Phần 34: Dì ơi, con khó chịu quá
Một lát sau, Tần Phỉ Tuyết sốt ruột, nhịn không được chủ động nói…
“Để dì giúp con xoa xoa đi.”
Nói thật, giờ khắc này, nàng thật sự không có ý niệm gì khác trong đầu, chỉ là muốn Thẩm Hạo có thể dễ chịu hơn một chút.
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo gật gật đầu. Tần Phỉ Tuyết đỏ mặt, đứng dậy đóng cửa lại, sau đó vươn bàn tay nhỏ nhắn mềm mại, vuốt ve lên chỗ đó. Hiện tại chỗ đó của Thẩm Hạo, bởi vì đau đớn mà mềm nhũn, nhưng quy mô lại không nhỏ chút nào.
Theo thời gian trôi qua, cơn đau cuối cùng đã được giảm bớt, nhưng đi kèm với nó, là một cái gì đó dần dần trướng lên.
Khi Tần Phỉ Tuyết cảm nhận được vật cứng kia, nàng kinh ngạc mở to cái miệng nhỏ nhắn, “Tiểu Hạo, con…”
Lúc này Thẩm Hạo đã bị sờ đến dục hỏa thiêu đốt, hắn trực tiếp xoay người ôm lấy mẹ vợ, cắn lỗ tai mẹ vợ, một tay sờ về phía cặp vú mềm mại đầy đặn kia.
“Dì ơi, con khó chịu quá, dì giúp con lấy ra được không”…
“A! ” Tần Phỉ Tuyết khiếp sợ, “Làm sao có thể.”
“Mấy ngày này, con sắp nghẹn chết rồi, Hạ Tiểu Vũ dạy con yoga, khó tránh khỏi sẽ có tiếp xúc thân thể, khó tránh khỏi sẽ có phản ứng, Tư Tư lại không có ở đây, bằng không con cũng sẽ không đánh chủ ý lên Hạ Tiểu Vũ.”
Nói xong, Thẩm Hạo bộ dáng đáng thương, nhưng tay lại càng thêm mạnh mẽ xoa xoa mẹ vợ.
Cảm nhận được cảm giác mềm mại truyền tới, ma xui quỷ khiến, Tần Phỉ Tuyết cư nhiên không cự tuyệt.
Nàng cũng biết, loại chuyện này, nếu như để nghẹn lâu, đích xác sẽ xảy ra vấn đề, xem ra Tiểu Hạo đích xác nghẹn quá lâu, mới có thể phạm loại sai lầm này. Hơn nữa lúc ấy cũng coi như là mình quyến rũ Tiểu Hạo trước, mặc kệ nói như thế nào, nàng cũng phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình.
Nghĩ đến đây, nàng mím môi, nhẹ giọng nói, “Được rồi, nhưng con không thể đi quá xa.”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo kích động một trận, “Không quá xa, nhất định không quá xa.”
Mẹ vợ hiện tại có thể đáp ứng yêu cầu này, rất rõ ràng phòng tuyến tâm lý của nàng, dưới thế công của mình đang dần sụp đổ, tin tưởng chỉ cần mình tiếp tục gia tăng thế công, sớm muộn gì cũng có một ngày, mẹ vợ sẽ nằm sấp dưới hông mình thừa hoan.
Tần Phỉ Tuyết hít sâu một hơi, ôn nhu vuốt ve chỗ đó, chỉ là mỗi lần động một chút, thân thể nàng liền run rẩy một chút, mà phía dưới, cũng bởi vì khó chịu mà tiết ra chất lỏng.
Tay Thẩm Hạo, vẫn xoa xoa hai mảnh mềm mại của mẹ vợ, cảm giác mềm mại trắng nõn kia, làm cho phản ứng của hắn càng ngày càng mạnh, tuy rằng còn mang theo một tia đau đớn, nhưng so với cảm giác thoải mái khi mẹ vợ đang tự xoa bóp cho mình, căn bản không đáng nhắc tới.
“Ưm hừ. Hừ… Tiểu Hạo, con đừng xoa dì.” Tần Phỉ Tuyết thở dốc.
Nàng híp mắt, hai má ửng hồng, nhìn chằm chằm chỗ đó của Thẩm Hạo, hận không thể tự mình ngồi lên, điên cuồng vặn vẹo vòng eo của mình.
Nghe được dốc thở mê người của mẹ vợ, Thẩm Hạo nhiệt tình tăng vọt, thân thể chợt căng thẳng một trận, ngay sau đó trút thân, đem thứ mấy ngày nay vẫn luôn nghẹn lại, triệt để phóng thích ra.
“A, dính vào tay rồi, trên quần áo cũng có nữa, ai nha!”
Tần Phỉ Tuyết nhìn tay và quần áo của mình, chất lỏng màu trắng kia, tinh khiết như vậy, lượng lớn như vậy, đủ để chứng minh Thẩm Hạo rất cường hãn.
Cỗ mùi tanh của tinh dịch chui vào mũi, Tần Phỉ Tuyết liếm liếm môi, nếu không phải Thẩm Hạo đang ở chỗ này, nàng thật muốn đem chất lỏng màu trắng kia bỏ vào trong miệng mình, sau đó nuốt xuống.
Sau khi phóng thích xong, Thẩm Hạo vẻ mặt sảng khoái, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, “Dì, cảm ơn dì, dì thật tốt.”
“Chỉ một lần này, sau này cũng không được phép như vậy.”Mặt Tần Phỉ Tuyết đỏ bừng, chính nàng ấy cũng chưa từng nghĩ tới, nàng ấy có thể làm được bước này.
Đứng dậy, nàng đi đến bên cạnh cầm lấy khăn giấy, lau khô chất lỏng trên tay, sau đó đi đến trước mặt Thẩm Hạo ngồi xổm xuống, dốc lòng lau cho hắn.
Nhìn bộ dáng nghiêm túc ôn nhu của mẹ vợ, Thẩm Hạo đột nhiên phát hiện, một nữ nhân thành thục, chính là rất biết cách làm cho nam nhân vui vẻ cùng chiếu cố nam nhân.
Sau khi lau sạch sẽ, Tần Phỉ Tuyết đem khăn giấy ném vào túi rác, sau đó nói, “Bên ngoài còn có học viên đang chờ dì, bên con không có việc gì, thì trở về trước đi, đúng rồi, về sau đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện chiếm tiện nghi của người khác, không phải phụ nữ nào cũng dễ nói chuyện đâu.”
Mặt ngoài vân đạm phong khinh, nhưng trong lòng nàng như nai con đụng loạn, không dám nhìn thẳng vào mắt Thẩm Hạo.
Nói xong, không đợi Thẩm Hạo trả lời, liền nhanh chóng rời khỏi phòng.