Phần 133: Đắn đo
Đem hành vi lúc trước của Thẩm Hạo cùng nhất cử nhất động hiện tại nhiều lần so sánh, nàng phát hiện Thẩm Hạo ngoại trừ những hành động lớn mật kia, hoàn toàn chính là một người đàn ông tốt chu đáo tiêu chuẩn.
“Nghĩ cái gì vậy, về đến nhà rồi, mở cửa đi.”
Nhìn Hạ Tiểu Vũ ngẩn người, Thẩm Hạo không khỏi lên tiếng nhắc nhở.
Người phụ nữ này nghĩ cái gì mà xuất thần như vậy, sẽ không phải là đang nghĩ nên phòng bị mình như thế nào đấy chứ?
Sau khi về đến nhà, Thẩm Hạo lập tức rửa rau chuẩn bị nấu cơm.
Nhưng nhìn Hạ Tiểu Vũ ngồi trên sô pha giống như đại tiểu thư, lại nhất thời không vui.
Mình bận trước sau như thế mà ngay cả một câu cảm ơn cũng không có, thật coi lão tử như người giúp việc sao?
“Này, cô lại đây hỗ trợ tôi đi.”
Hạ Tiểu Vũ sửng sốt, “Không phải cậu nói muốn nấu cơm cho tôi sao?”
Thẩm Hạo trợn trắng mắt, “Chẳng lẽ cô muốn tôi mỗi ngày đều tới giúp cô nấu cơm sao, lại đây, tôi dạy cô.”
“Ồ.”
Dưới loại bầu không khí này, Hạ Tiểu Vũ cũng không nghĩ nhiều, liền đi vào phòng bếp, vẻ mặt không biết làm sao nhìn Thẩm Hạo.
Thấy thế, Thẩm Hạo nhất thời không còn gì để nói, “Trước tiên bắt đầu từ thái rau đi, cô cắt trước đi, có chỗ nào sai tôi sẽ nói cho cô biết.”
Hạ Tiểu Vũ cầm lấy dao bắt đầu thái rau, tư thế có chút không được tự nhiên, Thẩm Hạo thấy vậy cả người liền khó chịu.
“Được rồi, bỏ con dao xuống đi.”
Nói xong, đi lên phía trước, đoạt lấy dao từ trong tay Hạ Tiểu Vũ, “Cái việc thái rau này, kỳ thật rất đơn giản, giống như cô ăn cơm uống nước, phải có một quá trình.”
“Ví dụ như củ hành này, ít nhất phải cắt bảy tám đoạn, như vậy khi xào mới thuận tiện, ăn cũng thuận tiện.”
“Còn có cà chua, không thể cắt miếng lớn như vậy, cô cho rằng cà chua xào chính là đem nguyên quả cà chua vào trong chảo xào sao, còn có…”
Theo Thẩm Hạo không ngừng lải nhải, Hạ Tiểu Vũ chẳng những không có bất kỳ dấu hiệu không kiên nhẫn nào, ngược lại còn dùng điện thoại ghi âm lại.
Vẻ mặt nghiêm túc nhìn nhất cử nhất động của Thẩm Hạo, đôi mắt đẹp không chớp, phảng phất sợ bỏ lỡ chi tiết gì.
Nhưng nhìn nhìn một hồi, ánh mắt nàng không khỏi chuyển đến trên gương mặt cũng không quá đẹp trai nhưng lại góc cạnh rõ ràng của Thẩm Hạo.
Không nghĩ tới hắn còn có một mặt như vậy, xem ra lúc trước mình là hiểu lầm hắn.
Chẳng những biết chăm sóc người khác, còn có thể nấu cơm, hơn nữa săn sóc như vậy, lần trước nếu không phải nhờ có hắn, phỏng chừng hiện tại mình vẫn còn nằm ở bệnh viện truyền nước.
Lý Hoa cho tới bây giờ cũng chưa từng nấu cơm cho mình, mà hắn…
Nghĩ tới đây, ánh mắt Hạ Tạp Vũ dần dần trở nên ôn nhu, độ hảo cảm đối với Thẩm Hạo lại tăng lên.
“Nhìn không sai biệt lắm rồi, còn một quả cà chua, nào, cô cắt thử xem.”
Thẩm Hạo buông dao xuống, hài lòng gật gật đầu, hắn nấu cơm tuy rằng không lợi hại cỡ nào, nhưng thái rau lại rất có khuôn mẫu, chẳng những kích thước đều đặn, hơn nữa sắp đặt còn thập phần chỉnh tề.
Đột nhiên, Thẩm Hạo sửng sốt, bởi vì hắn đã nói xong một hồi lâu mà vẫn không thấy ai trả lời.
Cô nàng kia sẽ không phải là đang ngồi trên sô pha chơi điện thoại di động đấy chứ…
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo vội vàng quay đầu lại, nhất thời sửng sốt.
Chỉ thấy Hạ Tiểu Vũ đang dùng ánh mắt ôn nhu nhìn chằm chằm hắn, khuôn mặt không còn lạnh như băng, mà đã trở nên nhu hòa.
Cô nàng xinh đẹp này sẽ không phải là đang tư xuân (suy nghĩ chuyện tình yêu) đấy chứ.
“Nghĩ cái gì vậy?”
Thẩm Hạo cao giọng, thân thể mềm mại của Hạ Tiểu Vũ nhất thời run lên, vội vàng nhìn về phía khác, đồng thời nhanh chóng cúi đầu.