Vừa sinh thằng cu Tý ra thì bồ chị nhảy núi mất, không chút trách nhiệm gì về nhúm ruột để lại. Liệu bề sống ở quê không xong, chị ôm con vọt lên Saigon trọ nơi nhà cô tôi. Ngày ngày trông chị lôi thôi lếch thếch lo cho thằng con, loay hoay một thân một mình, thật tội.
Cô chú tôi vốn có thằng con độc nhất học hành lận đận, lại bị bắt lên bắt xuống vì tội đi thảy truyền đơn, vẽ khẩu hiệu, nên hận đời cũng vô bưng, nhà chỉ còn hai ông bà già. Chú tôi làm nghề hớt tóc, thuê cái hàng ba ngoài phố, gần chợ Bến Thành, ngày nào cũng đi từ sớm đến tối mịt mới về. Cô tôi loăng quăng lo công việc nhà suốt buổi sáng, chiều đến lại đi chợ mua cá khô, mực, về tối nướng bán cho đám bình dân nhậu qua thời.
Gọi là cô chú, nhưng thực ra không phải bà con ruột thịt, chẳng qua là người làng với bố tôi, và nhỏ tuổi hơn nên nhận nhau là anh em thôi. Nhà tôi ở trước mặt nhà hai ông bà, nên tôi thường qua lại, cô cũng nhờ tôi rảnh rang thì tạt sang thăm chừng hay để mắt trông nhà hộ.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Ngày chị bế thằng cu Tý đến, tôi nhìn chị nhỏ nhoi, dáng chân thật thôn quê, nên rất có cảm tình. Trưa nào, lo cho mẹ xong, chờ bà đi nằm, là tôi thót sang để chị có người chuyện trò đỡ buồn.
Chị chân chất và bình dị, ăn mặc còn đơn giản, lắm khi trông lôi thôi nữa là khác. Chị đang thời kỳ nuôi con nên ngực bự ô dề, đã vậy chị chẳng khi nào mặc lót nên vú vê rung rung mỗi khi chị đi đứng làm tôi muốn khựng.
Tôi nhắc nhở chị nhiều lần trước mặt cô, chị cũng được cô góp lời vào, nhưng xem ra không ăn thua. Chị nói quen ở quê, giờ mặc mấy thứ đó nghe bí rị và vướng víu. Cho nên lúc nào hai vú chị cũng cương sữa, nhọn lên nhỉnh nhỉnh và chìa hẳn ra phía trước. Lắm khi sữa nhiều rỏ dòng dòng làm ướt cả phần áo, in rõ hai đầu vú thâm thâm, ngó rất dị.
Cũng lạ lùng là cứ mỗi lần tôi để mắt nhìn xuyên suốt là y như sữa tự động trào ra, chị phải dùng lòng bàn tay đằn lên vú day day mà vẫn không ngưng chảy. Tôi hỏi chị tại sao, chị ấp úng không giải thích được, tôi bạo dạn nói đại: Tôi nghe người ta nói đàn bà nuôi con mà bị đàn ông nhìn chằm chằm là cương sữa như thế.
Chị tưng tửng đáp: Hổng biết có đúng hôn nữa làm tôi cũng hết biết ất giáp ra sao. Lại qua nhiều lần thành quen như người nhà, chị càng bớt đi sự e dè và đôi khi còn ẩu sảng là khác.
Rất nhiều lần, đang ngồi tán gẫu thì thằng cu Tý khóc ré lên, chị điềm nhiêm bật giứt áo ra cho nó bú, không e thẹn. Tôi thì ngượng vì chị có thể vạch áo lên được rồi, nhưng chị than tại trời nóng sẵn tuột luôn cho mát. Tôi ớn ợn cái lối tỉnh bơ của chị.
Nhìn miệng thằng nhỏ nút chụt chụt đầu vú, tôi vô tình cũng mút mút theo. Chị bắt gặp xà lơ và vẫn thản nhiên để tênh hênh áo ra chứ không khép bớt lại. Tôi say sưa nhìn hai bầu vú tròn no mà nghĩ lung tung trong đầu.
Có bữa thấy chạy dọc theo hai bên vú đầy những sợi gân xanh, tôi tò mò hỏi chị: Sao vú chị nhiều đường xanh vậy. Chị nhìn xuống và như lần đầu trông thấy nên tỏ vẻ ngạc nhiên: Ờ hơ, chị cũng hổng biết sao nữa. Rồi tiện thể chị hỏi mắc mỏ tôi: Sao em chú ý kỹ dữ, chính trên người mà chị cũng hổng rành.
Vài lần bắt gặp chị và tôi thân mật nhau, cô lại vun vào mới chết: Phải đa, con Hai vắng người chăm nom, mày giúp nó một chút cũng tốt. Tôi lí nhí đáp: Cháu biết gì mà giúp, có làm cản trở chị ấy thêm thì chắc. Cô lại thêm: Cần gì đụng tay đụng chưn, miễn là có mày chuyện trò, hay ra vào, con Hai cũng thấy bớt cô đơn là tốt rồi.
Nói nào ngay, cảnh nhà cô chú vắng thật. Buổi trưa trở đi là coi như chỉ có mẹ con chị thôi, nếu tôi không tạt sang thì hổng biết làm gì cho hết ngày, hết buổi. Cho nên chị cũng có vẻ mừng vì có người xì xào bô lô ba la tán gẫu với nhau.
Hôm nào mẹ tôi nhờ nhổ tóc sâu hay bảo đọc truyện cho bà nghe, tôi chậm chạy qua thì y như cả hai mẹ con lăn quay ra ngủ vô tư. Lắm lúc tôi phải tần ngần vì chị để thông thốc ngực trần mà ngủ ngon ngủ lành. Tôi lúng túng không biết nên giúp chị kéo vạt áo che, hay cứ để như thế vì sợ rục rịch chị hiểu lầm tôi lợi dụng không tốt.
Vậy mà chị chợt tỉnh dậy vẫn tỉnh queo, còn hỏi tôi: Chớ sang hồi nào mà hổng lên tiếng. Tôi ấp úng rặn mãi mới ra lời: Thấy chị ngủ say nên đứng nhìn canh chừng. Chị cười chúm chím, không ra trách, không ra rầy. Tôi đem việc ẩu xị của chị để nhắc nhở thì chị coi thường: Ối, lo chi ba thứ tầm xàm, người ta mê là mê con gái mình ên, chớ có con lùm xùm như tui, ai mê chi mà sợ.
Tôi gãi đầu gãi tai, tỏ vẻ băn khoăn, nhìn lom lom vào khoảng ngực trần, chị có vẻ đoán ra nên nói thêm: Thì cũng dzị thôi, nuôi con xấu òm, ai mà nảy ý rờ bao giờ. Thấy cái bản mặt tôi đờ đẫn, chị hơi hiểu ra nên hứa: Được rồi, lần sau chị sẽ nhớ gài áo lại trước khi ngủ, chịu chưa?
Tôi gật gật đầu đồng ý, chị có vẻ ưng. Thằng cu Tý ọc ach thức, chị nhón ôm nó lên và chả hiểu nó có đòi ăn chưa mà chị giúi mặt nó vô ngực cho bú. Thằng nhỏ phản xạ ngửi mùi hơi mẹ thì há cái miệng ra tớp tớp ngay. Tôi bỗng tị nạnh với nó: Cái thằng tham, bú đã mà nhác thấy mùi vú cũng a vô liền.
Tôi đứng ngẩn ngơ theo dõi. Thằng nhỏ ngậm một bên, sữa ra không kịp nuốt, sặc lên sặc xuống, còn bên để không thì sữa phún ra thành giọt liên tiếp. Tôi hối chị: Bịt đầu vú lại để sữa chảy ướt hết.
Tôi nghe chị càm ràm: Ăn cực mà sữa đâu sanh nhiều dữ, lắm khi chưa kịp tới giờ nó ăn cương nhức khó chịu. Tôi ao ước gì đâu, không dám thố lộ ra, nhưng nghĩ bụng giá được bú dùm cho chị đỡ khổ thì hay biết mấy.
Chị nhìn tôi cứ đứng lăng xăng như đi làm rể thì nói ghẹo: Chộn rộn tính đi đâu mà lấp ló đứng mỏi chưn, ngồi ghé đây có sao. Chị xê người xích vô nhường chỗ, tôi ngập ngừng ngồi xuống.
Mùi sữa hoi hoi làm tôi muốn nghẹt mũi. Nhìn từ ngang bên người, tôi thấy cái bên thằng cu Tý đang mút thì xẹp ra xẹp vô, còn cái bên kia thì thu lu một lọn dầy như bắp chuối hột mới đơm, coi bự dữ.