Phần 41
– Nay… ngại quá… cô Hoa và Lan đã no chưa?
– Em khỏi lo. Cô ăn ít lắm.
– No rồi, no rồi…
Lan gật đầu lia lịa. Liếc nhìn hắn cái, đôi môi lén cười.
– Thế… bố mẹ em đi công tác bao lâu?
– Dạ 2 tuân.
Chẳng rõ nữa, cứ nói đại.
– Cũng chẳng sao cả nhưng… khổ cái tối em sợ quá cứ phải bật hết đèn, chẳng dám ra khỏi phòng nữa.
– Thế phải làm sao? – Lan nhanh miệng quan tâm.
– Haizzz… mấy lần định nói với bố mẹ nhưng… ngại. Chuyện này nói… xấu hổ lắm. Có khi bảo bố mẹ thuê bảo mâu quá. Haizzz giá như…
– Hay là… Dũng ở lại đây…
Lan lại nhanh miệng nhưng nghĩ tới gì đó lập tức nín miệng lại.
– Cái này không được đâu. Như thế… nhà Lan chỉ có hai mẹ con… không tiện. Em thì không sao, chỉ là sợ ảnh hưởng tới cô và Lan.
3 Người cúi mặt nhìn bàn ăn, một lúc cô Hoa cất lời.
– Cô thấy không sao đâu. Ờ… đến sáng sớm em về là được mà. Cô cũng chẳng sợ cái gì, em còn lo gì?
Lan nhìn mẹ ngạc nhiên rồi lập tức gật đầu tới tấp.
– À… thế… vâng.
Cũng chẳng phải làng quên, luôn phải nhìn trước ngó sau. Ở đây ai lo việc người đó, hơi đâu mà ngó xem hàng xóm hôm nay có bị cháy nhà không?
Tối đến, chiếc bàn nhỏ xinh xắn nơi hai mẹ con vẫn thường cùng làm việc và học tập đã phải dọn bớt đồ để dành chỗ cho thành viên thứ 3. Bao đầu 3 người khá lúng túng dân dần không khí học tập đã lấn lướt. Căn phòng không lớn đã có thêm thành viên thứ 3. Ban đầu hắn bước vào Lan thật sự lúng túng, liên tục liếc nhìn hắn xem cảm thụ của hắn khi bước vào khuê phòng của mình như thế nào. Ai dè ngoài sách và vở ra hắn chẳng nhìn cái gì nữa.
Nhìn hai đứa học bài chuyên chú Hoa cười hài lòng. Đấy là bên ngoài chứ bên trong cô xuân tâm nhộn nhạo. Nhớ lại mấy tiếng trước, mang một cái âm đạo đầy ắp tinh dịch của nó mà vội vã ra về người cô lại thêm phần ngứa ngáy. Lúc đó quả thật cô liều quá. Nhỡ mà lộ thì… chết.
Trước khi bố trí ngủ nghê, cả nhà tổ chức bữa ăn khuya nhẹ. Không khí hòa hợp và vui vẻ hơn nhiều lắm. Cô Hoa liên tục hỏi han về tình hình nhà Dũng, Lan thì hỏi về phương pháp học để có được cái đột phá kia.
Cô Hoa lên trước bố trí phòng. Đó là căn phòng phụ nơi dành cho đứa nhỏ thứ 2 của gia đình cô, tiếc là… Lan và Dũng lên sân thượng hóng mát. Trời đã về khuya, ánh đèn đường do thám mãi mới có một bóng xe bóng người vụt qua, những cơn gió đêm làm người run rẩy. Lúc này đây, Lan đã ngây ngây ngô ngô mất đi nụ hôn đầu. Cái lưỡi của hắn hung ác ngheo nguẩy ở ngoài như con sói chờ ăn thịt tươi mà cô không cả giám thở. Đôi mông đã được cái dáng tròn trong lòng bàn tay hắn làm cô run rẩy cả người. Bộ phận gần cô sợ hãi đến mức co rún lại không giám nhúc nhích. Đến khi đôi bầu vú thiếu nữ bị tay hắn chụp chúng cô như con mèo bị giẫm phải đuôi mà nhảy cẫng lên nhanh chóng giằng tay hắn ra, đâu còn quan tâm gì đến cái lưỡi nữa. May mà hôm nay có hắn tới, hai mẹ con cô đã đặc biệt phải mặc thêm đồ cho kín đáo chứ không giờ bao nhiêu co dãn, bao nhiều mịn màng đều vào tay hắn hết rồi. Nụ hôn thật là dài, đến khi nghe cô Hoa gọi xuống ngủ mới vội vã tách ra. Đến lúc này cô bé Lan đã nghiện hôn rồi.
Dưới con mắt chăm chằm dò xét của mẹ Lan vội vàng vào phòng khóa cửa vỗ vỗ ngực, miệng cười thích thú và ngượng ngùng. Tiếng chốt cửa của Lan vừa vang là lúc đôi mắt Dũng chuyển sang cô Hoa. Cô lườm hắn kéo hắn sang căn phòng dành cho hắn.
– Em có ý gì với Lan?
– À… có… được không?
Cô nhìn chăm chăm vào hắn nghiêm túc.
– Đến khi em xác định thì mới được động vào Lan. Lan không giống như cô, em không thể làm chuyện kia với nó rồi phủi mông bỏ đi được đâu. Em hiểu chứ?
– Em hiểu!
Dũng đứng thẳng người trả lời dứt khoát.
– Nhưng… lỡ hôn rồi.
Hoa không thể giữ được cái mặt nhà giáo trước mặt hắn nữa. Gõ đầu hắn cái cô tiếp.
– Là chuyện kia cơ kìa. Con bé còn nhỏ… em hiểu không?
– À… lỡ sờ rồi – Hắn giữ lại không nói là chỉ mới sờ ngoài quần áo.
– Nhanh vậy? Con bé này! Thế thôi nhé không được làm gì thêm nữa đâu đấy.
– Vậy tức là không được…
Cô lườm nó. Nụ cười có chút dâm dâm khiêu khích cực kì. Cô vạch rộng cái tay nó ra như muốn nó phải nghe rõ từng từ từng chữ nhưng nội dung thì…
– Không được cho cái thứ kia vào người con bé. Có thèm thì… chơi cô.
Máu hắn lập tức như sôi lên mà ôm chầm lấy cô.