Phần 21
Cố bà chạy vào, cố ông vờ vịt xoa chỗ đỏ của thằng con, xuýt xoa như thằng bé bị con gì cắn. Thằng con cũng chẳng dám kể tội bố, e sau này cố bà vắng nhà là bị cố ông giần đòn chết thôi.
Cố ông chỉ được nước dạy con địt gái là tài. Lắm khi thấy bố nhịn mẹ, cụ ông cũng bực.
Hai cha con phân bua với nhau : đẻ nói ngang như cua mà thày thì nhũn quá. Con ấy à… Cố ông ỡm ờ : mày thì sao. Cụ ông đâm cụt hứng, cố ông chửi cho : con củ cặc, thế mà cũng đòi lên lớp. Rồi cố ông giảng giải với con : mày ngu lắm, đàn bà họ luôn là kẻ thất trân, nên lâu lâu cũng để họ ra oai. Tao hỏi mày các bà hùng hổ mà có khi nào được nằm đè lên bọn đàn ông chưa (hồi đó việc vợ chồng chưa có bày đặt kiểu cách như bây giờ). Kệ các mụ, con ạ. Rồi thì ngựa đó mình cưỡi, còi đó mình bóp, lỗ đó mình chui, nhủng nha nhủng nhỉnh có mất gì đâu.
Và cố ông huyên thuyên kể cho con nghe : mày xem các bà họ có thứ mình không có, như vú chẳng hạn, như lồn chẳng hạn. Vú mình sờ vào cứ như sờ phải hạt ngô sượng, còn vú các bà ôi êm biết là bao. Buồi mình cương lên thì ngúc nga ngúc ngắc, còn lồn các bà thì lớp trong lớp ngoài, trông tuyệt cú mèo. Thày hỏi mày hục hặc với các mệ được kí gì, hay là các bà “ cấm
vân “ thì đến nước ôm buồi mà giãy. Đấy chân lý là ở chỗ đó.
Cố ông lại giở giói văn minh, phết luôn tiếng tây tiếng u vào “ bồng bồng “, cụ ngớ ra chẳng hiểu gì cả. Thôi thì cố ông, cố bà dành hơn cũng chả sao, đằng này thời ấy ba cái gái ranh cũng lỡm cụ mới tức. Mẹ, vú mớm thì nhu nhú như quả cau non mà đứa nào cũng ẩy ngực ra cho nó to lên để mồi chài cụ.
Như dạo cụ bê con Nụ địt ở sân đình. Con nào gặp cũng hỏi : mày làm gì cái nụ mà nó giãy khiếp thế. Cụ trêu luôn : tại nó có hai vú to, tao thử sờ xem nó thế nào. Thày tao bảo con gái đứa nào cũng thích được bóp vú. Bọn gái lè lưỡi ra sợ, gọi là sợ mà còn xớ rớ đứng bên. Cụ khoắng tay một vòng như sắp bóp vú chúng, bọn chạy giạt ra. Cụ cười kinh mạn : nói thế chứ chúng mày có vạch yếm ra tớ cũng đếch thèm sợ. Mẹ, vú gì mà bé tí bé tẹo, còn thua cả buồi tao nữa.
Cụ nói vội quá nên hớ, một con xem chừng kênh kiệu nhất bọn cãi lại : mày làm ra vẻ báu lắm, buồi mày thì nhỏ như cọng sậy là cùng. Sợ ngoáy chẳng được nước mẹ gì chỉ thêm ngứa. Cụ giận tím mặt : con ranh dám chê. Cụ cáu tiết trụt luôn quần ra hét toáng : đứa nào chê buồi tao bé, cứ thử đưa lồn mày ra, tao địt xem có vỡ hết chăng.
Con gái con nứa thấy buồi nhắm tịt mắt lại. Trông nó thòng lõng một khúc vắt vẻo như cao su, nghĩ nó mà chui vào háng thì bỏ bu. Đã thế cụ lại vọc cho củ lẳng trâng tráo ngỏng lên nữa nên bọn gái càng sợ. Chúng nhớ hôm chạy vội chạy vàng mà còn cố ngoái cổ lại, thấy cụ đang cố đút buồi vào lồn con Nụ mà vẫn còn kinh.
Riêng cái con ngổ ngáo thì trốn lại xem coi địt ra sao chứ cứ nghe người ta quặc nhau địt mẹ, địt cha nó ngẩn tò te không sao hình dung được. Khiếp khúc buồi cụ cứng là thế mà đút vào lồn con Nụ thấy nhẹ tênh. Nói của đáng tội, lúc đầu con Nụ cũng đạp khoắng hai chân không cho, nhưng khi buồi cụ đã chui tọt vào lọt trong lồn nó rồi, cụ mới nhắp hai ba cái đã thấy con Nụ xuôi lơ chịu trống.
Cụ bóp vú con Nụ và nhắp thêm vài chùy là con bé dịu hẳn mặt. Hai tay ôm cứng lấy lưng cụ lôi vào, hai chân lại cong thành vòng kiềng xiết lấy hông cụ mà nhịp nhịp theo. Lần đầu tiên con quỉ nhìn được hai đứa địt nhau, trông vừa hùng hục lại vừa âu yếm. Cũng là lần đầu con bé nhìn thấy cái của đục đục phọp phọp nơi buồi lồn hai đứa, sao mà dơ dáng dạng hình, thế mà hai đứa cứ bíu lấy nhau cò cưa.
Đứng nhìn, con nhãi cũng thấy như chính mình bị cụ đang bóp vú tê rần lên, còn chỗ háng thì cũng muốn nhịp nhịp theo hai đứa mần tuồng. Nó vừa tức, vừa xón vãi đái ra, mà lạ chẳng có giọt nước nào chỉ toàn thứ lầy nhầy như lòng trắng trứng. Con ngổ vội ôm lấy háng mà lỏn đi lẹ, nó hết chịu cảnh địt nhau hóa hào hứng như vậy.
Đã thế, cụ vẫn bị chúng bao vây nói đủ thứ điều. Có đứa trêu : con Nụ nhắn là mày địt nó rồi bỏ, nó đang ngứa ngáy đấy. Có đứa dọa : con Nụ nói với tao bụng nó kễnh lên rồi, nó định phô thày u nó qua bắt vạ nhà mày. Còn con Nụ thì vẫn tỉnh bơ xen lẫn ỡm ờ hay đáo để : ừ thì lâu lâu cũng thấy rục rịch rục rịch, song tớ cũng chẳng đoán định được là cái chỗ rọt rẹt ấy thực sự nơi nào.
Rồi nó chỉ huyên thuyên : khi thì chỗ này (trỏ vào mỗi cái vú), khi lại ở đây (đập bành bạch vào bụng), còn đận thì (nó nhỏn nhoẻn cười làm duyên xoe xoe ngón tay) chỗ đó. Nó lượn ngón tay một vòng như con ong tìm mật rồi đáp là là xuống cái bim của nó.
Con Nụ làm cụ chóng cả mặt. Thế là sao. Đúng là mới nứt mắt đã bày đặt đố mẹo, cứ như bà Điểm ví “ da trắng vỗ bì bạch “ làm điên đầu các đáng liền ông. Cụ lo lo chỉ sợ một hôm nào xấu trời, gia đình con Nụ kéo nhau sang bắt đền. Chờ đỏ con mắt chẳng thấy, chỉ thấy con Nụ lượn lờ mời cụ hôm nào lại sang nhé.
Cụ lắc đầu nguầy nguậy chịu với đám choe choe. Chúng ỷ có hai cái vú và chút thịt lõm mà vần các trai như dế. Cụ chấm mút con Nụ được một lần cũng thấy hay hay. Chẳng còn ai để đè nữa, cụ ngơ ngẩn cả người. Bao nhiêu dằn vặt, cụ về trút hết vào mẹ. Cụ tăng số lần bú cố bà, nhưng lại xục xịch ngoáy đùng đùng trên mình mẹ, khiến cố bà nạt : mày ăn cái đéo gì mà quậy thế hả.
Tối nguy nhất là lần cố bà đang lom khom làm gì đó. Chập choạng cụ lại nhìn ra con bé Nụ đang chìa đít ra cho cụ nhìn. Cụ phon phon chạy ngay đến xoa lia bên ngoài váy. Cố bà lại nghĩ là cố ông xun xoe đòi kia nọ. Cụ thấy người nữ im lại nghĩ con bé chịu đèn rồi, nên đang xoa thì đổi sang bóp hăng say. Cố bà cũng phê nên đảo cái mông như chong chóng. Cụ đã định dí háng vào để áp đảo địch quân.
Không dè sét ở đâu bổ xuống trên đầu. Cụ bị những cái tát trời giáng với lời chửi nặng : mày làm cái mả mẹ gì vậy. Sao mày lại xoa bóp đít mẹ mày, mày tranh bóp vú của tao, giờ lại mon men đòi chui vào hũ mắm hả.
Cố ông cáu vì vú bị con ngoạm mút, giờ lại thấy nó xâm phạm cả vào lãnh địa của ông nên xáng cái nào cái ấy nên thân, khiến thằng Cún té ngửa. Cố bà nghe hỗn độn, quay lại nhìn, buông rời cái rổ trên tay và xổ vào túm lấy cố ông đánh lấy đánh để.
Cố bà ông ổng kêu : cọp nào đi ăn thịt con mà ông đánh con như đánh đòn thù. Này ông giết mẹ con tôi đi, cho ông sống một mình cho thích. Cố bà xấn đến, đưa cặp vú ngúng nguẩy trong yếm ra phía cố ông, tội nghiệp, lão cố phải xòe hai bàn tay ra theo kiểu “ kim kê ấp noãn “ mà méo xệch miệng ra nài nỉ : đừng, bà, tôi nghĩ nó định làm hỗn bà nên nổi nóng. Chứ bà đồng ý thì tôi cũng thế thôi.
Chẳng đợi cố bà hạ cơn lôi đình, cụ cười nịnh xun xoe : bà làm gì chẳng đúng. Nhìn cái mõm trơn như mỡ, nháy nháy như con giun, râu mép nhấp nhô như lúc cố ông dùng chúng để phục vụ cố bà, mẹ cụ xuôi liền. Nhưng cũng còn ấm ức nốt cái cục hờn sót lại, nên cố bà bĩu môi chê : ông cứ làm như ông lo lắng cho tôi lắm, lo lắng mà vác dái chạy rông, lấm la lấm lét như chó tháng Bảy.
Cố ông cụt hứng nhưng thôi nhịn bà lão cũng chẳng sao. Cụ đang xòe bàn tay ở thế vờn trứng thì giờ khoa khoa như đang ấp trứng trong đùi. Thế nhưng cố bà vẫn hững hờ nên hai bàn tay cụ cứ khua khua như động cơ máy bay khởi động mà chưa nổ. Xem chúng chập chờn trên không, trơ trẽn làm sao.
Hôm sau gặp Nụ, cụ tuôn những lời chửi vô tội vạ. Cụ răn đe con bé : này mày có ngứa lồn thì lẳng lặng ra sân đình trước, tao sẽ ra giúi cho ăn. Đừng lượn lờ trêu ngươi tao, làm hôm qua tao bị trận đòn thừa sống thiếu chết.
Con Nụ long mắt lên chả hiểu mô tê. Nó bảo : ơ hay, mày làm tội mày phải chịu, sao lại đi mắng tao. Cụ nghểnh cổ lên : không ự, mày cứ chìa chìa vú mông ra mà đéo cho tao làm gì. Buồi tao tức bỏ mẹ, nên lò dò về nhìn đít bà cụ cứ ngỡ mà mày bò vào dụ dỗ tao, thế là cứ tì tì xoa bóp, lại còn định dí buồi vào mới chết. Hóa ra bố tao chộp được, tẩn cho không còn một ngôi sao nào không vỡ trước mắt tao.
Con Nụ ôm bụng cười sặc cười sụa. Nó cười như đười ươi, vú rung rung loạn xạ. Cụ lại tưởng con bé lên cơn đau bụng đẻ, nên chồm vào ôm cứng ngay. Con Nụ lấy sức ẩn ra : đừng lợi dụng, tao chẳng đau đớn gì đâu, tao cười bò vì cái đầu ngu đặc của mày. Cụ ông ngẩn ra như cục bột bị chai ngắc.
Con Nụ nói tía lia, nói huyên thuyên, sợ cụ tranh cướp lời mất. Còn cụ trông con này nhấm nhẳng bực ra trò. Cụ gạ gẫm nó : mày phét có hạng. Thử mày ở vào trường hợp tao, mày cũng quính thế thôi.
Con Nụ vênh váo lên : tao không có buồi như bọn con trai mày, nên chả hiểu khi cứng ngỏng lên thì khó chịu ra sao, chứ của tao nó thụt vào trong vậy mà cũng râm ran đáo để. Nó nói và đặt bàn tay úp lại vuốt vào háng, tựa khi tắm xong lấy khăn lau lồn vậy.
Tay nó lau nào có làm nhanh, cứ tà tà giống cô gái rảnh ngồi rửa chơi cho mát. Cụ nực nội làm sao, người ngứa ngáy khắp cả trong lẫn ngoài. Cụ đưa tay gãi sau cổ thì thấy ngứa dưới đùi. Cụ thò tay gãi đùi thì ngứa nhảy sang bụng. Con Nụ thì dấm dẳng vuốt ngược lên, váy dúm lại nhàu nát.
Cụ hét lên : mày có ngưng ngay cái trò vuốt lồn không, ông mà không dằn được lại đè địt cho phát nữa đừng oán. Con Nụ vênh mặt lên : mày làm cứ như ông thánh sống. Làm thì lụp chụp quàng xiên, tưởng báu lắm.
Cụ tức vì con bé chê tài năng cụ, nhưng cụ nhớ lại cử chỉ của nó lúc bị cụ đè ra sân đình ngoáy đít lên, cụ ra vẻ tay chơi : chỗ này thì tao thấy mày phét đứt đuôi. Mẹ, tao lụp chụp mà mày lại kẹp chặt cứng hai đùi lại hối tao địt cho sướng. Đúng là mày nói dóc có bằng.
Con Nụ mặt trơ ra. Nó cố chống chế : ấy tại lúc ấy tao nổi ngứa nên phải vặn vẹo người cho đỡ ngó ngoáy thịt da. Mà mày ở bẩn khiếp, leo phóc lên người tao, có khi chấy rận nhảy sang cả tao cũng nên.
Láo đến thế này thì cụ hết chịu nổi. Cụ ôm nghiến lấy con Nụ mà thọc tay vào yếm nó vặt hai cái vú đau rần. Cụ vặt mà kêu : này rận, này chấy, ông búng sang hết cho mày để chúng cạp thủng mẹ vú mày ra cho chừa, con đĩ huênh hoang.
Con Nụ bấy giờ sợ thực sự. Nó chẳng sợ chấy rận mà chỉ sợ cụ vặt rơi cả hai đầu vú nó ra thì chết. Giả dụ cụ lấy nó sau này thì tội cụ làm cụ chịu, mất béng cái đầu vú thì đành mút lấy cái da trơn, đằng này nhỡ hai đứa xa nhau, thằng nào cưới về thấy mất cái núm thì nó đập cho tan xác.
Con Nụ kêu rinh lên : tao đùa mày tí ti cho vui, đừng giận tao tội nghiệp. Song cụ đã lên cơn điên rồi còn khuyên can được gì. Cụ xóc con Nụ đến nỗi dây yếm đứt bung ra, cụ lôi hất lên che lấy mặt nó và lăn xả vào tấn công hai vú vèo vèo. Cụ bóp, cụ véo, hai đầu vú ọp ẹp, con Nụ muốn kêu cha kêu mẹ. Cụ lại ghé răng vào cắn phát nào phát ấy đau điếng. Con Nụ lùng nhùng dưới yếm chắp tay lạy rối rít : tao lạy mày, tha cho tao. Tao sợ rồi.
Nó sụt sịt khóc, rồi òa lên từng cơn. Nó khóc thảm thiết để mặc cho cụ vít lấy hai vú nó mà lôi, mà cắn cho hả giận. Nó khóc dữ quá, đến vãi cả rắm ra từng tràng. Cụ nghe lụp bụp như liên thanh. Cụ chợt ớ người dừng lại. Cụ nhớ ra lời cố : mày phải chiều chuộng bọn con gái, đừng làm quá, thế mới cho mày địt nữa, nhớ đấy.
Huống chi nước mắt đàn bà. Cụ vẫn thò một tay bóp vú, nhưng một tay đã đưa lên lôi cái yếm ra. Chao ơi mặt mày con Nụ thảm hại quá. Nước mắt nước mũi ròng ròng, chảy dài hai bên má. Cụ ân hận, vội dùng bàn tay đang bóp vú xoa day cho con Nụ. Một hai cụ cứ be be : tao đền cho mày. Đừng khóc nữa. Con Nụ đang bị vặt vú đau bỏ bố thấy cụ đưa gan bàn tay day khắp ngực thì nó dễ chịu ngay.
Nó chỉ ư ư cho có lệ chứ thực sự nó hết giận rồi. Cụ thấy con bé im thì lại giở yếm lên chui đầu vào gạ : để tao xem vú mày có bị sứt không. Mả mẹ cuộc đời, giúi mặt vào rồi nhìn rõ hai bầu vú rừng rực, cái núm đỏ loe, cụ không đành lòng nên cụ nâng nâng hai vú trong tay, thơm lấy thơm để.
Con bé nhột, nhún nhẩy bộ ngực, hai vú nhích nhích làm cụ thích bỏ bu. Cụ cứ hôn hít và nói nựng : tao cưng mày lắm vú ạ. Mày bị nát đi thì tao ân hận lắm. Cụ hôn hết ở trên lại lật vú lên hôn ở dưới. Hôn chán chê thì lại thè lưỡi ra xoa, hai quầng vú và đầu vú đều bóng nhẫy nước bọt. Con Nụ trách khéo : mày liếm ướt nhoẹt cả vú tao rồi. Và nó nũng nịu bảo : tao không biết đâu, mày lau cho tao đi.
Cụ dùng luôn tóc cù lên hai vú. Những sợi lởm chởm đâm xóc vào làm tòe các đầu vú đi và buồn cật lực. Y như có những mũi kim đâm nhói vào, nhất là khi đầu cọng tóc chọt đúng vào cái lỗ ở núm vú. Con Nụ buồn muốn rụng cả tay. Cụ lại hôn, lại hít và bú ọc ọc vào vú. Có vị tanh tanh như sữa non, cụ giật béng mình. Con Nụ nhận ra ngay nên gáy : mày nhát quá, dám địt mà đéo dám chịu. Chả phải sữa đâu, mày xục vú tao, tao rủn cả người ra, nên mồ hôi vã ra đấy.