Phần 458: Tiến lên lầu hai
Một loại khoái cảm không cách nào cản trở, làm cho bàn tay đang nắm lấy phần da thịt tuyết trắng trước ngực nàng của Thẩm Hạo nhịn không được dùng sức bóp mạnh vài cái.
“A… Ngươi… ngươi nhanh chóng buông lão nương ra, bằng không lão nương sẽ không để cho ngươi ra khỏi được nơi này!”
“Còn dám làm lão nương của em? Chị Trần, em thấy chị thật sự là đã bị sốt không nhẹ, bắt đầu nói nhảm rồi đấy, cần phải tiêm cho chị một mũi!”
Nói xong, mặc kệ Trần Lam Vận giãy giụa như thế nào, Thẩm Hạo cũng không thèm để ý, trực tiếp ôm nàng lại, một bàn tay to gắt gao ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn, một bàn tay to khác gắt gao ôm hai cái chân thon dài bóng loáng của nàng.
Cứ như vậy, vô luận là Trần Lam Vận giãy giụa như thế nào cũng không có lấy một chút tác dụng, còn Thẩm Hạo thì đứng dậy đi thẳng về phía lầu hai có phòng riêng của nàng.
Không phải ngươi nói sẽ cho ta biết hoa văn trên áo ngực ngươi trông như thế nào sao? Vậy bây giờ lão tử liền tự mình động thủ đem ngươi lột sạch ra xem!
Mang theo loại ý nghĩ này, lại nương theo men rượu đang không ngừng bốc lên trên đầu, Thẩm Hạo ôm Trần Lam Vận như ôm công chúa đi lên lầu hai, sau khi đem nàng đặt lên trên giường, cơ hồ không có bất kỳ động tác dư thừa nào liền trực tiếp đem cả người mình đè lên.
“Cậu định làm gì? Nhanh chóng buông lão nương ra… A… đứng dậy, mau đứng dậy… cậu sắp đè chết tôi rồi!”
Thân hình Thẩm Hạo vốn cao lớn cường tráng, bây giờ lại đem cả người đè lên người nàng, sức nặng toàn thân của hắn liền khiến Trần Lam Vận vừa chuẩn bị giãy giụa phản kháng lập tức không thể làm ra được động tác nào khác.
Lúc này, tư thế của hai người bọn họ muốn có bao nhiêu mập mờ thì có bấy nhiêu mập mờ, giống như một đôi tình nhân đang lăn ga trải giường vậy.
Thẩm Hạo đem cả người đè lên trên người Trần Lam Vận, hai người mặt đối mặt, khiến cho bốn mắt nhìn nhau, lúc này Trần Lam Vận lại đột nhiên trở nên ngượng ngùng.
Giờ khắc này, khuôn mặt thật lâu không cách nào quên trong đầu nàng cùng khuôn mặt người đàn ông đang đè trên người mình bỗng nhiên chồng lên nhau, làm cho nàng nhất thời quên mất giãy giụa phản kháng.
Mắt hạnh vốn lộ ra xấu hổ dần dần toát ra thần thái phức tạp, mang theo bảy phần mê mang, ba phần quyến luyến, thậm chí còn có một tia khát vọng.
Nếu thật sự là hắn, vậy thì tốt biết bao?
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Lam Vận dâng ra một tia tình cảm khác thường, nghênh đón hai mắt mông lung của Thẩm Hạo, nhếch môi cười.
“Cậu thật sự muốn biết áo ngực của tôi có hoa văn như thế nào sao?”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo bị men rượu làm nổi lên sắc tâm liền cười hắc hắc một tiếng.
“Như thế nào, nghĩ thông suốt rồi? Quyết định cho em xem rồi sao?”
Nói xong, cố ý nhún nhún thân thể vài cái, nhất thời một loạt xúc cảm mềm mại truyền đến làm cho hắn nhịn không được lần nữa nhún nhún thêm vài cái.
Lúc này cả người hắn đang đặt trên người Trần Lam Vận, có thể cảm giác được rõ ràng hai đoàn tuyết trắng kia đã bị ép thành hai cái bánh thịt thật dày, theo thân thể hắn nhún nhún mà bị ép cho biến hình.
Bộ phận nhạy cảm bị chèn ép tạo ra một loại xúc cảm khó có thể diễn tả thành lời, khiến khuôn mặt xinh đẹp của Trần Lam Vận càng thêm đỏ bừng.
Tên xấu xa này, lá gan cũng quá lớn rồi phải không? Hắn chưa từng nghĩ rằng mình sẽ tức giận sao?