Phần 20: Dahyun sa đọa
Quân cũng biết chừng mực mà buông tha cho Da Hyun, nó muốn cho cô dần thích nghi hơn là liên tục bắt ép, mà họ cũng đang ở trong lớp nên nó không dám đánh liều.
Giả vờ học để đủ 30 phút rồi vào lại lớp trong ánh mắt hài lòng của ông thầy ngây thơ, Quân ngồi học mà đầu óc nó cứ bay bổng đâu đó, nó đang mong sao cho tiếng chuông ra chơi vang lên nhanh một chút.
Đợi mãi thì tiếng chuông tưởng chừng đã ngủ quên cũng vang lên, báo hiệu cho khoảng thời gian được chào đón nhất tại bất kỳ ngôi trường nào: Giờ ra chơi.
Dahyun nhìn Quân đang ra hiệu cho mình thì đành gật đầu, cô thầm nghĩ giờ ra chơi này mệt mỏi rồi đây, ấy thế mà ánh mắt cô hiện lên vài phần hưng phấn chứ không hề mệt mỏi như trong suy nghĩ a.
Thế nhưng phải để cô giáo thất vọng rồi, vì ngay lúc này đây Quân đang bị chặn đường bởi những gương mặt quen thuộc, Kira và đám bạn của chị ta.
“Hình như có con cún đi lạc đường rồi bây ơi.” Một đứa con gái trong nhóm cười nói, ánh mắt trêu tức nhìn nó.
Kira không nói gì nhưng ánh mắt chị ta cũng khinh khỉnh nhìn nó chứng tỏ chị ta cũng đồng tình với lời nói của con nhỏ kia. Quân bình tĩnh nhìn họ, bây giờ trong mắt nó đám họ không còn đáng sợ như trước nữa.
Mặc dù vẫn còn yếu về thể chất nhưng tinh thần nó không còn yếu đuối như trước nữa, Quân cũng đã nghĩ thông suốt, bây giờ mình đánh không lại đám người Kira thì đành để bọn họ ăn hiếp mình thôi, sau này có sức mạnh rồi thì chẳng sợ ai ăn hiếp bản thân nữa.
“Này thằng chó, mày có nghe tụi tao nói gì không vậy.” Jenn, một con nhỏ trong nhóm tức giận nói.
“Thằng này chắc đang mong được ăn đòn tiếp đây, đem nó vào phòng nào trống đi rồi tao sẽ chăm sóc thằng này thật tốt.” Con Rose nói, tên thì yểu điệu thục nữ nhưng hành động và lời nói thì chẳng thục nữ chút nào a.
Và rồi cả đám kéo thằng Quân vào căn phòng thí nghiệm Sinh đó, nhưng có vẻ hôm nay không được vui vẻ cho lắm, vì lúc hết giờ cả đám mặt hầm hầm, đứa thì chán nản, cảnh tượng có phần khó hiểu.
“Hừ, thằng lồn đó hôm nay lì đòn thiệt.” Một đứa con gái lên tiếng.
“Má hôm bữa Kira chơi nặng đô quá nên giờ thằng nhóc lờn với mấy trò này rồi.” Rose buồn bực tiếp lời…
“Tao thề chơi với cục đá còn vui hơn chơi với thằng chó này…”
“Thôi tụi bây im cho tao.” Kira lên tiếng cắt lời cả đám.
Cả đám lập tức im lặng. Dạo này thủ lĩnh bọn họ trông có vẻ hay mất tập trung, làm gì cũng không có hứng nên cả đám cũng ngoan ngoãn mà im lặng theo, nhờ thế mà hôm nay thằng Quân đỡ thê thảm hơn các lần khác.
Trở lại với Quân, nó đang ngồi bệt trên đất chà xát một bên má đỏ lòm, mặt hiện lên vẻ hài lòng. Mặc dù khó hiểu tại sao Kira hôm nay trông có vẻ suy tư đến nỗi chẳng thèm đoái hoài tới nó nhưng Quân mặc kệ, miễn sao nó đỡ te tua là được.
Ngồi học trên lớp mà Quân suy nghĩ không biết Dahyun thế nào, thật là tội nghiệp cô giáo bị nó cho leo cây.
Đến cuối giờ, Quân mò đến thư viện tìm Dahyun nhưng lại không thấy cô đâu cả, nó nhắn tin cũng không thấy cô trả lời, nó đoán cô đang bận việc gì đó ở văn phòng, vì nhà trường có luật nghiêm cấm giáo viên sử dụng điện thoại những lúc quan trọng.
“Hửm?!”
Đang đi ngang qua sân bóng thì nó nghe loáng thoáng tiếng nói sau bụi cây, tò mò, Quân rón rén bước lại gần thì nghe rõ hơn cuộc nói chuyện.
“Đừng mà em… Chúng ta không thể tiếp tục như vậy nữa… Cô…” Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai thằng Quân.
“Cô sao thế… Mình vẫn qua lại như trước mà… Cô có chuyện gì khó nói hả.” Giọng nam tỏ vẻ ân cần hỏi.
“Cô… Không có mà… Cô nghĩ chúng ta nên dừng lại thôi em à… Làm như vậy nguy hiểm lắm.”
Hóa ra là giọng nói của Dahyun và thằng Connor sau bụi cây, Quân quên mất là bọn họ vốn có gian díu với nhau, không ngờ cô giáo lại muốn ngừng với thằng này.
Mỉm cười hài lòng, nó đứng đó nghe lén tiếp:
“Có phải em bắt cô làm đĩ nên cô sợ phải không, không sao, nếu cô không muốn thì em sẽ không ép cô nữa, nhưng mà mình không cần phải dừng đâu cô.” Connor giọng điệu nài nỉ nói.
“Em đừng bắt ép cô mà Connor, cô không muốn mình như vậy nữa đâu.” Dahyun xuống nước nài nỉ.
“Cô sợ bị phát hiện sao, vậy mình hẹn nhau ở nơi khác đi, không cần gặp nhau như thế này ở trường nữa.”
“Cô sợ lắm… Đừng bắt cô phải tiếp tục nữa mà em… Hức…” Dahyun giọng run run nói, Quân đoán cô giáo sắp khóc đây.
“Ê Sam, lại đây chơi coi, tụi tao đang thiếu người nè.” Bỗng một giọng nói vang lên từ xa làm 2 người đang thậm thụt chết điếng, thằng Quân cũng giật mình vì tiếng nói đó hướng về phía nó.
“Từ từ thôi mậy, tao tới liền nè.”
Gần đó có giọng nam trả lời, một hồi thì Quân mới nhìn rõ được khuôn mặt người đó, hóa ra là đàn anh lớp trên. Sân bóng nằm kế hướng vào khu rừng nhỏ nên học sinh đôi khi vẫn vào rừng chơi, thành ra không có gì lạ lẫm khi có học sinh đi ra từ rừng.
Đợi cho thanh niên kia đi mất hút, Quân lại nghe họ nói chuyện tiếp:
“Thôi chúng ta ở đây nguy hiểm quá, cô phải đi đây.” Dahyun lo lắng nói.
“Cô đừng đi mà, tụi nhóc đi rồi cô, không ai biết mình ở đây đâu.” Connor kéo tay cô giáo năn nỉ nói.
“Không được Connor ơi, cô sợ lắm.” Dahyun cương quyết nói. Cô ló ngó xung quanh rồi đứng dậy chạy mất hút trong ánh mắt tức giận và bất lực của Connor…
Tiếng xào soạt vang lên xen lẫn tiếng bước chân, một hồi thì Quân nghe được tiếng chửi thề của thằng Connor, có vẻ thằng thằng này bực tức khi mà cô giáo không còn nghe lời nó đây.
Đợi cả hai đi một hồi thì Quân cũng bỏ đi, trong lòng vui mừng vì niềm vui bất ngờ. Nó vốn định kêu cô giáo không được qua lại với thằng Connor, nhưng không ngờ cô giáo lại chủ động làm trước, Quân đang suy nghĩ không biết nên thưởng gì cho cô giáo đây hehe.
Quân tìm đến thư viện, và không để nó thất vọng, Dahyun đang lúi húi dọn dẹp ở quầy. Nó không vội tiến vào mà đứng từ xa ngắm nhìn cô giáo.
Da Hyun thuộc loại phụ nữ đẫy đà, mũm mĩm mà ngây thơ trong sáng. Khuôn mặt trái xoan, mày liễu mông cong, cô có nét nhã lệ của tiểu thư đoan trang đài các, nó thích nhất là thân hình đồng hồ cát của cô, đặc biệt là trong bộ đồ OL, nhìn cô vừa ngây thơ vừa quyến rũ vô cùng.
Quân ngắm cô mãi, đến khi cô phát giác ra nó tự lúc này mà nó cũng chẳng hay, cô hơi e thẹn cúi đầu, má đỏ hây hây vì bị nó nhìn chằm chằm.
Đến lúc Quân định thần lại thì nó thấy cô giáo đang e lệ nhìn nó, nhìn cô chẳng khác nào thiếu nữ mới lớn đang động xuân tâm. Nó tiến lại gần cô giáo giả vờ chào hỏi, cô cũng thế. Quân hất cằm ra hiệu cho cô.
Hiểu ý thằng nhóc, cô đành bỏ dở việc đang làm mà dẫn nó đi về phía xa xa chỗ đông người. Việc của cô ở thư viện là hướng dẫn học sinh tìm sách nên việc dắt nó đi vòng vòng quanh mấy giá sách là chuyện bình thường, chẳng ai buồn nhìn họ cả.
Đi đến cuối giá sách, tiến vào một giá sách vắng vẻ, Quân liền đè cô giáo ra hôn lấy hôn để trong sự bất ngờ, nó lấy hai ngón tay luồn vào háng cô giáo miết lên miết xuống cái lồn đang được bảo vệ qua lớp vải mỏng.
“Ưh… Cô sướng… Nhột mà…” Dahyun hơi chống chế nói, nhưng cô không nhận ra rằng bản thân dần thích cảm giác sung sướng mà Quân mang lại.
“Hôm qua con dặn cô mang trái dưa leo đến, cô có làm chưa nhỉ.” Quân thỏ thẻ vào tai cô giáo nói.
Dahyun hoảng hồn, bây giờ cô mới sực nhớ tới chuyện đó, thấy ánh mắt của cô giáo hiện lên vẻ lo lắng, Quân hỏi:
“Hay là cô quên mang rồi nhỉ? Làm trái mệnh lệnh của chủ nhân là có phạt đó nhé.” Quân nhếch mép nói.
“Không có… Cô có nhớ mang mà.” Dahyun đỏ mặt giải thích. Cô thầm hận bản thân hư hỏng, đi làm mà mang trái dưa leo tối hôm qua vừa dùng thủ dâm, đã thế giờ phải lấy ra cho Quân nữa, cô hơi chần chừ suy nghĩ.
“Bốp… Nghĩ cái gì, đi lấy đi nào cô giáo.” Quân vỗ mông cô giáo cái bẹt rồi nói.
Dahyun đi lấy quả dưa leo trong sự lo lắng, không biết thằng này định làm gì với trái dưa leo đây.
Một hồi thì Quân thấy cô giáo quay lại, tay cô hoàn toàn trống rỗng, nhìn sơ qua cô chẳng khác gì lúc nó kêu cô đi lấy cả.
“Trái dưa leo đây hả cô.” Quân chưng hửng hỏi.
Trong ánh mắt muốn lòi ra của Quân, Dahyun ngượng ngùng cởi hai nút áo sơ mi ra, để lộ cái dưa leo nhỏ đang bị kẹp giữa hai quả bóng to tròn và lớp áo lót hồng.
“Cô… Cô…” Dahyun nhìn Quân muốn giải thích cho sự tình này, cô không muốn nó hiểu lầm mình là người dâm đãng a.
Quân hơi bất ngờ với hành động của cô giáo, nó không ngờ cô giáo lại giấu trái dưa leo trong ngực mình nha. Nhìn cô giáo một cách quỷ quái, nó đẩy cô vào tường, giật trái leo từ tay cô.
“Cô dâm đãng hơn em tưởng đó cô Dahyun, hay là cô muốn trái dưa leo vào lồn giống hôm qua nhưng lại ngại nhỉ?” Nó nói…
“Cô… Không có mà… Em không được nghĩ thế về cô… Chỉ là…” Dahyun lắc đầu nguầy nguậy từ chối.
“Dahyun à, cô đâu cần phải đeo cái vỏ bọc cao quý về bản thân làm gì, cả cô và em đều hiểu cô là người như thế nào mà.” Quân cười cười nói, rồi nó lấy trái dưa leo miết nhẹ quanh vùng bẹn cô giáo.
“Ưm… Đừng mà Quân… Cô… Áa… Ưh…” Không để cho Dahyun nói hết, Quân vén quần lót cô giáo sang một bên và đút cả trái dưa leo vào.
Thấy cô giáo hiện lên nét mặt sung sướng, nó khoái chí chơi đùa với lồn cô giáo bằng trái dưa leo, đẩy ra đưa vào, nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Dahyun mà Quân thầm khoái chí vì quá trình tiến triển thuận lợi.
“Rút nó ra đi Quân… Đây là thư viện đó… Ưh… Bạch… Áaa.” Dahyun đang cố dãy dụa thì bị Quân bấu mạnh vào cặp mông lúng liếng, cơn đau như kích thích cô giáo, đưa cô đến những cảm xúc sung sướng thăng hoa.
“Sao thế cô giáo, miệng thì nói sợ nhưng cô không thấy bên dưới cô bé tham lam lại đang bóp chặt quả dưa leo à, hay là con lấy nó ra nha.” Nói rồi, không đợi Dahyun kịp phản ứng, Quân rút quả dưa leo ra ngay lập tức.
Dahyun liền cảm thấy hụt hẫng, cảm giác sung sướng mà trái dưa leo mang lại bị lấy mất, cô hơi do dự nhìn Quân, mặc dù rất muốn lên tiếng nhưng cô lại ngại, lại xấu hổ, lại không muốn bị khuất phục.
Thấy cô giáo bộ dạng giống như trẻ nhỏ bị tịch thu đồ chơi, Quân mỉm cười hài lòng nói:
“Thế nào, cô có muốn đút trái dưa leo vào lại không.”
Dù rất muốn nhưng Dahyun cố kìm bản thân không gật đầu, thay vào đó cô đưa ánh mắt tội nghiệp nhìn nó.
“Đó không phải là câu trả lời em muốn cô giáo à, cô muốn hay không muốn nhỉ.”
Quân vòng hai tay ra sau bóp cặp mông, lập tức sự cọ xát lan đến hai mép lồn làm cô giáo đỏ cả mặt, sự tỉnh táo ngày càng yếu ớt, thay thế cho ham muốn mãnh liệt.
“Nói đi, cô muốn gì.” Quân gầm nhẹ hung hăng hỏi.
“Cô… Cô… Cô sợ lắm…” Dahyun hơi sợ đáp, giọng điệu sợ sệt.
“Cô giáo à, ở đây chỉ có mỗi mình em thôi mà, cô còn ngại ngùng cái gì nữa, dù sau em cũng đã biết cô là người như thế nào rồi mà.” Thấy không ăn thua, nó đành thuyết phục cô nói ra ham muốn của bản thân.
“Cô… Vậy… Đút nó vào đi em…” Dahyun lấy hết can đảm mà nói ra “Hức… Chủ nhân.” Cô còn lí nhí nói thêm trong miệng.
Thằng Quân nghe đến đó bỗng thấy toàn thân thư sướng, nó cảm giác thật thành tựu khi để cô giáo nói ra như vậy. Như muốn thưởng cho cô, nó liền đáp ứng Dahyun mà đút trái dưa leo vào, nhấp liên tục trong cái hang động ẩm ướt.
“Ahhh… Hừ hừ… Sướng… Ưm… Mạnh vào em… Hức… Cô sướng…” Dahyun rên lên theo bản năng.
Quân bất ngờ vì cô giáo còn kêu mình làm mạnh lên, nó nổi hứng đút thêm một ngón tay vào lồn cô, tìm đến điểm G mà móc.
“Áaaa… Em làm gì thế… Rút nó ra đi em… Cô nhột… Ơhh…” Dahyun lập tức cảm nhận được ngón tay nó luồn vào hang động chật ních.
Bên trong, các thớ thịt liền có xu hướng bài xích kẻ lạ mặt vừa xâm nhập, chúng ra sức co bóp để đuổi kẻ lạ mặt đi, thế nhưng càng làm thế thì ma sát càng lớn, Dahyun cảm nhận được sung sướng chưa từng có.
“Cô… ÁAAAAA… Phụt… Thoải mái… Hức…” Chịu không nổi sung sướng quá lớn, Dahyun lập tức lên đỉnh, hai chân run run, cả người xụi lơ cố dựa vào kệ sách.
Bên dưới, Quân cũng không ngờ cô giáo lại nhanh lên đỉnh đến vậy, chứng tỏ bên trong cô cũng dâm đãng chứ không ngây thơ như vẻ ngoài. Mỉm cười vì phát hiện ra điều này, nó liền nghĩ ra một ý.
“Sướng không cô giáo?” Quân rút trái dưa leo ra hỏi.
Dahyun không dám trả lời, cô xấu hổ quay mặt đi, nhưng bị Quân cầm mặt quay lại đối mặt với nó. Một tay cầm chặt hai má cô giáo, nó lấy trái dưa leo bóng loáng ướt nhẹp dâm thủy đưa vào miệng cô trong ánh mắt sợ hãi và bất lực.
“Cắn nó đi, rồi nuốt vào.” Quân nói như ra lệnh.
Ấy thế mà Dahyun thật sự cắn một miếng dưa leo. Mí mắt Quân giật giật vì bất ngờ, nó ra lệnh thêm:
“Nhai nó đi, rồi nuốt vào nào cô giáo.” Một tay giữ trái dưa leo trong miệng, một tay luồn xuống dưới váy khều nhẹ lên cái lồn vừa lên đỉnh của cô giáo.
Cả người Da Hyun giật nhẹ vì sướng, cô đành nhai rôm rốp trái dưa leo trong miệng, cô bỗng nghĩ đến việc đêm qua mình vừa thủ dâm bằng trái dưa leo, hôm nay bị thằng Quân thủ dâm cũng với trái dưa leo đó, rồi giờ mình ăn vào chính trái dưa leo đã đưa mình lên đỉnh 2 lần, nghĩ đến đó thôi mà cô cảm thấy nứng tợn, miệng nhỏ liên tục nhai ngấu nghiến trái dưa leo, ánh mắt hiện lên vẻ thỏa mãn.
Thằng Quân nhìn vẻ mặt cô giáo mà không hiểu chuyện gì, nó nghĩ chắc có chuyện gì mà nó không biết đây, nhưng Da Hyun ngày càng nghe lời nó, vì thế nó cũng không bận tâm lắm.
Để cô ăn xong trái dưa leo, Quân bắt cô mặc lại đồ, nó thì phải dọn dẹp vũng dâm thủy trên sàn. Sau khi cả hai áo quần chỉnh tệ như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, Quân mới nói với Dahyun:
“Vòng cổ đâu hả cô?”
Da Hyun mới sực nhớ ra là nó yêu cầu cô phải đeo vòng cổ mỗi khi ra đường, sáng nay thế nào mà cô quên mất, cô lí nhí trả lời.
“Cô… Cô quên mất.”
“Hừ, hình như con hơi hiền với cô rồi nhỉ.” Quân không vui nói.
“Cô xin lỗi… Lần sau cô sẽ nhớ đeo nó mà.” Da Hyun thấp giọng nói.
“Đó là lần sau, lần này phải phạt cô để không xảy ra lần sau nữa, cô hiểu không?” Quân lạnh lùng nói.
“Vâng.” Dahyun cúi đầu nói, cô quên mất mình là cô giáo, người đáng lẽ phải nghiêm trị thằng Quân, thì nay lại bị chính học trò mình phạt, cô thầm mắng bản thân ngu muội để lâm vào tình cảnh hiện giờ.
Trong sự khó hiểu của cô giáo, Quân dí vào tay cô cái vật tròn tròn hình trụ, phần đầu tròn và to khủng khiếp, nhìn sơ qua chẳng khác gì cái vật hình trụ giữa háng đàn ông.
Da Hyun đỏ mặt vì nó đưa cho cô cái máy rung, cô lật đật ngó nghiêng xung quanh xem có ai đang nhìn họ không, giả vờ không quan tâm đến món đồ chơi trước mặt nhưng mắt thì cứ liếc nhìn liên tục.
Quân cạn lời với sự ngây thơ của cô giáo, nó rất muốn âu yếm cô một hồi, nhưng rồi cố kìm lại. Nó không muốn thể hiện quá nhiều tình cảm trong cuộc chơi được.
Da Hyun không hiểu thằng Quân muốn gì, kêu phạt cô nhưng lại cho cô cái máy này, nhìn sơ qua thì có vẻ dùng cũng giống quả dưa leo a, không biết nó dùng để làm gì.
Như hiểu được suy nghĩ của cô giáo, Quân mới nói:
“Cái này dùng giống trái dưa leo khi nãy đó cô.”
“À cô biết rồi.” Da Hyun né tránh nói.
“Biết thì tốt, hẹn gặp cô tuần sau nhé.” Quân nói, rồi nó đi mất hút, để lại cô giáo ngơ ngác không hiểu nên làm gì với cái trứng rung.
Quân cười thầm bỏ đi, qua biểu hiện của cô giáo nó hiểu rằng bản chất của Da Hyun là người dâm đãng, còn ngây thơ và dễ dụ, nên mới bị thằng Connor dụ dỗ, nhưng bản chất đó bị giấu sau vẻ ngoài đạo mạo nghiêm túc của nghề giáo viên.
Đưa cái máy rung cho cô thực chất là muốn bản chất cô dần hiển lộ ra, nó phải tận dụng tốt những gì có để dần biến cô thành những gì nó muốn.