Phần 82: Đạp xe đạp
Hai người hẹn gặp mặt, trong nháy mắt nhìn thấy Tần Phỉ Vũ, Thẩm Hạo không khỏi hai mắt tỏa sáng.
Tần Phỉ Vũ ăn mặc thập phần thiếu nữ.
Thân trên là một chiếc áo thun trắng bó sát không tay, hạ thân là một chiếc váy xếp ly màu đen siêu ngắn, chân mang một đôi giày trắng nhỏ, mái tóc đen nhánh sáng bóng buộc thành một cái đuôi ngựa.
Bộ trang phục này làm cho cả người nàng nhìn càng thêm trẻ tuổi, thoạt nhìn thật giống như là một thiếu nữ thuần khiết, nhưng so với thiếu nữ lại có thêm một tia ý vị đặc biệt của nữ nhân thành thục.
Dáng người ngạo nhân cũng hoàn mỹ triển lộ ra, chỗ nên vểnh thì vểnh, chỗ nên thẳng thì thẳng.
“Xem đủ chưa, cũng không phải chưa từng thấy qua.”
Đón nhận ánh mắt sáng quắc của Thẩm Hạo, Tần Phỉ Vũ hờn dỗi lườm hắn một cái.
Hai cái chân đẹp trắng nảy nở dưới ánh mặt trời chiếu rọi, Thẩm Hạo nhìn đến cũng có chút đầu váng mắt hoa, thật vất vả mới khiến bộ vị ki tiêu sưng, bây giờ lại một lần nữa bành trướng lên.
“Chị Phỉ đẹp như vậy, khẳng định nhìn không đủ, cả đời cũng nhìn không đủ.”
Tần Phỉ Vũ nghe xong rất cao hứng, ném một cái mị nhãn với hắn ta, “Cậu đây là miệng bôi mật ong sao, sao miệng lại ngọt như vậy, được rồi, chúng ta đạp xe đạp đi.”
Vốn dĩ hai người hẳn là nên đi hai chiếc xe đạp, nhưng Thẩm Hạo lại động tâm tư lệch lạc, thật sự đi thuê một chiếc xe đạp đôi.
Hai người lên xe đạp, Tần Phỉ Vũ ngồi ở phía trước, Thẩm Hạo ngồi ở phía sau, hai tay rất tự nhiên nắm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của nàng.
Theo xe đạp xóc nảy, một đôi tay to của Thẩm Hạo lướt qua vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn của Tần Phỉ Vũ.
“Chị Phỉ, dáng người chị thật đẹp.”
“Đẹp cái gì, tất cả đều đã thay đổi.”
“Xem chị nói kìa, làm sao có thể như thế chứ, vóc người của chị Phỉ, cho dù so với người mẫu, cũng không kém phần nhượng bộ, thậm chí còn tốt hơn.”
“Thật sao?” Tần Phỉ Tuyết rất vui vẻ.
Thẩm Hạo gia tăng động tác trên tay…
“Đó là đương nhiên, tốt đến nỗi em yêu thích không nỡ buông tay.”
Nói xong, tay hắn liền từ phía sau, vươn tới phần bụng bằng phẳng, gắt gao ôm nàng, một bàn tay to cũng bắt đầu vuốt ve trên đùi trắng nõn trơn bóng.
Cảm giác giống như tơ lụa, vô cùng mềm mại chặt chẽ, hơn nữa còn đàn hồi kinh người.
“Tiểu tử thúi, đừng sờ lung tung.”Tần Phỉ Vũ cảnh cáo tượng trưng một tiếng.
Thẩm Hạo cười hắc hắc, căn bản không để ý tới, ngược lại càng thêm không kiêng nể gì.
Hắn rất thích Tần Phỉ Vũ làm ra loại phản ứng muốn nghênh đón còn cự tuyệt này, rất kích thích.
Theo Tần Phỉ Vũ đạp xe. Hai chân không ngừng nhúc nhích, hai chân đẹp vừa nâng lên một chút, liền khiến cho làn váy vốn đã bị gió nhẹ thổi phập phồng càng thêm mở rộng, mơ hồ lộ ra phong cảnh phía dưới.
Dần dần, Thẩm Hạo sờ đến bên trong đùi Tần Phỉ Tuyết, sau đó không chút do dự leo lên khu vực tam giác.
“Lá gan của cậu thật lớn quá đấy, nhưng đừng để người khác nhìn thấy.”
Tần Phỉ Vũ có chút bối rối, đồng thời lại cảm thấy một loại hưng phấn khó hiểu.
Vừa nghĩ đến ở nàng đang ở vùng ngoại ô rực rỡ, cùng một nam nhân nhỏ hơn mình rất nhiều tuổi đạp xe đạp, hơn nữa bộ vị tư mật còn đang bị bàn tay nóng bỏng kia ôn nhu vuốt ve, không khỏi cảm thấy thập phần kích thích.