Phần 454: Say Sinh Mộng Tử
Vừa nghĩ đến hình ảnh kích thích hương diễm này, Thẩm Hạo không khỏi có chút kích động, vì thế cười hắc hắc nói.
“Chị Trần, em không hiểu rõ ý tứ trong lời này của chị, chị nói…”
“Rượu này uống không đủ đô, nếu chú em muốn biết chuyện cũ của chị gái thì phải tự uống, đương nhiên, phải uống loại rượu mạnh này.”
Nói xong, nàng vẫy tay gọi nhân viên pha chế rượu trong quầy bar tới.
“Cậu pha cho vị tiểu ca ca này một ly Say Sinh Mộng Tử đi.”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo không khỏi có chút tò mò hỏi.
“Chị Trần, Say Sinh Mộng Tử này là cái gì vậy?”
Trần Lam Vận giảo hoạt cười.
“Cũng không có gì, chính là Vodka 55 độ pha với Tonic, hương vị cũng được, chị đây thường xuyên uống.”
Vodka 55 độ pha với Tonic?! Đùa cái gì vậy?! Đây là cho người uống sao?!
Bất quá đảo mắt nghĩ, Thẩm Hạo lại có chút chờ mong.
Hắn và Trần Lam Vận cộng thêm cả lần này, tổng cộng cũng chỉ gặp mặt nhau ba lần, nhưng đêm nay Trần Lam Vận lại gọi rượu mạnh như vậy để hắn uống, nếu như nói nàng ta không có mục đích gì, đánh chết hắn cũng không tin.
Chẳng lẽ là mình đoán đúng rồi, nữ nhân này có ý với ta mình?
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo nhìn về phía Trần Lam Vận, chỉ thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng lúc này đã hơi phiếm hồng, đôi mắt đẹp lộ ra ba phần ý say bảy phần mị thái, thậm chí còn xen lẫn một tia phức tạp nói không rõ ràng.
Trách không được, trách không được, nữ nhân này vừa thấy mình liền nói mình giống một người bạn cũ của nàng, hóa ra là nàng ta có ý với mình.
Hà tất gì phải như thế cơ chứ, nếu có ý với mình thì chỉ việc nói thẳng ra là được rồi, việc gì phải tìm cách đem mình chuốc say rồi mới hành động.
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Thật sự là một nữ nhân xấu xa tinh nghịch, ta thích!
Đúng lúc này, Trần Lam Vận nhướng mày cười khẽ.
“Như thế nào, chú em sợ rồi? Không dám uống sao?”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo cười hắc hắc một tiếng, đáp lời nàng:
“Làm sao có thể, không phải chỉ là rượu thôi sao, đến bao nhiêu em uống hết bấy nhiêu.”
“Được, lời này chính là chú em nói đấy nhé, chị cũng không có ép chú em đâu đấy.”
Trần Lam Vận lập tức vỗ lên quầy, nhân viên phục vụ lập tức bưng tới một ly Say Sinh Mộng Tử, nàng vươn tay cầm ly rượu nồng cộ cực cao kia cho Thẩm Hạo.
“Uống, uống xong chị đây liền nói.”
Đều nói say rượu loạn tình, mình ngược lại muốn nhìn xem tên này đêm nay có thể làm ra chuyện điên cuồng gì.
Nhớ lúc trước hắn chưa từng cùng mình uống rượu tâm sự, ngược lại nam nhân trước mắt này…
Hả? Một ngụm uống cạn! Khá thú vị đấy.
Rượu mạnh cay nồng chui xuống cổ họng, giống như một con dao nóng hổi chui vào trong dạ dày, làm cho Thẩm Hạo nhịn không được che miệng kịch liệt ho khan.
Khuôn mặt hơi phiếm hồng lập tức trở nên đỏ bừng, phảng phất như thật sự đã uống say.
“Hương vị thế nào, có muốn uống thêm một ly hay không?”
Thanh âm vang lên bên tai làm cho trong lòng Thẩm Hạo như có vạn mã bôn ba, còn uống thêm một ly? Nếu bây giờ hắn uống thêm một ly, phỏng chừng sẽ phải trực tiếp ngất ở chỗ này!
Mấy giây trôi qua, rốt cục cũng thích ứng được với cảm giác nóng bỏng này, Thẩm Hạo khoát tay áo, thanh âm có chút khàn khàn nói.
“Chị… chị Trần, chị nói chuyện xưa của chị trước đi.”
Nghe Thẩm Hạo nói như vậy, lại nhìn bộ dáng của hắn, Trần Lam Vận nhịn không được cười duyên, cười đến hoa cành run rẩy, ngay cả hai mảnh tuyết trắng trước ngực cũng phảng phất như muốn từ trong hai cái đai váy kia nhảy ra ngoài.