Phần 420: Mau mau cởi quần áo ra
Thời gian cứ thế trôi qua giữa lúc hai người đẩy chén đổi chén, một ngày bận rộn dần dần tiến vào hồi kết.
Về phần năm dấu ngón tay mơ hồ có thể thấy được trên mặt Tôn Đức, tự nhiên là kiệt tác của Tần Phỉ Vũ.
Bởi vì khi đến cục dân chính làm thủ tục ly hôn, Tôn Đức lại đổi ý, đau khổ dây dưa cầu xin Tần Phỉ Vũ cho hắn một cơ hội khác.
Tần Phỉ Vũ thật sự tức giận, trở tay cho hắn một cái tát, hơn nữa còn nghiêm khắc cảnh cáo Tôn Đức, nếu như không đồng ý ly hôn, vậy thì gặp lại tại tòa án.
Tôn Đức không còn cách nào khác, chỉ có thể xin Tần Phỉ Vũ cho hắn thêm ba ngày để suy nghĩ kỹ càng mọi chuyện, lúc này hai người mới không vui mà tan, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tôn Đức lại đến trễ lâu như vậy.
Buổi tối tan tầm về nhà, Thẩm Hạo vừa mới đặt một túi nilon lên bàn, chuẩn bị tắm rửa một trận sảng khoái, Wechat lại đột nhiên vang lên một tiếng.
Là ai vậy nhỉ? Chẳng lẽ là Tư Tư nhớ mình? Không đúng, hẳn là chị Phỉ.
Dựa theo cách nói lúc trước của nàng, hôm nay là ngày nàng cùng gã mập mạp chết tiệt Tôn Đức đi làm thủ tục ly hôn, lúc này hẳn là sẽ gửi tin tức tốt đến cho mình!
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm, cầm lấy điện thoại di động mở ra giao diện Wechat, sắc mặt nhất thời trở nên cổ quái, lập tức cười hắc hai tiếng rồi lập tức bắt đầu mặc quần áo lại.
Tin nhắn Wechat kia không phải là do Tần Phỉ Vũ gửi tới, mà là Vương Thiến Thiến, nội dung rất đơn giản, chỉ có một câu ngắn gọn: Nhanh chóng qua đây! Em lại căng sữa nữa rồi!
Vội vàng mặc quần áo xong, Thẩm Hạo đẩy cửa rời đi, đi tới căn hộ đối diện, vừa chuẩn bị gõ cửa, nhưng khi tay hắn vừa nhẹ nhàng gõ lên cửa liền mở ra.
Ai da, nữ nhân này suy nghĩ thực sự chu đáo, mình thích!
Âm thầm mừng thầm, Thẩm Hạo đẩy cửa đi vào, thuận thế đóng cửa phòng lại, gân cổ hét lớn một tiếng.
“Thiến Thiến, em ở đâu vậy? Mau mau cởi quần áo ra, anh sẽ xoa bóp cho em.”
Nói xong liền đem ánh mắt đảo qua khắp phòng, nhất thời sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy Vương Thiến Thiến ngã người tựa vào sofa, bên tay phải là đứa nhỏ đang ngủ say trong xe đẩy.
Mà bản thân nàng thì biểu tình thống khổ, lông mày liễu nhíu chặt, khuôn mặt vốn trắng nõn hồng hào bây giờ không có bất kỳ huyết sắc nào, tái nhợt đến mức làm cho người ta đau lòng.
Toàn thân cao thấp chỉ mặc một bộ váy ngủ mỏng màu trắng, căn bản không cách nào che đậy được thân thể mềm mại lồi lõm của nàng.
Bởi vì nàng đang ở tư thế ngồi, váy ngủ bị kéo lên cao, khiến cho cặp đùi trắng như tuyết lộ ra một mảng lớn da thịt, tròn trịa cân xứng, xinh đẹp mê người.
Phần bụng bằng phẳng lúc này đã không nhìn thấy, chỉ có hai mảnh tuyết trắng cực lớn hơi có vẻ rủ xuống, giống như hai cái chuông lớn treo ở trước ngực.
Thẩm Hạo chỉ vừa nhìn thoáng qua liền không cách nào dời được ánh mắt, hai mắt thẳng tắp, gắt gao nhìn chằm chằm hai đoàn tuyết phong cực lớn đầy đặn, trong lòng điên cuồng nuốt nước miếng.
Đặc biệt là hai điểm đỏ tươi trên váy ngủ lụa mỏng màu trắng nổi lên hết sức chói mắt, muốn làm cho người ta không chú ý cũng không được. Thoạt nhìn tựa như hai quả nho hấp thụ đầy đủ ánh mặt trời, màu sắc hơi tối, hơn nữa còn bị váy ngủ che đậy, tuy rằng nhìn qua có chút mơ hồ, nhưng vẫn mê người như trước.