Tình yêu thời bấy giờ thật vui. Vui kiểu ít toan tính hơn bây giờ. Thật sự từ ngày hôm đó. Tôi đã như là 1 con người khác, yêu đời. Mọi thức trong mắt tôi là màu hồng.
Mối quan hệ của tôi và em trên trường thì do tôi cảm thấy chưa phải lúc công khai nên đã thống nhất cùng em rằng sẽ giấu tới lúc thích hợp. Chỉ là những cử chỉ quan tâm nhau đơn giản, nhưng nụ hôn vội vàng mà cả 2 trao nhau. Thực sự đc bên em là quá đủ với tôi.
Sáng hôm đó, cũng như mọi ngày. Tôi vẫn cắp sách tới trường bỗng thấy em trc cổng trường. Chạy vội ra cạnh em định hù em thì em quay ngắt lại. Chính tôi mới là người bị em hù.
– Tính hù người ta hả ( vì thống nhất dấu nên ở trường vẫn gọi tên chứ ko ae)
– haha. Ờ….. nhưng bị bại lộ rồi. Mà sao chưa vào.
– À….. em thở dài 1 tiếng mà lòng tôi như mềm đi.
– Cúp học ko….. em muốn đc đi đâu đó vs anh.
Thật bất ngờ với hành động đó của em. Tôi như ko còn lựa chọn nào khác. Cất chiếc xe đạp, leo lên xe máy của em mà đi. Em ôm tôi rất chặt, tôi cảm nhận đc rằng em có gì đó rất buồn. Buồn à…. buồn thì nta hay đến khu vui chơi. Nghĩ là làm, tôi đèo em 1 mạch tới khu vui chơi.
– Ơ…. anh lai em tới đây làm gì.
– chơi chứ làm hì nữa. Hay muốn đi nhà nghỉ.
– Đùa này. Em đỏ mặt mà nhéo tôi 1 cái đau thật đau. Tôi thì cười như đc mùa.
Mua 2 vé vào của cho 2 đứa. Sáng đó vẫn trong tuần nên khá vắng. Mua đủ thứ rồi mua xèng nữa. Nào đập chuột, đua xe, nói chung trong khu đó có trò gì là chúng tôi đều thử hết. Tổng kết là 600k và thu về đc 1 đôi chuột bông từ trò gắp thú….. lúc đó cũng muộn.
– Em muốn về chưa???? Anh lai em về.
– Em ko muốn về. À…… về phòng anh ăn cơm đc ko.
Đúng là từ đầu năm học tới giờ em cũng chưa biết phòng tôi. Tôi đồng ý. Lai em về cái chợ gần phòng. Mua thịt bò xào mướp đắng, canh bắp cải, đậu phụ sốt cà chua. Lai em về phòng tôi. Kể về phòng tôu thì đó là dãy trọ bình dân cho sv. Khá bé và ko khép kín, phòng con trai nhưng tính thì cẩn thận nên sạch, chỉ là hơi ít đồ nhưng vẫn đủ sinh hoạt.
Mở cửa phòng em đã nhảy tót lên giường ngồi.
– Em ko định phụ anh à.
– Em đâu biết làm…. với nhìn anh làm thích hơn. Em nói và cười nụ cười đó. Tôi thực sự chưa bao giờ có thể phản kháng lại nụ cười đó.
– Thế lát lo mà rửa bát đó.
Tôi nấu thì nhanh lắm. Vèo cái đã song. Dọn dẹp mâm cơm. Tôi và em ăn và cùng kể về những trò chơi lúc sáng. Ăn song lại leo lên giường, lần này là nằm với lý do no quá. Chắc cạn lời. Tôi quyết đinh để mâm cơm ở đó, rửa sau. Leo lên giường ôm em.
– Em hôm nay sao thế ????
Em như muốn tránh câu hỏi của tôi, chỉ biết dúc vào ngực mà nằm. Mắt đã dưng dưng giọt nc mắt. Bối rối quá, sợ em khóc thật. Bèn 1 tay giữ cằm em, môi tôi đưa xuống chạm vào môi em. Bờ môi ấy sao mềm và ngọt vị son. Chỉ hôn môi chạm môi. Rồi sau đó hơn mạnh hơn. Tay em đã vòng qua cổ từ khi nào. Tay tôi đặt ngay eo em. Rồi gì cũng đến. Cái lưỡi bắt đầu đưa sang, ban đầu em cũng né nhưng sau đó đã hòa làm 1. Lưỡi 2 đứa quấn nhau rồi tôi chỉ việc mút cái lưỡi của em. Đc vài phút khó thở. Con thú trong người như bừng dậy. Ôm chặt em hỏi nhỏ.
– Em có hối hận ko.
– Em yêu anh và em ko hối hận.
Tôi lúc này như đc bật đèn xanh. Hôn em càng mãnh liệt. Bàn tay đã đi du lịch rồi. Du lịch tới ngực. Tay em cần lấy tay tôi như muốn ngăn cản. Ngăn sao đc. Vừa cháo lưỡi vừa tấn công. Em ko phòng thủ đc cuối cùng cũng phải buông xuôi. Nắn bên ngoài là chưa đủ, bàn tay tham lam luồn ra sau mở dây ái mà mãi ko thấy.
– Ở trước ấy…. em tều tào nói nhỏ.
Tôi như đc chỉ lối cởi 1 mạch hàng khuy áo cải em chỉ còn lại cái áo ngực màu đen. Cũng nganh chóng, tôi cũng cơi luôn cái áo con ( nói vậy thôi chứ em cũng luồn tay vào ngực tôi du hí lúc nào rồi). Bộ ngực đó. Lần đầu đc thấy tận mắt. Ko to cũng ko nhỏ, vừa đủ, đầu ti hồng hồng, nhỏ nhỏ nhô ra. Từ lúc này tay đã thoải mái mà nắn mà bóp. Em cũng đã kệ hó mặc cho tay tôi hết nắn, bóp rồi vê ti, chả mấy chốc mà 2 đầu ti cũng cứng và nhô lên. Lúc này tôi như đứa trẻ đòi sữa mẹ. Mút lấy mút để. Hết mút rồi liếm. Em chỉ còn biết rên, tay thì ôm đầu tôi mà vò. Miệng mút, tay lại đi du lịch tới mông rồi. Sờ 1 lúc thì đcm đời đt tới. Cả 2 như tỉmh dậy sau cơn lú. 2 em vội vã che ngực lại. Tôi thì ngẩn tò te.
Là ông anh kia gọi, bảo về nhà làm gì đó.
– Em phải về rồi. Tay thì đang cài lại áo.
– Có cần anh đưa về ko.
– Ko đâu anh. Nhà em có việc
– Hãy để anh đưa em về.
Lưỡng lự mà em có vẻ gấp. Em cũng đồng ý để tôi lai về. Đi thật nhanh về nhà em. Đến cổng nhà em.
– Anh về đi. Em xl em phải vào.
– Anh biết rồi…. em vào đi
Đang tính quay đầu ra bến.
– Anh…… Em yêu anh. Anh đi về cẩn thận nhé. Mắt em dưng dưng như muốn khóc.
– Rồi rồi…. em vào đi. Tôi cười với em và chạy đi để em ko ngoái lại.
Sau này tôi mới hiểu ngày đó thực sự là 1 ngày buồn với em.
Tất nhiên với bản năng của 1 đứa con trai. Tôi biết chuyện gì đó sảy ra mà ko biết nên hỏi em là có chuyện gì ko. Tôi về tới nhà nhắn vội đoạn tin.
– Anh về rồi, em có chuyện gì buồn à.
30 phút trôi mà ko gì. Bỗng tiếng chuông tin nhắn reo lên.
– Anh về rồi à…. ko có gì đâu. Em ổn. ( cho bác nào có ny hoặc vợ là con gái nói ổn là đéll bao giờ ổn cả đâu, nói ko giận đâu là các bác xác định cmnl).
Tôi khi đó ngây thơ tưởng em ko có chuyện gì thật. Ngồi nt 1 lúc nhưng tối hôm đó cuộc thoại kết thúc khá chóng vánh vì em bảo em mệt. Tất nhiên là chúc em ngủ ngon các thứ thôi chứ giờ biết sao được nữa.
Sáng ngày hôm sau, combo quần âu áo sơ mi và đồ ăn sáng tới lớp. Mọi hôm tôi đều đi rất muộn và đã thấy em trong lớp nói chuyện vs bọn T rồi. Nhưng hôm nay thật lạ, em chưa tới. Rồi cả tiết 1, em ko đi. Vốn đã biết em là người ko đi thì thôi chứ ko bao giờ vào sau. Hết tiết 1 tôi lấy lý do lên phòng giáo vụ. Chạy ra nhà xe mà đạp 1 mạch tới nhà em.
Lần thứ 3 tới nhà em mà tôi vẫn cứ sờ sợ sao ấy. Bấm chuông lần 1, lần 2, lần 3. Ko ai ra mở cửa. Lấy đt gọi cho em 3 cuộc, tới cuộc thứ 4 em mới bắt máy.
– Anh à…. hôm nay em mệt. Em ko đi học đc đâu. Anh đừng lo.
– Tôi dưới nhà rồi cô nương. Mở cửa.
Tút tút tút….. em tắt máy mà chạy xuống nhà. Thò cái đầu ra khỏi cái cửa gỗ mà nói vọng ra.
– Sao anh ko đi học.
– Nóng quá. Mở cửa anh vào cái coi.
Em lững thững bước ra mở cửa, tóc tai rõ ràng là chưa chải. Mặc cái váy ngủ rộng mà ra mở cửa.
– Em xin lỗi ko báo. Hôm nay em mệt quá.
– Biết rồi…. anh mua đồ ăn sáng mang cho em.
– Lắm chuyện.
Cùng em bước vào nhà thì nhớ ra em mệt thì ăn bánh mì thịt sao đc. Lại lọc cọc nấu cháo cho em. Em cùng tôi xuống dưới bếp, nằm dài trên bàn ăn mà nhìn tôi nấu. Nấu song xuôi. Múc ra bát tô nhỏ mang ra.
– Song rồi…. ăn thôi nào.
– Em mệt mà.
– Mệt càng phải ăn.
– Thế em phải ăn à.
– Rõ ràng. Tôi đáp lại nhanh chóng.
– Ko…. ý em là em đang mệt mà.
Đệt…. hiểu ý em rồi. Bắt tôi bón cho em ăn.
– Dậy anh đút cho ăn.
Lúc này tôi mới nhận ra nét mặt xanh xao của em lúc này. Ôi…. sao lại thành ra như thế đc chứ. Đút cho em từng chút 1. Em chỉ ăn đc 3 thìa thì kêu ko ăn đc nữa và muốn lên phòng. Thôi chiều em vậy.
Cùng em lên phòng, lần này thì nhìn rõ phòng em. Tường sơn vàng nhạt. 1 cái giường dài 2m2 rộng 1m8. Cái bàn trang điểm cạnh bên phải, 1 cái bàn học cạnh bên trái giường. Bên bờ tường đối diện kia là 2 cái thủ quần áo. 1 kệ giày. Phòng có 2 cửa sổ. Em chỉ tôi ngồi xuống đầu giường, em nằm gối đầu lên đùi tôi, 1 tay khẽ vén tóc em vòng qua mang tai hỏi nhỏ.
– Nói anh nghe….. có chuyện gì vậy.
Em như giả điếc ko tl câu hỏi của tôi. Mắt chực sẵn nước mắt. Xoa nhẹ bờ vai em.
– Nói anh nghe đi. Anh ở bên cạnh em mà.
– Anh có để ý là hôm sn em ko có mẹ em ở nhà ko.
Nhắc mới nhớ, ko có thật. Tôi thật sự vô tâm, quá vô tâm.
– Mẹ em ?!?
– Mẹ em mất rồi, hôm qua là ngày giỗ của mẹ.
Lúc này, nc mắt đã tuôn ra chảy từ bên này qua thái dương bên kia. Còn tôi như lặng người. Đôi môi như bị khóa lại, sững người như đá. Đôi tay đã ngừng xoa bờ vai em. Em thút thít, thì thoảng đưa bàn tay mà lau nước mắt.
– Anh xin lỗi, do anh ko biết nên…..
– Anh đi với em đi.
Em ngồi dậy, cầm tay tôi leo lên tầng 3, rẽ trái. Tới 1 căng phòng đc che bởi 1 cái ri đô mỏng. Bàn thờ của mẹ em. Em trông giống hết mẹ em. Có lẽ toàn bộ nét đẹp của em đều hưởng từ ADN của mẹ. Không khí thật nặng nề. Nhìn sang em thì 2 hàng nước mắt vẫn rơi.
– Mẹ em mất năm em lên 6. Do tai nạn xe…..
Ko để em nói hết câu tôi đã kéo em mà ôm chặt vào lòng. Đôi bàn tay yếu của em cũng đã đưa lên lưng tôi mà ôm nhẹ.
– Đừng khóc nữa. Anh thương…..
Em vẫn khóc mặc tôi dỗ dành. 1 lúc ( nói 1 lúc nhưng đứng tư thế đó phải 20 gần 30 phút) thì em cũng nín. Thả em ra, đưa 2 bàn tay lên má em mà lau 2 hàng nước mắt.
– Chà…. mắt xưng hết cả lên như ếch rồi. ( từ đó tôi vẫn hay đùa em là Ếch Híp).
– Ko có nhé. Em phụng phịu trả lời
– Xuống anh lau mặt cho nào.
Rửa mặt cho em như rửa mặt con nít vậy. Mới khóc đấy thôi mà đã cười đc ngay rồi. Cùng em vào phòng để em nằm xuống mà chả hiểu sao tôi cũng nằm lên người em luôn, chống tay ngay đầu em, mặt cách mặt chừng 30cm thôi, 2 đôi mắt nhìn nhau ko chớp. Nhẹ nhàng đặt lên môi em 1 nụ hôn.
Hôn nhẹ nhàng môi chạm môi trc như hôm qua. Đôi tay em đã vòng lên cổ tôi rồi. Cả 2 đắm chìm trong nụ hôn sâu rồi cứ hôn mạnh đần. Tôi mút lấy 2 bờ môi em rồi cắn nhẹ mới dưới. Rồi lại nhìn nhau.
– Anh ở lại cùng em nhé.
Bất ngờ với câu nói của em.
– Em ko sao chứ ?
– Giờ em cảm thấy khá hơn rồi.
Trao cho em nụ hôn nồng cháy. Lúc này tôi cũng đã nằm xuống. Đôi bàn tay đã di chuyển xuống eo rồi xuống hông. Em vẫn đáp trả nụ hôn tôi bằng cách mút bờ môi tôi. Tay tôi đã kéo cái váy em tới cạp quần con, lệnh ngay lưỡi tấn công chủ lực vào lưỡi em, em cũng ko vừa né né tránh tránh nhưng chạy đâu đây. Mút lấy cái lưỡi của em. Bàn tay đã đc đi du lịch xuống mông em rồi. Mông em ko to nhưng khác chắc. Bóp từng thớ thịt mông em và cháo lưỡi. Thì ngay lúc đo cho tay vào trong quần trong mà bóp. Do nằm nghiêng nên mình tay phải hoạt động, khó dùng tay trái nhưng như kiểu do thám đc tay trái gần ” Đồn địch ” cố gắng cựa tay trái mà đặt vào mu em. Giật mình em khép hờ đôi chân lại, nhưng tôi vẫn bóp đc phần mu. Tổng tấn công 3 cánh. Em chỉ biết phòng ngự thôi. Hôn hít đc mươi phút. Khó thở, tôi bật dậy. Cởi cái áo sơ mi đnag mặc. Em cũng nằm ngửa ra mà hít thở mạnh. Thò tay vào dưới váy kéo 1 cái qua đầu em. Lại bộ ngực ấy, tôi bắt đầu tham lam mà mút đầu ti em. Đầu ti kia thì chịu bàn tay tôi bóp rồi vê ti chả mấy chốc mà nó đã cương lên rồi. Như quá khó chịu….. em hết vò đầu thì kéo mặt tôi sát mặt em.
– Anh…. em sẵn sàng rồi. Đừng nghịch nữa…. giọng thều thào nói nhỏ.
Tôi ko nói gì thì lần này là cái quần con của em đã bị tôi kéo xuống. Tiện cũng cởi luôn quần của mình. Ôi…. mu em cao điểm 1 nhúm nhỏ lông trên. Tôi áp âm hộ em vào phần mu chym tôi. Chân em đã bị tôi dạng ra để em kẹp vào ngay hông. Tay em che ngực.
– Em sẵn sàng rồi chứ.
Em khẽ gật đầu. Vụng về cầm con chym mà cho vào cửa âm hộ. Em á lên 1 tiếng.
– Em đau…..
Tôi bối rối… lần đầu mà…. biết sao đây. Em ôm tôi mà kéo xuống nói thầm vào tai.
– Anh phải….
– Phải sao.
– Xoa nó đi. Em ngượng ngùng nói nhỏ.
Tất nhiên đc chỉ thì phải làm. Tay phải mò xuống để ngón giữa ngay rãnh đó mà xoa nhẹ. Em đã rên nhẹ. 2 mép cô bé ko có lông. Da chỗ dó cũng mịn lắm.Đc 1 lúc thì cảm nhận ngón giữa đã ướt 1 tý. Nhưng lại nghịch cho 1 đốt ngón tay vào thì cảm nhận âm đạo em đã có nc nhờn. Chắc đã ổn. Tôi cho tay lên chym mà ấn nhẹ vào ” cô bé ” của em. Hết phần đầu chym, tôi dừng lại.
– Còn đau ko em.
Em lắc đầu hàm ý ko. Tôi cho từ từ, từ từ. Đến lúc gần hết thì em rên nhẹ rồi.
– a…… a…… a……
Hôn em 1 cái rồi như đc lập trình. Đưa đẩy nhẹ phần thân dưới. Vào ra vào ra. Em vẫn rên.
– a……. a……
Tôi nhìn em thì em như ngại mà cắn môi dưới lại nhưng giọng họng em vẫn rên.
Càng lúc nhấp càng nhanh. Em ko thể chịu đc nữa mà rên to hơn.
– Á….. a….. a…..
Tay để trên cổ tôi mà ấn từng ngón tay vào thịt. Mắt đã rơn rớn nc mắt.
Tôi nhấp dc 1 lúc. Em nói
– A….. a…. anh đừng …… đừng….cho vào trong….. đó…a…..
– Ơi…..
– Anh đừng cho vào trong đó…… a….. a….. a…..
Tôi lúc đó vẫn ko hiểu nha….. nhấp mạnh….. đc 1 lúc tôi cảm thấy com chym mình rất lạ.
– A……a…… anh…..
Như nghe đc báo hiệu, em đnag rên mà vẫn kịp dùng lực của thân, đẩy tôi ra. Con chym bật ra ngoài âm đạo mà bắn. Bắn lên bụng và lệch sang phải em 1 ít làn dây cả ra giường.
2 đứa thở hổn hển mà nhìn nhau 1 hồi dài.
– Anh…..
– Bẩn hết người em rồi.
Em nhìn tôi cười bằng đôi mắt híp dù vãn vâng thở dốc.
– Anh đi rửa đi…. để em còn rửa nữa.
– Em rửa trc đi.
– Vậy thả em ra chứ….
Nằm gục xuống để em ngồi dậy. Em vơ lấy cái quần con rồi che ngục che âm đạo mà đi nhanh khỏi phòng. Tiếng nước từ vòi sen sối xả. Lú em ra là tôi ngồi dậy đi rửa. Tay em vẫn che ngực nhưng đã mặc thêm cái quần con. Tôi đi vào nhà tắm nhẹ ngành lấy vòi sen rửa cái Chym vẫn còn hơi cứng nhưng cứ chạm vào mà cảm giác là lạ tới. Ko như mọi lần sáng dậy chào cờ đâu. Ở trong đó 1 lúc rửa song bước ra thì thấy em đã mặc cái ái thun cổ rộng mà nằm ngủ rồi. Mặc quần rồi hôn nhẹ lên trán. Em cựa nhẹ nhưng vẫn ngủ ngon lành. Leo lên giường, nhấc nhẹ đầu em để cho tay tôi vào trong. Em đã dúc vào ngực tôi ngủ. Tôi cũng mệt nên ngủ cùng em lúc nào ko hay…