Trâm lấy chồng năm 21 tuổi sau khi tốt nghiệp đại học. Chồng của Trâm là Trung, anh chàng này học hành ngoan ngoãn, đậu kỹ sư tại một trường đại học lớn, ra trường kiếm ngay được việc làm tốt, lương cao bổng hậu. Trung hơn Trâm 3 tuổi, gặp nàng lần đầu tại nhà một người bạn là mê ngay như điếu đổ và nhất định đòi cưới nàng bằng được. Vì chưa có bạn trai, vả lại thấy Trung trông cũng khá bảnh bao, nên nàng ưng thuận.
Trung sang Mỹ đã lâu, cách xa gia đình đã hơn mười mấy năm rồi. Chàng ở trọ trong một gia đình giàu có, và xem ông bà chủ nhà như cha mẹ ruột. Ông bà Thành sang Mỹ cũng lâu, mang theo được khá nhiều tài sản, phần lớn là các trương mục đã gửi sẵn ở ngoại quốc. Hai ông bà không có con nên khi Trung đến mướn nhà ở, đã cảm mến chàng trai đức độ này và nhận làm con nuôi. Ông bà Thành không cần đi làm, ông chỉ ở nhà lo đầu tư số tiền để kiếm lời cũng đủ sống sung túc.
Khi sang Mỹ năm 1975, nàng đang học đệ tam, tức lớp 10. Sang Mỹ vì đã có căn bản tiếng Anh khá, nàng vào lớp 11 ngay và ra trường đúng hạn. Nàng chọn đại học cộng đồng vì biết mình đẹp không cần kiếm nghề hoặc bằng cấp cao cho lắm. Và nàng đã lấy được Trung vừa đẹp trai vừa có công việc làm ăn vững chắc nên nàng không phải lo về vấn đề tài chính.
Về làm vợ Trung, nàng kiếm được một việc làm nhàn nhã, đứng bán hàng cho một cửa tiệm lớn khu mỹ phẩm. Nàng chỉ làm từ 3 giờ chiều đến 9 giờ tối, năm ngày một tuần từ thứ hai đến thứ sáu.
Công việc đòi hỏi nàng phải trang điểm lộng lẫy và ăn mặc thật diện để quyến rũ khách hàng, dù khách hàng phần nhiều là nữ giới. Nàng ở nhà cả buổi sáng và không khi nào dậy trước 9 giờ.
Ông Thành, bố nuôi của chồng nàng chưa đầy 50 tuổi còn khỏe mạnh, rất tráng kiện và to lớn. Bà mẹ nuôi của chồng nàng lớn tuổi hơn đã ngoài 50 rất sợ chồng nhưng ưa đánh bài nên vẫn thường hay đến chơi nhà mấy người bạn. Bà không đánh lớn, ăn thua cò con, nhưng bảo bỏ tứ sắc thì bà không thể.
Ông Thành vì ghét cờ bạc nên tuyệt đối không bao giờ cho bà gây sòng ở nhà.
Trâm là một cô gái vóc dáng nở nang và tràn đầy nhựa sống. Nàng đẹp, thân hình cân đối, mặc đồ tắm rất mát mắt.
Nước da trắng, ngực và mông nở nang. Ở nhà nàng, bà mẹ buôn bán kiếm ra tiền nên rất bắt nạt chồng. Sang Mỹ bà đi làm, ưa hội họp tiệc tùng với bè bạn, cả đàn ông Mỹ cũng như Việt và nhảy nhót tưng bừng. Ông chồng hiền ưa ở nhà lo công việc nhà kể cả làm cơm và rửa chén, giặt quần áo, hút bụi nhà, dĩ nhiên là toàn máy móc cả.
Ông không đi làm vì các con đều có công ăn việc làm và góp phần chi tiêu trong gia đình.
Trung, chồng Trâm, là một loại thanh niên chỉ biết có học hành, không ưa thể thao nên thân hình mảnh khảnh, còn ông Thành là một cây quần vợt thích bơi lội và tắm biển. Nhưng ông Thành vì không đi làm nên hay ở nhà. Bà vợ ngược lại hay ra khỏi nhà từ sáng.
Trung đi làm từ sáng sớm, lúc về đến nhà thì Trâm đã đi làm, vì làm chiều nên Trâm dậy trễ, lúc nàng dậy thì chồng đã đi làm. Nàng ăn sáng muộn thường là sau bố chồng. Buổi sáng nhiều khi chỉ có ông Thành và nàng ở nhà.
Lúc đầu nàng còn tự dọn ăn sáng lấy và làm cơm trưa những hôm mẹ chồng không có nhà. Nói là phụ trách nhưng ăn sáng thì mạnh ai người ấy làm. Cơm trưa nàng cũng chỉ dọn cho nàng và bố mẹ nuôi của chồng, vì Trung ăn trưa ở sở.
Bà mẹ ít khi ăn trưa ở nhà vì còn mải đi đánh bài nhưng bao giờ bà cũng về sau khi Trâm đã đi làm để lo bữa ăn tối cho chồng và con trai. Trâm được để phần cơm chiều rất thịnh soạn, nhưng sau 9 giờ nàng mới về tới nhà nên ăn một mình.
Trung thường hay đi ngủ sớm để sáng hôm sau còn dậy sớm đi làm. Công việc làm tình chỉ vào cuối tuần thường vào đêm thứ bảy. Trung không phải là loại con trai có nhiều nhục dục nên không thỏa mãn được vợ. Trâm sống động hơn nên nhiều khi nàng cảm thấy thiếu thốn. Chồng nàng rất sợ nàng vì tự hào là lấy được vợ đẹp, nhưng không thể chiều chuộng được nàng đúng mức. Bù lại những buổi trình diễn tối thứ bảy Trung sửa soạn rất kỹ.
Căn nhà họ mở một tầng gồm bốn phòng ngủ rộng, tọa lạc tại một khu sang trọng. Cặp vợ chồng trẻ chiếm trọn phòng ngủ dưới nhà có buồng tắm và bồn rửa mặt riêng biệt nhưng chỉ là vòi tắm hoa sen. Bồn tắm ngâm ở buồng tắm chính giữa nhà.
Ông bà Thành ở một phòng lớn hơn chếch bên kia hành lang, cạnh buồng tắm lớn. Kế đó là một phòng ngủ được ông Thành dùng làm phòng đọc sách và có thể dùng cho khách tới thăm.
Phòng làm việc của Trung đối diện phòng đọc sách của ông Thành, cạnh phòng ngủ chính của hai vợ chồng. Hành lang phân chia hai khu vực của vợ chồng Trung và ông bà Thành. Phòng ăn, kế bên phòng khách nơi của vào ở về phía cánh bên kia của căn nhà.
Phòng gia đình gần phòng ăn, bếp, có cửa chính bước ra vườn sau và ở cạnh phòng làm việc của Trung. Ngay lối của chính bước vào kế bên phòng khách còn một buồng phấn có bồn rửa tay và cầu tiêu để cho khách đến chơi dùng.
Chiều và tối thứ bảy, ông bà Thành thường đi chơi nhà bạn bè, ăn tối và ở lại đến thật khuya.
Vợ chồng Trung ở nhà một mình coi truyền hình hoặc thuê video về xem. Thường là họ thuê phim khích dâm loại chỉ dành cho người lớn. Phòng ngủ hai vợ chồng giữa đặt một giường thật lớn, khăn trải giường sa tanh màu, gối lông ngỗng, nệm phủ ngoài màu sắc hoa lá loại sang.
Quần áo ngủ của Trâm toàn là loại khiêu khích và gợi dục nghĩa là hở hang, mỏng dính. Quần áo lót được mua loại đặc biệt do Trung kén chọn và được nàng chấp thuận. Loại đồ lót này để hở hết những chỗ cần che đậy nhất và màu sắc toàn là những màu bốc lửa.
Trung chịu ảnh hưởng của những tiểu thuyết loại khổ dâm nên coi vợ như nữ thần trong những lần trình diễn. Phải nói là Trung thờ phụng Trâm và không bao giờ dám làm gì trái ý nàng.
Mỗi lần hành lạc, chàng kéo dài những màn giáo đầu cho đến khi Trâm đã hoàn toàn thỏa mãn. Sự hôn hít vợ từ đầu tới chân được coi là không thể thiếu. Việc này có thể lâu hàng tiếng đồng hồ. Bao giờ Trâm không còn chịu đựng được nữa, chàng mới được phép nghĩ đến mình.
Nhưng Trâm vẫn còn cảm thấy thiếu thốn vì những buổi sáng khi nàng dậy và chồng đã đi làm, nàng nằm lười biếng trên giường không có người sai phái. Nhưng nàng để ý thấy ông Thành càng ngày càng tỏ ra chiều chuộng nàng.
Nàng dậy muộn nhưng nhiều hôm ra bàn ăn điểm tâm đã thấy có một ly cà phê sữa pha chờ sẵn. Ông Thành bảo nhân tiện uống nên pha luôn cho nàng. Ông Thành tuy chỉ uống cà phê đen, nhưng những hộp sữa đặc được ông theo dõi và mua thêm ngay khi gần hết.
Từ những ly cà phê sữa dần dần cho đến mẩu bánh mì nướng quết bơ vừa theo ý nàng đều được sẵn sàng mỗi khi nàng thức dậy. Nàng ngồi ăn và đọc báo trong khi ông bố chồng ngồi xem sách nơi phòng khách. Bà mẹ chồng vào giờ này thường đã ra khỏi nhà. Ăn sáng xong, nàng hay vào bồn tắm nằm ngâm nước nóng.
Ông Thành đề nghị vào vặn nước khi nàng ăn và đọc báo sắp xong. Mới đầu nàng còn ghé về phòng mình lấy thêm quần áo và khăn sạch nhưng sau nàng để sẵn trong phòng và nhờ ông Thành vào lấy.
Trâm ghét nhất trải lại giường khi thức dậy nên nàng hay để quần áo thay trên ghế. Ông Thành tự động dọn dẹp lại ngay hôm đầu khi vào lấy quần áo cho nàng thay khi tắm xong. Thành lệ rồi, Trâm không còn bao giờ phải trải giường vào buổi sáng.
Một lần, Trâm quên để sẵn quần áo thay. Ông Thành vào không thấy ra hỏi lại. Trâm nói thứ quần áo nàng muốn mặc và bảo ông Thành vào kiếm.
Quần áo đã mặc khi tắm xong nàng để lại và ông Thành thu thập mang vào phòng để máy giặt. Có lần Trâm bắt gặp ông úp mặt vào đám quần áo của nàng khi đem ra bỏ giặt. Một lần khác, Trâm đem ra toan giặt tay một số quần áo lót loại đặc biệt của nàng bằng lụa đắt tiền, ông Thành trông thấy ngỏ ý muốn giặt thay và nàng từ chối. Nhưng ông khẩn khoản xin làm.
Từ đó Trâm để ông Thành được giặt tay quần áo lót của nàng ngay trong phòng rửa mặt của hai vợ chồng trong khi nàng nằm dài trên giường đọc tiểu thuyết. Và nhờ đặc ân này, ông Thành được phép theo vào phòng ngủ của nàng khi nàng tắm xong. Trâm không còn cần sai ông Thành lấy sẵn quần áo cho nàng thay khi đi tắm. Nàng chỉ cần khoác chiếc áo choàng vào rồi đi về phòng mình ngay cả những lúc có mẹ chồng ở nhà. Ông Thành đợi ngoài của để khi nàng mặc xong quần áo thì gọi vào nhờ việc.
Có lần khi ông Thành vào thì nàng đang sửa soạn đánh móng chân. Ông Thành đứng xem nàng làm xong quỳ xuống xin thử. Nàng chỉ bảo và làm mặt giận khi ông làm lần đầu lem ra ngoài móng. Những lần sau, ông Thành cẩn thận và tỉ mỉ hơn rất được lòng nàng.
Và từ đó mỗi lần ngồi trước gương trang điểm, nàng chỉ cần dơ chân cho ông Thành sơn móng. Những lần ông ghé mồm thổi móng chân nàng cho chóng khô, nàng thấy nhột nhạt nhưng cũng để mặc.
Trâm cần trang điểm rất kỹ trước khi đi làm. Ăn cơm trưa xong nghỉ ngơi một lúc là nàng bắt đầu sửa soạn. Bữa ăn trưa thường chỉ gồm ông Thành và Trâm. Thức ăn đã được bà Thành sửa soạn từ tối hôm trước. Mọi việc như hâm lại thức ăn, dọn bàn, đều do ông Thành làm cả.
Nàng chỉ việc ở trong phòng đợi ông vào mời mới ra ăn. Ông Thành được ngồi ăn bên cạnh nàng và nàng luôn luôn ngồi đầu bàn. Bao giờ ông Thành cũng đứng dậy trước để đem tăm, nước và đồ tráng miệng.
Ăn xong, nàng đứng dậy về phòng mặc cho ông Thành thu dọn. Dọn dẹp xong, ông Thành đều đứng trước của phòng nàng để ngỏ. Lúc bắt đầu ngồi vào bàn trang điểm, nàng để cho ông vào đứng sớ rớ ngó.
Tuy chưa cho phép ông Thành được giúp nàng thay quần áo, nhưng một phần thân thể của nàng đã được ông Thành chiêm ngưỡng. Trong khi tắm nàng thường gọi ông vào cọ lưng và khi nàng tắm xong để cho ông lau bờ vai trần hoặc từ đầu gối trở xuống.
Trước khi trang điểm, nàng vẫn còn mặc quần lót, ngoài choàng một chiếc áo lụa rộng, buộc dải giấy ngang lưng. Nàng không bao giờ mang nịt vú cho đến khi ra ngoài. Những lúc đánh móng chân, ông Thành được trông thấy đùi nàng lên đến tận quần lót mỏng. Tất cả việc giặt quần áo, khăn trải giường của vợ chồng nàng đều do ông Thành làm cả.
Vì quá nhàn rỗi cũng vì cần giữ thân hình, nàng biến phòng làm việc của Trung thành phòng tập thể dục của nàng. Buổi sáng tắm ngâm xong, nàng vào phòng tập thể dục. Buổi tập kéo dài từ nửa đến một giờ.
Lúc tập, nàng thường mặc một bộ quần áo nịt bó sát người. Ông Thành bao giờ cũng chờ để lau mồ hôi cho nàng mỗi khi cần. Bộ đồ nịt về phòng nàng thay ra xong giao cho ông Thành bỏ giặt, còn nàng vào vòi hoa sen tắm lại. Sau đó nàng bảo ông Thành ra khỏi phòng, đóng cửa lại nghỉ ngơi cho đến khi ông Thành gõ của mời nàng ra ăn trưa.
Trang điểm xong nàng đi làm, dặn ông Thành những hôm cần thay khăn trải giường hoặc giặt quần áo bẩn. Nàng không cần biết ông Thành làm gì với đám quần áo thay ra còn nguyên hơi hướm của mình. Có điều bao giờ tối về Trâm cũng đã thấy quần áo của nàng được giặt ủi và xếp vào tủ hoặc treo lên sạch sẽ.
Những ngày thứ hai là quần áo nhiều nhất vì tích trụ cả một dịp cuối tuần của hai vợ chồng nàng. Những đêm thứ bảy, nàng thay quần áo ngủ thật khiêu khích và Trung được thay bố hầu nàng sửa soạn.
Sau cơm tối, tắm xong nàng bảo Trung đem đồ lót thường chỉ là một chiếc quần lót mỏng dính màu đỏ rực viền đăng ten đen. Bên ngoài choàng một chiếc áo bằng voan trong suốt, nàng ngồi lên ghế cho Trung quỳ xuống xoa bóp và hôn chân.
Trong khi coi phim bao giờ nàng cũng ngồi trên ghế bành cao bọc nệm dầy, còn Trung ngồi dưới chân giữa hai đùi nàng, hoặc nằm dài trên sàn nhà cho nàng gác chân.
Đến những đoạn gay cấn, nàng nắm đầu Trung cho úp mặt vào hạ bộ của nàng bắt hôn hít. Nàng ngửa người trên ghế dạng ra và chiếc quần lót mở đũng không làm trở ngại gì cho miệng lưỡi vuốt ve nàng, tạo khoái cảm tột cùng.
Hết phim, hai vợ chồng lên giường. Đèn ngủ để màu hồng, nhà chỉ còn hai vợ chồng, cửa sổ đóng và kéo màn kín. Nàng nằm ngửa hoàn toàn khỏa thân để cho chồng đưa lưỡi khắp thân thể.
Cũng có khi nàng bắt Trung làm ngựa cho nàng cười bò quanh phòng. Hoặc Trung nằm úp mặt trên sàn nhà để nàng cầm roi quất lên mông. Nàng kể những tội Trung phạm trong tuần như chậm đi đón vợ vào buổi tối. Ông Thành lãnh phần đưa nàng đi làm còn đón rước là phần Trung. Đánh xong ba roi quắn đít, nàng ngồi lên cho Trung lễ tạ.
Trung bú vú vợ như người bú vú mẹ. Chàng bỏ ra hàng giờ bú vú và hôn phần dưới thân thể vợ trước khi được phép làm phận sự người chồng.
Vì không muốn có con sớm, Trâm bắt chồng lo việc ngừa thai chu đáo. Do đó nhiều lần nàng chỉ dùng tay hoặc ngón chân cho Trung xuất tinh.
Ông Thành chỉ được hầu nàng những sáng từ thứ hai đến thứ sáu. Vì thế những sáng thứ hai ông tỏ ra săn sóc nàng đặc biệt. Ông chầu chực trước của buồng nàng từ lúc Trung đi làm và bà vợ đi đánh bài.
Khi nàng lên tiếng là ông vội mở cửa và Trâm vươn vai bước ra khỏi giường và vào đánh răng rửa mặt chỉ choàng một chiếc áo ngoài mỏng dính. Tuy vậy, nàng cần buộc lại dây đai chỉ cho ông Thành nhìn thấy chùm lông mờ ảo. Bộ ngực nàng lộ rõ hơn vì hằn trên nếp áo.
Có lần nàng lười biếng nằm trên giường gọi ông Thành bưng điểm tâm vào. Nàng ngồi dựa lên, mâm điểm tâm để trước mặt ngay trên giường.
Ông Thành đợi nàng ăn xong bưng mâm ra và đem khăn nóng đến cho nàng lau. Khi nàng bước chân xuống giường, ông Thành quỳ đặt đôi dép vải thêu để nàng xỏ chân và đi vào buồng tắm. Nhiều khi nàng chỉ đi chân trần. Tiếng đi tiểu của nàng dội vào bồn, nàng biết rằng ông Thành chờ ở ngoài nghe rất rõ.
Xong, nàng bảo ông ra vặn nước ấm vào bồn tắm chính. Nàng đánh răng rồi ra buồng tắm bước vào ngâm và gọi ông Thành vào kỳ cọ. Tắm xong nàng bảo ông Thành quay mặt đi, đứng lên với chiếc khăn lông để gần sẵn lau qua người, dùng khăn nịt ngực và bụng lại rồi cứ thế về lại phòng ngủ.
Có khi nàng đứng lại trong buồng tắm cho ông Thành dùng một khăn khác lau từ đùi trở xuống gót chân.
Sự việc cứ diễn tiến đều như vậy cho đến hai năm sau, Trâm 23 tuổi, nàng mới tiến sang giai đoạn cho phép ông Thành được lau bộ ngực trần của nàng mỗi khi tắm xong.
Nâng niu bộ nhũ hoa của nàng trong tay, ông dùng loại khăn mềm nhất để lau từng chút một rồi xoa kem cho nàng.
Sau vụ đó, nàng ngưng lại một thời gian không đi thêm bước nữa.