Phần 107: Ảo tưởng
Nhìn hai mẹ con, cộng thêm một Tần Phỉ Vũ giống hệt mẹ vợ, Thẩm Hạo cảm thấy được mở rộng tầm mắt, đồng thời không khỏi tâm viên ý mãn mà ảo tưởng.
Nếu như ba đại mỹ nữ này có thể đồng thời hầu hạ ta, vậy thì có bao nhiêu sảng khoái nhỉ, chỉ ngẫm lại cũng có thể khiến cho người ta kích động a!
Đang tán gẫu vui vẻ, chợt nghe Trần Tư Tư đột nhiên nói, “Dì út, dì có thể nói với dượng vài lời hay không, bảo dượng ấy ở tên công ty đừng khi dễ Thẩm Hạo nữa được không?”
“Mỗi ngày dượng ấy không có việc gì liền tìm Thẩm Hạo gây khó dễ, làm cho Thẩm Hạo phải chịu áp lực phi thường lớn, dì út, dì có thể quản lý dượng ấy được không, nói như thế nào thì về sau chúng ta đều là người một nhà.”
Nghe Tư Tư nói như vậy, Tần Phỉ Vũ theo bản năng nhìn Thẩm Hạo một cái.
Tiểu tử thúi, ngay cả chuyện này cũng nói cho Tư Tư, cũng không sợ nàng ta chê cười ngươi sao?
Vì thế Tần Phỉ Vũ chỉ có thể làm bộ không biết, làm ra vẻ mặt như rất kinh ngạc, “Có chuyện này sao, khi trở về nhà, dì nhất định sẽ hảo hảo thu thập Tôn Đức, quản giáo hắn thật nghiêm.”
Nói xong, nhìn về phía Thẩm Hạo, nói:
“Tiểu Hạo, sau này nếu Tôn Đức ở trong công ty khi dễ con, cố ý tìm con gây phiền toái, con liền nói cho dì biết, dì nhất định sẽ thay con thu thập anh ta.”
Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Thẩm Hạo khẽ động, làm bộ nói,”Được, dì út, nhưng mà… con không có thông tin liên lạc của dì a.”
“Đơn giản, chờ lát nữa dì sẽ cho con số điện thoại di động của dì, như vậy sau này chúng ta liên lạc cũng thuận tiện.”
Thẩm Hạo đương nhiên là cười đầy miệng đáp ứng, cứ như vậy, hắn có thể quang minh chính đại có được phương thức liên lạc của Tần Phỉ Vũ.
Cho dù sau này Trần Tư Tư tra điện thoại di động của hắn, cũng không cần lo chuyện không thể giải thích vì sao mình lại có số điện thoại của Tần Phỉ Vũ.
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo không khỏi hướng Tần Phỉ Vũ ném một ánh mắt bội phục.
Tâm tư hoạt bát này, hắn vỗ mông ngựa cũng không theo kịp a, quả nhiên không hổ là nữ nhân thành thục, có một bộ, lão tử thích.
“Vậy hôm nay nói chuyện đến đây thôi, thời gian không còn sớm, chị, Tư Tư, em về đây.”
“Được, vậy để chị bảo Tiểu Hạo lái xe đưa em về.”
Nói xong, Tần Phỉ Tuyết từ trong ngăn kéo lấy chìa khóa xe đưa cho Thẩm Hạo, sau đó nhanh chóng rút tay về, căn bản không nguyện tiếp xúc với hắn dù chỉ một chút.
Trên đường đi, nhìn Thẩm Hạo chỉ chuyên tâm lái xe, Tần Phỉ Vũ rốt cuộc nhịn không được nghi hoặc trong lòng, tò mò hỏi: “Tiểu Hạo, có phải em và chị của chị có… cái kia.”
“Thôi nào chị Phỉ, lời này của chị sao lại hồ đồ như vậy chứ.”
Thẩm Hạo tùy ý nói, nhưng trong lòng đã bắt đầu có chút bối rối.
Giác quan thứ sáu của nữ nhân thật đúng là con mẹ nó chuẩn a!
Thẩm Hạo vội vàng lắc đầu phủ nhận, dùng thái độ chắc nịch, nói loại chuyện này căn bản không thể phát sinh.
Tần Phỉ Vũ đột nhiên sâu kín thở dài, “Tiểu Hạo, kỳ thật em thừa nhận cũng không sao, chị của chị độc thân nhiều năm như vậy, phương diện đó hẳn là cũng có nhu cầu. Chị có thể hiểu.”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo có chút ngơ ngác, hắn không nghĩ tới Tần Phỉ Vũ lại rộng lượng như vậy, nhưng vẫn không dám thừa nhận.
“Chị Phỉ, chị đừng nghĩ lung tung, dì chính là mẹ vợ tương lai của em, làm sao em có thể làm bậy được.”
Nói giỡn, loại chuyện này nếu thừa nhận, sau này làm sao lăn lộn với Tần Phỉ Vũ được, dù sao phụ nữ cũng không thích nam nhân chân đạp hai thuyền, huống chi bọn họ còn là chị em ruột.