Phần 163: Tôn Đức kiếm chuyện
Quẹt thẻ chấm công xong, Thẩm Hạo pha một tách cà phê, còn chưa ngồi nóng ghế, đã bị Tôn Đức gọi đến văn phòng.
“Thế nào, danh sách đã xử lý được bao nhiêu rồi?”
Đối mặt với Tôn Đức thẳng thắn hỏi như thế, hai tay Thẩm Hạo buông ra, nhún nhún vai, bất đắc dĩ cười nói…
“Giám đốc Tôn, hôm qua ông có thấy tôi cầm điện thoại di động lần nào không?”…
“Hai ngày vừa rồi là ngày nghỉ, tôi đi đâu tìm khách hàng?”
Nghe nói như vậy, Tôn Đức mặt cứng như đá, lạnh lùng nói, “Những thứ này tôi đều mặc kệ, không còn bao nhiêu ngày nữa là đến kỳ khảo hạch thành tích.”
“Nếu đến lúc đó, cậu là người đứng cuối cùng, đừng trách tôi trở mặt vô tình, càng đừng tưởng rằng chúng ta có một tầng quan hệ kia, thì cậu có thể không gặp chuyện.”
“Nếu như cậu có ý nghĩ như vậy, tôi khuyên cậu nên sớm chết cái tâm này đi, hơn nữa, tôi nói thật cho cậu biết, nếu như trở thành người đứng cuối kỳ sát hạch thành tích, sẽ trực tiếp bị đuổi việc!”
Nhìn khuôn mặt mập mạp của Tôn Đức, Thẩm Hạo tức giận đến mức nghiến răng ken két.
Mập mạp chết tiệt, mới sáng sớm đã tìm lão tử gây phiền toái, nhưng chỉ sợ ngươi còn không biết, lão bà ngươi tối hôm qua bị lão tử thao đến dục tiên dục tử, hơn nữa còn là phóng tinh vào trong cơ thể!
Một chiếc mũ xanh cao ngất đều đã chụp lên đầu ngươi, vậy mà vẫn còn tinh thần kiếm chuyện với ta sao?
“Trả lời câu hỏi của tôi đi, rốt cuộc có nắm chắc hay không, nếu không nắm chắc liền sớm chủ động từ chức!”
Tôn Đức gõ gõ bàn làm việc, nhìn Thẩm Hạo mặt mày ủ rũ, trong lòng một trận sảng khoái.
Thằng nhãi thối tha, này thì để ngươi dạy vợ ta bơi lội, bây giờ cho ngươi chịu không nổi luôn!
Nhớ tới chuyện Ngô Kiệt phó thác lúc trước, trong lòng Thẩm Hạo khẽ động, “Giám đốc Tôn, tôi rốt cuộc có phải là người đứng cuối cùng hay không, chúng ta hiện tại vẫn còn chưa biết.”
“Còn nhiều ngày nữa mới đến cuối tháng, tôi chắc chắn sẽ kéo được một số danh sách để cải thiện hiệu suất.”
Nói xong, Thẩm Hạo nở nụ cười,”Giám đốc Tôn, nếu như không có việc gì, vậy tôi liền đi trước.”
Tuy nói như thế, nhưng sau khi nói xong, Thẩm Hạo căn bản không đợi Tôn Đức trả lời, lập tức xoay người mở cửa rời đi, còn nặng nề đóng cửa lại.
“Tên tiểu tử thối chết tiệt, đắc tội Vương tổng cùng lão tử, còn muốn tiếp tục làm trong công ty, ở đó mà mơ mộng xuân thu của ngươi đi!”
Oán hận nói xong, Tôn Đức lập tức lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Vương Hải Phong, báo cáo một số chuyện gần đây hắn cố tình nhằm vào Thẩm Hạo.
Đối với tất cả những điều này, Thẩm Hạo tự nhiên không biết, nhưng hắn lại có thể nghĩ đến.
Vương Hải Phong thân là một trong những cổ đông của tập đoàn Uy Chấn, mặc dù chỉ là cổ đông nhỏ, nhưng lại có thực quyền, có thể trực tiếp quản giáo lãnh đạo cấp bậc cỡ Tôn Đức.
Mà hiện tại Tôn Đức khắp nơi nhằm vào hắn, khẳng định là bị Vương Hải Phong sai khiến.
Trở lại văn phòng, Thẩm Hạo ngay cả tâm tình mắng chửi cũng không có, lập tức tìm kiếm căn hộ thích hợp mà Ngô Kiệt cần.
“Một tòa nhà văn phòng hai tầng, còn phải cách trung tâm thành phố không quá xa, hơn nữa không thể quá đắt, tập đoàn không có nhiều phòng ốc như vậy, thật đúng là không dễ tìm.”
“Về phần căn hộ thì không quá khó để giải quyết, bất quá vẫn cần thời gian tìm kiếm nguồn phòng thích hợp…”
Thẩm Hạo một bên lần lượt lật xem các loại tin tức phòng, một bên lẩm bẩm nói.
Thời gian như nước chảy, chớp mắt ba ngày đã trôi qua.
Trong vòng ba ngày này, Thẩm Hạo vừa đi làm liền lập tức mở máy tính ra tìm nguồn phòng thích hợp mà Ngô Kiệt cần.
Rốt cục, ngày thứ tư, hắn cũng tìm được căn phòng thích hợp, lập tức gọi điện thoại cho Ngô Kiệt.
Hai người hẹn địa điểm gặp mặt, Thẩm Hạo liền sửa sang lại tư liệu một chút, chuẩn bị đi gặp Ngô Kiệt, nhưng lúc này chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên.