Phần 3
Lý Tòng ôm ấp bú vú, thân thể chàng nóng như lửa. Cơn nứng cao độ làm chàng ngẩn ngơ. Nhìn nàng đã lên cơn nứng quyết liệt thì sờ mó sẽ làm căng lên đến đứt chỉ.
Hết bú vú, Lý Tòng trở về lồn nàng. Bận này trước khi bú lồn, chàng có bộ khoan thai hơn làm Tú Sương khá sốt ruột. Nàng bực dọc mà chưa tiện nói ra vì Lý Tòng hết hết bú vú rồi bú lồn, hết bú lồn lại trở về bú vú.
Lý Tòng cứ thế làm cho Tú Sương nứng lồn không phải chỉ chiều hôm nay mà ròng rã từ mấy tháng nay kể từ ngày giao du giữa nàng và lý Tòng. Chỉ một điều này lắm khi nàng nứng uất lồn, nhưng một phần nào tình cảm lấn át, nàng nghĩ rằng vì thần thánh hóa tình yêu nên chàng dằn sự dâm dục để không đụ.
Chiều hôm nay đối với Tú Sương vô cùng quan trọng. Nếu nàng có đi lấy chồng hay không là do ở cuộc gặp gỡ này. Và dù có tan nát cuộc tình giữa nàng và chàng là do ở việc chàng có đụ nàng hay vẫn lững lơ con cá vàng như thời gian qua để nàng phải suy nghĩ không biết, không hiểu Lý Tòng là con người như thế nào.
Trong khi Tú Sương vừa nứng lồn vừa nhìn chàng với nhiều ý nghĩ vẩn vơ thì chàng đã lùi chân về phía sau, đứng như người chết đứng mà đôi mắt chăm chú vào thân hình Tú Sương, muốn xé tan đôi vú, lồn nàng ra từng mảnh mới thỏa mãn sự bạo dâm đang lồng lộn trong cơ thể.
Đôi mắt của chàng soi sáng từng đường nét toàn châu thân Tú Sương rồi cuối cùng dừng ở lồn nàng. Đó là trung tâm điểm cho sự thèm khát vô biên giới của Lý Tòng. Lồn Tú Sương đối với Lý Tòng nhìn mãi không chán mà trái lại mang đến cho chàng sự thèm khát nhục dục. Chàng đã lắm lần tự mô tả lồn nàng và khi xa nàng chàng hồi tưởng từng nét lồn đó. Tuy nhiên không biết tại sao cứ mỗi lần được ngắm lại lồn nàng thì mỗi lần khác lạ và cái mãnh lực để bú lồn cũng đổi thay.
Như chiều hôm nay, chàng dang ra không cách nàng bao xa, đôi mắt lướt toàn thể bức tượng sống vệ nữ Tú Sương và lồn nàng lộ liễu ra đó cái bụng thon yểm trợ vẽ đẹp cho lồn nàng ở phía dưới. Mu lồn có chùm lông đen rậm rạp phủ bên trên.
Nàng tỉa lông lồn hình quả tim rất đẹp và gọn, mát mắt cho người được nhìn và kẻ nhìn trộm. Hai mép lồn đầy tắp, khít khao cho mồng đóc chỉ lú lên như mầm non của một loài thảo mộc nảy mầm vào độ xuân về. Rãnh lồn đóng kín nhưng vẫn in nét, tạo thành đường kẽ chạy từ mồng đóc xuống về bên dưới. Hai đường háng đóng góp không phải thừa mà ôm ấp hai má cùng hai mép lồn vào với nhau, tạo cho lồn nàng to và dày thêm, trông vào cách bố trí ấy làm sao trốn chạy được sự nứng cặc.
Nhiều lúc, chàng bụm hai mép và toàn thể lồn nàng trong lòng bàn tay mà nghe được tim nàng đập đều đặn. Tú Sương nhạy nứng như vậy mấy ai yêu đương với nàng mà từ chối đụ vào lồn.
Lý Tòng không cầm được sự nứng cặc tuần tự trôi dài trong căng thẳng. Linh tính của chàng cũng báo động là chiều hôm nay Tú Sương có nhiều phần khác lạ hơn mọi khi. Cử chỉ táo bạo hơn. Ngôn ngữ bộc trục bao phủ sự dâm dục.
Nàng thổ lộ những gì nàng muốn mà không một mảy may e dè. Lý Tòng đã đáp lại nàng mà chàng vẫn nghĩ rằng quá thiếu thốn cho nàng.
Thấy Lý Tòng nhìn chăm chăm vào lồn mình, Tú Sương hỏi:
– Anh đã bằng lòng chưa? Lồn em thế nào? Ra làm sao mà anh đờ đẫn, thao tháo nhìn mãi.
Lý Tòng như tỉnh cơn mộng đẹp qua giấc ngủ ngắn mà làm cho chàng thương tiếc giấc mộng. Chàng trả lời với giọng thấp xuống mà nếu ai không biết trước đây vài phút chàng nứng cặc tơi bời thì cho rằng cái cảnh bú lồn bú vú không hề có, không hề xảy ra với mối tình đứng đắn, chân thật giữa chàng và nàng trong căn nhà hiu quạnh này:
– Sung sướng hơn cả bằng lòng như em nói em nghĩ. Lồn em đẹp, dễ… dễ nứng cặc… đụ phải sướng lắm… sướng hơn…
Nghe Lý Tòng thổ lộ tới đó và cũng lần đầu chàng dùng ngôn ngữ loại này với nàng. Tú Sương cắt ngang lời Lý Tòng:
– Ai không cho anh đụ em, anh nói đi nào! Em yêu anh… Em có sợ dư luận đâu! Phần lổ ở em, em cho anh hết. Lắm lần tưởng anh đụ em nhưng lại không xảy ra. Anh nhịn được là tại ở anh. Anh bắt em nhịn theo… Nhịn ăn, nhịn uống ráng chịu đựng. Nứng lồn nhịn riết có ngày đi đụ bậy. Lúc ấy anh đừng trách.
Tú Sương thả một hơi dài thòng làm cho Lý Tòng hối hận triền miên như mắc phải tội trọng ghê gớm trên đời. Tinh thần nhũn hẳn đi, quang cảnh trước mắt bùn lầy nước đọng, những hoang nứng vụt tắt mà thân thể trần truồng của Tú Sương trở thành trái cấm oan nghiệt trong vườn Địa Đàng.
Cái ủ dột của người yêu làm chấn động tâm can nàng. Tú Sương bước tới bên Lý Tòng. Nàng quàng hai tay qua vòng cổ chàng. Tú Sương hôn. Một nụ hôn đẫm ướt thật dài, thật trìu mến thật thấm thía khiến nàng hôn lên môi Lý Tòng lần đầu tiên mới quen nhau.
Nàng nói trong hối hận mà chưa đánh bait một sự hồ nghi không căn cứ:
– Em có lỡ lời không? Anh đừng giận em Chỉ còn lại chiều nay nữa thôi…
– Như thế là sao? Anh không hiểu… Nói rõ cho anh hiểu được không?
Tú Sương tỏ vẻ tần ngần. Nàng muốn nói thật với Lý Tòng, hôm nay nàng đến đây để cho chàng toại nguyên mối tình giữa hai người. Chàng cứ đụ nàng chiều nay, đánh dấu một kỷ niệm không phải tang thương mà trả nợ cho nhau vì sự vương vít bấy nhiêu nay…
Đáng ra không cần thiết cho chàng đụ vì sự thiệt hại nàng phải lãnh trọn. Nhưng vì chàng có những tâm tính và cử chỉ đặc biệt. Nàng tìm hiểu chàng trước khi đi lấy chồng. Sự tìm hiểu ấy không ngoài việc cho chàng đụ để biết chàng đụ như thế nào, và có đúng với sách tướng mạo hễ người đàn ông nào mũi bự là cặc to.
Đồng thời từ sự ngắm nghía thân hình nàng đến cách bú vú, nút vú và bú lồn của Lý Tòng rất điệu nghệ làm nàng điên loạn, lảo đảo nhiều bận thì khi đụ chàng còn làm nàng ngã nghiêng hơn. Tú Sương nói:
– Giá như em đi lấy chồng, anh có coi em là kẻ thù không?
– . Mà em có đi lấy chồng không đã nào??
– Có thể có mà cũng có thể không… Cũng nặng gánh ở anh và do anh…
Tú Sương hẳn không nói nữa. Vầng trán nàng nhăn lại. Hai mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt Lý Tòng tràn đầy nghi hoặc.
Lý Tòng hỏi dồn:
– Tất nhiên phải buồn, phải khổ… Nhưng biết làm sao được. Chúng mình yêu nhau ngang trái. Cha mẹ em làm sao bằng lòng cái thằng thợ mộc nghèo này mà lại mồ côi mồ cút… Anh hiểu như đếm điều đó nhưng không thể cứ yêu nhau.
Trong tối tăm…
Ngừng lại với chiều suy nghĩ của một người có quyết định. Lý Tòng tiếp lời:
– Nghĩ cho cùng, em đi lấy chồng cũng phải. Anh chẳng thù mà cũng chẳng trách. Mà thù để làm gì? Mà trách để làm gì? Anh trách anh là đúng nhất!
Tú Sương không còn chịu đựng được nữa. Nàng cảm động qua lời nói của chàng. Tú Sương ôm ghì lấy Lý Tòng thật chặt trong vòng tay yếu ớt của nàng.
Nàng hôn không ngừng trên môi chàng. Lồn nàng cương nứng trở lại vì yêu thương. Những trắc trở tình yêu chấp cánh bay xa, tít tận trời mây mà nàng cho rằng đừng bao giờ trở lại trong đời nàng. Lý Tòng cũng chôn vùi những khó khăn đầy rẫy chụp trên mối tình của chàng.
Thân thể trần truồng và nhất là đôi vú cọ xát trên ngực trần của lý Tòng càng căng phồng, cứng chắc. Lý Tòng ghì ngực và vú của nàng sát mãi trên ngực chàng. Cả hai đều quằn quại vì sự nứng tụ vào cặc và lồn.
Tú Sương nắc lồn vào cặc Lý Tòng dù chàng vẫn mặc quần đùi. Lồn Tú Sương áp sát vào giữa háng Lý Tòng để tìm cặc mà cọ xát. Khi sự thèm đụ đã dâng tràn và với ý chí phải được Lý Tòng đụ nàng chiều nay trước khi chia tay nên nàng dìu chàng xuống sàn gạch, trong khi cơn nứng hoành hành thân thể chàng đã tuân theo nàng như một mệnh lệnh mà không phải lên tiếng.
Lý Tòng nằm dài trên sàn gạch. Tú Sương nằm gọn trên thân thể chàng mà Tú Sương đã trờ ngực lên cao cho đúng với mồm của Lý Tòng. Chàng bú vú trong khi hai thân thể đã nằm lên nhau. Đã đến độ nứng lồn thái quá mà nàng còn nói được với chàng:
– Cởi quần đi anh!
– Thôi em à!
– Tại sao?
– Anh không muốn hại em… Đụ em…
– Không sao cả. Em cho anh… Cho anh đụ em.
Cho anh xin? Khi khác…
– Là khi nào?
Lý Tòng im lặng và để trả lời với Tú Sương thì chàng vội vã trả lời bằng cử chỉ. Một cử chỉ quen thuộc để nàng thỏa mãn nứng lồn thay vào việc chàng đụ nàng. Chàng trở mình, nhẹ nhàng cho Tú Sương nằm xuống sàn gạch. Chàng tụt toàn thân xuống về hướng đôi chân dài của nàng cho đến khi mồm chàng chạm phải lồn nàng thì dừng lại.
Lý Tòng vương hai tay về đằng đầu như lực sĩ đang vung hai tay bơi bướm để bóp vú Tú Sương. Lý Tòng vừa bú lồn vừa sờ, bóp vú. Tú Sương đang ở thế nằm dễ bề cho nàng hưởng thụ khoái lạc để quên hẳn mọi việc xảy ra chung quanh.
Thân hình nàng trăn qua trở lại. Vú nàng nhấp nhô, khi bóp, khi xoa, khi mở ttr đôi bàn tay linh hoạt của Lý Tòng. Lồn nàng như chẻ làm hai. Nàng sướng tới đỉnh trời không một đám mây bạc lững lờ bay.
Tú Sương hẩy lồn tưng tưng. Đôi mông của nàng lên xuống theo chiều nàng nắc cho lồn không rời khỏi những cái bú đứt da đứt thịt ở da lồn. Tú Sương sàng mông, lồn nàng xoáy vòng, xoa sát trên mồm Lý Tòng và chàng bú thật mạnh cho nàng mỗi lúc mỗi gầm gừ của loài thú dữ xổng chuồng.
Tú Sương càng lúc càng ngây người, tâm trí dại hoang, nứng lồn lên cơn mà không thể phân tích cắt nghĩa được chỉ có bề rên sướng là cách biểu lộ mà thôi. Nghe tiếng rên của Tú Sương là âm thanh đưa đến sự thỏa mãn cho Lý Tòng qua hai đường.
Chàng đã phục vụ người yêu hết lòng và chàng cũng được toại nguyện trên con đường dâm. Không để cho nàng ngừng tiếng rên gào, Lý Tòng tiếp tục bú lồn. Chàng bú chi tiết từng ngõ ngách trong rãnh ra đến bên ngoài lồn.
Tú Sương trân cả da thịt. Các thớ thịt khắp mọi thân thể gồng cứng kéo dài không ngừng qua sự bú lồn lâu dài của Lý Tòng. Chàng hết bú thì dùng lưỡi liếm từ ngoài vào trong lồn.
Mỗi chỗ da thịt ở lồn Tú Sương đều là những điểm kích thích nên nước khí lồn cứ chảy ra mãi. Lý Tòng thấy lồn nàng ướt đẫm, chàng nút trôi và liếm lồn nàng tận mãi trong khe lồn nên sự khô ráo của lồn Tú Sương rất chóng.
Khi lồn khô, xúc giác hiệu nghiệm tăng lên và nàng tiếp tục nứng lồn khi nào không biết. Tú Sương không còn nghĩ đến chuyện đụ nữa. Nàng thấy Lý Tòng chỉ thích bú lồn nên không buồn ép người yêu đụ nàng. Hơn nữa nghệ thuật bú và móc lồn của Lý Tòng điêu nghệ hơn cả đụ dù rằng kể từ ngày nàng quen biết với chàng, chàng chưa một lần vén quần đụ nàng.
Chiều nay ân ái với Lý Tòng lần cuối. Chàng không chịu đụ nàng, về sau có tiếc là chuyện của Lý Tòng. Bây giờ chàng đang bú lồn thì Tú Sương cũng an ủi, chàng đang đụ nàng bằng mồm và bằng lưỡi cũng sướng ghê?
Thân thể Tú Sương co rúm, mà hai chân nàng cử động không ngừng, khi thì co, khi duỗi và bành ra làm cho hai háng cũng bành theo thì hai mép lồn dãn rộng, rãnh lồn phân chia rõ rệt làm hai phần.
Khi này Lý Tòng thích lắm vì lồn Tú Sương lớn to, bú rất vừa miệng, không cấn một cái nào và nhìn lồn nàng trọn bộ. Tú Sương không lượng được thời gian trôi qua, nàng chỉ biết rằng nàng quá nứng dù Lý Tòng cứ chỉ có một món bú lồn.
Và tiếp tục bú lồn qua nhiều cách mà chàng không ngơi nghỉ.
Nàng cũng không cảm thấy chán cảnh bú lồn đã lâu mà trái ngược mong rằng chàng cứ bú, bú mãi. Trí óc cứ vần vũ như vậy nhưng sự nứng quá cũng làm cho nàng điên tiết. Tú Sương cong… người, nàng nắm chặt đầu Lý Tòng dí mạnh, dí sát xuống lồn và cọ xát khuôn mặt chàng cực mạnh. Đồng thời Tú Sương hẩy đít, hẩy lồn liên hồi.
Nàng nắc. Nàng la. Nàng rên. Và nàng… xuất khí lồn đầm đìa… Tú Sương buông đầu Lý Tòng ra khỏi đôi ban tay. Thân thể Tú Sương rã rời. Nàng thở xoài một hơi dài rồi vật người nằm nghiêng mình ra sàn nhà. Trong lúc đó Lý. Tòng dùng khuôn mặt đuổi theo, bám theo lồn nàng để bú, nút khí lồn…
Lý Tòng yêu Tú Sương nên liếm cho lồn nàng khô ráo. Sau đó chàng hôn nàng và nằm sát bên cạnh. Cả hai thấm ướt mồ hôi sau cuộc bú lồn dài hơi…
Chiều về… Hoang vắng trong lòng loang ra ngoại cảnh sân, vườn, nơi ăn chốn ở lâu đời và ở đây cũng diễn ra những lúc đụ Tú Sương. Tất cả đều chứa đây ngập kỷ niệm của một mối tình, dù là mối tình dục tính. Lý Tòng tưởng như ngày hôm qua vừa đụ Tú Sương đã lâu lắm rồi.
Nàng đã quên chàng theo thời gian rêu phong phủ kín nhà cửa, dinh thự, đền đài… Và cả đường đi lối về… Ngoài kia thiên hạ đi xem một đám cưới giàu sang, quyền quý nhất tỉnh từ xưa cho đến nay mà chàng đã được Tú Sương báo cho chàng biết từ chiều hôm qua trước khi nàng rời khỏi căn nhà thân yêu của chàng.
Lòng buồn vời vợi nhưng Lý Tòng tự an ủi vì số mệnh, vì hoàn cảnh chàng không thể nào lấy nàng về làm vợ. Lý do nàng đi lấy chồng đối với chàng là một sự chính đáng tuyệt vời. Chàng không thể cầm chân nàng. Chàng cầm chân nàng là chàng cố ý giết chết đời nàng. Chàng không phải là người đàn ông cao thượng nhưng có lý do để buông tha cho nàng đi lấy chồng.
Tình yêu phải ích kỷ nhưng trường hợp của Lý Tòng đành phải diệt hủy ích kỷ ấy.
Buồn tê tái chồng chất chứa những Lý Tòng có phần tự mãn vì chàng không lừa dối nàng khi can đảm nói về hoàn cảnh của chàng trước khi nàng từ giả. Nghĩ đến quảng thời gian này… Hình ảnh buồn và rất thơ mộng trở về…
Tú Sương sau cơn sướng lồn, khí tuôn trào, Lý Tòng liếm lồn thật sạch làm nàng cảm động nằm yên lặng bên chàng. Giờ phút không ai nói với ai lời nào nhưng hai quả tim thổn thức vô khi nàng cho chàng biết, buổi gặp gỡ cuối cùng và chắc không bao giờ gặp lại nữa. Mỗi người có phần sống riêng tư từ đây hãy để yên cho đời sống ấy, nàng nói như một lời tuyệt vọng trong hiện tại mà yên tĩnh trong tương lai. Nàng nói khá nhiều, không một lời phiền trách, uất hận gì cả. Nhưng chủ ý là cuộc chơi phải có lúc chấm dứt.
Tình yêu giữa chàng và nàng không phải là cuộc chơi mà trở thành cuộc chơi vì bị lệ thuộc vào hoàn cảnh lệ thuộc của một xã hội câu nệ và khắt khe. Hơn nữa nàng đã biết… về chàng biết được một sự kiện phũ phàng, thương tâm, thương hại mà nàng không đủ tài ba lẫn quyền năng để giúp chàng…
Nàng dừng lại như một tường trình lý thuyết đầy đủ chỉ thiếu phần thực hành. Trong lòng chàng tơ vò không có lối thoát mà lối thoát là phá tan huyệt lộ. Một huyệt vững chắc không một ai đủ sức lực để tàn phá…
Lý Tòng ngổn ngang nhưng chàng có suy nghĩ chẳng thà như thế này hơn là kéo dài một mối tình không đoạn kết. Khi Tú Sương dừng lại thì nàng đưa lời yêu cầu là chàng cho nàng biết lý do, tại nguyên cớ gì trong mấy tháng qua chàng không đụ nàng.
Đã đến lúc Lý Tòng phải cho nàng biết sự thật không nhưng qua lời nói mà còn cụ thể. Vì chàng không muốn Tú Sương nghi ngờ chàng về tình yêu và chàng là kẻ bệnh hoạn chỉ muốn bú lồn con gái, đàn bà và chàng chỉ là thằng bé con không biết đụ.
Đàn ông như thế chẳng bao giờ có hạnh phúc và đàn bà dễ gì lấy đàn ông chẳng bao giờ biết đụ. Lý Tòng đang nằm, chàng đứng dậy. Thân thể cao nghệu nhìn xuống Tú Sương đang nằm dưới chân chàng.
Lý Tòng tuột quần đùi ra khỏi đôi giò cao nghều… Chàng đứng yên như cuộc đời của người đàn ông trở thành xác chết. Hầu như Lý Tòng không biết gì nữa và hành động của chàng là con số giải đáp cho sự khó hiểu của Tú Sương từ trước cho đến hiện tại.
Tú Sương vùng ngồi dậy, trờ tới ôm ghì lấy hai chân chàng. Nàng ngước mặt nhìn chàng đầy xúc động. Nước mắt tràn trụa. Tú Sương khóc nức nở thành tiếng nấc. Dưới đôi mắt nhòa, nàng nhìn cặc chàng bé ti tí. Nàng lấy tay sờ vào cặc Lý Tòng. Cặc chàng nhỏ xíu như trẻ con lên ba.
Tú Sương âu yếm hôn vào cặc chàng trong thiết tha im lặng. Nàng bú cặc chàng và nâng dái. Dái của Lý Tòng trái ngược với cặc. Dái chàng bự như dái trâu. Vì thế khi chàng cạ vào lồn Tú Sương, nàng cứ đinh ninh cặc chàng lớn, đúng với sách tướng mạo, chàng có mũi bự thì cặc cũng phải to lắm.
Để tránh sự mặc cảm cho Lý Tòng, Tú Sương nâng dái chàng và hôn chùn chụt rồi bú vào mồm một hồi thật lâu. Nàng âu yếm cặc và dái thật mực, thật lòng, Lý Tòng không những cảm động mà chàng còn nứng nữa. Thân hình chàng rung lên. Cặc chàng có nứng cứng nhưng không lớn hơn mức độ bình thường là bao nhiêu.
Tú Sương bú cặc nhỏ của chàng mà nàng cũng lộ vẻ thích thú. Nàng nứng lồn khi ôm ấp dái lớn và kéo Lý Tòng xuống thấp để nàng cà lồn vào dái. Lý Tòng nằm ngửa, Tú Sương ngồi dí sát lồn vào cặc chàng.
Nàng cười và nói cho Lý Tòng vững lòng tin:
– Em đụ anh nhé!
Lý Tòng vẫn tiếp tục giữ im lặng. Tú Sương nói thêm:
Như thế mà không dám đụ người ta… Cứ phí đời vô nguyên cớ.
Tú Sương nhét cặc vào lồn. Nàng nắc. Cặc chàng đi vào lồn. Vì thương yêu nên Tú Sương vẫn nghe cặc chàng xát vào lỗ và thành lồn rất sướng và êm ái. Nàng vừa nắc vừa đụ và quàng hai bàn tay về phía sau đít sờ bóp vào bộ… dái bự quá cỡ của Lý Tòng.
Giờ phút nứng cặc và nhìn cặp vú của nàng nhảy tưng tưng khi nàng nấc, Lý Tòng quên khuấy mình là một thái giám của thời phong kiến chẳng bao giờ nếm được cái đụ huyền diệu của con người. Chàng nắc ngược cùng với người yêu. Người yêu chỉ còn mỏng manh trong buổi chiều vàng này còn lại.
Kích thích lớn cho Lý Tòng là hai bàn tay của Tú Sương mò bóp, mơn trớn nơi hai hòn dái Nàng như biết huyệt nứng của chàng ở đó nên nàng càng lúc càng vê dái chàng nhiều thêm lên. Lý Tòng quá sướng.
Chàng run lên lẩy bẩy, muốn hất Tú Sương ra sàn nhà nhưng nàng ngồi trên cặc chàng chắc vững. Nàng nắc, nhớm mông lên xuống cho cặc chàng ra vào. Nàng thấy được con cặc nhỏ dễ thương dù không đáp được độ sâu trong lồn. Nàng nứng là nứng ở tinh thần rồi loang ra có giới hạn trong châu thân và điểm quan trọng là lồn nàng. Tuy nhiên dầu sao sự cọ xát cũng làm nước lồn ứa ra ướt mèm. Mỗi lần nước lồn rịnh ra, nàng nhếch mông về một bên để lau cho lồn khô. Nàng giữ cho lồn khô là thương Lý Tòng có xúc giác giữa cặc chàng và lồn nàng.
Cặc Lý Tòng khó bề xuất khí. Chàng mong được xuất khí nhưng cặc chàng chỉ rịnh nước nứng nhờn một cách hạn chế. Chính Tú Sương cũng mơ hồ sự kiện ấy vì nàng đụ chàng đã lâu mà cặc chàng vẫn giữ ở mức độ ban đầu. Như đọc được ý nghĩ của Tú Sương, chàng uốn người ngồi dậy, nàng vẫn ngồi trên cặc, chàng hôn vào môi nàng, nút lưỡi, hai tay bóp vú Đoạn gục mặt xuống bú vú. Chàng nút lên hai đầu vú tràn đầy vào miệng. Còn Tú Sương nắc, nhúng nhảy cho sướng lồn. Hai người cùng ngồi nên thân thể cả hai rất gần nhau để nhìn được sự nứng lộ trên khuôn mặt nên vô cùng hứng tình. Bất thần Lý Tòng nói với nàng:
– Em! Nhìn cặc anh trong lồn em… Thấy không nào!
– Anh! Thấy lồn em không nào?
Cả hai đều không giấu được nụ cười nở trên môi và những yêu thương kín đáo ngàn vạn lần nói nên lời. Không ai còn phải nói một lời nào mà chỉ có nắc, hẩy cặc, hẩy lồn cho khít lại với nhau gây cái nứng cuồng độ cho thỏa mãn dâm tính.
Họ đang đụ ngồi, một phương thế đụ hấp dẫn, thân thể gần nhau, tay chân dễ dàng mò mẫm lẫn nhau, bốn mắt nhìn được cặc, được lồn của nhau. Vừa đụ vừa nhìn được cặc, được lồn thì hứng thú tăng dồn, độ nứng không tài nào đè nén. Vì thế một lần nữa Tú Sương rú lên và khí lồn nàng chảy ra, ướt thấm cửa cùng hai mép lồn.
Trong khi nàng xuất tinh thì cặc nhỏ bé của Lý Tòng hãy còn cứng mà chẳng xuất tinh ồ ạt như nàng. Lý Tòng kiểm soát được bản thân. Chẳng qua chàng biết thân thể chàng hơn ai hết. Cặc chàng không xuất tinh mà chỉ ứa ra nước nhờn mà thôi.
Chàng coi như mình gặp phải sự bất hạnh về sinh lý vì chàng có cặc mà coi như không có cặc Chàng vô cùng khổ tâm khi được đụ mà hóa ra không được đụ mới là phiền cho kiếp một đời người. Cố nhiên chàng đã có kinh nghiệm qua bao nhiêu lần đụ. Đụ lần nào cũng không tài nào xuất tinh được mà nếu có xuất thì xuất nhỏ giọt như nước đái thạch sùng.
Tuy thế, đối với Lý Tòng là giải quyết được sinh lý. Và khi sinh lý ấy đầy chất tình yêu thì Lý Tòng vô cùng buồn bực khổ tâm như khi đụ Tú Sương là một bằng chứng. Cho nên chàng phải xoay xở trong cách đụ cho nàng vừa lòng và chàng lại phải thể hiện sự yêu nàng. Cho nên khi Tú Sương vừa xuất khí lồn, chàng vội vã bật người nàng ra phía sau cho Tú Sương nằm dài trên sàn nhà, chàng nhanh nhẹn rút cặc ra khỏi lồn, lùi mông đít ra đằng sau, đầu chúc xuống lồn và bú. Lý Tòng lại bú lồn Tú Sương.
Như thế, một buổi chiều Lý Tòng bú lồn Tú Sương rất nhiều bận mà chàng không chán. Mà Lý Tòng chẳng làm gì hơn là bú lồn. Còn Tú Sương thì sao? Nàng cũng chấp nhận cách đụ của chàng là bú lồn. Với chàng, theo nàng nghĩ thì bao nhiêu sự dâm của chàng đều tụ vào sự bú lồn. Nên Lý Tòng bú lồn rất giỏi, giỏi hơn cả nghề thợ mộc đang nuôi sống chàng. Nếu nàng ví von thì Lý Tòng bú lồn rất có hồn.
Tú Sương hiểu được tình trạng của Lý Tòng mà chàng đã dấu kín không những với nàng mà với tất cả mọi người. Chàng bị tật bẩm sinh vô cùng tội nghiệp và coi như một bệnh trạng trở ngại về sinh lý. Tú Sương vừa buồn cho chính mình dù rằng một buổi chiều cuối cùng, ngày mai nàng đi lấy chồng, từ giả cuộc chơi và cả Lý Tòng nữa. Nàng hy vọng tự chỉ huy lòng mình, tinh thần mình để có một cuộc sống mới. Nàng cũng tiên đoán cuộc đời mai hậu của Lý Tòng sẽ đi về đâu?
Câu trả lời dễ dàng là chàng vẫn thế với sự mặc cảm chồng chất mà chẳng bao giờ lấy vợ mà làm sao lấy vợ khi người đàn bà cần đụ mà chàng chỉ là ái tình thái giám.
Lý Tòng dồn hết thảy sự cuồng dâm để bú lồn Tú Sương. Bú lồn lần cuối, chàng biết được điều đó mà không nghi ngờ nữa. Chàng bú lấy sướng cho mình. Sự ích kỷ tình dục khi biết người yêu sắp từ giả một cách công khai, hợp lý thì như Lý Tòng bú lồn rất hăng hái và tăng vượt sự nứng không tài nào diễn đạt.
Tình cảm chôn vùi tự đáy sâu nhường lại cho tình dũng dũng mãnh, Lý Tòng sung sức hẳn. Chàng xốc ngược hai bắp vế nàng lên cao, hai mông Tú Sương thuận đà rời khỏi mặt nền nhà.
Lồn Tú Sương như dồn lại một khối nên Lý Tòng bú vào lồn chắc nịt từng thớ thịt lồn. Khi lồn nàng căng cứng thì sự chạm sát từ đôi môi và lưỡi của Lý Tòng vô cùng tuyệt diệu sự nứng cho cả hai.
Không những một mình Lý Tòng dãy dụa mà Tú Sương cũng lảy đẩy trong khoảng chân không từ sàn nhà và đôi cánh tay lực lưỡng của Lý Tòng. Chàng bú lồn mà quát tháo ầm ỷ trong cái sướng của người không đụ được bằng cặc mà lại muốn người đàn bà đạt tới cùng sự khoái lạc nên chàng trở thành bạo dâm. Lý Tòng bạo dâm thì Tú Sương gào theo sự nứng lồn. Nhưng nàng đã xuất nước lồn nhiều lần, cho nên nàng cứ sướng dai dẳng theo chiều với sự bạo dâm của Lý Tòng không bao giờ xuất khí cặc.