Phần 202: Động lòng
“Tiểu Hạo, con, con làm gì vậy?!” Thân thể Tần Phỉ Tuyết cứng đờ.
“Dì, con thấy hình như dì rất lạnh.”
Lạnh? Bây giờ đang là mùa hè, làm sao có thể lạnh?
Tiểu tử thúi này, tìm cớ cũng không tìm một cái tốt một chút.
Tần Phỉ Tuyết nhướng mày, dùng sức giãy giụa, hạ thấp giọng nói, “Nếu con không muốn dì tức giận, liền nhanh chóng buông tay!”
Bởi vì lúc trước Trần Tư Tư phát hiện Thẩm Hạo và nàng ấy có cử chỉ hơi thân mật một chút, liền nổi giận, nên nàng rất lo lắng loại tình huống này lại xuất hiện, cho nên từ đó nàng liền âm thầm quyết định, nhất định phải cùng Thẩm Hạo kéo dài khoảng cách, xóa sạch quan hệ, không thể tiếp tục làm bậy giống như trước kia.
Bất quá Thẩm Hạo không muốn buông tha cơ hội tốt này, cười hắc hắc, liền chuẩn bị động thủ, nhưng hắn vừa mới động, đã bị Tần Phỉ Tuyết gắt gao bắt lấy.
9″Nếu con dám lộn xộn một chút, dì lập tức kêu lên đấy!”
Thẩm Hạo bĩu môi một chút, nhìn thái độ của mẹ vợ, xem ra đêm nay là không có kịch.
Bất đắc dĩ thở dài, hắn định buông tay, nhưng có chút không cam lòng, vì thế thấp giọng nói “Dì, dì yên tâm, con chỉ ôm dì như vậy thôi, tuyệt đối không lộn xộn.”
Nghe nói như vậy, Tần Phỉ Tuyết nhíu nhíu mày, muốn giãy giụa, nhưng Thẩm Hạo lại gắt gao ôm chặt lấy nàng…
Sau nhiều nỗ lực, nàng đành bỏ cuộc.
Chỉ cần Tiểu Hạo không lộn xộn, liền để hắn tùy ý đi, ai, thật sự là một tiểu tử thúi quấn người.
Trong lúc nhất thời, hai người không ai mở miệng nữa, phòng khách im ắng một mảnh.
Cảm thụ được vòng tay ấm áp rắn chắc, lắng nghe hô hấp vững vàng nóng rực kia, Tần Phỉ Tuyết lại không khỏi một trận an tâm.
Theo thời gian trôi qua, cơn buồn ngủ dần dần ập tới, nàng lại mê man ngủ thiếp đi.
Mới đầu Thẩm Hạo còn chưa phát hiện, nhưng chờ đến khi nhận thấy tiếng ngáy yếu ớt kia dần dần vang lên, trong lòng nhất thời khẽ động.
Nhìn đầu mẹ vợ tựa vào vai mình, khuôn mặt xinh đẹp thổi mạnh cũng có thể rách, ở dưới ánh trăng chiếu rọi có vẻ rất động lòng người.
Lại ngửi thấy mùi hương cơ thể mê người kia, cảm thụ được thân thể mềm mại của mẹ vợ, hắn dần dần ý loạn tình mê, dưới háng lập tức nổi lên phản ứng.
“Dì?”
Thẩm Hạo cúi đầu kêu một tiếng, trả lời hắn là tiếng ngáy vững vàng của Tần Phỉ Tuyết.
Cơ hội đến!
Thẩm Hạo không hề do dự, động tác cực kỳ nhẹ nhàng chậm rãi buông Tần Phỉ Tuyết ra, sau đó để nàng nằm xuống sô pha.
Bởi vì Tần Phỉ Tuyết chỉ mặc một bộ đồ ngủ, vừa nằm xuống, cổ áo mở rất rộng, lộ ra một mảnh cảnh đẹp hoa trắng.
Nhìn mẹ vợ có tư thế ngủ trêu người, Thẩm Hạo thật sự khó có thể chịu đựng được, phía dưới sắp nổ tung.
Hắn đầu tiên là cảnh giác nhìn thoáng qua hai cửa phòng ngủ đang đóng chặt, sau khi đợi vài giây, mới chậm rãi đứng dậy, cởi quần ngủ ra, móc ra côn thịt sớm đã sưng to không chịu nổi.
“Dì? Dì dùng ngủ ở đây như vậy, về phòng ngủ đi.”
Thẩm Hạo nhẹ nhàng đẩy Tần Phỉ Tuyết, thấp giọng nói một câu.
Tần Phỉ Tuyết vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, tựa hồ đã ngủ say.
Thấy thế, Thẩm Hạo không do dự nữa, một lần nữa ngồi xuống, sau đó dán lên.
Để cho chỗ đó của mình cách bộ đồ ngủ mỏng manh, dán chặt vào eo nhỏ nhắn của Tần Phỉ Tuyết, hai tay chống lên sô pha, mông bắt đầu chậm rãi nhún nhún.
Nhìn qua thật giống như Thẩm Hạo trực tiếp đặt vật kia ở trên người Tần Phỉ Tuyết, kỳ thật không phải, hắn chỉ có thể đem chỗ kia dán lên người mẹ vợ, phần thân thể còn lại hoàn toàn dựa vào hai tay chống đỡ lơ lửng.