Phần 54
Ngày hôm sau, Dũng với Phi vẫn trong viện, ngày mai là phải họp toàn bộ rồi, Dũng sau ngày mai cũng đi lên chỗ Bưởng, không biết có kịp khi Mộc cắc tỉnh dậy không. Hai thằng sốt ruột, nếu như Mộc cắc không phải gián điệp thì người làm cho nó thành ra thế này… CHẾT!!!
– Nó như bác sĩ nói là bị phế gần như hoàn toàn, mày có yên lòng để nó như vậy không? – Phi hỏi…
– Tao không biết, nhưng nếu còn cách nào cứu được, chắc chắn phải cứu. – Dũng bình tĩnh trả lời, đó là việc mà nó bắt buộc phải làm. Ngồi đăm chiêu suy nghĩ các trường hợp có thể xảy ra, Dũng càng ức chế hơn.
Bỗng có tiếng nói rất nhỏ của Mộc cắc cất lên, Dũng với Phi đưa mắt nhìn sang, hai thằng vui mừng mà đi tới cạnh giường, bấm chuông gọi bác sĩ.
– Bình tĩnh, đợi bác sĩ tới đã. – Phi nói…
Mấy phút sau thì bác sĩ tới, kiểm tra những chỉ số cần thiết.
– Tỉnh là may rồi, thuốc mê đã hết tác dụng, có thể nói chuyện, ăn uống nhưng chân tay… Coi như bỏ rồi. – Bác sĩ nói rồi ra ngoài.
Lúc này hai thằng mới ngồi cạnh giường của Mộc cắc, 3 khuôn mặt nhìn nhau, từ lâu rồi, mấy năm trước đã từng vào sinh ra tử, có những trận tưởng chừng phải nằm lại tất cả, nhưng 7 người bây giờ chỉ còn lại 3… cho nên 3 người trân trọng nhau… Chiến hữu… nó khác với những thằng đàn em khác.
– Trả thù cho tao. – Mộc cắc nói.
– Có chuyện gì để khỏe lại rồi nói, nghỉ ngơi đi. – Dũng nói, mặc dù hắn rất muốn biết Mộc cắc có phải nội gián không, nhưng cũng phải để nó khỏe lại đã mới nên hỏi.
– Không, nghe tao nói. – Mộc cắc đáp. Hai thằng cũng không nói gì cản nó nữa.
– Tao phát hiện sau khi chúng mày rời đi, thằng Nhân Mọi, nó có gian díu với vợ tao, hai đứa nó đang địt nhau ở khách sạn, đàn em báo cho tao tới. Khi tao tới thì thấy hai đứa nó từ trong khách sạn đi ra, tao mới đưa cả hai quay trở lại vào trong để nói chuyện. – Mộc cắc nén đau mà kể. Phi với Dũng ngồi nghe, bọn nó cũng nóng máu luôn, nhưng Mộc cắc chưa kể xong, nên cố gắng kiềm chế lại để nghe hết câu chuyện đã.
“Cách đó 1 tuần, vợ tao có bảo chở về quê để sắm sửa đồ và xây dựng nhà lại khang trang cho ông bà già nó, nhưng tao thì còn phải ở lại vì thay mày quản lý với tạo lại bộ máy của Thiên Long bang, nên không đi được, tao mới nói Nhân Mọi chở đi hộ vì bọn mình toàn những đứa nay đánh mai chém, nếu như để bọn đàn em dưới chở về thì tao không yên tâm. Vợ tao kể rằng đi tới giữa đường, thằng Nhân nó mượn cớ xe hỏng, phải dừng lại sửa, hai người cũng thấy xế chiều nên vào khách sạn ở đưa xe vào gara mai mới lấy được. Thuê phong nhưng đây là khách sạn kiểu dọc đường nên có thể xảy ra cướp hoặc đột nhập vào, vợ tao thấy cũng có lý nên thuê phòng loại có hai giường. Nửa đêm thằng Nhân nó nổi máu dâm, nó hiếp vợ tao (Mộc cắc kể tới đây thì giọng có phần đau xót), sáng hôm sau nó thỏa mãn rồi đưa vợ tao về quê, khi đi lên nó dọa nếu như vợ tao nói thì nó sẽ ra tay giết cả nhà vợ tao vì địa chỉ đã biết… Vợ tao không dám nói, xong nó ép buộc vợ tao đi khách sạn với nó nhiều lần nữa, tới khi tao bắt được hôm đó.” – Mộc cắc kể lại mà như muốn nuốt nước mắt vào trong.
– Rồi sao nữa? Sao mày bị thế này??? – Phi sốt ruột.
“Khi tao bảo hai đứa nó vào khách sạn, thì có một thằng cũng đi vào theo sau, nhưng thằng này nó đang bị thương thì phải, nó không nói năng gì mà trực tiếp cùng Nhân mọi lao vào úp tao, thằng kia nó giỏi hơn tao mặc dù đang bị thương nhưng tao không thể đánh lại được, tao bị ăn nhiều phát may mà cơ thể cứng rắn nên chịu đựng được. Nhưng khi thằng Nhân nó nói vợ tao biết chuyện úp này, mà lại không nói với tao vì mê con cặc của nó rồi, vợ tao cũng không phản bác lại. Tao tức tối quá mới dồn hết những gì mà bản thân có lao vào sống chết với hai con chó kia nhưng bị thằng kia nó cản lại, đánh cho trọng thương toàn bộ, bọn nó không giết tao, mà lại cho tao vào hộp, để ở góc nhà. Tao nằm trong đó nghe tiếng vợ tao phục vụ hai đứa nó, thật sự muốn xé gan xé phổi… Tao tình cờ nghe được, thằng kia nói với Nhân mọi, ông trùm chết rồi, bây giờ phải rút, kêu Nhân mọi cuốn gói rời đi cùng, vợ tao cũng đi theo hai đứa nó… Tao bị bỏ đói ở khách sạn mấy ngày, bọn nó liên tục đi ra đi vào đánh đấm như bao cát, mãi tới mấy ngày sau bọn nó thuê nhân viên khách sạn cho tao lên xe mà chở về đây, bọn nhân viên đâu có biết trong hộp là gì, cứ nhận lời rồi chở đi. Bọn nó như có ý muốn dằn mặt mày, và nói sẽ quay trở lại.” – Mộc cắc nhịn đau 1 hơi kể lại toàn bộ.
Dũng vơi Phi bây giờ đã biết rồi, thì ra nội gián là Nhân Mọi, mà cũng vì Dũng mà Mộc cắc phải bị như này, nếu không phải giúp Dũng quản lý thì nó đã chở vợ về rồi, đâu có chuyện bị Nhân Mọi đớp vợ lại còn bị đánh tới nông nỗi này… Xem ra chuyện này phải giúp nó báo thù thôi, nhưng bây giờ biết ở đâu mà đi đây??? Mẹ nó chứ, Phi nghe xong mà đấm vào chiếc bàn kê đồ bên cạnh vỡ tan…
– Mày nghỉ ngơi đi, tao chắc chắn sẽ tìm cách chữa trị giúp mày và báo thù cho mày. Phi ra ngoài nói chuyện – Dũng đứng dậy rồi nói.
Phi với Dũng ra ngoài, Dũng ánh mắt có hình viên đạn rất rõ, còn Phi thì khác, trong mắt vằn tia đỏ cực kỳ đáng sợ.
– Bây giờ sao? – Phi hỏi…
– Mày nói thằng Bưởng ghép được cho tao đúng không? Vậy thì chắc chắn nó có thể làm cho thằng Mộc cắc, nó chỉ bị mất tứ chi thôi. – Dũng chợt nhớ ra mà nói…
– Tao nghĩ là được nhưng có lẽ thời gian sẽ rất dài đấy. – Phi nói…
– Dài còn hơn vĩnh viễn như vậy… thằng bị thương như lời nó nói thì mày nghĩ là ai? – Dũng hỏi…
– Lăng Vũ, ngoài nó ra thì còn ai đánh được thằng Mộc cắc ra nông nỗi đó??? Với lại nghe Mộc cắc nói thì là người của ông trùm, tất nhiên là Lăng vũ rồi. – Phi nói…
Dũng gật gù, khôn ra nhiều đấy chứ, có phải toàn cứt với tinh trùng trong não đau mà, vẫn dùng não được.
– Vậy gián điệp là Nhân mọi à??? Xem ra lần này mà gặp được, phải chặt hết tất cả tứ chi rồi mới giết nó cho nó nếm trải thử mới dược. – Dũng nói.
Hai người vào, thuê cho Mộc cắc hai em Y tá riêng để chăm sóc cho nó, hai người nói cứ bình tĩnh, sẽ tìm cách giúp nó hồi phục lại rồi rời đi về nhà chuẩn bị cho ngày mai khá mệt mỏi đấy…
Đêm hôm đó, Dũng với Phi về, sau bao ngày tháng lại tiếp tục mà tưới tinh trùng xuống những “luống rau sạch” của nhà. Vương với Hiếu đen sáng sớm hôm sau đã tới đón Phi với Dũng, Phi cầm cây đao bị mẻ 1 đoạn khi Lão Mộng chém nhau với Lăng Vũ, xem ra nào có thời gian phải đi tu sửa mới được, chứ nhìn mẻ thế này… Mất thẩm mỹ quá @@
Khi tới hội trường, tất cả vẫn còn đang rất nhốn nháo, rất đông người, tụm năm chỗ thì tụm ba, buôn chuyện, còn thấy vài người cầm cả hàng để cho nhau xem. 4 người đi vào, tất cả đều chẳng ai để ý, đi tới chỗ kê 4 chiếc ghế trên hàng trước, bốn người ngồi xuống.
– Im lặng!!! – Vương lấy chiếc micro bật lên nói, ai cũng giật mình, đánh mắt tìm xung quanh, cuối cùng thấy có 4 người đang ngồi ở vị trí trên cao nhất thì hơi nhăn mặt, họ hình như cũng không để ý thì phải vẫn cứ tám chuyện, Phi cản Vương lại, nó đi xuống, thấy ai không ngồi vào ghế là nó đấm nó đá, mấy người bị ăn đòn bất ngờ đều căng lên chửi mà nhảy tới, nhưng đều bị Phi dùng sức mà đánh cho tan tác “chim muông”, sau khi thấy hơn chục người bị nằm ngất hay chết tại chỗ thì không biết, nhưng không thấy động đậy thì họ mới lủi dần mà vào ghế nói. Phi đi lên, nó bước lên trên cơ thể của từng người khi người đó nằm chắn đường.
Phi nó đứng ở trên nhìn xuống, không cần mic mà đứng đó quét mắt nhìn xuống.
– Đứa nào muốn nằm tiếp thì đứng dậy. – Phi nói. Mọi người tất nhiên không ai muốn rồi, chục người đang nằm đó là minh chứng.
– Tao. – Một tiếng nói vọng lên, có một người đang từ từ đứng dậy mà thách thức, người này rất cương, xem ra là loại khó thuần phục nhất.
– Phi, cơ hội tới, làm đi. – Dũng nhẹ gọi Phi nói. Phi hiểu ý mà nhảy xuống, nó lao nhanh tới chỗ người đó, vươn tay nắm trực tiếp vào cổ của tên này nhấc lên.
– Ai muốn ý kiến nữa, đây là ví dụ. – Phi nhắc thằng kia lên rồi nói.
“Rắc”, âm thanh giòn tan vang lên, cổ của người kia bị bóp dập luôn, toàn trường im lặng, không một tiếng động. Dũng thấy như vậy là hợp lý, đơn giản là giết gà dọa khỉ, xem mấy người này còn ai lên tiếng là tiễn nốt.
Phi trở lại ngồi cạnh Dũng, lực chấn nhiếp quá rõ ràng luôn.
– Tôi là Dũng bẹo, chủ của Thiên long bang, tất cả những người ngồi đây đều là người quản lý cấp cao của Thiên Long bang, đây là Hiếu đen, Vương còn người ra ty vừa rồi là Phi lé. Từ bây giờ tất cả phải báo cáo làm tất cả với những thói quen trước kia với ông trùm bây giờ thành Vương với Hiếu đen sẽ quản lý, không chia 3 miền nữa, sẽ là vương toàn bộ từ thanh hóa trở vào trong, hiếu đen từ thanh hóa giật về ngoài. Còn ai thắc mắc gì không? – Dũng nói 1 tràng, Vương phải cầm mic cho hắn.
– Nếu muốn được thăng lên làm thân tín thì làm như nào? – 1 Người hỏi…
– Hỏi rất hay, chuyện này sẽ do Vương và Hiếu đen sẽ trả lời xuống dưới, còn quy định là quy định, nếu ai vi phạm… CHẾT!!!
Cuộc họp diễn ra được hơn 1 tiếng thì kết thúc, Dũng mệt mỏi, chuyện này hắn cực kỳ ghét làm.
4 người trở về, Dũng với Phi vào trong viện với Mộc cắc.
– Mai tao sẽ đi, nếu như tao hỏi có thể chưa được ho mày, sau này không những mày có thể cử động bình thường mà chiến lực sẽ tăng lên rất nhiều đấy. – Dũng lên tiếng…
– Thật à? Nếu mà được thì dkm… tao sẽ tìm con chó cái kia băm nó ra cho chó ăn… – Mộc cắn giọng nói cực kỳ nặng nề.
– Tay chân có dùng được đéo đâu mà mồm nói to thật – Phi ngứa mồm mà nói, Mộc cắc dù có căm có cay cũng chịu… không làm gì được.
– Mày cứ yên tâm đi đi, chuyện của Ying nếu mày không về kịp, tao sẽ đi thay mày, yên tâm giao cho tao, cứ đi đi. – Phi quay sang vỗ vai Dũng, 3 người nhìn nhau, đây là tình huynh đệ là sự đùm bọc lẫn nhau, việc của mày là việc của tao, tao sẽ dùng hết tất cả khả năng để giúp mày thậm chí bỏ mạng, đấy mới là anh em.
Hôm sau, Hương dắt theo 2 con bé xinh lắm, Phi nhìn cũng muốn đè ra làm phát rồi cho thằng Bưởng nhưng mà bị Hương chửi quá, nên thôi, Hương với hai con bé đi với Dũng xuất phát, vì muốn nhờ giúp mộc cắc nữa cho nên Hương phải chuẩn bị hai em theo lời dặn của Dũng.
Phi nhìn theo đám Dũng rời đi… Phi nhìn bóng lưng của Dũng, nó biết Dũng mong chờ vào lần này như thế nào…
“Chúc mày thành công… tao chờ còn cùng nhau đứng trên đỉnh ngạo nghễ nhìn xuống nhé cốt!!!”