Chương 20 : Khảo Thí
Từ Hoa đỏ mặt ,hiểu vệ minh nói gì …
Ngọc giản cha con để lại chỉ là công pháp ,võ kĩ ,nhưng đó chỉ là lí thuyết còn việc áp dụng vào chiến đấu như thế nào thì con biết không?
Đi học con sẽ được cọ sát ,được chỉ dẫn kỉ xảo làm sao phát huy hết tận cùng những võ kĩ đó !
Vệ minh biết ý Từ Hoa nói là thực hành ,cũng đúng mình toàn học lí thuyết….cũng giống như hồi trước làm bác sĩ nếu không được thực hành mổ xẻ này nọ thì mình chỉ là 1 tên bác sĩ bàn giấy …
Để con suy nghĩ !-vệ minh nói ,cái vệ minh quan tâm bây giờ là đi học xa sẽ không được nện Từ Hoa thôi chứ éo có cái vấn đề gì khác cả -.-!
Khi vệ minh quay lưng đi ra Từ Hoa bậm môi nói
Học viện đó cho phép 1 tháng về thăm nhà 1 lần ,bất ….bất quá mẹ và em con dọn lên thành Nam sống với con ….-Từ hoa vò áo nói
Ân ….được à ! Mà không được! ở đó cái đám Lâm gia đang ở đó có thể sẽ nguy hiểm ,thôi 1 tháng 1 lần cũng được!
Thôi mẹ cứ ở đây đi ,lên thành con sợ sẽ nguy hiểm cho mẹ ….thôi thì 1 tháng con về 1 lần !-vệ minh nói
Từ Hoa mỉm cười hài lòng khi vệ minh chịu đi học và biết suy nghĩ trước sau kĩ càng….
Suốt 1 tháng triền miên khói lửa với Từ Hoa vệ minh mới tạm thoả mãn mà thu thập đồ đạc chuẩn bị đi đăng kí tham gia học viện ,chia tay 2 mẹ con vệ minh đi qua nhà trưởng thôn ,để lại 1 đống đan dược và vũ khí vệ minh bảo mẹ đem bán mà lấy tiền xài
Tập trung vào coi nào 5 người ,đủ rồi !-tiếng nói của trưởng thôn ,1 ông già cỡ 60 chục tuổi,vệ minh nhìn mấy đưa kia có đưa 10 tuổi ,có đưa 17 ,18 tuổi ăn mặc bình dân ,có lẽ con em của mấy nhà khác trong thôn
Hôm nay ta dẫn các con lên trấn nơi đây sẽ có 1 vị đại nhân của học viện Nam Trấn Quốc khảo thí sơ loại các con ,nếu đạt đều kiện thì các con theo vị đại nhân đó lên thành đăng kí nhập học ,còn không đạt thì theo ta quay về nghe rõ chưa —trưởng thôn nói
Rồi xuất phát ,vệ minh nhìn về hướng nhà mình lần cuối ,căn nhà đó nơi chứa chấp mình ở cái đại lục này lần đầu tiên,có đứa e gái dễ thương ,có bà mẹ hiền dịu và cũng là người đàn bà đầu tiên của mình ở thế giới này …chờ con ,con sẽ cường đại lên để cho 2 người có cuộc sống tốt hơn ….
Đoàn người lên xe ngựa chạy lên trấn,xuống xe lẽo đẽo đi theo sau trưởng thôn tiến nhập nơi khảo thí ,1 mảnh đất khá rộng ,mọi người đứng bao quanh nhìn ngó ,trong sân là lố nhố nam nữ thanh thiếu niên khoảng hơn trăm đứa ,chắc mấy thôn gần đây tụ họp lại ,ở giữa trung tâm sân là một vị trung niên mặt mày râu ria lỉa chỉa đang ngồi trên 1 cái bàn ,dưới đất trước mặt là 1 quả cầu to cỡ nồi cơm bằng pha lê trong suốt ẩn chứa chân khí mạnh mẽ ,vị đại sư tay cầm viết hỏi 1 thanh niên đang đứng kế bên
Tên ? Tuổi ?…rồi đặt tay lên đi !-thanh niên đặt tay lên quả cầu ,mấy chữ hiện ra ,Nhất Nhân đệ nhị trọng..
Lão nhân ghi chép lại rồi lại bảo ,xuất thuộc tính đi ! Rồi thả thuộc tính lên quả cầu !
Thanh niên đưa tay mở ra thuộc tính ,một nùi cỏ chen chúc nhau chui ra từ bàn tay ,đưa tay đẩy về phía quả cầu ,đám cỏ chui vào trong ,mấy chữ hiện ra ,thiên phú hạ cấp !—thiên phú ở đây là thiên phú của thuộc tính ,bao gồm từ thấp lên cao hạ ,trung ,thượng,đại ,thiên cấp
Rồi ! Thuộc tính Mộc ! Thiên phú hạ cấp —–Rớt !!
Oách! thanh niên gân cỗ cãi sao lại rớt
18 tuổi ,mới Nhất Nhân đệ nhị trọng ,thiên phú thì hạ cấp ,cho tu luyện cao lắm với thiên phú này chỉ lên được Nhất Nhị nhất trọng là cao ,thiên phú lại hệ Mộc cỏ lan tâm ,cỏ thì đánh đấm gì !! Cút !! Bố đập bầm mắt mày bây giờ cãi hả!!!!-vị đại nhân hùng hổ trợn mắt
Phế vật mà còn to mồm !tiếp theo ! —lần lượt từng thanh niên nam nữ lên thử cũng ghi chép rồi Đạt !! Rớt !!! Vang liên tục trong miệng vị đại nhân kia ,vệ minh chả quan tâm chỉ ngồi lo dòm kiếm gái đẹp ,cũng được vài cô lọt vào tầm mắt của vệ minh,một cô trong số đó bước lên
Cô gái cỡ 17 tuổi ,tướng tá phát dục đầy đủ ,khuôn mặt xinh đẹp bước lên khảo nghiệm
Nhất Tam đệ tam trọng ! Thuộc tính Thuỷ !thiên phú thượng ….thượng cấp !!-vị đại nhân ngạc nhiên nhìn cô gái ,hạ cấp và trung cấp thì đầy rồi ,thượng cấp này coi như cũng là 1000 người mới có 1 người mà lại xuất hiện ở 1 thôn nhỏ , được được cũng xem như là 1 nhân tố tốt ,vị đại nhân âm thầm ghi nhớ tên cô gái và khắc vào 1 ngọc giản
Cô gái như biết trước ,gương mặt nhếch 1 nụ cười cao ngạo ,quay lưng đi về mang theo phong cách của 1 tiểu thư kiêu kì
Cô ta là Băng Ngọc Thanh ,tiểu thư nhà họ Băng con gái của trưởng trấn đó ,ước gì được đè cô ta dưới chân 1 lần hố hố —mấy trung niên đứng gần vệ minh bàn luận ,cười khả ố
Không lâu sau tới thôn của vệ minh ,để cho mấy khứa kia lên trước ,những cái lắc đầu của vị đại nhân dành cho 4 người kia khiến 4 thằng tiu nghỉu mà đứng qua 1 bên ,trưởng thôn thì gương mặt điềm nhiên như quá quen thuộc rồi ,haizzz cả hai mươi mấy năm rồi ,toàn là dắt đi rồi dắt về lão cũng bỏ đi cái tư tưởng mong đợi có người đậu
Tên ? Tuổi ?
Vệ minh xoay chuyển ý nghĩ rồi trực tiếp thay cái họ Lâm bằng Vệ
Vệ Minh ,16 tuổi
Đặt tay lên quả cầu Nhất Nhân đệ cửu trọng !
Đưa tay phóng xuất thuộc tính lửa ,Bùng! Một ngọn lửa lớn to lớn phóng vút lên cao ! Rồi bắn vào quả cầu…
Thượng phẩm à ! vị đại nhân hơi nhướng mày , mặc dù thượng phẩm nhưng 16 tuổi mà mới Nhất Nhân đệ cửu trọng cũng quá tệ đi á !
Vị đại nhân đắn đo ….
Mà thằng này đan điền cũng to ghê đi á !-vị đại nhân thầm nghĩ ,mấy đưa khác cùng lắm là xuất thuộc tính ra được nhưng nhỏ nhỏ thôi mà thằng này nó phóng xuất mạnh dữ !!
Nhất Nhân đệ cửu trọng ! Thiên phú thượng cấp ! Thuộc tính hoả ,16 tuổi –nếu theo đường võ giả thì tốc độ tu luyện vậy là quá chậm ,thôi nhận nó vậy ! Cho nó theo nghiệp giả làm luyện dược sư thì có tiền đồ hơn!- vị đại nhân lấn cấn suy nghĩ.