Ba đứa Hồng, Thu, Loan ngồi gần lại với nhau, im lặng đắm đuối nhìn chăm chăm con Phương. Lúc đó là 8 giờ đêm rồi, mà con Phương cứ thao thao kể chuyện ma. Con Phương kể hay quá, chúng nó cứ ngồi nghe mà quên rằng trời đã tối. Bốn đứa đi mót lúa hồi chiều, ghé qua nhà con Phương, rồi ở lại đó ăn cơm và trò chuyện. Con Loan sợ ma, lại thích nghe chuyện ma. Bây giờ thì con Loan không dám đi về nữa, nó nhờ con Hồng và con Thu đi về ghé qua nhà, nhắn mẹ nó là nó ngủ lại nhà con Phương.
Con Phương nói với con Loan sửa soạn đi tắm rồi đi ngủ. Con Loan sợ ma quá không dám tắm một mình, nên đòi hai đứa tắm chung. Con Phương cười khúc khích, cởi bộ đồ đang bận liệng ra nhà, đứng trần truồng ra đó nói với con Loan:
– Lẹ lẹ đi mày, tắm giờ này hơi lạnh đó.
Con Loan thấy con Phương tự nhiên quá, nó cũng cười, cởi quần cởi áo, vắt lên ghế rồi đi theo con Phương ra nhà tắm.
Con gái quê nhà nghèo, không đứa nào bận đồ lót cả. Nhà tắm là một khoảnh đất vuông nhỏ được đổ xi măng cho cao, ngay sau nhà bếp. Nhà tắm chỉ có ba tấm vách bằng lá dừa, không có cửa mà cũng không có nóc. Hai đứa con gái vừa tắm vừa giỡn, tạt nước nhau tung tóe, cười ha hả.
– Con Phương làm cái gì đó?
Có tiếng Ông Năm, ba kế của con Phương từ nhà bếp vọng ra. Ông đi uống rượu mới về. Má con Phương chết gần 1 năm rồi, để lại con Phương cho ông. Chiều nào ông cũng đi lai rai chỗ này chỗ kia.
– Dượng đó hả? Con đang tắm với con Loan. Tối nay nó ở lại chơi với con.
– Vậy à, tắm lẹ lên rồi đi vô, gió lạnh rồi bị cảm đó.
– Dạ. Tụi con vô liền.
Cả hai đứa đều lên tiếng rồi cười hì hì. Ông Năm từ nhà bếp đi ra, không để ý nhìn hai đứa con gái đang trần truồng tắm. Ông múc lấy một gáo nước rửa mặt. Thấy ông năm bước vô nhà tắm, hai đứa ngồi thụt xuống sau cái lu nước. Rửa mặt xong ông năm liếc nhìn hai đứa nó rồi cất tiếng khàn khàn:
– Bây làm gì thì làm, tao đi ngủ à.
– Dạ, Dượng đi ngủ trước đi, tụi con ngủ sau.
Con Phương trả lời. Ông gật đầu ừ một tiếng, rồi đi vô nhà trên lăn đùng ra ghế bố.
Trong nhà tắm, hai đứa con gái quê hồn nhiên tắm. Chúng nó vui vẻ giỡn hớt rồi chà xà bông lên thân thể, từ ngực đến bụng, mông và đùi cho nhau. Một lúc sau tụi nó thấy lạnh. Con Phương chồm ôm lấy con Loan. Con Loan ôm lại, rồi hai đứa cười. Con Phương vòng hay tay ra sau lưng con Loan và ghì chặt lấy mông con Loan kéo sát vào mình, nó xoa xoa cặp mông tròn đó, rồi cười ha hả như thích lắm. Hai đứa con gái đều cảm thấy nhột nhột vì hơi ấm từ thân thể của chúng nó truyền cho nhau. Con Phương lấy tay chà chà lưng con Loan.
– Để tao kỳ đất cho mày nha, Loan.
– Mày làm như tao ở dơ lắm vậy, kỳ đít mày đi, đít mày còn dơ hơn cái lưng của tao đó.
– Còn lâu à mày, đít mày dơ hơn thì có, mày ngồi lê ngoài đồng cả chiều nay.
Con Phương quay mình chổng cái đít trắng bóc như trứng gà và tròn lẳn như trái banh vừa giỡn vừa nói:
– Dơ hay không thì mày coi đi.
Con Loan dơ tay đánh vô đít con Phương “chát chát”, rồi hai đứa cười ra rả.
Tiếng ngáy của ông Năm vang lớn từ nhà trên. Chúng nó biết là ổng đã ngủ rồi, nên hai đứa tồng ngồng đi vô nhà lấy khăn lau khô. Con Phương cầm hai bộ đồ sạch, đưa cho con Loan một bộ nói:
– Mày bận đỡ quần áo tao đi.
– Ừ, nhưng mày nhỏ hơn tao, quần áo mày có thể hơi chật.
– Thì bận đại đi mà, không lẽ mày ở truồng ngủ.
Hai đứa lại cười vang lên, bận quần áo vào, trải chiếu ra rồi giăng mùng, ngủ ở nhà bếp. Trong mùng, con Phương lại kể chuyện ma nữa. Con Loan vừa nghe vừa nhìn lên bàn thờ của má con Phương. Tấm ảnh của bà nhìn trân trân xuống con Loan làm nó sợ quá. Nó nhắm mắt quay người ôm chầm lấy con Phương nói:
– Thôi mày đừng có kể nữa, ngủ đi.
– Vậy hả. Thôi ngủ nhé, tao cũng buồn ngủ rồi.
Con Loan ôm lấy con Phương, lâu lâu nó liếc mắt nhìn lên bàn thờ. Nó cảm thấy như má con Phương lúc thì cười, lúc thì trợn mắt mà nhìn nó. Nhà trên, tiếng ngáy của ông năm vang đều đều trong đêm tối. Con Loan chậm chờn thiêm thiếp ngủ.
Nửa đêm con Loan giật mình thức dậy vì tiếng động lạch cạch vọng xuống từ nhà trên. Nó sợ quá định lay con Phương thức dậy, thì mới hay là con Phương không có nằm bên cạnh. Nó càng sợ hơn nữa, khi nhìn thấy tấm ảnh của má con Phương trên bàn thờ đang cười với nó. Con Loan kinh hồn, tung mùng đi lên trên nhà. Bước tới cửa nhà trên nó khựng lại, nép mình vô khe cửa nhìn kinh ngạc. Nó không tin ở mắt mình.
Con Phương trần truồng đứng cong mình hai tay vịnh vào cái đi văng. Ông năm cũng trần truồng đứng sau cặp mông tròn lẳn của con Phương hí hoáy gì đó. Hai tay ông đang vuốt ve hai đầu vú săn cứng của nó. Ông chồm người liếm và nút lỗ tai con Phương thì người nó vặn vẹo, uốn éo như con rắn. Kế đến ông ta kéo chổng đít con Phương lên và hì hục nhét con cu của ông vô lồn nó.
Rồi ông ấn vô mạnh một cái, nó ngất đầu lên rên nhỏ rồi bật thành tiếng nấc. Hai tay ông giữ chặt hông con Phương và bắt đầu nhịp đều… Con Phương gục hẳn người xuống đi văng. Ông nắc mạnh mẽ từng cái chầm chậm, rồi từ từ nhanh dần dần… Con Phương vịn chặt thành đi văng oằn oại người theo nhịp nhấp của ông năm, nó nhắm nghiền mắt, mà nghiến răng trèo trẹo.
Con Loan tuy sợ, nhưng nó cảm thấy hứng thú nhìn. Nó nhìn rất kỹ phản ứng của con Phương. Có lúc con Phương như đau lắm, vì con Phương rên rít trong cổ họng nghe đến ghê rợn, nhưng có lẽ nó cũng thích, vì có lúc con Phương vòng hay tay ra sau lưng ghì mạnh lấy mông ông năm kéo sát vô đít nó, rồi xàng qua xàng lại.
Con Loan quên đi nỗi sợ ma, mà bây giờ nó lại chăm chú vô cảnh tượng ông năm và con Phương đang làm tình. Lồn nó cảm thấy cương cứng cứng và nóng lên. Nó ngồi xuống núp sau cánh cửa và tiếp tục nhìn.
Đột nhiên ông năm ngừng lại… gồng mình, rồi ghì mạnh mông con Phương, bắn mạnh tinh trùng nóng hổi vào sâu tuốt bên trong lồn của nó. Con Phương ngã gục trên di văng rú lên:
– Á á a a… Dượng ơi dượng ơi!!!
Ông năm xuất tinh xong, rút cu ra khỏi lồn con Phương nghe cái ót. Con Phương giật bắn mình lên rồi nằm im thoi thóp thở.
Ông năm để con Phương nằm đó rồi đi ra sau nhà. Con Loan thấy thật rõ con cu bự của ông năm vẫn còn chĩa ra tồng ngồng. Lần đầu tiên nó thấy dương vật của đàn ông, tim nó đập thình thịch. Ông đi hướng về phía con Loan đang núp. Nó hoảng sợ, vội lui từ từ về nhà bếp, chui vô mùng giả vờ ngủ say. Ông năm trần truồng đi xuống bếp, ông liếc nhìn con Loan rồi thẳng ra sau hè. Một lúc sau ông trở vô rồi đi lên trên nhà.
Con Loan nằm im sợ hãi, tâm thần nó đang bấn loạn, thì con Phương cũng trần truồng đi tồng ngồng xuống nhà bếp thẳng ra nhà tắm. Một lát sau con Phương trở vô bận quần áo rồi chui vô mùng nằm kế bên con Loan. Con Loan quay đầu vô vách giả vờ ngủ.
Sáng hôm sau con Loan thức dậy, thì con Phương đã dậy từ lâu rồi. Con Phương đang nấu nồi xôi. Con Loan nhìn con Phương trân trân thì con Phương cười ha hả nói:
– Chưa tỉnh hay sao? Ngủ gì dữ vậy. Tối qua mày mớ cái gì mà ú ớ liền liền. Thôi dậy đi, phụ tao thổi xôi nè.
Con Phương vẫn cười nói oang oang. Con Loan lấy làm ngạc nhiên hơn. Con Loan vương vai dụi mắt thì nhận thấy ra là mấy cái nút áo xút ra tự hồi nào, cặp vú nó lộ hẳn ra ngoài. Nó kéo tay che lại, thì con Phương cười lớn nói:
– Mày đó, ngủ mớ đến nỗi cởi tung nút áo ra mà không biết.
– Dượng mày đâu rồi?
– Ổng còn ngủ. Ổng ngủ trưa lắm.
Con Loan định thần, tự nhủ “sao lạ vậy kìa, chẳng lẽ mình nằm mơ. Mà sao lại rõ ràng quá vậy”. Nó đứng lên, định đi rửa mặt, nó cảm thấy nơi háng nó ướt. Nó nghĩ là nó ngủ mớ rồi đái dầm. Bước vô nhà tắm, nó cởi quần ra kiểm tra, thì ra không phải là đái dầm mà là một chất nước nhờn nhờn. Nó lấy tay quệt rồi đưa lên mũi ngửi. Nó không biết là gì, rồi cởi áo ra tắm.
Con Loan về đến nhà thì má nó đã đi ra chợ bán rồi. Nó vô nhà cởi quần áo ra, đứng trần truồng trước gương. Nó nâng vú lên kiểm tra, rồi dạng háng banh hai mép lồn ra coi có gì lạ không. Không có gì lạ cả. Cái cảm giác lâng lâng và hình ảnh ông năm với con Phương trần truồng cứ ám ảnh nó mãi. Nó tự nhủ, đúng rồi mình đã nằm mơ, nhưng sao mà rõ như vậy. Bất chợt nó nghĩ tới má con Phương, có thể hồn bà ta đã làm ra giấc mơ như vậy.