Phần 2
Ăn sáng xong, Ngọc biểu tôi kêu taxi để cùng nàng đi viếng Dì Ba, người em gái của mẹ nàng. Tôi đã gặp Dì Ba lúc xuống phi trường và tôi đã được Ngọc nói về Dì: Dì có chồng nhưng chồng mất sớm nên Dì qua lại thường xuyên với má vợ tôi. Dì đâu chừng 40 tuổi nhưng Dì có vẻ già hơn vì Dì không chăm sóc đến bề ngoài của mình, Dì lại để tóc búi nên càng có vẻ nghiêm nghị hơn.
Tôi kêu con Trâm, em gái của Ngọc để mượn điện thoại của nó để gọi taxi.
Con Trâm còn trẻ, mới có 13, 14 tuổi. Khi Ngọc đi Mỹ thì nó mới có 10 tuổi, Ngọc nói với tôi là hôm nọ, khi gặp lại nó nàng đã không nhận ra vì con bé bây giờ đã là một thiếu nữ.
Tôi rất thích con Trâm vì nó rất liếng thoắng, năng động, không ù lì khép kín như bao đứa con gái Việt Nam khác. Nó cũng đeo theo tôi, có lẽ vì trong nhà không có đàn ông nên nó thích có được một ông anh rể chăm sóc?
Tôi lấy điện thoại ra sân kêu taxi xong rồi định tắt máy nhưng do không quen với máy của con Trâm nên tôi cứ loay hoay bấm hết nút này đến nút nọ… và tôi giật mình trố mắt khi lọt vào thư mục của nó để thấy nó vừa nhận được một tin nhắn của một con nhỏ bạn nào đó vừa gửi cho nó một tấm hình một chàng trai khỏa thân!
Tôi không khỏi cười thầm: Té ra con bé tuy còn con nít nhưng cũng đã có những thắc mắc về giới tính rồi. Nhìn nó có vẻ trẻ con như vậy, có ai ngờ là trong đầu óc của nó đã có những tò mò về cơ thể đàn ông rồi.
Khi cầm điện thoại đưa lại cho con Trâm, tôi không khỏi ngắm nghía nó với con mắt khác: Con Trâm vẫn còn là con nít, ngực nó xẹp lép, không biết nó có cần đến nịt vú hay chưa? Da dẻ của nó vẫn còn sân sượng, nhìn kỹ thì nó vẫn còn chút lông măng trên cánh tay. Phải nói là con bé rất xinh, sau này chắc chắn là nó sẽ làm lụy không biết bao nhiêu là đàn ông con trai!
Nhìn nó tự nhiên tôi không khỏi có chút tà tâm: Tôi thèm được nếm mùi của nó trước những gã đàn ông con trai đó. Tôi không hề có ý muốn làm tổn thương nó chút nào, chỉ là muốn thừa dịp biết nó tò mò về giới tính mà có chút trò chơi « người lớn » với nó mà thôi.
Với ý định đó, buổi chiều tôi rủ con Trâm đi xem phim. Con bé mừng rỡ chấp nhận ngay. Ngọc cũng vui khi thấy tôi hòa nhập vào gia đình nàng nên nàng cũng khuyến khích tôi trong chuyện này.
Vào rạp tôi dẫn con Trâm ngồi ở một gốc kín đáo.
Vừa vào phim là tôi đã xoay sang nó mà cười:
– Nè Trâm, hối sáng anh vô tình nên lỡ xem tin nhắn của em.
Con Trâm chột dạ:
– Tin nhắn nào? Mà…
– Cái tin mà có hình anh chàng nào đó ở truồng…
Con Trâm hốt hoảng, đấm vào vai tôi một cách rất tự nhiên:
– Anh… anh… ăn gian… anh xem trộm chuyện riêng tư của em.
– Anh đã nói là vô tình mà…
– Em không biết… anh ăn gian thì anh… phải đền cho em.
Tôi buồn cười vì cái tính vô tư dễ thương của đứa em vợ.
Tôi hỏi nhỏ:
– Em tò mò về chuyện đó từ hồi nào vậy?
– Em không biết…
Càng nói chuyện, con Trâm càng cảm thấy bớt ngượng ngùng. Ngay từ đầu, nó đã thích người anh rể này rồi, tính tình của anh ta rất hợp với nó. Nó có cảm tưởng là người đàn ông này hiểu rõ nó hơn là mấy chị của nó hay mẹ nó. Với anh ta sao mọi chuyện trở nên giản dị, không phức tạp chút nào. Ngay như đề tài nhạy cảm này cũng không còn rắc rối chút nào.
Vì vậy mà con Trâm không ngần ngại kể một cách vụng về cho tôi nghe về những tò mò đầu đời của nó. Nó kể cho tôi nghe là lần đầu tiên cách đây mấy tháng, cùng với con Phượng, con bạn thân nhất của nó, hai đứa có xem được mấy cái hình quảng cáo trên mạng về nội y của đàn ông con trai. Hai đứa bỡ ngỡ ngắm nhìn mấy cái hạ bộ với quần sì – líp bó sát với cái gì đó nổi lên cồm cộm bên dưới… sau đó thì chúng nó tò mò đi tìm kiếm thêm và khám phá ra được trên mạng những hình ảnh khỏa thân…
Nghe con Trâm thầm thì bên tai mà tôi không khỏi nứng cặc, tôi nghĩ mình thật may mắn mới có được khoảnh khắc này: Được nghe một đứa con gái 14 tuổi chia sẻ những thao thức đầu đời của nó một cách tự nhiên, vô tư.
Tôi kín đáo mở khóa quần của mình ra rồi nhẹ nhàng nói:
– Trâm nè, để đền cho em việc anh lỡ xem tin nhắn riêng tư của em thì anh cho em được tiếp cận với một con cu thật đây.
Rồi không để cho nó có thời gian phản ứng, tôi nắm tay nó mà đặt lên con cu căng cứng của tôi.
Con Trâm hoảng sợ, kêu lên một tiếng nhỏ, nó run như cọng cỏ trước gió. Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ và nhanh chóng làm nó luống cuống một cách thảm hại, đầu óc nó quay cuồng như chong chóng. Người nó như tê liệt hẳn đi… nó muốn rút tay ra cũng không còn sức mà thực hiện điều đó.
Tôi vẫn giữ chặt bàn tay của nó trên con cặc của tôi…
Và rồi… điều tôi ao ước đã xảy ra: Từ từ con Trâm bớt khẩn trương và khi tôi buông tay nó ra thì nó vẫn nắm con cặc của tôi một cách vụng về.
Tôi biết mình cần phải cực kỳ cẩn trọng, tuyệt đối không để cho con bé sợ hãi. Tôi ngồi im không dám nhúc nhích để cho con Trâm càng lúc càng yên tâm hơn.
Thời gian như đọng lại… cả con Trâm lẫn tôi đều không quan tâm gì đến những gì đang nhảy múa trên màn ảnh.
Và rồi một cách thật nhẹ nhàng gần như không nhận ra… những ngón tay nhỏ động đậy… rồi siết nhẹ cái cột thịt ấm nóng.
Tôi liếc nhìn sang bên… con Trâm cứng đơ như pho tượng đá, mắt nó nhắm nghiền… nhưng bàn tay của nó bắt đầu bạo dạn hơn và bóp vụng về con cặc cương cứng…
Khi thấy nó thật sự thoải mái rồi thì tôi nhẹ nhàng kéo đầu nó đặt lên vai tôi… con bé ngoan ngoãn nghe theo… bây giờ nó thuận tay hơn để mà xoa bóp con cặc của tôi.
Trên đường về, con Trâm nói nhỏ với tôi:
– Anh Hiếu à… anh đừng méc lại với chị Ba của em nhe, kỳ lắm!
Tôi mỉm cười sảng khoái: Câu này tôi đã được nghe lần thứ nhì rồi, hồi sáng là con Hồng rồi bây giờ là con Trâm! Tôi hãnh diện là đã chinh phục được dễ dàng hai người con gái trong gia đình này. Cộng với vợ tôi là ba!
Tôi gật đầu trấn an con Trâm:
– Anh biết mà… nhưng em phải cho anh cơ hội để mời em đi xem phim lần khác…
Con Trâm cúi đầu cười ngượng ngùng:
– Em chịu.
Tôi sung sướng nắm tay nó siết chặt. Với một đứa con gái 14 tuổi như nó, bấy nhiêu là đủ lắm rồi, tôi không dám mơ tưởng gì hơn. Với con Hồng thì tôi thật sự muốn đi xa hơn nhưng tôi bâng khuâng không biết là con Hồng có chịu hay không? Nếu nó tránh lên sân thượng phơi đồ khi chỉ có một mình tôi thì hỏng bét!
Mấy ngày sau đó, con Hồng tránh không chạm mặt với tôi, khi hai luồng mắt của chúng tôi gặp nhau thì nó ngượng ngập nhìn sang hướng khác. Nhưng tôi có chút hy vọng vì cảm thấy hình như nó cười vui nhiều hơn chứ không có gì là buồn bực, khó chịu.
Buổi tối, chị Hai có đến nhà ăn cơm cùng gia đình. Chị nhìn con Hồng rồi thốt lên:
– Mấy bữa rồi cô không gặp em… hình như em có chuyện vui hay sao mà mặt mày tươi rói?
Con Hồng luống cuống đỏ mặt… nó liếc nhanh nhìn tôi rồi bỏ chạy vào bếp.
Chị Hai cười:
– Cái con nhỏ này, chắc gần đến ngày về quê lấy chồng nên nó tửng tửng như vậy.
Đến ngày giặt đồ, mọi chuyện có vẻ được như ý tôi muốn: Sau khi vợ tôi xuống nhà thì một lúc sau, con Hồng rón rén lên sân thượng. Tôi giả bộ ngủ và thấy đứa con gái bước ra sân thượng làm công việc của nó, mặt nó có vẻ hơi thất vọng, có lẽ vì thấy tôi ngủ say.