Phần 18
Thời trung học, Trường chỉ là thằng mọt sách tự kỷ, ít tiếp xúc và cực kỳ nhát gái. Vào cấp 3, trong trường có hai cô nàng cực kỳ xinh đẹp, một cô dịu dàng ngoan ngoãn nên được bạn bè đặt cho biệt danh là “tiên nữ”, cô còn lại cũng xinh đẹp không kém nhưng lại nghịch ngợm hoạt bát hơn nên được gọi là “yêu nữ”, cả hai là đôi bạn thân lúc nào cũng đi cùng nhau.
Ban đầu, Trường thầm thương “tiên nữ” vì nét dịu dàng đầm thắm của nàng, nhưng gã chỉ là một thằng khờ lén ngắm nàng từ xa, thư tình cũng không dám viết.
Năm lớp 11, Trường đánh liều tỏ tình, nhưng lập tức bị “tiên nữ” nhẹ nhàng từ chối. Gã đứng cúi đầu chết lặng…
Rồi một bàn tay khẽ vỗ vào vai gã, một giọng nói trong trẻo: “Thùy thích đàn ông con trai chứ ai mà thích củi mục 4 mắt như ông!”
Khi đó, gã quay lại thấy chính là Dung “yêu nữ”, thẹn quá nên giận, Trường đáp: “Còn hơn quậy phá như bà có ma nó ngó!”
“Ai nói! Đầy thư tình mà tui từ chối hết nhé!” Dung cãi lại, nhưng chuyện thư tình khiến nàng thẹn, hai má ửng hồng… làm lòng Trường khẽ say…
Rồi thời gian trôi qua, Trường và Dung thân dần, Trường nhận ra gã thích Dung hơn vì tính cách nhí nhảnh hồn nhiên của nàng khi đó như nước mát tưới vào tâm hồn khô khan của gã… hai người trờ thành mối tình đầu nhau…
Rồi ầm một cái, Trường được chuẩn đoán mắc một chứng bệnh nguy hiểm, buộc phải ra nước ngoài điều trị dài hạn dù tỷ lệ sống sót không cao. Cách đó mấy năm, Trường từng chứng kiến mẹ mình suy sụp đau đớn khi mất cha, ký ức đó ám ảnh gã, sự non nớt bồng bột khiến gã quyết định chọn cách nói dối Dung, để nàng chọn cách quên đi gã, dù bản thân gã vẫn hy vọng nàng sẽ chờ mình trở về.
Nào ngờ, 1 năm trước, vừa vui mừng phấn khởi khi bệnh của mình đã khỏi, Trường lại nghe Thùy báo tin Dung kết hôn. Biết mình không có tư cách gì giành lại Dung, Trường đành lẳng lặng nén đau…
“Anh không có tư cách làm chồng em, nhưng anh sẽ mãi là tình nhân của em…” Trường tự nhủ lòng.
…
Sáng chủ nhật đẹp trời, Dung hé mi cho ánh ban mai rọi vào đôi mắt xinh đen láy, nàng lười biếng lăn vài vòng rồi mới chịu rời giường. Dung đánh răng rửa mặt xong thì vừa lúc hai thằng Ngô và Quốc mở cửa vào nhà.
“Sao hai đứa về đây?” Dung hỏi.
“Dạ ngoài tiệm cúp điện, anh Khôi đi chụp ảnh nên bảo em đóng cửa đưa Ngô đi chơi.” Quốc đáp, mắt nó săm soi ngắm cơ thể gợi cảm của chị họ mình lộ ra dưới áo ngủ, thằng Ngô cũng tăm tia ngực chị dâu.
“Hai đứa định đi đâu?” Dung hỏi, nhưng nàng chợt nhận ra ánh mắt của hai thằng em như đang thèm thịt nàng.
“Hay là… ở nhà chơi với chị đi?” Dung nghiêng đầu nháy mắt khiến hai thằng em gật đầu lia lịa.
Thế là ba chị em Dung ngồi ra một khoảng sàn nhà rộng rãi, Dung lấy ra bộ trò chơi rút gỗ. Quy tắc trò chơi rất đơn giản, ai không biết thì google.
Trong khi Dung ngồi xây tháp, thằng Quốc hỏi: “Ai thua thì bị phạt gì đây chị?”
“Thua cởi đồ đi!” Thằng Ngô nhanh nhảu đáp.
Dung đánh đùi Ngô và mắng: “Khôn thế!”
Ngô nhe răng cười, nó quên mất là Dung chỉ mặc mỗi áo ngủ, còn quần lót có mặc không thì nó không chắc.
“Hay là nếu em hoặc Ngô thua thì cởi một món, còn chị thua thì phạt cái khác?”
“Làm như tôi thèm nhìn hai cậu lắm ấy!” Dung bĩu môi, sau đó nàng hỏi: “Chị thua thì phạt gì?”
“Thơm đi! Lần đầu thơm má, lần hai thơm môi, lần ba…” Ngô rất sốt sắng với trò này, nó tuông ra một tràng làm Dung đỏ cả mặt.
Ngồi thẹn một hồi thì Dung cũng đồng ý chơi. Khác với kiểu chơi bình thường, tháp được Dung xây cao nên khá mỏng manh và dễ sập, chỉ vài lượt rút là thằng Ngô ẩu tả làm sập mất. Thế là nó phải cởi cái áo thun.
Tháp được xây lại với tốc độ nhanh nên cành mong manh hơn, Ngô lại làm sập và cởi luôn quần dài, mấy lượt sau đến thằng Quốc cởi quần dài rồi đến áo. Nhìn hai thằng em chỉ còn mỗi quần lót mà Dung cười không ngừng, nàng khéo léo nên chơi tốt hơn hai thằng nhóc.
Nhưng không có nghĩa là Dung không thua.
“A!” Dung bực mình la lên, ngọn tháp mong manh rung nhẹ rồi sụp xuống khi nàng rút một thanh khó. Hai thằng Ngô và Quốc mừng như trúng số.
“Nè! Thơm đi!” Dung bực bội đưa mặt ra, hai gò má nàng ửng hồng xinh xắn.
Thằng Quốc chồm tới hôn chụt vào má chị dâu, hương da nàng tan vào mũi làm nó thoáng mê sướng. Đến lượt thằng Ngô, nó lém lỉnh hôn luôn vào môi làm Dung tức tối quát: “Á, ăn gian!”
“Đâu! Em hôn trượt, để hôn lại!” Ngô nói xong chồm tới định hôn cái nữa nhưng Dung né được.
Cuộc chơi tiếp diễn, lần này thằng Quốc thua, phải lột nốt quần lót làm dương vật tòng ngòng chỉa lên cao, bị Dung cười khúc khích cho tay khều mấy cái, thằng Ngô nhìn mà cười khà khà.
“Cười người chớ vội cười lâu!” Quốc xấu hổ che dương vật lại.
Đúng như Quốc nói, lượt sau Dung lại thua, bị phạt hôn môi. Lần này Ngô hôn trước, Dung còn cay cú lần trước nên lần này chỉ cho nó hôn thoáng qua môi nàng rồi dứt ra. Đến lượt thằng Quốc, rút kinh nghiệm, Quốc sấn tới, hai tay vịn vào má Dung giữ chặt nàng rồi mới áp môi vào hôn tới tấp.
“Úhm!” Dung kêu lên, tay nàng đánh vào ngực Quốc đẩy nó ra, dù vậy nhưng môi nàng vẫn hôn đáp lại.
Thằng Ngô ngồi nhìn tròn cả mắt, nó đã biết chuyện Dung và Quốc nhưng nhìn tận mắt chị dâu hình và em họ của nàng hôn nhau đúng là một cảm giác kích thích khó tả.
Hôn một hồi, Quốc nhịn không nổi, nó sấn tới kéo dây áo Dung xuống rồi bị nàng đẩy ra.
“Khoan!” Dung quát. “Chị chưa có thua mà!”
Quốc gãi đầu xin lỗi, còn Ngô thì tiếc hùi hụi vì nó cũng định nhào vô.
Trò chơi được tiếp tục hơi thở ba người gấp gáp hơn và trò chơi cũng gay cấn hơn.