Phần 176
– Hừ…
Một tiếng hừ lạnh vang lên, ngọn lửa từ đâu phóng tới, cực kỳ nóng… mấy chốc đã cuốn lấy vài người… Nếu như vào thời gian trước tầm khoảng 1 tiếng thì mấy cái dị thuật này mấy người dòng chính có thể chống đỡ được. Nhưng mà hiện tại sức đã kiệt không còn đủ để chống lại nữa…
“Tách… tách…”
Tiếng lửa cuốn vào người bắt đầu cháy lên khen khét, hơi nhức não cho những ai ngửi phải. Con mẹ nó chứ tình huống nhanh quá vậy, những kẻ xung quanh nhanh chóng lao tới dập lửa trên người bạn mình…
– Vũ… đủ sức không? – Mạnh nát chớp thời cơ hỏi.
Vũ gật gật đầu, những vết thương làm cơ thể nó dần yếu hẳn đi, không có đủ khả năng đứng dậy luôn ấy chứ. Chỉ là mới có 1 thời gian trong 1 ngày mà Vũ đã coi Mạnh nát là người đủ khả năng ra lệnh cho mình rồi, cũng tự nhủ bản thân bất kỳ một lời nào của Mạnh nát thì nó cũng mặc định gật đầu… bất kỳ một mệnh một mệnh lệnh nào của Mạnh nát nó cũng sẽ thực hiện… Đây mới chỉ gặp nhau 1 ngày thời gian mà Vũ đã thể hiện sự cương quyết trong ý chí… vậy thì còn lý do gì mà Mạnh nát lại không coi trọng chứ???
– Haha… được rồi… nghỉ đi… dựa vào tinh thần và lời nói vừa rồi của mày đã cho tao biết không nhìn nhầm người rồi. – Mạnh nát nở nụ cười mà nhìn Vũ…
Lý Mạnh Nam xuất hiện, cái dị thuật hệ hỏa này cũng là do nó làm ra… Nó quả thực là không rời đi xa, dù gì thì Mạnh Nát cũng là người bạn đầu tiên của nó… thêm nữa lại cùng một sư phụ… cơ duyên cùng một đội, cùng một chiến tuyến làm sao mà nó bỏ mặc Mạnh nát rời đi được chứ? Bản án lương tâm và sự day dứt không cho phép nó rời đi…
– Chúng mày không thể chống đỡ được đâu, bỏ mấy cuộn giấy xuống rồi rời đi. – Lý Mạnh nam cứng rắn nói…
Hiện tại hai đội này đều có hai cuộn giấy, bọn chúng dĩ nhiên là sẽ không chịu bỏ lại rồi. Có kẻ nào điên mà trong tay nắm đủ hai cuộn, chỉ còn 1 quyển là qua vòng bây giờ nghiễm nhiên dâng lên bằng hai tay cho kẻ khác…
– Đừng nằm mơ, có chết cũng không giao cho ngươi đâu. – Một người nói.
– Mày dùng dị thuật mạnh thì sao? Lúc nãy mày đánh lén cũng đâu làm bọn tao thương vong? Chứng tỏ mày cũng không đủ mạnh tới mức đó. – Một kẻ khác nhận ra điều này liền nhấn cái luận điểm mà chất vấn Lý mạnh nam.
– Vậy thì thử đi. – Lsy mạnh Nam lập tức thôi động khí nguyên, lượng khí nguyên trong cơ thể bắt đầu lượn lờ bao bọc Lý Mạnh Nam vào bên trong…
Lúc này đám kia mới hơi run tay mà không dám tiến lên… Bọn chúng nhìn nhau xem đồng bọn có ai lao lên không thì mới giám…
Lý Mạnh nam như nắm được thóp, dị thuật cơ bản đang tỏa ra uy lực trên tay của nó, không có bất kỳ kẻ nào ho he mà tiến lên. Bọn chúng đang thủ thế phòng thủ… chờ đợi biến số…
– Thôi được rồi, niệm tình chúng mày cũng thuộc dòng chính, xéo đi. – Lý Mạnh Nam cau mày nói.
Đám dòng chính nghe vậy thì như nhận nút thỏa hiệp, bọn nó trong lòng vui sướng còn chả hết tất nhiên là nhanh chóng rời đi rồi. Trước khi đi còn phải nhìn lại xem Lý Mạnh Nam có dở trò đánh lén hay không nữa… ở trong cái sàn đấu này không thể tin được bất kỳ một ai cả…
Lý Mạnh Nam đi tới trước mặt của Mạnh nát và Vũ… nó đứng đó nhìn hai người chằm chằm…
– Tao biết mày sẽ quay lại mà… – Mạnh nát cười… Nó cũng dính vài đòn tuy rằng bị thương không nặng cơ mà cũng làm nó suy yếu đi hẳn… nó đâu phải người thiên về luyện tập sức bền như nội công và ngoại khí cho nên vẫn kém họ một chút…
– Hừm… sau khi tao rời đi, tao thấy mày nói cũng đúng. Tao giống như một con sâu trong kén, được bao bọc bởi sư phụ… haizzz… Cái thế giới của mày với tao khác nhau… nhưng mày vẫn là bạn của tao cho nên tao nghĩ… – Lý Mạnh nam nói…
– Nghĩ con cặc gì nữa, mau chóng đuổi theo hai đám kia, lấy cuộn giấy về rồi kết thúc vòng 2 thôi. Thằng Vũ bị thương nặng rồi. – Mạnh Nát liền bất chợt nói…
Hai tốp kia chính là con mồi tốt nhất, hợp lý nhất nếu không nhanh tay thì còn cái nịt. Đợi bọn nó khỏe mạnh trở lại thì ba thằng không còn cơ hội thấy ngày mai luôn!!!
Mạnh nát đứng dậy, bám vào người của Lý Mạnh nam…
– Vũ, mày ở đây… tao với mày đi. Tao sẽ giúp mày vụ bơm khí nguyên. Ra tay nhất kích tất sát nhớ chưa??? – Mạnh nát nói.
– Liệu có được không? Mày cũng đang bị thương… – Lý mạnh nam liền ngập ngừng nói.
– Được, nhanh lên không bọn nó rời đi mất, bọn nó mỗi top có hai cuộn giấy, chắc chắn sẽ đủ. – Mạnh nát nói.
Hai thằng lại lần theo dấu vết mà mấy thằng kia để lại, mau chóng đã nghe được âm thanh của những người trong hai tốp kia nói chuyện… Mạnh nát ra hiệu cho Lý mạnh nam ngồi nấp vào 1 gốc cây, thò hé đầu ra xem tình hình… Hai thằng thấy bọn này chỉ có ba người, dường như đã tách nhau ra rồi thì phải… Như vậy thì cơ hội tốt là đây chứ đâu nữa…
– Mày dùng dị thuật đi, mạnh nhất hiện tại có thể thi triển… chứ tao biết vừa rồi mày chỉ đang hù bọn nó thôi. Hôm trước mày dùng Thiên phạt đánh rộng như vậy. Khí nguyên chắc cũng không còn nhiều phải không? – Mạnh nát hỏi.
– Ừ… vậy tao dùng thổ thạch dị thuật ép chết bọn nó chứ mày dùng hỏa dị thuật sợ lại bị đốt cháy hết mấy cuộn giấy kia… – Lý mạnh nam cười khổ nói…
– Được rồi, đi gần vào… khi nào mày dùng thì dơ tay ra hiệu, tao còn biết mà bơm, lần này mà không giết được là bọn nó làm gỏi tao với mày đấy/. – Mạnh nát căng thẳng nói.
Hai thằng lầm lũi mà nhẹ nhàng di chuyển từ gốc cây lần ra phía sau mấy tảng đá… Bất chợt, Lý mạnh nam dơ tay lên, mạnh nát như một con robot nó vận khí nguyên trong cơ thể, cuồn cuộn mà chảy sang người của Lý mạnh nam…
“Thổ thạch dị thuật”
Sau 1 tiếng hô to, ba người kia giật mình cơ mà chưa kịp phản ứng lại thì đã nghe tiếng “ầm… ầm” từ dưới đất truyền lên. Kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì mấy cột trụ từ dưới đất đã đan xen nhau mà đẩy lên, đập thẳng vào người ba kẻ này… trong đó nam có, nữ có… Máu phun ra từ miệng họ bắn lên cột đá… thêm tiếp cột đá liền đổ sang bên cạnh ngã ầm ầm…
Sau vài âm thanh to nổ ra, bụi bay mù mịt… Cảnh tượng hoang tàn trước mắt khiến hai thằng phải á khẩu… Mẹ nó chứ dùng hơi quá tay rồi… Hai thằng đi lên phía trước, xác của ba người mau chóng phơi bày ra trước mặt…
Má thật sự là nổi da gà… khung cảnh đẫm máu, thi thể bị đè… rồi va đập khiến biến dạng khó nhận ra… Hai thằng phải bịt miệng mà thò tay vào trong… lấy được hai cuộn giấy từ trong người bọn này… Con mẹ nó rất may mắn là hai cuộn này trùng màu bọn nó còn thiếu…
Hai thằng lập tức trở về, dìu theo Vũ tới cổng ra vào ngăn bởi hàng rào, đưa cho chấp sự 3 cuộn giấy rồi mau chóng được đưa ra ngoài… Việc đầu tiên là ba thằng phải nghỉ ngơi và dưỡng sức còn Vũ thì thương nặng cần phải cứu chữa ngay… ai biết vòng 3 tiếp theo sẽ là gì… cho nên không tiếc nhờ vả… hai người phải nói cả LSY MẠNH HÙNG đứng ra giúp đỡ nhờ người khác…
Hiện tại số lượng thành viên các top tham gia sau nửa ngày cũng đạt đủ con số 50 top rồi… sau hai vòng thì loại được 350 người, chỉ còn lại 150 người nữa vào vòng thứ 3 mà thôi… rất may mắn Hồ phó các chủ thông báo rằng vòng 3 sẽ tiếp tục sau 3 ngày nữa… Vòng 2 số lượng người bị thương và kiệt sức quá nhiều cho nên cần phải cho họ thời gian tĩnh dưỡng…
Số người dòng chính mất đi tương đối nhiều… còn dòng thấp thì là vô số kể… bên nào cũng có người đau thương mà khóc lóc…
… Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/truyen-sex-dung.html
Tạm thời rời trận đấu của Hỏa ngục các, tiến tới gia tộc Khun… Hôm nay cũng là ngày mà gia tộc Khun tổ chức luận bàn… cơ mà quy mô cũng chẳng phải là lớn lắm cũng chả có tính cạnh tranh giống như là ở Hỏa ngục các… chủ yếu là đệ tử của mấy cao tầng được cử ra mà thôi, bây giờ chuyện luận bàn để giữ ghế đã không còn quan trọng nữa rồi… bởi vì truyền thừa các đời đã không còn nữa, dẫn tới các cao tầng cũng chả thiết tha khi cố giữ cái ghế này.
Thiên long bang chẳng còn người như trước nữa… Trinh – Dũng thì cũng được hai trong số mấy lão thủ hộ giả đem đi rồi… cho nên Thất lão bà cũng chẳng còn người tham dự luận bàn lần này… Chỉ ngồi ăn hướng dương uống trà đá vậy @@ Phi thì vẫn đang được Lão cửu dốc lòng bồi dưỡng bên trong hang động… khéo có khi lúc trở ra sẽ thành người vượn mất… à nhầm… cao thủ đao pháp chứ @@
Vậy thì người của Thiên long bang qua gia tộc Khun theo diện “du học” thì còn ai nữa đây? Còn Định trâu dự sau này sẽ là cánh tay phải đắc lực của Dũng bẹo… với độ lỳ đòn và gan dạ… chắc chắn sau này rất nhiều đất diễn…
Và ai nữa??? Nhân vật bị lãng quên khá nhiều đó là Mộc cắc, bắt đầu biết dùng Ngoại khí để khè những kẻ yếu hơn mình… Sức phòng thủ thì khỏi bàn, chân tay tứ chi bằng kim loại… không ngại va chạm với bất kỳ loại vũ khí nào, đặc điểm là rất lạnh lùng với người khác nhưng ấm áp với anh em Thiên Long Bang, không ngại va chạm một trong hai người anh em trung thành và thân cận nhất của Dũng bẹo…
Lần này tổ chức luận bàn cũng không có ai nói cho hai người Định Trâu và mộc Cắc biết về việc chọn lựa người của các lão thủ hộ, hai người cũng coi như lần này là trút giận lên mấy kẻ thuộc nội viện… để cho bọn chúng nhìn lại trước đây đã từng khi thường người của Thiên long bang thì hiện tại bọn chúng có mạnh hơn hay không…
– Anh cũng tham gia à? – Định trâu thấy Mộc Cắc đứng ở một bên thì liền đi tới mà hỏi.
– Ừ, đám Dũng đâu rồi? Sao không thấy bọn nó nhỉ? – Mộc Cắc hỏi, nãy giờ đứng tìm tung tích của thằng này mà thấy có mỗi Thất lão bà đang ngồi ăn hướng dương không thấy hai đứa kia đâu.
– Em cũng không thấy, anh Phi đâu rồi? Mất tích nốt hay sao vậy anh? – Định trâu nhìn thêm một lượt tại khoảng sân rộng cũng méo thấy ai trong Thiên long bang cả.
– Chắc lúc huấn luyện chết rồi, azzz… rõ khổ!! 1 – Mộc cắc thở dài mà nói @@
– Chết con cặc, tao còn sống sờ sờ đây này, nãy giờ tìm Bẹo mà không thấy đâu. – Phi lên tiếng, nó được ông thầy cho ra ngoài để tham gia vào trận luận bàn lần này, cũng để bản thân nó tự thấy mình đã tiến bộ hay còn dậm chân tại chỗ.
Ba thằng cũng đã tụ họp ở đây rồi, những tên thuộc nội viện nhìn ba người với anh mắt không thiện cảm…
– Đợt vừa rồi, nghe bảo mày về chỗ ở cũ đòi đấm bay đầu bọn nội viện ở ngoài à? – Phi buột miệng hỏi, nó vừa chạy về nhà cũ tìm xem mọi người có ở đó không thế mà lại nghe được quả tin đồn là thằng tay sắt trở về, đấm thụt ngực một thằng và đòi đấm bay đầu thằng còn lại cho nên Phi nghĩ ngay tới Mộc cắc. Vì sao lại không nghĩ là Dũng… bởi vì Dũng là nó đấm luôn chứ không dọa như này…
– À thi… tính khè chút thôi, mày sao có đao đẹp thế? Lấy đâu vậy? – Mộc cắc thấy Phi cầm cây đao đeo sau lưng thì tò mò, Định trâu đưa tay ra mà chạm vào cây đao. Cảm giác lạnh buốt sống lưng truyền tới, mẹ nó đao gì mà hàn khí nặng vậy? Vừa chạm vào đã rùng mình rồi…
Phi thấy vậy nó liền hẩy hẩy cây đao giấu sau lưng, dường như đang sợ có ai thấy thì phải…
– Con đao này tao lấy trộm của thầy tao, lát nữa cho chúng mày xem. Bây giờ không bỏ ra được. – Phi nháy mắt, nó lừa lúc nãy Lão cửu đi trước, nó nói quên chút đồ bảo thầy ra trước còn mình thì quay lại mà giấu cây đao vác đi… Con mẹ nó chứ… còn cây nào ngoài cây “U Minh đao” @@
Khi ba thằng đang tán phét thì tiếng nói vang lên làm bọn nó dừng lại…
– Chào mừng mọi người đến với lần luận bàn này… Danh sách đăng ký thường là các cao tầng sẽ có hai đệ tử tham gia, nhưng mà hiện tại vì vài lý do mà số lượng người tham gia không còn nhiều. Nhưng mà số lượng người ít đi thì đồng nghĩa là phần thưởng sẽ tăng lên… – Người thông báo chính là tộc trưởng Khun…
“Viu… siu… siu…”
Khi âm thanh thông báo cuộc đấu vừa cất lên thì vài âm thanh tiếng xé gió vang lên khiến cho mọi người ngừng lại mà chăm chú nhìn lên trên bục nơi dành cho các vị cao tầng ngồi xem… Bỗng nhiên có rất nhiều thân ảnh xuất hiện…
Chẳng phải người xa lạ gì cả…
Sát phá Thiên đi cùng với Ying.
Vu bà bà đi cùng Trinh…
Lão cốt đầu bên cạnh là Dũng bẹo.
Mai bà bà xuất hiện cùng với lão tứ…
Lão cẩu tử…
Lão già thủ hộ giả trực tiếp bảo hộ gia tộc Khun cũng xuất hiện.
Thêm vài người Thiên long bang xuất hiện bên cạnh những người này khiến cho ba thằng Phi Lé – Mộc Cắc – Định trâu ngạc nhiên tới giật mình, trợn mắt nhìn… sao bọn này lại có cả Ying xuất hiện ở đây? Hơn nữa… sao bọn nó lại đứng trên đó…
– Dkm… cái vẻ mặt đắc ý kia là gì vậy? – Phi tức tối nhìn Dũng đang vênh mặt nhìn mình… thì lẩm bẩm nói với MộC Cắc với Định trâu…
– Chào các vị, vinh dự và hân hạnh khi các vị cũng chứng kiến trận luận bàn lần này… – Tộc trưởng Khun quay người hướng mấy người vừa xuất hiện kính cẩn mà nói.
Nhận lại vài cái phất phất tay của họ, tộc trưởng Khun cũng cụp đuôi mà tiếp tục thông báo…
– VINH DỰ CHO CHÚNG TA, LẦN LUẬN BÀN NÀY CÓ SỰ CHỨNG KIẾN CỦA SÁU VỊ THỦ HỘ GIẢ CỦA GIA TỘC KHUN… PhẦN THƯỞNG TO LỚN LẦN NÀY KHÁC VỚI MỌI NĂM, LẦN NÀY CÓ HAI VỊ THỦ HỘ GIẢ LÃO CẨU TỬ VÀ VỊ ĐANG TRỰC TIẾP BẢO VỆ GIA TỘC KHUN CHỌN RA NGƯỜI CÓ THỰC LỰC MẠNH NHẤT LÀM ĐỆ TỬ TRÂN TRUYỀN!!! – Tộc Trưởng Khun nói, giọng nói pha thêm nội lực rất to và rõ, đầy đủ mọi ý tứ…
– Hai người đó mạnh lắm sao? – Phi lẩm bẩm miệng nhìn Dũng…
Dũng gật gật đầu, biểu thị cho nó là cực kỳ mạnh mặc dù ở khoảng cánh rất xa nhưng chỉ cần nhìn biểu cảm và môi đang mấp máy của Phi thì Dũng cũng hiểu thằng này đang muốn hỏi gì, trực tiếp khẳng định với nó luôn để nó đỡ phải lăn tăn @@ thực sự là quá hiểu nhau!!!
– Hai đứa mày, biểu hiện cho tốt… bẹo nó nói vậy đấy, dành được hai cái vị trí cao nhất… sẽ được hai người kia nhận làm đệ tử. Hiểu chưa? – Phi thuật lại nói với Định trâu và Mộc Cắc.
– Còn anh thì sao? Anh không cần à? – Định trâu thắc mắc hỏi.
– Tao không có thói quen bái nhiều thầy, tao cũng thấy lão cửu rất mạnh. Đao pháp của ông ta tao nghĩ là đủ rồi. – Phi cười nhạt.
– Được rồi, hết sức mà làm thôi. – Mộc Cắc cười cười, nó nhìn cây đao sau lưng Phi và cơ thể của Định trâu. Dường như trong đầu nó đang có chiến ý cực mạnh với hai thằng này mà không hề để ý tới đám nội viện kia…
– CÓ 2 VÒNG ĐẤU, 12 NGƯỜI THAM GIA. VÒNG 1 TẤT CẢ CÙNG LÊN SÀN ĐẤU LOẠI 6, AI RƠI XUỐNG, MẤT khả NĂNG CHIẾN ĐẤU TRỰC TIẾP LOẠI… CÒN NẾU TRONG LÚC CHIẾN ĐẤU LÀM CHẾT NGƯỜI… – Tộc trưởng Khun thông báo…
– VẪN ĐƯỢC!!! TRẬN ĐẤU NÀY CÓ THỂ LÀ SINH TỬ BẤT CỨ LÚC NÀO, THOẢI MÁI RA TAY. – Âm thanh ngắt lời của tộc trưởng Khun, mọi người nhìn lên là của một lão gia đang che kín mặt và cơ thể không ai khác chính là Lão cốt đầu…
Tộc trưởng Khun thì có thể dùng nội lực làm tăng âm vọng của dọn nói, cơ mà LÃO CỐT ĐẦU thì trực tiếp dùng nội lực xoáy câu nói vào tận óc người khác…
Chẳng ai để ý, một thân người con gái xinh đẹp dễ thương từ khi tới đây chỉ có dán mắt nhìn vào một người đàn ông mà không hề rời mắt. Vô tình hai người chạm ánh mắt vào nhau… Rất muốn phi thân tới nơi mà ôm lấy đối phương cơ mà lại sợ bị dị nghị và là chủ đề cho người khác châm biếm… cho nên đành thôi vậy… Hai người này chính là Nhị tiên tử và Định trâu…
– NhỮNG người trong danh sách lên đài thôi. – TỘC TRƯỞNG KHUN nói.
Bên dưới, 12 người bắt đầu di chuyển lên đài… Tiếng hô hét, tiếng kêu gào làm cho không khí rộn ràng hơn cả “đu idol” @@. Gia tộc Khun có nhiều cánh cổng chia cắt các lớp người phụ thuộc. Nhưng mà ngày hôm nay, mọi người đều đổ dồn về đây, số lượng nếu so với Hỏa ngục các thì không kém hơn bao nhiêu…
“Con mẹ nó đẹp trai quá anh gì mắt LÉ ơi”
“ÔI ZỜI… CƠ BỤNG ĐẸP QUÁ ANH ƠI”
“Đập chết mẹ bọn ngoại bang đi bạn ơi”
“Thằng lồn tay chân bằng kim loại kia thì đi bán sắt sụn là đẹp bạn ạ”
“Anh em có kèo gì không nhỉ?”
“Vòng 1 Kèo chọn người vào nhé…”
“NHÀ CÁI THÁI LAN ĐÂY… CHỌN NGƯỜI, 1 ĂN 6 NHÉ”
“V…”
Tiếng ồn ào và tiếng hô hoán ngày một to hơn… Trên khán đài, trên bục ngồi là cao tầng Gia tộc Khun đang ngồi yên vị với đầy đủ mọi người hàng ghế trước, tụm lại mà dễ chém gió trò chuyện. Bên trên thì là sáu cái ghế của 6 vị thủ hộ giả… đứng bên là vài người Thiên long bang…
– Trên này có kèo không? – Lão cẩu tử nói, lập tức toàn bộ cao tầng và các thủ hộ giả nhao nhao nhìn sang.
Nãy giờ là đang giữ phong thái, thêm nữa không ai giám hộ. May quá có thủ hộ giả hô lên nên mọi người có thể thoải mái làm tí kèo kéo kiếm tí…
– AI ôm? Không nợ không báo mồm đâu nhé? – Lão cẩu tử tiếp tục hỏi.
– Chia 12 cửa, tôi với tộc trưởng ôm cái, tỷ lệ 1 ăn 3… – Người lên tiếng là lão thủ hộ giải trực tiếp của Gia tộc Khun…
– Mẹ… ăn dày thế? Đéo xanh chín gì vậy? – Lão cốt đầu tức tối nói.
– Không đặt thì thôi, 1 ăn ba là đã quá thơm rồi còn gì?
– Thôi được rồi, bạn ngươi là ba thằng kia hả? – LÃO CỐT ĐẦU quay lại hỏi Dũng.
– Đúng rồi, người vụt mạnh vào, chắc chắn húp… – Dũng bẹo cũng tìm trong người xem có gì không để làm quả kèo mà tìm mãi không thấy gì… liền đi tới chỗ Trinh…
– Có mang không? Cho anh mượn chút. – Dũng hỏi Trinh.
– Em có mang gì đâu? Mang mỗi cây kiếm mà bà ngoại cho. – Trinh thật thà nói.
– Vậy đưa anh, lát anh nhân 3 cây kiếm này cho. – Dũng cầm cây kiếm của Trinh rồi đi tới chỗ Ying…
– Em có mang gì không? Anh mượn, lát nữa trả gấp 3. – Dungx hỏi.
– Em chỉ có miếng ngọc bội của gia tộc thôi. – Ying cũng như Trinh, hoàn toàn tin tưởng vào chồng mình @@ không tin chồng mình thì tin ai @@
Dũng không ngạc nhiên Ying theo Sát phá Thiên vì hôm trước có gặp nhau rồi, vui mừng hết sảy mà tiếc là không được đụ một cái chúc mừng @@.
Dũng cầm cây kiếm của Trinh, ngọc bội của Ying all in vào cả ba thằng kia, kèo này Dũng tin chắc là húp cho nên không cần quan tâm…
Sau khi làm kèo xong, à nhầm ổn định xong thì cũng tới lúc trận đấu vòng 1 bắt đầu…
“BỤP…”
Âm thanh của tiếng pháo phát ám hiệu bắt đầu vòng 1 vang lên, 12 người đứng trên sàn đấu mặc dù khá rộng cơ mà mỗi người một chỗ cho nên là chả giám di chuyển, sợ bản thân rơi vào thế bị đánh… 6 người loại cho nên phải hết sức bình tĩnh…
Đám ba người Thiên long bang đứng cạnh nhau mà nhìn xung quanh.
– Bây giờ là đánh dần từ bên này thôi, cứ đủ 6 người rớt là xong. – Mộc Cắc ra hiệu cho hai thằng đánh từ bên cạnh đánh dần ra. Vừa mới len lỏi thực hiện kế hoạch thì bất chợt, bọn kia nó lại lao vào giữa sàn đấu. Con mẹ nó làm ba thằng giật cả mình, bọn nó lao vào giữa rồi đánh nhau loạn xạ cả lên, không phân biệt địch ta mà chỉ cần thế là người là đánh…
“Loại nó… loại nó…”
“Dkm… hai tỷ của bố mày, vật lại nó đi…”
Bên dưới sàn đấu âm thanh còn to hơn và gấp rút hơn cả người trên sàn đấu…
Chẳng có gì mà bất ngờ khi 1 tiếng trôi qua thì người bị ném xuống sàn đấu đã đủ… Chỉ là đánh hỗn loạn cho nên rất nhanh mà chẳng có biến số nào cả… Những nhà cái đang ôm kèo thì chợt nhận ra bị lỗ rồi, ba kẻ ngoại bang được đặt cửa khá nhiều…
Bên trên này thì Lão thủ hộ giả trực tiếp của gia tộc Khun cũng tái hết cả mặt, số lượng đặt ba cửa kia nhiều nhất… Mẹ nó chứ… lỗ lòi lol luôn!!!
Vì vòng 1 kết thúc nhanh quá, vòng hai lập tức được chuẩn bị tiến hành…
– VÒNG 2, 6 NGƯỜI CHIA BA CẶP ĐẤU. VÌ NĂM NAY CÓ 3 NGƯỜI THUỘC THẾ LỰC KHÁC THAM GIA CHO NÊN SẼ LÀ CẶP BA NGƯỜI NỘI VIỆN VỚI 3 NGƯỜI NGOÀI BẮT CẶP VỚI NHAU. – Tộc trưởng Khun nói.