sàn nhà đấy… ha ha ha…
– Đồ điên – nói rồi tôi vào tắm rửa…
Đứng tắm mà cứ nhìn cái bồn cầu tôi đéo nhịn được cười các ông ạ… Tắm rửa xong xuôi đi ra thì em nằm ngủ gật từ bao giờ rồi, hôm nay em mặc quần vải kiểu ống rộng, lại mặc thêm cái áo sơ mi đen thùng thình, nhìn như con bụi đời (em bảo mặc thế để không bị để ý) tôi lay mãi em mới dậy để đi tắm…
– Nc nóng không anh?
– Cũng được, không đến nỗi, em dùng khăn tắm của anh anh nè…
– Kinh nhỉ, người yêu chuẩn bị tận răng cơ đấy, nói rồi em bĩu môi rõ dàiiii…
– Mà em không chốt cửa đâu, anh phải ngồi trông cho em đấy! Nói rồi em nó vào nhà tắm luôn…
Tôi ngồi ngoài cầm điện thoại nhưng chả biết làm gì, lò mò xem wifi có không, thì may mắn là cũng có, làm mãi mới vào được mạng để gửi email về cho Minh…
– Anh có nhìn gì không đấy? Con bé vừa lau tóc vừa hất hàm hỏi tôi?
– Nhìn gì, vớ vẩn…
– Mà lần đầu tiên em dùng cái nhà WC này… khiếp thật… anh sấy tóc cho em điiiii – ah mà thôi biết rồi…
Nói đoạn Giang tự lấy máy sấy quay ra 1 góc để sấy tóc, nhìn thấy con bé loay hoay tôi ngứa mắt lại tiến đến sấy cho…
– Sao bảo chỉ sấy cho người yêu hoặc vợ cơ mà!!!
– Nhìn ngứa mắt quá!!!
Con bé dựa vào lòng tôi, cái áo thun 2 dây đến khổ với cặp vú của em, nhìn từ trên xuống em không mặc áo lót, khe ngực đẹp miên mannnnn…
– Thôi 11h rồi đi ngủ đi, mai 6h dậy đó em…
– Em nằm ôm anh nhé hihihi – mắt con bé tròn xoe…
Đến nước này rồi thì né sao được… tôi kéo chăn cho con bé chui vào…
– Ngủ thôi đấy, mệt lắm…
– Uhm ngủ mà sao cứng ngắc kìa – con bé nhìn tôi trả treo cười hô hố…
– Vớ vẩn có ngủ không…
Nói rồi giang chui vào chăn ôm tôi, khẽ hôn nhẹ lên môi tôi – thôi ngủ đi, mai còn dài lắm!
– Uhm thơm cái rồi ngủ, được như này em thích lắm rồi…
Giang quay lưng lại với tôi, rồi kéo tay tôi ôm lấy bụng em, tôi với tay tắt đèn, rồi nằm xuống, em gối đầu lên tay tôi, còn tay tôi ôm trọn lấy bầu ngực em, 2 đứa ôm nhau ngủ ngon đến sánggggg…
6h sáng tiếng chung báo thức kêu khiên tôi và em bừng tỉnh, tay tôi vẫn ôm lấy ngang bụng em…
– Hihi em chả muốn dậyyy, được anh ôm thế này em ngủ mãi thôiiiii…
– Dậy còn đi ăn sáng nữa, tôi theo quán tính hôn nhẹ lên má emmmmm…
2 chúng tôi làm thủ tục trả xong, đi ăn sáng rồi ra bến xe, bến xe ở đây rộng vãi đái luôn, do không biết tiếng nên tôi cứ thế mà xách hành lý lẽo đẽo theo em, cuối cùng cũng đến được xe của chúng tôi, 1 chiếc xe giường nằm 2 tầng to phạc luôn, chúng tôi cất vali vào cốp xe rồi đi lên. Tôi cũng đi nhiều xe giường nằm rồi nhưng xe này khác thật, bên trong nó chia theo phòng các ông ạ, bây giờ VN chắc có rồi nhưng hồi đó thì với tôi là 1 trải nghiệm rất lạ và tò mò, tôi và giang đặt 1 cabin ở tầng 1, giữa xe (giá cao nhất luôn) ca bin này đóng cửa vào được luôn ấy, nện nhau trong này cũng chả ai biết nếu tắt loa đi…
Vào trong cabin thì cũng đầy đủ tivi, mini bar luôn mới vãi đái, giang ra nói chuyện với lái xe thì được biết xe này sẽ chạy thẳng đến YIWU luôn mà không thay xe, trên xe trang bị đầy đủ mọi thứ rồi, nhà vệ sinh thì cuối xe, dùng chung luôn, đến các trạm dừng chân thì xuống nghỉ ăn cơm các kiểu thôi…
Xe này cũng hay, cabin riêng nên không lo việc bị ảnh hưởng bởi người khác, không lo mất đồ, cabin tôi chọn lại ngay bên phải nên có cửa kính để nhìn đường xá luôn. Trong đầu tôi đã tưởng tượng về 1 trải nghiệm rất thú vị cho chuyến đi này…
Xe bắt đầu lăn bánh, ra đến cao tốc, phải nói cao tốc của bọn tàu này rộng vcd, nó cho chạy 180 – 200km / h luôn, đi khá êm và không có cảm giác say gì các ông ạ. Giang đóng cabin vào, chốt luôn cửa bên trong và kéo rèm…
– Ơ thế sao biết lúc nào dừng hả em…
– Cabin bằng kính nên kéo rèm được, chốt vào, khi dừng đỗ tài xế sẽ bật đèn báo ở góc kia kìa, còn có tiếng kêu để mọi người biết, em vừa hỏi rồi…
– Mà thoải mái phết nhỉ, bao giờ Việt Nam mới có chứ…
– Vầng em ở bên này mấy năm nhưng mà chưa đi đường dài bằng oto nên cũng không nghĩ nó như này đâu…
Chiếc xe cứ thế vun vút lao đi trên cao tốc, cả tôi và em ôm nhau ngủ, thi thoảng tôi tỉnh dậy thì thấy em nằm đọc truyện (tôi hơi bất ngờ vì tôi mà đọc truyện khi đi xe thì say vcd luôn) đi được tầm 5 tiếng cảm giác hơi buồn tè tôi liền đi đến cuối xe để đi đái, dm mở cabin wc ra thằng cụ nào ỉa 1 bãi vcl trong đó, đóe thể chịu nổi đành vác dái về, về cabin tôi kể lại cho em, em cũng ghê ghê liền lên hỏi lái xe là bao giờ nghỉ thì lái xe bảo tầm 1 tiếng nữa, tôi đéo chịu được thôi đành quay ra 1 góc đái mẹ vào chai nước mà lúc nãy uống hết rồi. Em cứ tủm tỉm cười trêu tôi. Càng trêu càng khó đái. Các ông tưởng tượng cabin chỉ khom người, xe hơi rung, gái thì trêu, dkm mãi mới đái được, thỏa mãn vcl ra luôn ý…
– Anh để đâu rồi???
– Để gì?
– Sản phẩm của anh anh ấy – hahaha…
– Hừ anh cát đi rồi…
– Thế trông nhà nhé, em đi tè đây!
– Ơ bẩn lắm, em không sợ ah?
– Nãy em kêu tài xế ông ấy cho phụ xe đi dọn rồi…
– Sao em không nói anh? Tôi xấu hổ…
– Anh có hỏi đâu mà em nói – hahaha – Giang cười sằng sặc lên – tôi thì xấu hổ địt biết che mặt vào đâu 🙁
Xe này đi xuyên màn đêm luôn, tôi lúc tỉnh thì ngồi ngắm phố phường còn lại hầu như là ngủ thôi…
Đèn báo nhấp nháy, có tiếng nhạc vang lên tôi tỉnh dậy, cũng 1h đêm rồi, xe dừng để cho mọi người và tài xế nghỉ ăn, tôi và em lúc đục dậy, em không quên đội cái mũ đen vào (cho đẽo xấu – em bảo thế)
Xuống xe thì 1 bến là 1 dãy siêu thị sáng choang, 1 bên là 2 hàng cơm bụi. Đây là đêm đầu tiên nên tôi với Giang đảo qua 1 vòng xem như nào, qua hàng cơm bụi thì vãi cả đái, đỗ ăn bày sẵn chỉ việc chọn bỏ vào giỏ, nhưng cái lạ nhất là cánh gà của chúng nó to vcl luôn to đéo chịu được, to như cánh ngỗng, lông vặt hết rồi, nhưng lỗ chân lông to kinh dị, nhìn mọi người ăn rất ngon lành nhưng cả 2 chúng tôi đều không dám ăn, đành quay ra siêu thị, ở đây chỉ có mì tôm hủ tíu, xúc xích, gà rán… toàn đồ ăn nhanh… chúng tôi cũng ăn thử mì tôm nhưng rất khó ăn luôn, 2 đứa vừa ăn vừa nhìn nhau…
– Em ở đây mấy năm mà không ăn được đồ của nó ah?
– Em ở Bắc Kinh, toàn ăn mì hảo hảo mang đi, hoặc gửi sang, với ăn đồ việt thôi đồ của chúng nó em không ăn được…
Tôi và em mua 1 đống đồ lên xe, nào là bim bim bánh gạo, nước lọc các kiểu. Trước khi lên xe tài xế còn dặn là đi ỉa đái trước đi, tránh tắc trên xe…
Thế là chúng tôi đã trải qua 1 đêm trên xe rồi đấy, ngoài những lúc tỉnh thì chúng tôi chỉ ngủ chả làm gì…
Tài xế thông báo là 5h sáng sẽ đến Yiwu mọi người ngủ trên xe nốt hôm nay là chia tay…
Đêm nay cũng vậy, xe lại dừng để mọi người xuống ăn uống, tôi lay Giang dậy thì em không chịu, kêu buồn ngủ, chả muốn ăn gì, tôi đành xuống xe 1 mình, không quên nhắc em cài chốt vào không thằng bỏ mẹ nào vào bóp vú thì chết…
Xuống xe lững thững đi vào siêu thị tìm mua chút đồ ăn nhanh để mang lên cho em ăn cùng, tìm 1 lúc thì cũng xong, tôi ra ngoài hóng gió hút điếu thuốc thì bỗng có 1 em chân dài, đúng kiểu mình dây cây cảnh tiến lại xin lửa. Tôi ngước lên, khuôn mặt em khá xinh nhưng đôi mắt 1 mí của bọn khựa thì đéo thể lẫn đi đâu được, em nói tiếng trung tôi đéo hiểu gì, nhưng nhìn em đang cầm điếu thuốc nên cũng hiểu là xin lửa.
Tôi đưa em mượn bật lửa và ra hiệu không phải là người TQ để em biết. Em hiểu ý bắn luôn tiếng anh, vcd luôn, hóa ra em người gốc ở Bằng Twòng, lên Yiwu làm ăn, tiện dịp về thăm nhà… tôi và em nói chuyện T. A khá hiểu nhau, em bảo tôi add QQ để nói chuyện nhưng tôi đéo có, đành lưu sdt em vào để nếu có dịp thì làm ăn. Nhìn em bước vào xe, bờ mông tròn xoe ẩn sau chiếc quần sooc ngắn ngủn, mà chim cò dựng hết lên…
Lên xe thì Giang vẫn ngủ, em chỉ gạt cái chốt cho tôi vào xong lại nằm vật ra ngủ tiếp, đéo hiểu em tháo áo lót ra từ lúc nào, em nằm ngửa, chiếc áo thun mỏng phủ lên, nổi cả 2 đầu tì, phập phồng theo từng nhịp thở của em, tôi cất đồ xong xuôi, khẽ kéo rèm lại, nằm về phía em, đôi mắt em nhắm nghiền, tiếng thở khe khẽ, lúc nãy nhìn gái đã nứng, bây giờ lại trong hoàn cảnh này, tôi khẽ nằm sát cạnh em, tay tôi bắt đầu luồn vào trong áo em, lần mò lần mò, cặp vú của em thật đẹp, thật săn chắc, tôi khẽ vê vê đầu ti, em hơi cựa người, có lẽ em đã hơi cảm nhận được có điều gì đó bất ổn, mặc dù đã kéo rèm rồi nhưng tôi vẫn hơi hơi ngại, nên động tác rất châm dãi, tôi vừa vê 2 đầu ti em vừa xoa 2 bên vú, cảm giác em đã tỉnh tỉnh, tôi tiếp tục lần mò xuống dưới háng, chạm vào lớp quần lót thì cảm giác đã ẩm ẩm rồi, vừa đặt lên môi em nụ hôn, thì em đã đáp trả lại luôn, lưỡi em quấn lấy lưỡi tôi, nứng quá tôi vừa hôn em vừa luồn tay vào khe bướm em, ẩm ướt… nước nhờn trogn bướm em tiết ra như suối, em nằm dạng háng ra để tay tôi luôn vào cho dễ, em vừa hôn tôi vừa lần mò tìm buồi tôi.
Tôi nhanh chóng lột phăng cả quần soóc lẫn quần lót của em ra, trong cái ánh sáng mờ ảo ấy, chum lông được cắt tải gọn gàng của em lúc ẩn lúc hiện theo mỗi nhịp hất người của em, 2 ngón tay tôi cứ thế ra vào, miết vào 2 mép lồn của em, tiếng rên ư ử của em bắt đầu to hơn, dù miệng 2 đứa vẫn dính lấy nhau…
– Em thèm quá, anh cho vào nhé – giang thì thầm vào tai tôi…
Tôi nằm song song với em để úp thìa vào nhau, tôi và em chỉ cởi mỗi quần, tôi nhổ chút nc bọt vào tay rồi xoa xoa vào đầu buồi, còn em thì hơi nhấc chân lên, tôi dễ dàng kê buồi vào mép lồn em, ót 1 cái, tôi đút lút cán vào trong lồn em…
– Hự… em hơi giật mình rồi cả 2 nằm im, đường còn của em áp sát vào cơ thể tôi, 2 tay tôi vòng qua nhào nặn bóp cặp vú của em, miệng em cố quay lại để hôn tôi, chúng tôi cố làm thật nhẹ nhàng, để không phát ra tiếng động quá lớn, sợ các cabin khác biết, em dùng lực hẩy mông về phía buồi tôi, tôi thì ưỡn người ra để có thể đâm vào sâu nhất trong em để em sướng, rõ ràng cabin có điều hòa riêng mà mồ hôi 2 đứa tuôn ra như tắm, 1 phần vì mỏi do không gian hẹp 1 phần vì kích thích, đây là lần đầu tiên chúng tôi làm tình theo kiểu lén lút này…
Tầm 10 phút trong tư thế đó tôi cảm giác không chịu được nữa, tôi bấu chặt vào 2 mông em, như kiểu muốn cấu vào mông em, tôi rút ra rút vào chậm chậm, cho từng tế bào trong bướm em cảm nhận được cái buồi của tôi đang nhẹ nhàng ra vào, cọ xát vào nó, đỉnh điểm khi gần ra tôi chỉ địt em bằng đúng phần đầu rùa của tôi, miệng em ngậm chặt lấy tay tôi rên rỉ, từng dòng tinh trùng bắn thẳng vào trong bướm em, bắn đến đâu tôi đút buồi tôi vào sâu đến đó, đến khi toàn bộ tinh trùng đã ra hết thì cũng là lúc tôi đóng mạnh 1 cái, cảm giác buồi tôi đã thúc vào tận trong tử cung của em, em ư lên 1 tiếng rồi nhả tay tôi ra, mắt nhắm nghiền, tôi cũng ôm em, để mặc cho con chim đang cắm sâu vào nơi mà đáng ra nó không nên cắm…
4h sáng, xe đã đưa chúng tôi đến Yiwu, sớm hơn dự kiến 1 tiếng. Lúc này trời vẫn còn nhá nhem, khệ nệ lấy hành lý rồi tiến ra cửa bến xe, bắt 1 chiếc taxi đi vào trung tâm thành phố, ngay cạnh khu trung tâm thương mại 7 tầng của họ.
Khách sạn thì tôi đã lên kế hoạch trước, ở đây mọi thứ thực sự rất sang trọng và hiện đại, làm thủ tục nhận phòng, đặt đồ lên tầng, tôi và em lăn ra giường ngủ 1 giấc đến 8h mới mở mắt. Lúc này chúng tôi mới để ý, căn phòng rất rộng, tầm 30m2, bàn uống nước, ghế sopha tivi đầy đủ, phòng tắm bên cạnh là tấm kính mờ…
Tôi mở tung cửa sổ ra để nhìn ngắm xung quanh, khu này tấp nập dã man, tôi ở t 3, phía dưới người dân đi bộ như 1 dòng suối luôn, âm thanh như 1 đám ong vỡ tổ, đường xá của họ khá rộng, gần như rộng gấp đôi làn đường bên mình, đang nhìn ngắm xung quanh thì em tiến lại ôm lấy eo tôi, dựa cằm vào vai tôi…
– Anh dậy không gọi em thế!
– Anh mới dậy thôi mà, thấy em ngủ ngon anh không gọi…
– Đêm qua máu thế??
– Uhmmm anh không kiềm chế được…
– Em có nói gì đâu mà! Trong mấy ngày ở đây em sẽ là vợ anh nhé!!! Được không!!!
– Vợ gì, hâm ah? Tôi quay lại nhìn giang…
Em ôm chầm lấy tôi – cho em chăm sóc anh thời gian ở đây thôi, về Việt Nam mọi thứ lại như cũ, xin anh đấy!!!
Tôi gỡ tay em ra – thôi đi tắm đi, thay đồ nữa, nằm xe 2 hôm mệt mỏi quá…
Em hôn nhẹ lên má tôi rồi bắt đầu chạy lại vali đồ, em mang theo cả tủ quần áo mất, nhìn em treo đồ vào tủ mà tôi chóng hết cả mặt…
Cái phòng tắm chỉ được ngăn bằng tấm kính mờ, mỗi lần em chổng mông lên để kỳ cọ thì thằng nhỏ tôi bên ngoài lại ngóc cổ lên, các ông cứ tưởng tượng đang nằm trên giường, tay cầm lon bia và ngắm em tắm, cảm giác phê vãi đái…
Do đã hẹn với mấy bên vào buổi tối nên hôm nay tôi và em sẽ ra trung tâm thương mại của Yiwu xem xét và ngó nghiêng, em rời khỏi phòng tắm, trên người vẫn quấn mỗi chiếc khăn, cảm giác em quấn khăn ngang ngực dễ dàng vãi đái, vì đã có cặp vú làm điểm tựa để chiếc khăn bó chặt vào, em nhanh chóng thay đồ để xuất phát. Hôm nay em chọn 1 chiếc váy hoa 2 dây chấm bị màu hồng nhạt, kết hợp cùng mũ rộng vành và kính râm, nhìn em như đang đi du lịch chứ chả phải đi công việc nữa.
Bước chân đến khu TTTM, nhìn từ xa là 1 tòa nhà 7 tầng, nó dài vãi đái luôn, theo như trí nhớ của tôi thì 1 sàn của nó dài 3km, tổng 7 tầng là 21km luôn… em lại quầy hướng dẫn để lấy cái bản chỉ dẫn, bản chỉ dẫn dày cộp luôn, toàn tiếng TQ tôi chả hiểu qué gì, em giải thích cho là các màu sắc tương ứng với các gian hàng như thế nào, từ công nghiệp nặng cho đến công nghiệp nhẹ, từ thời trang cho đến thực phẩm, cái gì cũng có, mỗi khu lại chuyên biệt riêng, khu nào là khu ăn uống chung, khu nào là ăn uống riêng, nói chung là rất chi tiết và rất là dài dòng luôn 🙁
Tôi và em quyết định sẽ đi vào khu may mặc thời trang trước, vì cũng chưa bắt đầu vào làm việc luôn, vào đến khu đó thì đéo khác gì cái chợ đồng xuân bên mình, nguyên 1 dải toàn quần áo, váy vóc, giày dép, nó nhiều nó dài vcd, cứ đi đến quầy nào là bọn khựa lại đưa card đưa QQ để liên lạc, nói chung chúng nó rất là nhiệt tình chào mời, chúng nó đưa ra các mặt hàng mẫu, rồi số lượng như thế nào thì giá ra sao, số lượng toàn ít nhất là 6 – 7k sản phẩm thì mới được giá gọi là okie, còn không thi đắt lòi mắt.
Chúng nó cũng cho mua luôn 1 số sản phẩm mẫu về mà kiểm tra, có bọn thì cho luôn, tha thẩn ở bên quầy may mặc cả sáng thì em cũng lấy được 1 mớ đồ… đéo hiểu là đi làm hay đi shopping nữa luôn các cụ ạ. Đến tầm trưa thì chúng tôi quyết định ăn lẩu cốc, tôi nhìn các món ăn của chúng nó ngon mắt dã man, cái gì cũng lấy 1 tí, cho vào cốc của mình rồi lại quầy thanh toán để chan nước, vừa cắn được 1 miếng thì thực sự đéo nuốt nổi. Đồ ăn của bọn này càng vào sâu thì càng khó ăn, tôi và em cố gắng lắm cũng chỉ ăn được 1 nửa… nhìn em ăn mà mồ hôi nhễ nhại ra, cũng thương…
– Hay đi ăn cái gì khác đi em, với cả chỗ này nóng quá…
– Em vừa hỏi rồi, đồ ăn nhanh cách đây mấy trăm mét cơ, mà nóng quá em cũng lười đi lắm!
– Hay về khách sạn nghỉ 1 lúc rồi đi tiếp…
– Thôi xa lắm, đi đau hết chân, ra kiếm chỗ nào ngồi nghỉ đi anh…
Tôi và em lại lê lết ra dải trà sữa của chúng nó, chọn 1 góc ghế dài, tôi để em nằm tựa lên đùi tôi để nghỉ, trong lúc em thiu thiu ngủ thì tôi lại soạn email cho Minh. Minh kêu nhớ tôi lắm, lo cho tôi bên này không có đồ ăn vì bản thân tôi đã khó ăn khó uống rồi, rồi em lại hỏi nhớ em không… thực sự tôi cảm thấy rất áy náy, cứ email qua lại tầm 1 tiếng thì Giang cũng tỉnh…
– Anh đang làm gì ấy…
– Ah, anh email chút xem công việc ở nhà ra sao…
– Oh thế làm đi, em sang quầy đồ chơi xem xem chút, ngay cạnh đây rồi…
– Thôi anh xong rồi, sao thế…
– Không có sao đâu – mặt em có vẻ không thích lắm…
– Đi thôi nào, tôi nắm lấy tay em kéo em về phía gian hàng đồ chơi…
Ky lạ là ở đây mỗi gian bé bé nó chỉ bán 1 – 2 loại đồ chơi thôi, tôi qua qua mà lác hết cả mắt, đéo nghĩ là nó có những món đồ chơi như vậy, điển hình là 1 chiếc oto đi trên tường, trên kính, đi đéo đâu cũng được, hỏi giá thì bán lẻ 30 tệ còn nếu mua 10.000 cái thì còn 3. 5 tệ với giá FOB, tôi và em cứ thế xem hết chỗ này đến chỗ kia, bao thứ linh tinh đều mua cho vào cái sọt kéo theo. Đến 1 hàng chuyên về đồ bấm móng, em chọn cho tôi 1 bộ bấm và dũa full chức năng giá tân 300 tệ luôn, em bảo kỷ niệm tôi chuyến đi này, sau mỗi lần dùng nhớ đến em!
Loay hoay tí mà cũng 4h chiều, tôi và em về khách sạn để nghỉ ngơi vì tầm 6h30 là hẹn với mấy thằng khựa ở Việt Nam. Nó dẫn bạn bè nó đến bàn bạc chào hàng với tôi. Trên đường về vừa mệt vừa đói em cứ liêu xa liêu xiêu, mãi mới ra được công để bắt taxi về. Về đến phòng đồ đạc vứt xó đấy tôi và em nằm vật ra giường, vừa nằm vừa thở, tôi quay sang nhìn em, mắt đang nhắm nghiền, bờ ngực phập phồng theo từng hơi thở của em…
– Nhìn gì chứ?
– Nhìn em thôi…
– Nhớ Minh ah?
– Ờ thì saooo? Tôi hất hàm…
– Thì chết với em! – Nói rồi em nằm đè lên người tôi, môi em tìm đến môi tôi, miệng 2 đứa quấn lấy nhau, lưỡi tìm lưỡi… em chủ động lột hết thắt lưng của tôi, chiếc quần soóc của tôi bị em lột không thương tiếc, em ngồi dậy, rất dứt khoát, cởi chiếc váy 2 dây qua đầu, lúc này là hình ảnh em mặc bộ đồ lót ren màu đen, đang ngồi lên người tôi, em với tay lấy chiếc điện thoại quay lại những gì chúng tôi đang làm…
– Quay lại làm gì?
– Quay để cho cái Minh nó ghen được chưa? Em vẫn đang hôn ti tôi, giọng em hơi zít lên, có lẽ em đang ghen và đang nứng quá…
– Tắm qua đã, người toàn mồ hôiiii…
Tôi dắt em vào phòng tắm, với tay xả nước trong chiếc bồn tắm hình trái tim, trong lúc đợi nc em bắt tôi ngồi lên thành, em chủ động kỳ cọ cho tôi…
– Hôm nay em là con hầu của anh được không? – Tôi túm lấy tóc em – làm nhanh di!
Em xối nước rồi thoa xà phòng lên người tôi, em kỳ cọ từ ngõ ngách trên cơ thể tôi, buồi tôi cửng dựng lên, em chỉ đợi có thế, Giang vừa quỳ dưới chân tôi vừa ngậm lấy buồi tôi, miệng em thật mềm, Gaing vừa dùng lưỡi, vừa dùng tay, em liếm quanh buồi tôi, chăm sóc nó thật kỹ, như đang mút mát 1 chiếc kem vây, thi thoảng em khẽ vén tóc rồi ngước lên nhìn tôi, như với 1 ánh mắt mời gọi, cứ thế em lại liếm quanh đầu buồi tôi, cảm nhận tôi sắp không trụ được nữa, em nhả buồi tôi ra, dùng 2 bầu vú em matxa cho buồi tôi, vú em lớn, khe ngực lại dài, buồi tôi được cọ xát trong khe ngực em không khác gì đang được địt vào lồn em vậy…
– Ưhmmmm. Uhh… từng đợt song tinh trùng của tôi phụt ra… toàn bộ tinh trùng bắn thẳng vào mặt em, với tư thế này thì buồi tôi vẫn kẹp ở vú em và tinh trùng thì bắn hết vào mặt em, em lại khẽ vén tóc lên mang tai rồi cúi xuống, miệng em lại ngậm lấy toàn bộ buồi tôi, cứ thế em dùng bờ môi căng mọng của mình, bấu chặt lấy buồi tôi, mút hết toàn bộ những gì là tinh túy nhất của tôi, nước cũng đã đầy, em đứng dậy, liếm nốt chỗ tinh trùng trên mép em, rồi nói:
– Bây giờ đến lượt em nhé – em nở 1 nụ cười rất dâm đãng với tôi…