Em vẫn tiếp tục gục vào ngực tôi mà khóc vậy…. thực sự tôi cũng chả hiểu đc gì sảy ra chỉ biết khẽ vuốt lên mái tóc của em…. tôi làm như thế chốc chốc lại liếc xuống nhìn em…. để em vậy tốt hơn….
Nhưng để em vậy đc 1 lúc thì tôi ko thấy động tĩnh gì nữa. Tôi khẽ vuốt mái tóc em sang bên vành tai…. em mệt quá mà ngủ từ lúc nào rồi. Thải nào tôi chả thấy em cử động gì…. cô gái đang ngủ gục trên người tôi…. hơi bối rối nhỉ…. theo như phim Hàn là tôi sẽ để em ngủ vậy đấy nhưng tôi căng cơ đít mà hít cơ mông. Vòng tay em vòng qua cổ tôi bế em lên…. nhẹ nhàng từng bước đặt em xuống cái giường trong nhà…. cũng lúc đó…. tôi đc nhìn khuôn mặt em gần như vậy…. khuôn mặt của mối tình đầu của tôi…. tôi nhẹ nhàng trao em 1 nụ hôn lên trán….
Lo hết chỗ ngủ cho Phương…. tôi kéo cái chăn đắp cho em…. tầm giờ cũng quá nửa đêm rồi…. cũng ko có xe nên tôi cũng chả buồn chạy ra net cùng lũ bạn nữa…. tôi cởi cái áo khoác ngoài làm gối mà nằm ở ghế ngoài phòng khách chợp mắt….
Chợp mắt chẳng bao lâu thì tôi nghe tiếng cửa cọt kẹt…. nghĩ đây là mơ chăng…. ko…. tôi bật dậy thì thấy a Hải đnag mở cửa đi vào…. tay vẫn đnag cầm chai 45 mà đi loạng choạng…. cảm giác ko bước nổi…. tôi nhìn anh mà bước những bước ko vững tiến dần vào phòng chỗ em đnag ngủ…. tôi đứng dậy kéo anh vào cái ghế dài…. tưởng anh im nhưng ko….
– Cái gì…. mày là đứa nào…. im cho tao vào phòng đi ngủ.
Tôi giữ anh lại đồng thời cố để anh nằm dài lên cái ghế đó….
– Anh say lắm rồi đấy….
– Say say cái đ!t mẹ mày…. mày tin tao bả vỡ mõm mày ra như bả con chó kia ko….
Lúc này tôi đã biết cái vết đó từ đâu ra…. tôi quay lại nhìn về phía hành lang dẫn tới phòng em…. em đang đứng đó với 2 hàng nước mắt trực lăn dài…. tôi và em nhìn nhau bằng ánh mắt của 2 tâm hồn đồng điệu….
– Để anh ấy vài phòng đi V….
Tôi cũng nghe lời em mà thả anh tự bước vào căn phòng đó…. anh đi loạng choạng nhưng 1 mạch đi thẳng vào…. anh ngã xuống cái giường mà ngủ luôn…. em đứng bên kia giường lấy chậu rồi lấy khăn lau mặt cho anh…. tôi đứng ngay cánh cửa nhìn toàn bộ hành động đó của em….
Bỗng ý nghĩ nào đó xuất hiện trong tôi: ” Ở đây là gì nữa…. hết việc của màu rồi”. Anh hải cũng có Phương chăm rồi…. tôi lặng lẽ rời vị trí đó bước đến làm 1 ngụm nước rồi lấy cái áo mở cánh cửa từ từ bước nhẹ nhàng ra ngoài…. trời cũng tờ mờ sáng rồi…. ông mặt trời cũng dần ló rạng…. tôi hít 1 hơi dài rồit hở mạnh… hít cái không khí xuân này vào khí quản…. sốbg mũi tôi cay cay nhưng điều đó giờ đây ko còn quan trọng nữa…. tôi bước dài để cố đi thật nhanh ra khỏi con ngõ nhà em….
– V….. tiêng em ở ngay sau tôi….
Tiếng em gọi tôi, bàn chân tôi như có keo dính dưới đế khiến nó ko thể đi thêm đc bước nào nữa…. tôi đứng khựng lại…. dần đần quay lại về phía em…. em đang nhìn tôi và tôi cũng vậy…. 2 người ở 2 đầu đang nhìn chằm chằm vào nhau.
– Mi muốn đi ngắm bình minh với tao chứ…. em hỏi tôi vs giọng nhẹ nhàng….
Tôi nhìn em mà thở dài từng cơn….
– Nhanh lên mặt trời sắp lên rồi….
Tôi và em bước song song nhau trên con đường ra cái cầu…. gần nhà em có 1 cái cầu, tuy ko to nhưng lại rất quang nên từ đó có thể ngắm đc mặt trời lên….
Tôi và em đứng đó…. nhìn mặt trời dần đần đi lên trên đỉnh đồi phía xa…. cả 2 cùng ko nói gì chỉ đợi những tia nắng vàng tải dần dần….
– V à…. đẹp nhỉ….
– Ừm….. tôi trả lời theo quán tính của tôi thôi…. lúc đó tôi cũng chỉ đnag tập trung vào hướng mặt trời lên…
– Mi cũng biết hết rồi nhỉ….
– Ừm…..
Em lại im lặng mà thở dài nhưng mặt cúi gằm xuống đất…. tôi và em…. 2 con người đnag cùng ngắm cảnh ông mặt trời chạy dần dần lên phía xa…. ánh sáng chiếu rọi dần xuóing nước sông khiến nó óng ánh…. tôi và em cùng chiêm ngưỡng cảnh nên thơ đó…..
– Mi còn nhớ lời hứa sẽ cùng tao ngắm bình minh ko…..
– Có…. lúc đó tôi chưa nhớ ra đâu…. có đại thôi….
– Vậy…. trong mi còn có tao đúng ko ?!?…..