Phần 422: Cặp song phong yêu diễm
“Chờ một chút!”
Vương Thiến Thiến đột nhiên lên tiếng, đồng thời gắt gao đè hai tay Thẩm Hạo lại, khuôn mặt vốn đã ửng đỏ lúc này lại càng thêm đỏ hơn, một đôi mị nhãn thiếu chút nữa đã có thể nhỏ ra nước.
“Từ, từ trên cao cởi xuống đi.”
Dùng giọng nói nhỏ như tiếng muỗi nói xong lời này, Vương Thiến Thiến đỏ mặt, chậm rãi kéo dây đeo vai váy ngủ xuống.
Thấy nàng chủ động như thế, hai mắt Thẩm Hạo thẳng tắp, không dám chớp lấy một cái, gắt gao nhìn chằm chằm mỹ phụ trước mắt càng ngày lộ càng nhiều da thịt hoa trắng.
Nhưng Vương Thiến Thiến giống như thực sự thành tâm muốn hấp dẫn hắn, nàng cố tính làm cho động tác cởi ra thật chậm, hai dây đeo vai nhỏ hẹp giống như dính keo, từ trên vai thơm không nhanh không chậm trượt xuống.
Tư thế này, là muốn hấp dẫn ta sao? Thật thú vị!
Thẩm Hạo trong lòng cười thầm, đột nhiên vươn hai tay bắt lấy hai sợi dây đeo vai, dùng sức kéo xuống, theo Vương Thiến Thiến yêu kiều hô to một tiếng, cặp tuyết phong trắng nõn mê người nhất thời triển lộ không sót một chút nào.
Thật là một cặp vú tuyệt mỹ, thật sự là quá đẹp!
Chỉ thấy hai mảnh tuyết trắng đầy đặn bởi vì đột nhiên mất đi trói buộc nên lập tức nhảy ra, tự như hai quả chuông treo trước ngực, bất lực run rẩy lắc lư trái phải, nổi lên từng trận sóng thịt hoa trắng. Từ trên xuống dưới tạo thành một đường cong đầy đặn mê người.
Hai điểm đỏ thẫm phía trên đỉnh lại giống như đôi mắt của một chú thỏ trắng, chỉ là không đỏ như vậy, mà có chút sậm màu hơn một chút.
Nguyên bản hai quả nho kia bởi vì ngực bị trướng sữa nên lúc này đã có chút trướng to, kích thước giống như đầu ngón tay cái của em bé, phấn phấn nộn nộn, khiến người ta nhìn thấy chỉ muốn nhanh chóng tiến đến ngậm vào trong miệng.
Mà hai điểm hạt kia sớm đã lồi lên biến nhọn, thật giống như bị người ta dùng miệng mút qua một thời gian dài, ướt át lóng lánh, trên đầu vú còn có những giọt sữa màu trắng nhạt đang không ngừng thẩm thấu ra bên ngoài.
Đối mặt với cảnh đẹp dụ hoặc như vậy, Thẩm Hạo tự nhiên là nhìn mà hai mắt thẳng tắp, miệng đắng lưỡi khô, chỉ hận không thể lập tức vùi đầu vào trong đó điên cuồng gặm cắn.
“Anh, anh nhìn đủ chưa? Mau mau bắt đầu đi, em sắp đau chết rồi!”
Thấy Thẩm Hạo gắt gao nhìn chằm chằm bộ vị xấu hổ của mình, cho dù Vương Thiến Thiến sớm đã có chuẩn bị tâm lý, lúc này da mặt cũng không khỏi nóng lên.
Đặc biệt ánh mắt kia của Thẩm Hạo, vừa sáng rực lại vừa nóng bỏng, tựa hồ như muốn đốt cháy nàng.
Bị ánh mắt cực kỳ hung hăng này nhìn chăm chú, một trái tim không biết vì sao lại đột nhiên đập loạn xạ, thiếu chút nữa từ trong cổ họng nàng bay vọt ra ngoài.
Ánh mắt của hắn thật đáng sợ a, giống như muốn ăn thịt mình vậy, mình nên làm cái gì bây giờ? Nên để cho hắn tiếp tục hay là ngăn chặn hắn lại?
“Thiến Thiến, em cố gắng chịu đựng một chút, anh bắt đầu đây!”
Ngay khi Vương Thiến Thiến suy nghĩ lung tung, Thẩm Hạo đã sớm không kiềm chế được, cũng không đợi nàng trả lời, một đôi tay to đi thẳng tới cặp song phong yêu diễm kia.
“Ôi ~ ôi~”
Một tiếng rên rỉ mê người lập tức vang lên, thân thể mềm mại của Vương Thiến Thiến cũng theo đó run lên, sau đó căng thẳng ngã xuống sô pha, hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt hơi ửng đỏ không có bất kỳ biểu tình gì.
Nhưng hàng mi dài thỉnh thoảng run rẩy kia lại để lộ rằng nội tâm nàng không bình tĩnh.