Phần 22: Trong phòng học dạy dỗ
Chỉ mất có 2 phút mà cả hành lang trở nên trống vắng không một bóng người. Quân trả vờ ở lại làm bài để qua mặt ông thầy và đám bạn. Nó ngồi ở đó nhìn ra phía cửa như thể đang chờ đợi ai đó vậy.
Qua 5 phút, bỗng có tiếng bước chân đến gần, cho đến khi chủ nhân của tiếng chân đến trước cửa lớp của Quân, Da Hyun hít một hơi rồi bước vào, bộ dạng rón rén như đi ăn trộm vậy.
“Cạch!” Cửa phòng được khóa lại, giờ thì trong phòng chỉ còn lại cô và tên nhóc đáng ghét đang thản nhiên nhìn cô.
Hôm nay cô mặc áo tay dài kẻ caro và váy đen, ngoài ra cô còn mặc tất dài chân, tất nhiên bộ đồ cô mặc rất kín đáo và chỉn chu chứ không phải bộ OL cô thỉnh thoảng mặc vì cuối tháng 1 đầu tháng 2 đang là thời điểm cực đông tại xứ người.
“Người không liêm sỉ như cô, lên đỉnh ngay tại lớp sau, trước mặt thầy và các học trò, mà cũng biết khóa cửa sợ bị người khác nhìn thấy sao?” Quân lên tiếng trêu chọc.
Da Hyun hừ lạnh nhìn đi chỗ khác, cô không biết phải trả lời như thế nào, rõ ràng là thằng nhóc này làm cô lên đỉnh, nay lại nói với giọng điệu như thể cô mới là người có lỗi vậy.
“Đưa nó đây.” Quân nói.
Da Hyun lấy trong giỏ xách ra một vật hình trụ màu hồng, phần đầu to như trái bóng, còn có cả dây điện dính theo, đặt lên bàn.
“Có ai nghĩ tới cô giáo đi làm lại mang máy rung đi theo bên người nhỉ, chậc chậc.” Quân cố tình sỉ nhục cô giáo.
Da Hyun đỏ mặt cúi đầu không đáp, thanh niên này vừa nói đúng mà còn nói to a!
“Cô nghe em nói không hả, đồ cô giáo dâm đãng.” Quân không hài lòng hỏi.
“Có… Có… Cô đang nghe mà…” Da Hyun lật đật trả lời, không rõ vì sao khi nghe giọng điệu phật ý của nó là người cô run lên, và cô lập tức muốn làm kẻ trước mặt hài lòng, có lẽ vì điểm yếu của cô bị nó giữ.
“Mai mốt anh nói là cưng phải trả lời nghe chưa, im lặng là có phạt đó…” Nó cười cười nhìn cô nói, rồi tiến đến nâng cằm cô giáo lên, để lộ cái vòng da đen được bọc quanh cổ cô.
“Ái chà, hôm nay nhớ mang luôn sao, ngoan lắm.” Quân hài lòng cười, tay xoa xoa đầu cô giáo.
Da Hyun bỗng cảm thấy vui vẻ, trong lòng có cảm giác thành tựu khi được tên nhóc trước mặt khen mình. Cô cố nhắm mắt, đầu lắc nhẹ cốt chối bỏ cảm giác đó.
Quân nhìn biểu hiện của cô giáo mà đoán được phần nào, dù không biết rõ chuyện gì xảy ra trong đầu cô nhưng dựa vào dáng vẻ cố chối bỏ của cô thì nó hiểu là tình thế đang có lợi cho nó.
“Cô giáo này, nhà cô ở đâu thế.” Quân dụ dỗ hỏi.
“Ơ… Không… Em hỏi để làm gì…” Da Hyun lắc đầu nói, cô sợ thằng nhóc này giở trò gì đây.
“Em muốn quan tâm cô giáo thôi, chứ em mới 15 tuổi làm có bằng lái mà cũng không có xe, làm sao tới nhà cô được.” Quân dịu dàng nói, tay vuốt ve bờ tóc tím ngắt của cô, bỗng nó nhớ đến làn tóc tím ma mị của Mi Jung.
Nhưng cả hai bờ tóc khác biệt hoàn toàn, nó biết tóc tím của cô giáo là từ nhuộm mà có, có lẽ cô thích màu tím đi. Còn của Mi Jung là hoàn toàn tự nhiên, còn mang vẻ huyền bí quyến rũ, nó thích nhất là tròng mắt tim tím và mái tóc ma mị của nàng.
Quay trở lại với cô giáo, cô đang đắn đo thiệt hơn, và dần bị thuyết phục với hành động quan tâm và lý lẽ của nó.
Rồi cô cũng khai ra địa chỉ nhà, mà ngây thơ tưởng rằng nó hỏi chỉ vì quan tâm cô, nhưng nó quan tâm thật nên mới hỏi, nhưng có làm gì khác không thì nó không nói.
Quân cười thầm vì sự ngây thơ vô tội của cô, nó không có xe cũng không có bằng không có nghĩa là nó không đi taxi được nha, ai biểu cô không nghĩ ra chi, hi hi.
“Mà cô giáo này, cái máy rung này không làm cô thất vọng chứ.” Niềm vui qua đi, Quân trở lại với việc chính.
“Máy… Máy rung… Ơ…” Da Hyun lớ ngớ không biết phải trả lời thế nào, không lẽ nói cô thấy rất sướng đó em?
“2 Ngày cuối tuần cô thủ dâm bao nhiêu lần với máy rung thế.” Quân thì thầm vào tai cô giáo.
Da Hyun run nhẹ, cô lấm lét nhìn nét mặt chờ đợi của nó, không biết cô có nên nói không. Đăm chiêu một hồi thì cô trả lời:
“Cuối tuần… Cô bận… Cô chưa có dùng… Cô không biết…” Da Hyun ngập ngừng nói, cô thầm mắng bản thân…
Quân nhíu mày nhìn cô với vẻ không hài lòng, nhìn bộ dáng của cô là biết cô đang nói dối rồi, nó lồ lộ ra kia mà.
“Hình như cô thích uống rượu phạt hơn nhỉ.” Quân mỉm cười ẩn ý.
“Quay lưng lại.” Quân đứng dậy ra lệnh, giọng điệu lạnh lùng và đanh thép không cho cô chối từ.
Da Hyun sợ sệt nhìn nó, cô không dám phản kháng mà đành quay lưng lại, nhưng đầu vẫn ngoái lại ngó nghiêng xem nó có làm gì cô không.
“Nhìn cái gì mà nhìn, quay đầu lại.” Quân ra lệnh cho cô.
Da Hyun đành quay đầu lại, cô không dám nghĩ gì cả mà chỉ nhắm mắt mặc cho nó làm gì thì làm. Cô chỉ mong sao thời gian trôi thật mau để thoát ra khỏi căn phòng quái quỷ này.
Quân cười hài lòng với sự vâng lời của cô, nó móc từ trong túi ra một sợi dây đen làm bằng da, khá là dày, nhìn sơ qua thì có vẻ như cùng một bộ với vòng cổ đang được đeo trên cổ cô giáo, nó vuốt nhẹ lên sợi dây rồi giơ cao lên…
“Chát… AAAAA… Hức…”
Một cú đánh từ cây roi da đánh thẳng vào cặp mông múp máp, Da Hyun không hề phòng bị nên cô ăn trọn cú đánh trời giáng vào mông, cảm giác đau rát lập tức truyền đến làm cô không nhịn được hét ầm lên.
“Sao hả cô giáo, này thì nói dối… Chátt… Áaaaaa…”
Quân không để cho cô kịp phản ứng mà đánh cái thứ 2, cơn đau đầu tiên chưa kịp tan đi thì cặp mông lại bị đánh một lần nữa, cảm giác đau thấu trời xanh, cô hét toáng lên để vơi đi phần nào cơn đau.
“Cô biết con ghét nhất là nói dối không hả cô giáo… Chátt… Áaaa… Đánh cho cô chừa nè…”
2 cú đánh mạnh hơn lần trước đánh thẳng vào cặp mông đáng yêu, cảm giác đau đớn tràn ngập tâm trí cô, thậm chí nước mắt đã rơi vài giọt trên gương mặt xinh đẹp kia.
“Cô xin lỗi em mà… Hức hức… Đừng đánh cô nữa… Cô đau lắm… Chátttt… Áaaaaa…” Da Hyun cố mở miệng cầu xin, nhưng có vẻ Quân không nghe thấy, vì nó lại đánh cô lần thứ 4, lần này thì mông cô hơi tê rồi, cảm giác đau kinh khủng, nước mắt cô chảy giàn giụa.
Quân không thèm để ý đến cô giáo mà nó lại nhấc tay lên, đánh cái thứ 5 vào mông cô.
“Chátt…”
Đến lúc này thì Da Hyun không còn chịu nổi nữa, cơn đau lan khắp tâm trí cô, cái mông dù tê vô cùng vẫn cảm nhận được đau đớn của đòn roi thứ 5, cả người quỵ xuống đất vì đau đớn.
Cô sợ hãi quá đỗi mà đầu óc bỗng thanh tỉnh một cách kỳ lạ, dù chỉ là trong chốc lát. Da Hyun đang ngồi quỳ dưới chân nó, cô bỗng ôm lấy chân nó khóc lóc cầu xin tha thứ:
“Cô xin lỗi mà… Xin em đừng đánh cô nữa… Hức… Hức… Cô sẽ không nói dối nữa đâu… Hức… Cô xin lỗi em… Chủ nhân… Chủ nhân của cô… Hức…”
Da Hyun khóc nức nở xin lỗi, gương mặt xinh đẹp nay bị lấm lem bởi nước mắt và nước mũi, cô còn tự hạ mình liếm nhẹ lên chân thằng Quân.
Mặc dù cô hành động có ý thức, nhưng nỗi sợ là thật, và hành động của cô cũng là thật tâm chứ không giả trân, vì trong lúc sợ hãi thì tâm trí yếu ớt của cô không đủ bản lĩnh để bình tĩnh hành động, cô chỉ đơn giản là thanh tỉnh trong chốc lát mà thôi.
Quân nhìn cô giáo ngồi bệt dưới chân mình đang tỏ thành ý, nó cũng không đến nỗi mất nhân tính tiếp tục đánh cô, mà ngồi xuống, để cô tựa vào lòng mình tiếp tục khóc nức nở, tay xoa xoa đầu cô, nựng má cô.
“Từ đầu cô thành thật hơn đâu có cần phải chịu đựng như thế, mai mốt không được nói dối nữa nghe chưa.” Quân dịu dàng nói, Da Hyun mệt mỏi mà tựa vào người nó thở hổn hển vì mệt.
“Bây giờ anh hỏi lại cưng nhé, cưng thủ dâm mấy lần với cái đó.” Quân vẫn không quên hỏi.
“2… 2 lần…” Da Hyun rụt rè trả lời.
“Ùm…” Quân gật gù.
Rồi nó đứng dậy, kéo cô giáo đứng lên cùng nó. Quân đẩy phần thân trước cô nằm ra mặt bàn, mông chu ra phía sau. Vì cô rướn người nên váy bị kéo lên phần nào, để lộ phần da thịt không được tất dài che phủ hết.
“Ưhh… Em làm gì thế… Đừng mà Quân… Cô đâu còn nói dối đâu…”
Da Hyun sợ hãi vùng vẫy, nhưng thằng Quân đã dự liệu từ trước, nó ghì người cô xuống bằng cả hai cánh tay không cho cô thoát ra.
“Nằm yên đó, cô không chịu nói thật thì con đành phải cho để cô tự khai ra thôi.”
Quân nói với giọng điệu hiền lành ngây thơ vô số tội, nó không còn tức giận khi nãy, cũng phải, nó không thể để cảm xúc khống chế bản thân trong một cuộc chơi được.
“Chát…”
Lại là một cú đánh trời giáng vào mông, lần này Quân dùng tay không chứ không dùng roi da như nãy, dùng roi da chủ yếu để cô giáo cảm nhận được đau đớn thôi.
“Áaaa… Ouuuuuhhhhh…”
Da Hyun tru lên đầy đau đớn, khi nãy là sợi roi mỏng manh làm cô đau một vùng, còn bây giờ là cả bàn tay úp lên mông cô, làm đau đớn tăng gấp bội.
“Cô muốn hét cho cả trường nghe thấy ư, cô nghĩ họ sẽ nghĩ gì khi thấy cảnh tượng này nhỉ.” Quân cười cười nói.
“Ưm… Cô không muốn đâu, đừng mà em… Cô sợ lắm… lắm… Hức…” Da Hyun sợ hãi nói, đầu lắc lư liên tục, mặt hiện rõ vẻ đau đớn.
“Không muốn đau nữa hả, vậy em cho cô sướng nhé.” Quân cười bí hiểm nói.
Nó luồn hai ngón tay vào váy cô giáo, miết nhẹ lên đũng quần lót rồi chọt cái đũng quần cho nó cạ vành mu, dù chưa tiến vào nhưng vẫn đủ gây sung sướng.
“Ahhhhh… Em làm gì vậy… Đừng mà Quân… Đừng trêu cô mà…” Da Hyun hoảng hồn nói.
“Chát… Áaaaaa… Hức… Hức…”
Quân lại đánh vào mông cô lần nữa, cùng lúc đó nó nhét một ngón tay vào trong lồn cô, ngoáy ngoáy liên hồi.
“Hừ hừ…” Da Hyun thở hổn hển vì nửa đau nửa sướng, cô nằm bệt trên bàn vì mệt mỏi.
“Chát… Áhhhhh… Ưhhhhh…” Lại là một cú đánh thẳng vào mông cô. Cùng lúc nó, một tay nó trêu đùa hột le của cô, cơn sướng xen lẫn đau đớn tràn vào đại não làm cô thần trí mơ hồ, miệng rên ư ử và chẳng nói nổi một lời.
“Còn 2 lần nữa.” Quân thầm nghĩ.
“Sao mỗi lần em đánh là cô bé của cô lại co rút dữ dội vậy nhỉ, hình như cô thích lắm hả.” Quân kề miệng nói lên tai cô, rồi nó liếm một vòng quanh mang tai làm lỗ tai cô đỏ cả lên.
Mắt cô lờ đờ vì mệt mỏi và đau đớn xen lẫn sung sướng len lỏi toàn thân, cô thầm hận bản thân sao không vứt bỏ liêm sỉ mà ăn ngay nói thật từ ban đầu, có lẽ giờ cô đã không phải chịu đau như thế này rồi.
Một tay thi triển tuyệt chiêu móc cua thần chưởng, hai ngón tay len lỏi khắp u động rồi ngoáy liên tục không theo bất kỳ nhịp điệu nào.
Da Hyun rên nhẹ trong miệng vì sướng, cô không còn sức để cử động tay chân nữa, thế nhưng mông lại lắc nhẹ theo mỗi lần đút ra đút vào của ngón tay thằng Quân, hai mắt lờ đờ hiện lên vẻ thỏa mãn phần nào.
“Chát… Áaa…”
Nhưng không để cô hưởng thụ lâu, bàn tay nó lại đánh tới mông cô, đang sướng thì đau đớn xen vào làm cả người cô căng cứng, bên dưới cô bé co rút lại làm Quân phải giảm nhịp móc.
Cảm nhận được cô bé ngày càng co rút bên dưới, Quân đoán chắc cô giáo sắp lên đỉnh rồi, chỉ cần nó kích thích thêm một tí nữa là chắc chắn Da Hyun sẽ lên đỉnh mà thôi.
“Có ai dâm như cô giáo không hả, sáng thì đi dạy, miệng thì mắng chửi học sinh liên tục, nhưng cuối ngày thì lại chổng mông cho học sinh đánh, đã vậy lồn còn chảy nước khi bị chính học sinh mình móc cho, cô thấy cô giống con chó không hả?”
Quân tà ác nói, giọng điệu mạnh mẽ ẩn chứa sự ác độc không nên có ở một cậu bé năm nay tròn 15 tuổi…
Lồn Da Hyun co rút lại khi nghe những từ đó, Quân phát hiện rằng mỗi khi kích thích cô rồi nhắc đến nghề giáo viên của Da Hyun là cô lại cảm thấy kích thích gấp đôi, bằng chứng là cái lồn co rút như muốn nuốt chửng hai ngón tay nó vậy.
“Cô có nghe thấy chủ nhân nói gì không, hả con chó…”
Quân gầm nhẹ vào lỗ tai cô nói, theo sau là cú đánh mạnh nhất mà nó lấy hết sức bình sinh đánh vào mông cô, kết hợp với hai ngón tay bóp nhẹ hột le của cô.
“Áaaaaa… Áaaaaa…”
Da Hyun hét lên đầy khoái lạc rồi lên đỉnh, tới lúc này thì cô cũng không còn quan tâm nổi xem có ai nghe mình la hét không. Cơn sướng cao trào vốn tưởng rằng bị ngắt quãng bởi cú đánh thứ 10, cũng là cú đánh mạnh nhất của Quân nhưng không, nó như liều kích thích mạnh mẽ, gia tăng độ sung sướng khi lên đỉnh.
Cả đời Da Hyun chưa bao giờ cảm thấy sướng như thế, chưa có cơn cực khoái nào lại tuyệt vời như thế. Cô bỗng nghĩ, có khi nào cô nghiện cảm giác sung sướng đầy đau đớn này rồi không, nhưng không!
Da Hyun mang xu hướng phục tùng hơn là khổ dâm, cô luôn cố thấu hiểu bản thân một cách triệt để, để không bị người khác kiểm soát bản thân cô. Cô biết rằng mình có thể chịu đựng vì người làm nó là Quân, người mang đến cho cô cả một bầu trời mới mà cô chưa từng biết đến, mỗi khi bên nó là một lần sung sướng theo những cách riêng biệt, mà đau đớn xen lẫn sung sướng chỉ là một trong số đó. Đắm chìm vào suy nghĩ mà cô không hề nhận ra rằng bản thân dần lún sâu hơn vào những trò chơi của nó…
Cả người Da Hyun xụi lơ, hai chân vốn đang run rẩy không chịu nổi nữa mà thả lỏng, và cô rơi theo trọng lực xuống đất, hai mắt lim dim cảm nhận dư âm cơn sướng chưa từng có, đầu óc quá mệt mỏi, cô vô lực nằm đó, làn mi khép lại và cô ngủ tự lúc nào…