Phần 7
Thấy cái mặt nhăn nhó của chị, tôi cũng mủi lòng nên banh hai giò ra cho chị thoáng. Tôi trườn dài lên và quay qua vọc cặp vú chị. Tôi kẹp mỗi bên núm vú bằng hai ngón tay rồi bẻ quẹo đi cho máu tụ xuống. Hai đầu vú sưng vều, sữa rịn ra, tôi vuốt chuốt cho cái núm nhọn lỏn và vắt cho sữa trào ra.
Tôi lại bóp dưới lườn và se lăn nơi cái quầng, vú chị cương sữa nặng chịch. Tôi đặt hai quả vú trong lòng bàn tay tưng tưng và giọng nhão nhợt như giỡn với con nít : ư ư, vú mềm và nặng, đã tay quá.
Phá lồn chị thì chị kêu nứng mà tưng cặp vú thì chị hối : bú đi cha, làm nhột khó chịu dữ. Tôi há lớn miệng như nhe nanh bặp vô, chị lại la : miệng gì tựa chó sói, eo ôi, cha mà cắn chắc vú đứt hết. Rồi chị hối : bú thôi nha, đừng cắn giứt rách mẹ nó vú thì còn đâu mà ngậm. Tôi phì cười.
Thế là tôi bóp hai cái vú muốn nát bấy ra và bú ọc ọc bên này bên kia cho đều. Bú ngưng thì hai tay lại cân thử coi vú xẹp chừng nào và sữa còn nặng không. Chị thích bỏ bu mà làm bộ ra dáng : cha bú rồi cân, bóp rồi tưng, làm như tui là cái bong bóng heo hổng bằng.
Tôi trây trúa nói chọc lại : bà không là cái bong bóng heo chớ cũng là cái ca pốt. Mẹ người ta chơi ra khí lấm lem người ta liệng, chớ còn bà tui mút hoài mà cứ giữ lại khư khư. Chị ưa nghe cái lối tôi nịnh như vậy nên nguây nguẩy xoăn xoe mình, kỳ thực để hai vú cọ quẹt làm tôi hứng chí hơn.
Tôi xủi xủi một hồi thì chị la toáng lên : cha nội cứng chi cứng tợn, miệng bú mà con cặc cứ nhủi nhủi vô chưn tui. Tui sực nhớ ra nên kéo bẹt giò chị rồi nhét cặc vào lồn chị nắc liền. Chị giả tảng kêu : ủa đang bú mà cũng đè ra đụ được.
Tôi làm chị câm bằng cách xốc hai giò chị lên cổ, nhấn con cặc ào ào rồi hai tay bóp tù tì lên vú chị. Chị được ăn no đủ nên im thin thít, lồn cũng thấy thèm nên xiết hai giò giữ cho lồn bót mà ngoáy tít mông cho tụi nó chà xát nhau.
Tôi miết xạch xạch như heo thả nọc, chị ưỡn cái lồn như con nái đang ngứa được con đực gãi cho. Chị nằm tơ huơ coi nhịn nhục làm sao. Tôi thấy thương nên vê riết lấy đầu vú và nắc mạnh mẽ cho chị hưởng tột cùng sự nứng sướng. Tôi biết độ nứng của chị bằng số lượng sữa trào ra. Khi chị đu người lên, tử cung chị cụng rần rần nơi đầu cặc là y như sữa ọc dầm dề. Mắt chị long lanh, người mềm đi mà miệng thì nheo nhẻo : ôi đã quá.
Hồi này tôi mết Tám vô cùng. Mết từ lối ăn nết ở của chị, lại mết luôn dáng dấp, kiểu cách nhõng nhẽo, sự lo lắng săn sóc cho tôi từ miếng cơm, miếng nước trong nhà. Chị quá chăm nom cho tôi khiến nhiều khi tôi phát bực. Chỗ ngủ, chỗ chơi của tôi đều được chị nhúng tay sắp đặt lại, nên nhiều khi làm sai lệch chỗ để của tôi, mỗi lần tìm bằng chết. Tôi càm ràm thì Tám chê đàn ông con trai mà chẳng có thứ tự gì hết.
Nói nào ngay, được một bàn tay đàn bà để ý đến từng ly từng tý ai mà không thích, nhưng một vừa hai phải thôi, chứ nhứt nhứt thứ gì cũng xía vô thì chán chết. Mấy lúc gần đây, tên giám đốc cũng lặn tuốt, ít thấy bén mảng đến, nhưng được cái tháng tháng vẫn cho tà lọt đem tiền đến nuôi mẹ con chị.
Tay tài xế thấy chủ bỏ rơi món hàng chanh cốm thì thậm thụt méc lại với chị chuyện lăng nhăng của ổng, nào là ổng vừa kiếm được cô thư ký trẻ đẹp, đi đâu cũng dẫn theo. Rồi sau câu chuyện làm quà, tên này mon men định sờ soạng và o bế chị để thay ông thầy, nhưng sẵn đã có tôi bên cạnh, nên chị chửi như chửi chó và đuổi thẳng tay. Còn dọa sẽ học lại cho tay giám đốc để tống cổ hắn đi, chứ có đâu cái thứ ve vãn bồ của chủ. Tên lái xe sợ ra mặt, van xin chị tha cho.
Tôi thấy chị phây phây, chẳng chút lo lắng, nên cũng hỏi han : lỡ tay mặt mo bỏ rơi chị luôn thì sao, lấy gì mẹ con chị sống. Tám cười khành khạch có vẻ thú vị, cưới lăn cười bò, khiến tôi phải ngạc nhiên. Kế đó, Tám nghiêm trang bảo tôi : sao đàn ông mà chậm hiểu vậy. Rồi chị chìa thằng con ra hỏi tôi : ông xem thằng nhỏ có giống tạc cha nội đó không. Lão mà lộn xộn, tôi vác thằng nhỏ đến ăn vạ với bà cả thì không còn sợi lông nào dính ở háng lão nữa. Chưa chừng bà ấy dám lột truồng lão rồi đạp văng tê ra khỏi cửa chứ chơi à. Tôi nghe mà khiếp cho bản lãnh của phụ nữ.
Lắm hôm, nhìn Tám bò lồm cồm thay tấm ra giường, thấy đôi mông tròn vo ngoạy ngoạy dưới lớp lụa trơn láng, tôi chỉ muốn ập vô làm thịt liền. Tôi la toáng lên : bà làm ơn khép bớt cái vòng số 3 cho tui nhờ, chớ không tôi cắn bể nó bây giờ. Tám ê a nhưng có vẻ thú vị.
Tám nằm đâu tôi chỉ muốn xà nằm ké. Tám nghiêng môt bên thì tôi gác lên hông hay lên đít. Tám nằm ngửa thì tôi bạ chưn lên bụng lên háng. Tám vờ đuổi mà cứ èo ẹo xán sát vào tôi. Lơ mơ hít cái hơi hướm của chị, có một tí chua chua, có một tí nồng nồng, có một tí khẳn khẳn, có một tí dịu êm, tôi ngây ngất dữ dội.
Tôi thường khen Tám : cái bà này đẹp gì mà đẹp ác, ngó chỉ muốn cắn nhai, cay cay như ớt hít hà mới đã cái miệng. Chị được khen, hai má đỏ hồng, coi càng trêu ngươi mạnh. Từ đó, cứ mỗi lần cho nhóc bú, chị thường kêu tôi vô đấu láo cho vui. Tôi đi guốc trong bụng chị vì ít là chị muốn khoe vóc dáng đầy đặn của chị là chính, còn chuyện đấu láo chỉ là phụ thuộc thôi.
Đàn bà sau thời gian vượt cạn, lại nuôi con bằng sữa mẹ, bà nào bà ấy trông thật hay. Vú nở nang, tròn trịa, lại mọng sữa đầy nên trông lù lù như trái bưởi, ngọt tựa mật ong, trắng như bông bưởi và thơm như trầm hương. Đám đàn ông con trai nhìn vào không chớp mắt nổi.