Phần 431: Tin tức hấp dẫn
Hai người tuy rằng nói đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng chỉ có thể đè nén thanh âm, sợ bị đồng nghiệp khác nghe thấy.
Không còn cách nào khác, hiện tại toàn bộ bộ phận bán hàng ngoại trừ Lý Bảo Long ra, giám đốc điều hành lớn nhất chính là Thẩm Hạo.
Nếu như hắn muốn ai cút đi, chỉ cần thoáng động tay động chân, liền có thể làm được.
Cho nên, Tôn Đức cùng Trương Phi Vân trong lòng tuy rằng phẫn hận cũng chỉ có thể cố nén.
Gần trưa tan tầm, Lý Bảo Long đột nhiên triệu tập toàn bộ người trong bộ phận bán hàng, mở một cuộc họp.
Nội dung cuộc họp rất đơn giản, bởi vì nửa quý đầu năm sắp kết thúc, cho nên hắn quyết định, để nâng cao hiệu suất của toàn bộ bộ phận bán hàng một chút, lần này công ty sẽ đưa ra một cuộc thi đua thành tích.
Cá nhân có thành tích đứng đầu, không chỉ có thể nhận được số tiền thưởng lên đến 100.000 nhân dân tệ, mà còn có thể được thăng chức lên thành phó giám đốc bộ phận bán hàng.
Tin tức hấp dẫn như thế vừa được nói ra liền khiến toàn bộ bộ phận bán hàng sôi trào.
Tất cả mọi người đều cho rằng đây chính là một cơ hội, một cơ hội để thể hiện sức mạnh cá nhân.
Trong đó hai người Tôn Đức và Trương Phi Vân là cao hứng nhất, hai người bọn họ đều cho rằng cơ hội của mình đã đến.
Số tiền thưởng 100.000 nhân dân tệ kia, hai người bọn họ cũng không thèm để vào trong mắt, thứ bọn họ nhìn trúng chính là chức vị”phó giám đốc bộ phận bán hàng” kia.
Sau khi tan họp, Trương Phi Vân và Tôn Đức cùng nhau rời khỏi công ty, đi tới quán ăn Tứ Xuyên lần trước, chọn lại căn phòng cũ lúc trước, ngồi lại cùng một vị trí cũ.
“Em cảm thấy lần thi đua này chính là một cơ hội tốt, một cơ hội để chúng ta có thể nở mà nở mặt!”
Nhìn Trương Phi Vân nghiêm trang làm như vậy, Tôn Đức cũng mạnh mẽ gật đầu.
“Không sai, nếu như có thể trở thành phó giám đốc, liền có cơ hội đem tên tiểu tử thúi Thẩm Hạo kia đuổi ra khỏi công ty!”
Nghe ông ta nói như vậy, Trương Phi Vân cũng gật gật đầu, nhưng sau đó lại lập tức nhíu mày, nói:
“Lời này nói thì dễ dàng, nhưng đợi đến khi làm chỉ sợ là sẽ có chút khó khăn.”
“Thẩm Hạo thân là giám đốc bán hàng, trong tay nắm giữ không ít tài nguyên nhân mạch, chúng ta có thể so sánh được với hắn không?”
Tôn Đức nhấp một ngụm rượu, cười hắc hắc.
“Cái này cậu cứ yên tâm, anh trai cậu sẽ tự có biện pháp.”
Nghe ông ta nói như vậy, ánh mắt Trương Phi Vân liền sáng lên.
“Sao? Nói như vậy, vậy thì chức phó giám đốc bán hàng kia, anh Tôn nhất định sẽ bắt được sao?”
Tôn Đức cười quái dị hai tiếng, trả lời câu hỏi của Trương Phi Vân.
“Bắt đầu từ hôm nay, chỉ cần có khách hàng nhìn trúng căn nhà nào trong tay lão đệ cậu, liền tận hết khả năng để khách hàng mua vào.”
“Tôi tin tưởng, nếu lần này không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, chức vụ phó giám đốc bán hàng nhất định sẽ là của tôi, đến lúc đó lão đệ cậu liền chỉ việc đi theo người anh trai này ăn ngon uống cay thôi!”
Trương Phi Vân không nói gì, vội vàng nâng ly rượu lên cung kính cùng hắn cụng ly.
“Sau này em liền dựa vào đại ca mong anh tận tình dẫn dắt.”
“Khách khí rồi.”
Thời gian như nước chảy mây trôi, chỉ mới chớp mắt mà màn đêm đã lại buông xuống.
Thẩm Hạo vội vàng lao ra khỏi công ty, chuẩn bị trực tiếp bắt xe taxi, chạy về nhà chờ Trương Uyển đến, nhưng vừa mới đi tới cửa công ty, lập tức sững sờ tại chỗ.