Phần 282: Mỹ nhân ngủ
Nghĩ đến những điều này, Thẩm Hạo lập tức đi về phía Tần Phỉ Tuyết, “Dì, dì định nằm trên sô pha để con xoa bóp hay nằm trên giường?”
Vừa nghĩ đến lát nữa có thể ở trên thân thể mềm mại lồi lõm của mẹ vợ, tùy ý vuốt ve, qua lại bôi dầu, hắn kích động đến mức hô hấp đều trở nên dồn dập.
Nhưng ngay khi tay hắn vừa mới vươn ra được một nửa, Tần Phỉ Tuyết lại đột nhiên lui ra phía sau một bước, kéo dài khoảng cách với hắn, trong mắt đầy vẻ cảnh cáo…
“Tiểu Hạo, con, con đừng nghĩ nhiều, dì thật sự mệt mỏi, muốn nhờ con xoa bóp một chút mà thôi.”
“Hơn nữa, con… con chỉ cần xoa bóp, không được làm bậy, nếu con đồng ý thì bắt đầu, nếu không thì đi đi.”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo cảm thấy thất vọng, nhưng đảo mắt nghĩ cũng thoải mái.
Từ sau khi dọn ra ngoài ở, hắn và Tần Phỉ Tuyết cơ hồ chưa từng gặp mặt, cho dù gặp mặt cũng là lúc có người ngoài ở đây.
Đêm nay chính là một cơ hội, một cơ hội có thể cho phép hắn tiếp cận mẹ vợ một lần nữa.
Cho dù không thể sờ loạn, nhưng giải tỏa cơn nghiện một chút cũng không tồi.
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2022/12/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạo lập tức gật đầu đáp ứng…
“Yên tâm đi dì, lúc trước con đã cam đoan thì tuyệt đối không có khả năng làm bậy.”
Nghe nói như vậy, trong lòng Tần Phỉ Tuyết thở phào nhẹ nhõm, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, nàng vẫn lựa chọn nằm trên sô pha trong phòng khách, chứ không phải phòng ngủ.
Nhìn mẹ vợ nằm giống như mỹ nhân đang ngủ, Thẩm Hạo không khỏi ngón trỏ đại động, trong lòng nóng rực.
Nhưng nhớ tới ánh mắt cảnh cáo cùng lời nói lạnh như băng lúc vừa rồi của Tần Phỉ Tuyết, hắn vẫn cố nén không làm bậy, quy củ đi tới bên cạnh sô pha…
“Dì, con sẽ bắt đầu ấn cho dì từ bả vai trước, thế nào?”
“Được.”
Tần Phỉ tuyết nhỏ như tiếng muỗi đáp một câu, đồng thời một đôi mắt đẹp gắt gao nhắm chặt lại.
Nhưng hàng mi dài thỉnh thoảng run rẩy kia lại phản bội nội tâm không bình tĩnh của nàng.
Thấy thế, Thẩm Hạo nhếch miệng, không tiếng động nở nụ cười, mang theo tâm tình kích động, dựa sát vào thân thể mềm mại của Tần Phỉ Tuyết, ngồi xuống sô pha.
Chỉ thấy Tần Phỉ Tuyết nằm nghiêng, mặt hướng vào trong, hai cánh tay trắng nõn mảnh khảnh tự nhiên buông xuống người.
Đôi chân đẹp khép chặt lại, hai bàn chân trắng nõn bại lộ trong không khí, bởi vì mặc váy ngủ, lộ ra một đoạn chân đẹp như củ sen.
Dưới ánh đèn chiếu rọi, trong trắng thấu hồng, tỏa ra ánh sáng mê người.
Mặc dù tư thế này làm cho Thẩm Hạo không cách nào nhìn thấy tất cả cảnh đẹp, nhưng đường cong lồi lõm, lung linh mê người, vẫn làm cho hắn nhìn đến hai mắt thẳng tắp, điên cuồng nuốt nước miếng. Mặc dù Tần Phỉ Tuyết mặc đồ ngủ, nhưng bởi vì chất liệu là loại lụa mỏng, lại bị ánh đèn chiếu rọi, khiến cho thân thể yêu kiều kia như ẩn như hiện, càng thêm mê người.
Thẩm Hạo chỉ nhìn thoáng qua, liền không cách nào dời ánh mắt.
“Ừng ực”
Thẩm Hạo gian nan trượt xuống yết hầu, run rẩy vươn hai tay ra, chậm rãi đặt trên vai Tần Phỉ Tuyết, hơi dùng sức, bắt đầu nhẹ nhàng đè lên.
Anh chưa từng học xoa bóp, thủ pháp cũng không chuyên nghiệp lắm, nhưng rất cố gắng, rất kiên nhẫn.
Mười ngón tay linh hoạt liên tục hoạt động, ở trên da thịt mềm mại trắng nõn vuốt ve qua lại, không lâu sau đã khiến cho bờ vai thơm trắng như tuyết hơi phiếm hồng.
Cảm nhận được đôi bàn tay nóng bỏng kia ở trên vai mình vuốt ve qua lại, cái loại da thịt cùng da thịt cọ xát này, dần dần làm cho gương mặt của Tần Phỉ Tuyết nóng lên, hô hấp dồn dập.