Phần 106: Nghi ngờ
“Chị Phỉ sao chị lại tới đây”
“Sao, rất bất ngờ à?”
Hờn dỗi liếc thẩm Hạo một cái, Tần Phỉ Vũ đẩy một cái lên trên vòm ngực rộng lớn của hắn, đẩy hắn vào trong phòng, thuận thế đi vào, đóng cửa lại.
Đêm nay Tần Phỉ Vũ mặc một chiếc váy bó sát màu đen liền mạch, đem vóc người lồi lõm của nàng, làm nổi bật ra càng thêm hoàn mỹ.
Đôi chân cùng cánh tay lộ ra bên ngoài, dưới sự tương phản của chiếc váy màu đen, nhìn càng thêm trắng nõn bóng loáng, dưới sự chiếu rọi của ánh đèn, tỏa ra ánh sáng mê người.
Thẩm Hạo nhìn thấy có chút si ngốc, nếu không phải Tần Phỉ Tuyết ở nhà, hắn nhất định sẽ ôm Tần Phỉ Vũ vào trong ngực, hảo hảo yêu thương một phen.
Nhìn Thẩm Hạo cao lớn đẹp trai, Tần Phỉ Vũ thật muốn nhào vào trong ngực hắn, hảo hảo ngửi ngửi hơi thở hùng hồn nóng bỏng khiến nàng mê luyến, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi.
“Tiểu tử thúi, xem đủ chưa?”
Thấy ánh mắt Thẩm Hạo sáng quắc nhìn chằm chằm mình, Tần Phỉ Vũ đỏ mặt, nhỏ giọng hờn dỗi nói một câu, sau đó nhìn bốn phía đánh giá một chút…
“Chị tôi đâu, chị ấy không có ở nhà sao?”
“Nghe nói Tư Tư đi công tác đã trở về, tối nay tôi cố ý tới thăm con bé, con bé đâu?”
Nói là như vậy, nhưng kỳ thật, nguyên nhân chính khiến Tần Phỉ Vũ muốn tới nơi này là bởi vì mấy ngày này nàng không gặp Thẩm Hạo, có chút nhớ hắn.
“Tư Tư ở công ty tăng ca còn chưa về, còn dì thì…”
“Chi nha” một tiếng, cửa phòng mở ra, Tần Phỉ Tuyết đã thay sang một bộ quần áo ở nhà mới, một lần nữa đi ra.
“Phỉ Vũ tới rồi sao, mau ngồi xuống.”
Tần Phỉ Tuyết kêu một tiếng, thủy chung không buồn liếc mắt nhìn Thẩm Hạo một cái, nàng sợ bị muội muội của mình nhìn ra manh mối.
“Chị, lúc này mới mấy giờ mà chị đã về phòng ngủ nghỉ ngơi.”8…
Nói xong, Tần Phỉ Vũ bước nhanh về phía Tần Phỉ Tuyết, nhưng lúc đi ngang qua phòng tắm, mũi nàng hơi co giật, trong mắt lộ ra một tia thần thái khác thường, nhưng ngay sau đó liền khôi phục bình thường.
Đi lên phía trước, ôm chặt lấy Tần Phỉ Vũ, ngọt ngào gọi một tiếng chị.
“Đã bao nhiêu tuổi rồi, còn trẻ con như vậy, mau ngồi, chị rót nước cho em.”
Nhìn hai chị em giống nhau như đúc ôm lấy nhau, ánh mắt Thẩm Hạo một lần nữa trở nên nóng rực.
Nếu có thể có được một đôi chị em song sinh này hầu hạ, vậy thì tốt biết bao.
Nghĩ tới đây, hắn vội vàng nói, “Dì, dì cùng dì út ngồi nói chuyện phiếm đi, chuyện chiêu đãi liền cho con.”
Nói xong, liền rót trà rửa hoa quả, bộ dáng lấy lòng nhu thuận.
Hai chị em thì ngồi trên sô pha câu được câu không nói chuyện phiếm, hai người nhìn như rất vui vẻ, nhưng ánh mắt Tần Phỉ Vũ vẫn có chút quái dị.
Lúc nàng vừa đi ngang qua phòng tắm, chợt ngửi thấy mùi kỳ quái kia, lúc ôm Tần Phỉ Tuyết, từ trên người nàng cũng ngửi được mùi hương kỳ quái kia.
Đối với mùi vị này, Tần Phỉ Tuyết cũng không xa lạ, ngược lại còn rất quen thuộc, bởi vì đó là mùi hormone nam tính hùng mạnh!
Lại nhìn hai má Tần Phỉ Tuyết ửng đỏ, giữa hai hàng lông mày mang theo một tia kiều mị, hơn nữa mỗi khi ánh mắt xẹt qua người Thẩm Hạo, liền có chút bối rối né tránh, làm cho nàng không khỏi nổi lên nghi ngờ.
Chị mình sẽ không xảy ra loại quan hệ này cùng Tiểu Hạo đấy chứ?
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, Trần Tư Tư vẻ mặt mệt mỏi xuất hiện trước mặt mọi người.
“Dì út, sao dì lại đến đây?”
Nhìn thấy Tần Phỉ Vũ, Trần Tư Tư có vẻ rất cao hứng, lập tức buông túi xách ngồi xuống, nhiệt tình tán gẫu.