Phần 11
Vũ Hoàng Huy buông tha cho bên vú bị bú mút đến đỏ hồng lên, anh dời môi mình qua cái vú còn lại, đầu lưỡi của anh liếm nhẹ vào đầu ti của Kiều Hạ Linh làm cho hai chân cô mềm nhũn ra muốn khụy xuống.
Vũ Hoàng Huy lại đưa một chân của mình vào giữa hai chân của Kiều Hạ Linh để cô giữ nguyên tư thế đứng dựa lưng vào cánh cửa của phòng tắm, anh khẽ ma sát chân mình và bộ phận nhạy cảm của Kiều Hạ Linh làm cho mặt cô ửng đỏ, mồ hôi nhễ nhại rơi xuống.
Kiều Hạ Linh nhăn mày lên tiếng cầu xin: “Đủ rồi… xin chú tha… cho con… á… á… á”.
Vũ Hoàng Huy dùng hai hàm răng của mình khẽ cắn nhẹ rồi day đầu vú của Kiều Hạ Linh làm cho cô không chịu nổi hét lên: “A… a… a… dừng lại… ưm… ưm”.
Sau một hồi đùa bỡn cặp nhũ hoa kia đã tay rồi, Vũ Hoàng Huy mới lấy chân mình ra khỏi háng của Kiều Hạ Linh, cô trượt dài theo cánh cửa ngồi bệt xuống đất, anh kéo cô quỳ gối xuống đất trước mặt mình.
Kiều Hạ Linh thở hổn hển cô khẽ mừng thầm giống như là sống sót sau đại nạn khi Vũ Hoàng Huy đã tha cho cô nhưng ai ngờ không phải như vậy.
Vũ Hoàng Huy đưa tay mở dây nịt ra rồi kéo khóa của chiếc quần tây màu đen được ủi thẳng tắp không có lấy nếp nhăn kia xuống, chiếc quần lót nhỏ không đủ che đi vật đàn ông đang ngẩng cao đầu của anh.
Kiều Hạ Linh hốt hoảng lùi lại phía sau một chút nhưng do tay bị trói nên cô khó di chuyển vô cùng, cô mở to mắt hỏi: “Chú… đây là đang muốn làm gì???”.
Vũ Hoàng Huy khẽ cong môi lên mỉm cười để lộ vẻ mặt điển trai đầy yêu mị: “Đang muốn làm việc mà tối hôm qua vẫn chưa thể làm được đó mà” đồng thời cởi bỏ chiếc quần nhỏ trên người mình ra.
Kiều Hạ Linh mở to mắt nhìn cự long màu hồng tía nổi đầy gân guốc kia đang ngẩn cao đầu vô cùng hiên ngang, tuy là tối qua cô đã được nhìn thấy nhưng bây giờ nó chĩa ngay trước mắt cô làm cho cô thấy thật rõ từng thớ thịt từng tia máu trên đó, Kiều Hạ Linh khẽ nhắm mắt lại lên tiếng: “Chú… xin chú đừng như vậy nữa mà”.
Vũ Hoàng Huy thấy thái độ không hợp tác của Kiều Hạ Linh thì tỏ vẻ không vui anh bước đến gần cô hơn rồi dùng tay để phía sau đầu của Kiều Hạ Linh kéo nhẹ đến gần cự long khổng lồ của mình: “Hạ Linh, ngoan mút nó đi… cứ tưởng tượng là con đang ăn một que kem thật là ngon lành và mát lạnh”.
Kiều Hạ Linh sợ hãi lắc đầu không thôi: “Con không làm được đâu… cầu xin chú tha cho con đi mà”.
Vũ Hoàng Huy nhìn Kiều Hạ Linh bằng ánh mắt sắc lạnh, anh đưa tay nâng cằm cô ngẩng mặt lên tay còn lại thì cầm vật đàn ông của mình nhét vào miệng cô: “Hạ Linh nó đang cần con chăm sóc đó… mau mút nó đi”.
Kiều Hạ Linh sống chết ngậm chặt miệng lại không hé môi một tí, tay cô tuy bị trói nhưng vẫn chống trên đùi của Vũ Hoàng Huy tỏ rõ ý tứ kháng cự.
Sự kiên nhẫn của Vũ Hoàng Huy đương nhiên có giới hạn, sau một hồi giằng co anh không chịu được nữa bèn dùng tay bóp lấy hàm của Kiều Hạ Linh buộc cô phải há miệng ra để cho cự vật kia đi vào.
Vật trơn bóng nóng hổi kia đi vào trong miệng của Kiều Hạ Linh từ từ rồi chọc thẳng vào cuống họng của cô, thứ gì đó nhơn nhớt bắn vào cổ họng của Kiều Hạ Linh mang theo chút mùi tanh nhẹ khiến cô không chịu nổi liền nôn khang.
Vẫn trong tư thế bị ép buộc ngậm lấy cự vật thô to kia, Kiều Hạ Linh quằn quại nôn ra toàn thứ nhớt lầy màu trắng, cổ họng cô thật sự cảm thấy vô cùng khó chịu, mùi tanh kia đã xộc thẳng lên mũi làm cho cô muốn nôn thêm lần nữa.
Vũ Hoàng Huy thấy vậy cũng không tức giận mà ngược lại còn có chút cong môi lên mang theo ý cười: “Biểu cảm như thế này tức là trước giờ con chưa từng làm như thế này với ai đúng chứ?”.
Kiều Hạ Linh khẽ lắc đầu không nói thành lời bởi vì cự vật đang cắm đầy trong cái miệng nhỏ của mình.
Thấy nước mắt của Kiều Hạ Linh trào ra khỏi khóe mi, Vũ Hoàng Huy tỏ vẻ thương xót rút khúc thịt to tướng của mình ra khỏi miệng cô rồi ngồi xuống đưa tay vén mấy sợi tóc bết dính trên má của cô ra: “Hạ Linh, tiêu chuẩn chọn bạn trai thời nay là 180,180,180,180 đó con có biết không, chú đủ tiêu chuẩn đó con nên suy nghĩ thử về chuyện chấp nhận làm tình nhân của chú đi”.
Kiều Hạ Linh nhả ra thứ chất lỏng màu trắng đục, cô nhìn Vũ Hoàng Huy bằng ánh mắt ngây dại ra rồi lên tiếng hỏi: “Mấy con số đó là gì vậy chú?”.
“Chiều cao lý tưởng là 180cm, nhà rộng 180m2, cái đó dài 180mm và thời gian làm tình là 180 phút”.
Kiều Hạ Linh nghe xong mà thấy lạnh sống lưng, cô đưa mắt liếc nhìn cự vật trên người của Vũ Hoàng Huy rồi thảng thốt trong lòng, hóa ra vật đó của chú ấy dài tới 18cm hèn gì mà đâm vào người mình lại đau đến như vậy.
Kiều Hạ Linh ngẩng đầu lên nhìn Vũ Hoàng Huy bằng đôi mắt đẫm lệ: “Chú à… chúng ta dừng lại được không… con cầu xin chú đó”.
Vũ Hoàng Huy cúi xuống đưa lưỡi liếm những giọt nước mắt của Kiều Hạ Linh rơi xuống rồi thì thầm vào tai cô: “Cái miệng nhỏ này của con bú cặc chú sướng như vậy làm sao mà dừng lại được chứ, Hạ Linh chú muốn ngày nào cũng được con bú cặc cho chú như hôm nay hết… sau đó chú sẽ làm cho con sướng đến tận trời luôn có được không”.
Kiều Hạ Linh hoảng loạn lắc đầu liên hồi: “Con cầu xin chú… tối qua là con sai rồi con không nên nông nỗi cùng chú làm ra những chuyện như vậy… con xin lỗi”.
Vũ Hoàng Huy để ngón tay trỏ chặn môi của Kiều Hạ Linh lại: “Tối qua con làm rất tốt không có gì sai hết… chú đảm bảo với con chuyện con dâng lồn cho chú chịch là chuyện đúng đắn nhất mà con đã làm từ lúc vào công ty đến giờ đó”.
“Không phải như vậy đâu”.
Vũ Hoàng Huy kéo Kiều Hạ Linh đứng dậy đẩy cô tới trước tấm gương lớn trong phòng tắm, chân anh chen vào giữa háng của Kiều Hạ Linh tách hai chân cô ra: “Chú sẽ làm cho con phải van xin chú “chơi” con cho mà xem”.
“Đừng mà… đừng mà chú… đau lắm”.
Vũ Hoàng Huy hôn lên đôi môi mọng đỏ của Kiều Hạ Linh thật sâu cho đến lúc không khí trong khoang miệng cô hết sạch mới buông ra, anh khẽ cười lên tiếng: “Chịch nhau sướng mà… chú sẽ làm cho con sướng đến quên trời đất luôn”.
Vũ Hoàng Huy để Kiều Hạ Linh đứng dựa người vào lồng ngực của mình, hai tay anh vòng ra phía trước xoa nắn hai cái vú mềm mại trắng nõn không tì vết của cô.
Hai đầu ti như hai đóa hoa anh đào đã cương cứng dựng thẳng đứng lên chờ người ta đến thưởng thức nó.
Vũ Hoàng Huy dùng hai ngón tay vân vê hai đầu vú của Kiều Hạ Linh làm cho cảm thấy sảng khoái vô cùng, cả người mềm nhũn không còn chút sức lực, tấm lưng trần của cô dựa vào lồng ngực của Vũ Hoàng Huy mà chống đỡ.
“Á… á… á… chú mau dừng lại đi… ưm… ưm… ưm”.
Miệng thì kêu Vũ Hoàng Huy dừng lại nhưng Kiều Hạ Linh lại tự động ưỡn ngực ra để trọng bầu vú vào lòng bàn tay của Vũ Hoàng Huy để anh tha hồ xoa nắn thành đủ loại hình dạng.
Vũ Hoàng Huy đưa lưỡi liếm nhẹ vành tai của Kiều Hạ Linh rồi gặm nhấm chỗ vành tai thì thầm với cô: “Vú con đẹp quá lại rất mềm nữa… chú rất thích cặp vú này đó nha Hạ Linh”.
Kiều Hạ Linh tiếp tục khóc lóc van nài: “Xin chú làm ơn dừng lại đi… hãy nghĩ đến gia đình chú… vợ của chú là một người phụ nữ mẫu mực, công, dung, ngôn, hạnh chúng ta không thể làm cô ấy bị tổn thương được”.
Nghe nhắc đến vợ của mình Vũ Hoàng Huy không những không dừng lại mà còn hành động cuồng bạo hơn, anh đưa tay nhéo mạnh đầu vú của Kiều Hạ Linh một cái làm cho cô trào nước mắt ra vì đau.
“Nhắc đến người phụ nữ đó chú lại càng muốn “chơi” con nhiều hơn… cô ta không sạch sẽ như con không ngon con như đâu Hạ Linh à”.
Kiều Hạ Linh dùng hai tay yếu ớt đẩy Vũ Hoàng Huy ra: “Ưm đừng mà chú…”.