Phần 169
Thời gian đã qua 3 ngày, từ khi mà Mai bà bà phải ở lại Hỏa ngục Các. Nhìn chung họ đối xử khá tốt với Mai bà bà chứ không phải là coi như một người bị giam giữ.
– Con bé này, ta nói con hãy rời đi mà sao lại theo ta ở lại đây bị gò bó chứ? – Mai bà bà trách lão tứ.
– Con sao để người ở đây một mình chịu khổ được, chắc họ sẽ cho chúng ta trở về sớm thôi ạ. – Lão tứ nói. Dù sao họ giữ mình và Mai bà bà tại đây trong khi lại tài bồi cho Mạnh nát, nếu như để Mạnh nát biết chắc chắn sẽ không để yên và chịu rời đi.
– Ta cũng thông tri tới mấy lão già kia rồi. Chắc cũng sẽ nhanh tới đây thôi. – Mai bà bà ung dung nói. Nhưng điều làm cho Mai bà bà thấy khó hiểu, trừ cái tên Lý TRƯỞNG LÃO kia thì có dị thuật mạnh mẽ một chút, có thể cùng giao chiến vài cái nhưng không đủ trình độ khi tới chiêu số thứ 3 – 4. Mà đám cao tầng này lại có thực lực không phải quá đỗi mạnh mẽ, vậy thì kẻ nào??? Có thể đứng sau chèo chống??? Đáng lý ra theo như các thế lực ẩn cư thì phải có rất nhiều cao thủ mạnh mẽ trấn giữ nhằm đảm bảo an toàn cho tộc nhân hoặc là người của mình. Đằng này từ khi vào đây tới giờ, chưa có một ai xuất hiện đủ để xưng danh lão cự đầu cả… Hừm… ẩn tàng rất sâu thực sự rất sâu…
– Mọi người tới thì có sợ làm to chuyện quá không Bà bà? – Lão tứ hỏi, cô chỉ đang lo lắng nếu như chuyện bị xé ra to, khi đó chắc chắn sẽ xảy ra xung đột. Một trận chiến khó có thể không xảy ra, thương vong không biết sẽ như thế nào. Tốt nhất nên tránh có xảy ra chiến đấu sẽ tốt hơn.
– ChuyỆn này khi họ đã giữ ta và con ở lại, hậu quả chắc chắn sẽ phải lường tới rồi. – Mai bà bà nhàn nhạt nói.
– Vâng… – Lão tứ không nói gì nữa. Mọi chuyện đành để cho ý trời vậy, hai thế lực lâu đời giao chiến có trời mới biết mức độ tàn phá kinh khủng tới cỡ nào. Điển hình có thể nhìn thấy Mai bà bà cùng Lý trưởng lão chiến đấu, tàn phá cả một cánh rừng mà đó chỉ là đánh có 1 – 2 chiêu dị thuật, nếu như thực sự rơi vào cảnh ngươi sống ta chết thì không thể tưởng tượng nổi.
Nửa ngày sau, một trận âm phong mạnh mẽ thổi tạt vào Hỏa ngục các, gió mạnh cuốn theo bụi bay mù mịt, những người trong Hỏa ngục các chao đảo vì sức gió, cơn gió rất kỳ lạ. Khu vực này của Hỏa ngục các nằm ở trong rừng, dù gió có mạnh thì đáng lẽ cũng không thể xuyên qua tán rừng mà thổi mạnh như vậy dược.
– Người ở trong mau ra đây!!! – Tiếng hét to như tiếng sấm vang trước cổng của Hỏa ngục các.
Lập tức bốn thân ảnh từ bên trong hỏa ngục các nhảy ra ngoài, bốn người nhìn phía trước, có khoảng vài người đang đứng ở đây.
– Các vị là ai? Sao lại tới đây mà gây náo loạn như vậy? – LÝ các chủ đi lên một bước hỏi.
– Không cần nhiều lời, Mai bà bà đâu? – Một âm thanh vang lên, người đi ra nếu như trong cuộc họp vội đêm muộn mà để ý thì nhận ran gay người trước mặt này chính là Vu bà bà.
– Mai bà bà? Các vị tới tìm vị lão bà bà đó sao? – Lý các chủ nheo mắt, biết là sẽ có một ngày như vậy. Nhưng không thể không làm.
– Vậy là ngươi biết Mai bà bà, bà ấy đang ở đâu? – Một giọng nói khác, cực kỳ lạnh lẽo. Người có đôi mắt sắc lẹm tiến lên hỏi, là Sát phá thiên.
– Vị lão bà bà đó quả thật đang ở chỗ chúng ta. Nhưng các vị xông tới đây gây ra động tĩnh lớn như vậy có vẻ không được hay cho lắm. – Lý các chủ bình tĩnh nói.
– Không hay? Vậy giữ người của gia tộc ta ở đây thì là hay sao? – Lão cốt đầu hừ lạnh nói. Khi trước còn đang dạy cho Dũng được một chút thì nhận được thông tri của Mai bà bà vì vậy không hẹn mà cùng xuất phát, Khi gần tới nơi thì gặp được mấy lão đầu này cũng vừa tới đây cho nên chẳng ai nói ai, cơn giận giữ tăng lên gấp vạn lần.
– Hỏa ngục các bọn ta trước giờ rất hiếu khách. Nhưng phải hỏi lại vị bà bà đó ngang nhiên tới đây gây sự và thậm chí còn giành người đánh cả trưởng lão của hỏa ngục các. Vậy thử hỏi các vị bọn ta có nên mời vị bà bà đó ở lại không? – Lý các chủ vẫn cứ ung dung mà đáp.
Mấy người thủ hộ giả của gia tộc Khun nghe Lý các chủ nói thì cũng nhận thấy nếu như tên này nói là sự thật. Thì quả thực là Mai bà bà sai, cơ mà thân là người bên mình dù có sai cũng phải là đúng. Không thể để cho người ngoài có quyền phán xét và xử lý được.
– Hừ… đó chỉ là lời nói một phía của ngươi. Mai bà bà trước giờ nổi tiếng hiền lành phúc hậu. Bà ấy chưa bao giờ… khụ… khụ… làm tổn thương người khác. – Vu bà bà nói, nhưng hình như do nói sai, không tự chủ được mà phải ho lên che đi sự lúng túng trong lời nói. Mấy lão già đứng xung quanh thì đều biết là Vu bà bà đang nói không đúng sự thật. @@
“Gì? Phúc hậu? Bà ấy nổi tiếng là đanh đá và dữ dằn, cọc cằn lại còn rất nóng tính. Mẹ nó lần trước chính bà ấy hơi tức giận thiêu đốt cả một mảng rừng. Dấu vết còn nguyên đấy lẫn đi đâu mà bây giờ… lại đổi trắng thay đen” – Sát phá thiên quay sang nói thầm với Lão cẩu tử bên cạnh…
“Trước đây, ta còn suýt bị dìm chết ở dưới dị thuật của bà ta, Vu bà bà nói dối không chớp mắt” – LÃO CẨU tử cũng trả lời lại.^^ @@@@
– Thế chắc là các vị đã nhầm với Mai bà bà nào rồi, chứ vị bà bà này hiện tại ở chỗ chúng ta phải nói là dữ như chằn. Không ai có thể tới gần, những người phục vụ vị mai bà bà hằng ngày bị trút giận vô cớ lên đầu. – Lý các chủ nhăn trán, nheo mắt mà nói. Lý các chủ còn đang suy nghĩ xem liệu có phải là nhầm người rồi không? Chứ nói là giảm đâu có phải, rất tỏ ra hiếu khách là đằng khác.
– Hừ nói nãy giờ cũng vô ích, hôm nay các ngươi làm Mai bà bà thiếu 1 sợi tóc ta chắc chắn đồ sát cả Hỏa ngục các. – Sát Phá Thiên là người cực kỳ ít nói, nhưng đụng tới những gì nằm xung quanh phạm vi mà Sát phá thiên quan tâm sẽ gây ra một mối thù không đội trời chung.
– Kẻ nào đứng trước cổng Hỏa Ngục Các mà buông lời đe dọa không chút gợn miệng vậy? – Một âm thanh trầm đục vang lên, âm vọng khá mạnh mẽ. Chắc chắn người này có nội lực rất cao, đủ thâm sâu mới có thể cất tiếng mà nội lực truyền đi như vậy.
– Hừ… thần thần bí bí cái gì? Giám giữ người gia tộc Khun… chết!!! – Lão cốt đầu vung vạt áo, cơ thể chợt phi thân lên không trung, nhảy qua vài đường, lại thoắt ẩn thoắt hiện biến mất trong quang cảnh của Hỏa ngục các.
– Con mẹ nó Lão cốt đầu lại nhanh chân hơn rồi. – Sát phá thiên hậm hực mắng.
– Mai bà bà đâu? Còn không mau đưa bà ấy ra đây. – Vu bà bà dậm chân xuống đất, một cỗ kình lực mạnh mẽ làm mặt đất bị nứt ra, khí kình tỏa ra xung quanh khiến cho mặt đất bị cày lên 1 khoảng.
– Cũng mạnh đấy, để ta tiếp ngươi. – Vừa có âm thanh dứt hơi, một cây côn sắt dài khoảng hơn 1 mét bay như tên mà đập thẳng xuống chỗ của Vu bà bà, Mai bà bà bật ngươi lên vung chân không kịp cho cây côn kia đập xuống đất.
“Bịch… phốc…” Cây côn bị đá ngang vào thân, bắn ngược trở lại như trúng phải phản đòn.
Vu bà bà thuận đà nhảy lên vai của Sát phá Thiên còn đang ngơ ngác. “Bphốc…” Vu bà bà lộn người theo cây côn mà phóng đi.
– Còn có hai chúng ta, quét đám này thôi. – Sát phá Thiên ngứa tay nói. Hai kẻ giấu mặt kia mạnh mẽ như thế mà lại không được chiến đâm ra với một người thiện chiến như mình lại thấy cuồng tay chân hơn.
Đám người Lý các chủ có thể tự tin như vậy mà đứng trước 4 đại cao thủ gia tộc Khun, họ có người hậu thuẫn phía sau cho nên không sợ. Còn hai người này sức chiến đấu chắc chắn cực kỳ mạnh mẽ, 4 người không phải đối thủ là điều chắc chắn. Nếu như có Lý Mạnh Hùng có thể cầm chân một người, bốn người đánh kẻ còn lại thì chắc chắn thắng được. Họ cũng không tỏ ra hoảng sợ hay là lúng túng, bởi vì phía sau vẫn còn người chưa hiện thân.
Vừa mới dứt dòng suy nghĩ, đã có hai người khác phi thân chắn phía trước rồi. Hai người này độ tuổi cũng phải xêm xêm Lão cẩu tử và Sát phá Thiên. Hai người vừa xuất hiện có chút tương phản với nhau, một người thì gầy đét thậm chí chỉ còn da bọc xương, một người thì thân hình mập mạp, cân vội cũng phải được hơn tạ.
– Hai vị, chúng ta ra phía sau nói chuyện được chứ? – Một người gầy gò nói.
– Chuyện trò con cặc, đang bao việc. Đánh luôn đi. – Sát phá thiên chửi, nãy giờ chỉ muốn ra tay mà đánh đấm, đéo nào xuất hiện hai con khọm già này lại rủ ra nói chuyện tâm sự, ngáo đét con mẹ nó luôn rồi.
– Vị này cần gì nặng lời như vậy… – Người mập mạp kia vội vàng lên tiếng chỉnh sửa.
“Viu…” Âm thanh xé gió nhanh tới mức không thể nhìn thấy bằng mắt thường, một cây dao găm phóng thẳng về phía của hai người.
Tên gầy gò vung tay hất văng cây dao găm ra sau, Sát phá Thiên nhảy lên tóm lấy cây dao găm mà tiếp tục nhào tới chỗ hai người. Lão cẩu tử thấy thằng cha này bao năm rồi không bỏ được cái tính háu chiến, đành chẹp miệng mà nhào lên phía sau.
Sát phá Thiên sử dụng dao găm cực kỳ thuần thục, chém rồi đâm rồi thậm chí nhằm vào những chỗ yếu huyệt của tên gầy mà cứa vào. Nhưng tên gầy với thân hình mảnh mai liên tục tránh né, tựa như cơ thể bị gió thổi cũng làm thay đổi quỹ đạo di chuyển khiến cho những đòn tấn công hiểm của sát phá thiên bị trượt liên tục.
Tên mập mạp muốn tham chiến nhưng bị Lão cẩu tử đuổi tới mà dùng thân thể của mình nện thẳng vào người.
“Hự…” Tên mập mạp bật ra sau, ôm chỗ đau mà nhìn lão cẩu tử.
– Nhìn mẹ mày à? – Lão cẩu tử chửi mắng rồi lại tiếp tục nhào tới.
Tên mập, vận khí ở tay, một luồng ngoại khí như rất nhuần nhuyễn mà lưu chuyển bao lấy hai nắm đấm của tên đó.
“Bịch… Bụp…”
Hia nắm đấm va vào nhau, xung quanh hai người có gợn sóng tràn sang hai bên, tiếp theo mấy cú đấm nữa như đang thăm dò đối phương.
– Ngoại khí dồi dào, linh hoạt lắm. – Lão cẩu tử gật gù nói.
– Các vị cũng rất mạnh, thể thuật này là loại gì? – Tên mập mạp hỏi…
– Là gì à… là… À mà thôi đéo nói. – Lão cẩu tử tiếp tục đánh, hai người đánh cho xung quanh mặt đất còn cày xới nhiều hơn cả cú giậm chân vừa rồi của Vu bà bà, thêm nữa những người của Hỏa ngục các đứng xem vô tình bị khi kình của ngoại khí đập vào cũng phải thối lui lại, dư lực mạnh quá. Đẳng cấp chênh nhau rất nhiều…
– Vị này, ngươi nói chuyện cũng quá mất dạy. – Tên mập mạp dường như khó chịu với cách đàm thoại của lão cẩu tử @@ nhưng tên mập mạp có biết đâu, giang hồ hay giới ngầm của Việt nam lại cực kỳ thích nói lão và nói chuyện hỗn hào.
Khi bên ngoài và bên trong đang đánh nhau rất tưng bừng thì Mai bà bà cùng lão tứ đang ngồi nhàn nhã uống trà.
– Người có nghe thấy gì không ạ? Hình như những lão cự đầu kia tới rồi. – Lão tứ vội vàng hỏi.
– Ta biết, ta cảm nhận được từ nãy rồi. Nhưng chỉ có bốn người, hình như tên đang thủ hộ gia tộc không tới, khi nào trở về nhất định cho tên đó nếm Hỏa PhỤng dị thuật. – Mai bà bà vẫn nhắm mắt mà đung đưa thưởng thức tách trà trong tay.
– Người không ra trợ chiến sao? Nhỡ có chuyện… – Lão tứ lo lắng hỏi.
– Không sao đâu, mấy lão đầu ở đây cũng không mạnh hơn họ. Cứ để vờn nhau chán đi rồi chúng ta ra sau. – Mai bà bà biết đám này cũng đủ người rồi, mình ra bây giờ sẽ làm cho trận chiến bị nghiêng.
Hơn nữa, Mai bà bà là người hiểu mấy kẻ bên mình nhất. Bao nhiêu năm rồi chưa được đánh đấm, chắc chắn họ rất ngứa tay vì vậy chờ đã để họ đánh thoải mái đi rồi hãy xuất hiện!!! Kẻo lại có người không vui vẻ vì chưa đủ nghiền!!!
… Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/truyen-sex-dung.html
Những trận chiến làm kinh động toàn bộ mọi người của Hỏa ngục các, mỗi lần những người thuộc cao tầng hai bên mà sử dụng thể thuật, nội lực và ngoại khí va chạm vào nhau. Sóng xung kích dạt sang xung quanh, khiến cho những người thực lực kém hơn ở gần đó bị thương không có chút gì phản ứng kịp được.
– Vị này danh xưng thế nào? – Người mà bị Lão cốt đầu rượt đầu tiên lên tiếng hỏi khi cả hai đang đọ nội lực.
– Gọi là Lão cốt đầu đi, sống lâu quên luôn tên thật rồi. – Lão cốt đầu cười nhạt, hai tay vận nội lực mà đánh tới, nội lực quá mạnh mẽ đánh tới, bật ra từ hai song quyền. Người kia né ngay lập tức.
“Uỳnh…”
Hai song quyền của Lão cốt đầu phát ra nội lực đánh thẳng vào phiến đá cho người kia đang đứng. Tiếng nổ vang lên, những mảnh của phiến đá bay vỡ vụn…
– Hừ… – Lão cốt đầu lại tiếp tục phi người tới mà đánh, một người đánh một người né cảnh tượng như cặp đôi yêu nhau đang quấn quýt đuổi bắt, những nơi họ nhảy qua để lại cảnh tượng như bị một cơn bão ập xuống tàn phá vậy.
Khi tới gần một hồ nước, người kia đột nhiên dừng lại, Lão cốt đầu bật người mà dùng cước đá thẳng về phía trước. Cú đá như nghiền ép không khí xung quanh khiến cho những gợn sóng nhỏ từ đường di chuyển của cú đá vặn vẹo mà lan sang xung quanh.
Người kia lân này không tránh né, co tay về sau vận lực mà đấm tới.
“Bịch…”
Tay quyền và chân cước chạm vào nhau, âm thanh trầm đục… Đất cát dưới chỗ hai người giao phong bị ép lún xuống, một vòng rộng dưới chân hai người đang lan dần xung quanh và quét hết toàn bộ những gì ở trong vòng tròn đó.
– Con mẹ… cũng có thực lực đấy. – Lão cốt đầu nói. Dậm chân còn lại xuống, dùng lực đạp thẳng tiếp như thêm đà cho chân bên kia. Lập tức đá xoáy mạnh về phía cánh tay đang dồn lực để chặn của người kia.
Do bị động hơn, ngươi kia rất nhanh nhạy chỉ còn một cách duy nhất là phá vỡ cái hành động đang giao chiến của người mới có thể gỡ hoàn toàn được chân Lão cốt đầu.
Không nghĩ nhiều, người này dồn lực vào tay còn lại, sau đó đấm thẳng về phía chân của Lão cốt đầu. Song quyền người này không thua kém gì Lão cốt đầu cả. Đang đà đá xoáy phía trước lại bị chặn rồi phản công, nếu như không nhanh chóng rút chân về có thể bị thương là chắc chắn… Nghĩ là làm, Lão cốt đầu đang đà đá thẳng, mượn sức của khí kình xung quanh, xoay người khiến cho cú đá chệch hướng ra một chút, không để cho nắm đấm kia của người đó chạm được vào chân.
Hai người không còn ở tư thế đấu nội lực nữa, tách nhau ra mà chia hai bên đứng.
– Lão cốt đầu, nội lực rất mạnh mẽ. – Người kia nói rồi đưa ngón tay cái lên biểu thị là rất tốt…
– Ngươi cũng vậy, tên là gì? – Lão cốt đầu hỏi.
– Lý Hạ. – Người này đáp.
– Các ngươi chắc là thủ hộ và đứng đầu của cái thế lực này? – Lão cốt đầu hỏi.
– Đúng vậy, các vị về chuyện của Mai bà bà kia chúng ta cần phải ngồi xuống để nói. – Lý Hạ liền nói về việc của Mai bà bà…
– Hử??? Có chuyện gì? Giam người của gia tộc ta còn muốn nói chuyện? – Lão cốt đầu chắp hai tay sau lưng, mặc dù khuôn mặt không thể nhìn rõ nhưng dáng đứng rất oai phong và tạo cảm giác áp lực cho người đối diện. Sự thần bí phía sau lớp áo choàng, không thể biết được là Lão cốt đầu đang có tâm trạng hỉ nộ ái ố như thế nào.
– Vậy phiền các vị có thể tạm dừng lại được không? Chúng ta sẽ giải thích. – Lý Hạ liền đi tới để tạo sự thân thiện không có ác ý.
Lão cốt đầu nhìn thấy như vậy thì cũng buông lỏng cảnh giác, hai người liền trở lại chỗ cổng của Hỏa ngục các.
Trận chiến của Sát phá Thiên cùng Lão cẩu tử với hai người một mập mạp một gầy khô vẫn đang diễn ra. Lý Hạ định đi lên ngăn cản mọi người lại thì bị Lão cốt đầu dơ tay chắn trước người khiến cho Lý Hạ phải khựng lại nheo nheo mắt nhìn. Không phải là nói không đánh nữa mà sẽ nói chuyện bình thường sao? Sao lại ra tay chắn cản lại thế này?
– Từ từ, để họ vần nhau thêm lúc nữa. Lâu lắm rồi hai lão già đó không được hoạt động gân cốt. – Lão cốt đầu cười mà nói. Lý hạ bây giờ mới chợt hiểu, thì ra bị ngứa tay do lâu ngày không đánh nhau.
Phải nói tới hôm nhận được truyền tin của Mai bà bà, kỳ thực họ tức tốc tới cũng vì lo lắng cho ai bà bà, phần cũng vì sợ không đến kịp bị người khác tranh mất kẻ địch, không có cơ hội được rat ay. Họ sống tới ngần tuổi này, gia tộc lại còn là ẩn cư cho nên kẻ địch rất ít, có ra ngoài đi chơi mà gặp mấy thằng của các thế lực ngầm cũng chẳng bõ công họ ra tay xử lý vì vậy luôn luôn có chút tâm thế muốn chiến đấu. Vừa hay gặp đối Hỏa ngục các, người rất đủ về số lượng, thực lực cũng không kém cho nên rất thoải mái và đã tay.
– Hai người xong rồi à?
Tiếng nói phát ra sau lưng khiến cho cả hai phải ngơ ngác mà quay phắt lại sau. Mai bà bà đã đứng đây cùng với lão tứ từ bao giờ @@
– Ăn sáng chưa? – Lão cốt đầu hỏi, không phải là một câu hỏi han về sức khỏe mà là một câu hỏi rất đỗi bình thường… Nếu như bị giam hoặc bị bắt thì phải hỏi ” có sao không “? Đằng này lại ” ăn sáng chưa ” @@
– Ăn rồi, Sát phá Thiên trình độ ra đòn vẫn lạnh lùng và chí mạng như ngày nào. – Mai bà bà hướng mắt nhìn trận chiến của Sát phá thiên và người gầy đét kia…
– Tên gầy đó có sự dẻo dai và linh hoạt cho nên khá khó cho Sát phá thiên muốn đánh một đòn chí mạng. – Lão cốt đầu nhìn ra được mà nói.
– Hai người này có đánh nữa cũng không có kết quả đâu, hai người lên ngăn lại đi. – Mai bà bà chẹp miệng nói, hai người Lý Hạ và Lão cốt đầu cũng nghe lời mà tiến lên, nhưng được một chút thì mới sực nhẫn ra tại sao mình phải nghe lời Bà ta chứ? Mẹ nó bị ma khiển à?
Hai người quay lại nhìn Mai bà bà, đã thấy toàn thân Mai bà bà khi nguyên lưu chuyển, ánh mắt chỉ hơi liếc sang một cái khiến cho cả hai phải rùng mình mà lập tức phi thân tới cản trận chiến của Sát phá Thiên và tên Gầy…
Cũng tiện mà sang cản luôn cả đám Lão cẩu tử và tên mập. Họ quay trở lại chỗ Mai bà bà.
– Nhưng… Vu bà bà đâu? – Lão Cẩu tử hỏi.
– Nãy thấy Bà ta cũng truy tìm người nào dùng côn gậy làm vũ khí rồi tới giờ chưa quay lại. – Sát phá Thiên nói.
Đám người của Hỏa ngục các lập tức há mồm sợ hãi…
– Vu bà bà đó có tính khí thế nào? – Lý hạ lập tức hỏi.
– Nếu nóng tính thì sau mỗi Mai bà bà này một chút, nhưng sự quyết đoán và chiến ý thì gấp vạn lần những bọn ta. Nếu đã đánh thì chỉ có người chết ta sống không có khái niệm giao lưu hay là luận bàn. Tất cả mặc định là sinh tử. – Lão cốt đầu chậm rãi nói, bị Mai bà bà huých một cái khi nhắc tới mình…
– Không xong, vậy thì mau tìm họ, chứ người kia của bên ta cũng không kém vị Vu bà bà này chút nào. – Lý hạ sốt sắng, nói xong lập tức phi thân đi tìm kiếm.
Tất cả mọi người nghe vậy cũng hốt hoảng mà chia nhau ra tứ phía. Bỏ lại cao tầng trong Hỏa ngục các đang đứng chờ đón trận đánh siêu kinh điển mà phải ngơ ngác mà nhìn bọn họ rời đi nhanh chóng.
Mọi người bao gồm mấy người gia tộc Khun, đám thủ hộ Hỏa ngục các tìm kiếm nửa ngày trời đã xế chiều mà còn chưa thấy đâu. Bỗng Mai bà bà cảm nhận được nguồn khí lực quen thuộc của Vu bà bà nên lập tức truy theo. Dọc đường tới, khí lực càng đậm hơn nhưng cảnh tượng thật sự dọa người… Cây cối, những thứ trong phạm vi một cây số bị xiêu vẹo đổ rạp rồi lại vỡ tan nát những tảng đá, mặt đất chỗ lồi chỗ lõm…
“Phanh…”
“Kịch…”
“Ruỳnh…”
“Ầm… ầm…”
Liên tiếp những tiếng động to lớn vang lên, như có thiên thạch hay là thiên tai gì đó từ trên trời rơi xuống. Đám người kia cũng nghe thấy, lập tức qua đây với Mai bà bà tiến sâu hơn một chút.
“Phách lịch quyền”
Vu Bà bà quát lên, hai tay nhìn rất nhỏ nhưng sức công phá đố ai giám đứng ra ngăn cản mà không có sự chuẩn bị.
“NhẤT ThẾ thiên côn”
Người kia cũng là phụ nữ, hai người trạc tuổi nhau. Đàn bà dùng côn gậy mà làm vũ khí, ý chí và sự nhiệt huyết rất cao.
Cây côn như được tiếp thêm khí lực, lập tức chuyển màu từ trắng sang đen sẫm… Lộn một vòng mà hai tay cầm côn đập thẳng xuống đầu của Vu bà bà…
– Hừ… trò vặt… – Vu bà bà chẹp miệng.
“Phong Linh Cước”
Vu bà bà hô lên, lập tức bật người mà tung ra hàng mấy chục cú đá trong vài giây ngắn ngủi… theo đà cây côn đập xuống, gặp cước của Vu bà bà bị đá bật ra.
– Xem cước. – Vu bà bà tiếp tục vung cước đá tiếp.
Người dùng côn kia bị mất đà, dính vài cước.
“Bốp…”
“Hự…”
“Bốp… bốp…”
Cơn đau truyền tới, người này phải huy động côn đánh trả… cách phòng thủ tốt nhất là tấn công. Vu bà bà đang bị quỹ đạo phóng cước chưa dừng lại kịp, cũng bị dính mấy nhát côn vào người.
“Bịch…”
“Bịch… Bịch…”
Hai người đều bị dính đòn, tiếp đất nhanh chóng rồi tách ra.
“Phiên Thiên sơn quyền”
Vu bà bà quát lên, lập tức nhào tới tiếp chứ không hề nghỉ ngơi tí nào. Quyền Thế này mạnh mẽ quá, người chưa tới nơi mà khí kình của quyền đã tới rồi.
“Nhị Thế địa côn”
Thức thứ hai của côn gậy, người này vận lực, cây côn từ đen sậm lúc nãy đã dần chuyển sang màu ánh vàng chói lọi, hai tay nắm lấy thân côn mà tung lên. Cây côn quay vòng tròn trên không, khi Vu bà bà cách có khoản hơn một mét, người đó nhảy lên đá mạnh vào cây côn.
“Bụp…”
“Viu viu viu…”
Cây côn đang xoay thì bị lực tác động rất mạnh bắn như cây cung hết cỡ. Thực ra cái chiêu thức này của người đó rất khôn ngoan, đánh trước tác động từ xa khiến cho quyền thế của Vu bà bà bị giảm đi lực công phá.
Đúng như dự đoán, quyền của VU BÀ BÀ đang đà lao đến thì gặp sự tấn công bất ngờ của cây côn, ngay lập tức phải đưa song quyền lên đỡ. Chỉ chờ có vậy, người kia lướt tới, dùng lực mạnh mẽ mà chèn vào phía sau cây côn khiến cho nó có lực xuyên phá rất mạnh.
“Bốp… hự…”
Vu bà bà bị cây côn xoáy qua hai song quyền trước ngực, đập thẳng vào… cơn đau buốt lập tức truyền tới. Vu bà bà không vì cơn đau mà trì hoãn, nén xuống dưới… Tay nhanh nhẹn chộp lấy cây côn, dùng lực kéo mạnh về trước. Người kia đang nắm vào chuôi côn cũng bị kéo theo…
Vu bà bà gồng lực ở tay còn lại…
“Bịch…”
Quyền ở tay còn lại đấm thẳng vào người kia, cả hai đồng thời bị bật ra sau… Khi này Vu bà bà mới cảm nhận được máu đang rỉ ra từ khóe miệng… người kia không kém hơn, cũng đưa tay mà lau vết máu trên miệng mình… Hai người nhìn nhau, ánh mắt như tóe lửa…
– Nhanh, cản họ lại!!! – Mai bà bà lập tức lên tiếng. Lúc này mấy người mới hoàn toàn tỉnh táo, xem trận đánh vừa rồi mãn nhãn quá mà quên mất việc chính…