Phần 10
Mới sáng đến cơ quan đã nghe Hùng triệu tập nên Nhung lên phòng sếp luôn, thấy có cả trưởng phòng hành chính nhân sự và trường phòng tín dụng đang có mặt:
– Nhung à, ngồi đây anh trao đổi việc luôn.
Hùng lại quay sang trưởng phòng hành chính:
– Thành nói các em đặt cho anh một lẵng hoa tươi thật đẹp, bỏ sau xe anh cho rộng. Còn xe cơ quan để mấy anh em tín dụng ngồi cho thoải mái.
– Vâng anh.
– Còn Tú với mấy anh em tín dụng đi xe cơ quan xuống trước, chỗ bạn anh thật nhưng các em cứ thẩm định khách quan nhé. – Hùng nói với trưởng phòng tín dụng. Song anh quay sang Nhung:
– Hôm nay em đi công tác với anh, hỗ trợ bên tín dụng phân tích báo cáo tài chính nhé.
– Vâng anh.
– Kế hoạch như thế, các em tiến hành khẩn trương luôn đi.
– Dạ, vâng anh.
Ba anh em xin phép cùng về phòng chuẩn bị cho công việc.
Nhung bị điều động đột xuất nên cô cũng cần thời gian để phân công lại công việc của phòng, đảm bảo mọi việc thông suốt khi cô vắng mặt.
9h30 Hùng gọi Nhung xuất phát. Hai anh em nhằm hướng Vĩnh Phúc thẳng tiến.
– Mình đi giờ có muộn quá không anh.
– Thoải mái mà em, nay chủ yếu mình đến chúc mừng họ khai trương động thổ dự án thôi. Về cho vay thì đã có ngân hàng tại địa phương đồng ý giải ngân cho dự án của họ rồi. Anh thấy dự án họ đang triển khai rất khả thi nên đề nghị họ để mình tham gia một phần vốn thôi.
– Thế em đi làm gì ạ.
– Làm mỹ nhân kế cho anh.
– Hi hi, anh cứ chọc em.
– Thật mà, Doanh nghiệp này là chỗ bạn anh, nhưng họ đã giao dịch gắn bó với ngân hàng khác từ lâu rồi, họ cũng có nể anh, nhưng chưa đủ để chuyển hẳn sang mình giao dịch. Em sẽ giúp anh thuyết phục họ.
– Sao em có thể làm được.
– Em không cần phải làm gì cả, chỉ cần em xuất hiện thôi.
– Sao kỳ vậy anh?
– Ha ha, vì em rất đẹp.
Được Hùng khen, Nhung thích nhưng ửng hồng cả gương mặt.
Liếc nhìn Nhung bối rối nhìn thật xinh, Hùng lại tiếp:
– Với thực ra anh cũng muốn hướng dẫn em một kênh đầu tư. Nó hiệu quả gấp nhiều lần lương hàng tháng.
– Là sao anh?
– Dự án bạn anh đang triển khai là xây dựng khu đô thị mới. Anh đánh giá dự án này rất tiềm năng, nên mình có thể chọn vị trí và ôm một vài lô đất, chờ khi đô thị hình thành, giá đất tăng cao thì mình bán kiếm lời thôi.
– Ui, em không biết gì về cái này đâu.
– Thì anh sẽ hướng dẫn em mà.
– Hi hi, vâng, em cảm ơn anh.
Đến Vĩnh Phúc gần 10h30 nên Hùng không qua mặt bằng dự án, anh đánh xe thẳng về công ty X. Quân bạn anh đã chờ sẵn để đón. Sau màn chào hỏi tặng hoa, Quân mời hai anh em lên phòng riêng để chuyện trò. Trên đường, anh ghé qua phòng dự án giới thiệu với bạn về quy hoạch và mô hình dự án.
Nhìn những tòa nhà tí hon, những con đường, hàng cây, hồ nước, được làm rất tỉ mỹ, dưới ánh đèn hắt sáng thật lung linh. Nhung quay sang Quân khen:
– Đẹp quá anh ạ. Nhìn là mê luôn.
– Cảm ơn em, anh luôn muốn xây dựng những đô thị văn minh, mỹ quan và tiện ích nhất.
Nhung nhìn Quân với ánh mắt thán phục.
Rời phòng dự án, mọi người về phòng làm việc của Quân, cũng là phòng của Chủ tịch HĐQT. Chờ mọi người an tọa, Quân ra hiệu cho em lễ tân ra ngoài rồi tự mình rót nước tiếp khách:
– Hai anh em mời nước đi.
Hùng lúc này quay sang Nhung, rồi lại hất mặt sang phía Quân nói bằng giọng rất thân mật.
– Trong nhóm bạn bè học phổ thông bọn anh thì anh Quân là người thành công nhất đấy em.
– Thành công sao bằng ông được. Quân cười lớn và nói.
– Ông đá đểu cái ghế giám đốc ngân hàng của tôi đấy à?
– Không, tôi đang muốn nói về người đẹp cạnh ông. Giờ tôi sẵn sàng đổi luôn vị trí của tôi để lấy đúng vị trí của ông đấy. Ha ha.
– Ha ha, bao năm rồi, giờ mới thấy bạn tôi để ý đến mỹ nhân…
– Không phải là tôi không để ý hay có để ý, mà tôi tin vào nhân duyên ông ạ.
– Ha ha, thế chúc ông sắp tới có nhân duyên như ý nhé.
Nghe hai người trò chuyện, biết là họ cũng vừa khen vừa đùa vui nhưng Nhung vẫn cứ lâng lâng. Đàn bà mà, cứ nghe thấy được khen là sướng. Sau thấy hai người chuyển sang chuyện cá nhân rồi chúi mắt vào tờ bản đồ A. O nên Nhung không để ý chuyện riêng của họ nữa. Một lúc sau xuất hiện thêm một thanh niên trong phòng. Quân chỉ thanh niên đó giới thiệu:
– Đây là Bình, trưởng phòng kinh doanh. Quân lại tiếp:
– Bình này, đây là bạn anh, đã quyết định lấy lô BT01 và lô BT02, em xin thông tin của anh chị về làm hợp đồng luôn nhé.
– Dạ vâng anh.
Bình liền đi đến bên Hùng và Nhung để xin thông tin. Nhung chưa biết nên như thế nào thì đã thấy Hùng đọc luôn thông tin của cô rồi.
Chờ Bình xong việc, Quân nói:
– Việc xong rồi, giờ ta đi ăn cơm nhé. Trưa nay tôi cũng mời một số khách và đối tác, có nhiều người ông cũng biết đấy.
– OK ông bạn.
Trên đường đến quán ăn, chỉ có hai anh em trên xe. Nhung mới hỏi Hùng:
– Vụ lấy đất sao anh lấy tên em làm gì?
– Thì anh lấy cho em mà.
– Hic, em còn chưa kịp bàn với anh Toàn.
– Em yên tâm, nếu Toàn không đồng ý, anh sẽ cho em mượn tiền. Khi nào lãi thì em bán trả anh, lỗ anh chịu. OK chưa…
– Hic hic, anh tốt với em quá.
– Thì anh đã nhận hướng dẫn em thì phải đến nơi đến chốn chứ.
Đến nhà hàng, gặp cả mấy anh em phòng tín dụng. Mọi người tay bắt mặt mừng. Hùng hỏi Tú:
– Em đánh giá hiệu quả dự án thế nào?
– Rất khả thi đấy anh ạ.
– Ừ, thế tốt rồi.
Vừa lúc đấy thì Quân cũng tiến đến mời mọi người vào bên trong.
Trong buổi tiệc, gặp nhiều người quen nên Hùng uống nhiệt tình, đến lúc ra về nhìn anh khá ngất ngư. Nhung cũng chẳng kém gì. May sao Tú vẫn khá tỉnh táo, anh liền phân công chú lái xe cơ quan sang lái xe sếp, còn anh tự lái xe đưa mấy anh em tín dụng về.
…
Dạo gần đây Nhung thân với Yến, có thời gian là lại thủ thỉ nhỏ to, quanh đi quẩn lại cũng chỉ chuyện quần áo, túi xách, mỹ phẩm, làm đẹp, thế nhưng chia sẻ mãi không hết chuyện.
Chiều nay Nhung nhận được hàng xách tay từ nước ngoài chuyển về. Ngoài váy của cô còn có chiếc váy của Yến. Nhung tắm rửa xong mặc thử chiếc váy mới, vừa in, chất vải xịn mặc cực thích, kiểu dáng lại đẹp nên Nhung ưng lắm, cô diện luôn chiếc váy và cầm váy của Yến đi sang nhà Yến để khoe hàng.
Thấy cửa đang khép hờ cô cứ thế xông vào, nhưng cô chợt khựng lại, chết đứng người, Khánh đang đứng giữa nhà, tồng ngồng, buồi dái một đống, trên cổ anh thì đang vắt ngang một cái khăn tắm to. Nhung lúng túng, cô luống cuống nói:
– Úi anh, em… em xin lỗi. Em tưởng anh đang ở miền Nam…
Khánh thì xem như không có chuyện gì, vừa đưa tay quấn khăn ngang người vừa nói.
– Hi, không có gì, anh mới về chiều nay. Chắc em tìm Yến hả?
– Vâng anh.
– Yến đang nấu cơm, hết gia vị nên chạy xuống dưới mua đấy em.
– Ui, thế sao nó không sang em mà lấy chứ.
– Lúc Yến có gọi cửa mà không ai trả lời, lại tưởng nhà em chưa ai về.
– Híc hic, lúc đó em đang tắm, có nghe tiếng Yến gọi, em có nói chờ tý chắc nó không nghe.
Giờ Nhung đã bình tĩnh trở lại, cô mới dám nhìn vào mắt Khánh. Thấy anh đang nhìn rất chăm chú vào háng mình. Nhung giật mình, cô nhớ ra mình đang khoác trên người chiếc váy ngủ bằng ren đen kết hợp vải voan trong suốt, cô lại không mặc đồ lót nên chắc Khánh đã nhìn thấy hết vú và bướm cô rồi, nhìn cái khăn tắm vắt ngang bụng Khánh đang dựng đứng lên, Nhung xấu hổ quá, cô chỉ kịp nói: Em về đây, rồi vội quay ngoắt người đi như chạy…
…
Tối đó lên giường đi ngủ, Toàn quay sang hỏi vợ:
– Sao lúc Khánh sang chơi cho quà, anh gọi mà em không ra vậy.
– Em ngại gặp anh ấy quá, ngượng lắm luôn ấy.
– Sao lại thế?
Nhung ngập ngừng một lúc, rồi cô cũng kể lại chuyện cho chồng nghe, tưởng Toàn sẽ trách cô vô ý, ai ngờ anh bất ngờ buông một câu trêu cô:
– Em thấy buồi Toàn có to không?
Nhung đấm chồng thùm thụp, xong nghĩ sao cô trêu lại chồng.
– To.
– Bằng mấy, có hơn anh không?
Từ chủ ý đùa, nhưng giờ Nhung xoay ra tưởng tượng, dương vật Khánh in hình trên chiếc khăn tắm làm một cụm to, chắc phải bằng cổ tay cô quá, đáng sợ thật.
Thấy vợ im lặng, Toàn thì thào vào tai vợ:
– To lắm à em?
– Không, trêu anh thôi, em có nhìn thấy gì đâu.
– Thiệt nhỉ, nó lại nhìn thấy hết vú bướm của em rồi.
Tự nhiên Toàn thấy nứng lạ, anh mò tay vào bướm vợ. Bướm cô cũng ướt sũng từ lúc nào. Toàn không nói gì nữa, anh mò xuống và úp mặt mình vào bướm vợ mình.
…
Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng. Loáng phát đã hết năm, mọi người lại tập trung cho sắm và chơi Tết. Nhiều cái cũng mệt nhưng với vợ chồng Nhung thì lại thấy rất tuyệt vời. Hà về quê ăn Tết, nên vợ chồng không còn phải ý tứ gì nữa, việc làm tình thực sự được thoải mái và thăng hoa.
Tiếc là Tết được có mấy ngày, xong Tết, Hà lên, vợ chồng Nhung lại rơi vào tình cảnh những ngày tháng cũ.
Hôm nay, lại đã hơn năm ngày chưa được làm tình, Nhung cũng hơi bứt rứt vì đang quen thì bị nghẽn. Cô phân vân không biết nên làm gì để giải quyết… thì thấy sếp Hùng gọi điện đến cắt ngang dòng suy nghĩ:
– Alo, em nghe đây ạ.
– Nhung này, lô đất anh em mình đầu tư cuối năm ngoái ấy, nay có người trả lệch 3 tỷ rồi. Em có muốn chốt lãi không?
– Hic, em cũng không biết nữa. Anh định thế nào ạ?
– Anh nghĩ nên chốt, giờ đất đang sốt nên giá được đẩy cao, mình có lãi vượt dự kiến thì nên chốt em ạ.
– Vâng, thế em nghe anh.
– OK em, để anh thông báo với họ luôn.
Đặt điện thoại xuống, Nhung cảm giác như mình đang ở trên mây, cô không nghĩ được lãi nhanh mà nhiều đến thế. Mua lô đất 6 tỷ, mới trả trước 3 tỷ được hai tháng đã có lãi ngay 3 tỷ. May mà hôm ấy về hỏi ý kiến Toàn, cô không dám nói sếp Hùng mua giúp, chỉ nói đối tác để cho lãnh đạo cơ quan, ai cũng lấy một suất cả. Toàn không lăn tăn gì đồng ý luôn, còn bảo em thích thì cứ đầu tư, cần thiết thì nhờ Khánh tư vấn thêm. Nhưng Nhung tin Hùng nên quyết luôn.
Tiếng điện thoại lại vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ, là điện của sếp Hùng:
– Em chuẩn bị đi, 10 phút nữa đi cùng anh lên Vĩnh Phúc ký hợp đồng và nhận tiền luôn.
– Vâng anh.
Xe đưa Hùng với Nhung đến thẳng công ty X, Quân làm trung gian bán đất cho bạn vụ này. Hùng với Nhung chỉ việc ký, việc đếm tiền đã có nhân viên ngân hàng làm giúp rồi chuyển vào tài khoản luôn.
Xong xuôi mọi việc, Hùng nhất mực mời Quân và mấy anh lãnh đạo công ty đi ăn cơm xem như khao lãi. Mọi người từ chối hết, nhưng Quân thì đã định mời Hùng trước rồi, anh gọi thêm cô thư ký đi cùng.
– Có bốn người nên ta đi một xe cho tiện, ông đưa xe tôi cầm lái cho – Quân đề nghị với Hùng rồi quay sang Linh – cô thư ký – Quân nói thầm:
– Em vào phòng lấy cho anh chai Macallan 21 và chai vang Chile nhanh luôn.
– Vâng anh.
Linh thoăn thoắt đi vào, nhìn theo dáng Linh, Nhung không khỏi thầm so sánh. Nhung cao 1,69m mà Linh còn cao hơn, chắc trên 1,7m. Mặt lại rất xinh, da trắng nhìn như hoa hậu, có mỗi cái hình như ngực Linh nhỏ hơn của cô 1 tý – mãi rồi Nhung cũng tìm ra điểm yếu của Linh.
Cả bốn người cùng lên một xe. Hùng nhờ luôn Quân chọn quán giúp. Quân cầm lái và chạy luôn một lèo. Một lát sau xe dừng ngay quán Trâu Gió Hồ Đại Lải. Hùng nhận ra quán này đã từng ăn, anh nói với Quân:
– Ông chọn quán này hay đấy.
– Ha ha… Tôi hiểu ông mà, món ngon trên Hà Nội các ông có hết, nhưng món trâu quê ngon thì chỉ có ở đây thôi.
Kéo nhau vào quán, Quân gọi một phòng riêng rồi nói Linh xuống đi chợ:
– Có món gì ngon nhất em nói họ chế biến đem lên nhé.
Mọi người ổn định chỗ ngồi, Hùng hỏi Quân:
– Uống gì đây ông?
Quân cười khà khà, nâng cái túi nãy giờ vẫn xách theo, bỏ lên bàn:
– Tôi chuẩn bị sẵn hết rồi đây, uống hết thì về.
– Ha ha, chủ tịch chu đáo quá.
Lúc này các món khai vị đã lần lượt được bê lên, Linh nhanh tay vặn nút chai rượu vang trước, rót vào 4 chiếc ly và chuyển đến cho mọi người. Hùng nhận ly rượu, anh nhấc lên và nói:
– Nãy giờ không có cơ hội, giờ mới chính thức nói lời cảm ơn ông.
– Ha ha, ông khách sáo quá. Việc ông bơm vốn cho bên tôi không chịu nhận quà cảm ơn, tôi còn chưa biết phải nói sao.
– Ha ha, thôi uống vì chúng ta là những người bạn.
– OK, nào mời hai người đẹp.
Hai doanh nhân thành đạt và cũng là hai người bạn từ thuở ấu thơ ngồi hàn huyên ôn chuyện cũ, lại có hai người đẹp ngồi bên tiếp rượu, châm trà nên thời gian trôi thật nhanh, chuyện còn chưa hết nhưng rượu đã hết rồi. Quân bảo:
– Tôi sai là đem theo hơi ít rượu.
– Thôi ông, tôi nghĩ thế là chuẩn đấy. Thêm tí nữa là tôi say không về được luôn.
– Ha ha, thế thôi, cạn nốt ly này rồi ta về.
– Ok bạn hiền.
Trước lúc đứng dậy, Quân còn khéo léo quay sang Nhung nói:
– Xin lỗi người đẹp vì đã làm em phải chờ lâu. Xong Quân lại quay sang phía Hùng:
– Tôi có ý này – hai bạn cũng khá say rồi, lái xe đường dài không đảm bảo. Giờ tất cả về tham quan căn biệt thự ven hồ của tôi, rồi nghỉ ngơi tý, khi nào tỉnh táo thì ta về.
Nhung thực sự chưa say vì cô chỉ uống rượu vang, đang định bảo không sao để em cầm lái thì Hùng đã lên tiếng trước:
– Ừ, thế cũng hay, tôi cũng quan tâm dạng biệt thự hồ trên này. Đang tính làm một căn.
– Nên quá đi chứ bạn. Ta đi thôi nhé.
Quân lại lên cầm lái, anh vòng vèo khoảng 10 phút đồng hồ đã đến nơi. Phải công nhận căn biệt thự rất đẹp, kiểu dáng hiện đại, phía trước có cả hồ bơi nhỏ, xung quanh toàn hoa cỏ, cây xanh. Mỗi cái có vẻ hơi bất tiện là các phòng toàn ngăn bằng tường kính, Nhung thấy đẹp nhưng nghĩ không kín đáo.
Quân dành cho hai người đẹp hai căn phòng bên dưới, còn anh với Hùng lên trên. Nhung không thấy mệt, lại thấy cảnh quan xung quanh đẹp quá, cô định ra ngoài xem. Đi qua phòng Linh cô gõ cửa định rủ Linh đi cùng, thì thấy tiếng Linh vọng ra:
– Chờ em một tí, em đang tắm.
Nhung đành ra ngoài một mình, ngay trước cửa căn biệt thự là hồ bơi mini nước xanh trong vắt, xa xa một tí, hồ Đại Lải như bồng bềnh trong sương khói, thấp thoáng bên hồ những ngọn thông xanh. Khung cảnh vô cùng đẹp và nên thơ. Nhung chợt mơ màng giá như có Toàn ở đây, hai đứa sẽ khoác tay nhau dạo một vòng quanh hồ thì thật là thơ mộng.
Chợt một làm gió từ hồ thổi tới quật vào người. Nhung rét run. Công nhận tiết trời mùa Đông khó ngắm hồ. Nhung vội vã quay vào. Đi qua phòng Linh thấy cửa mở hé, cô liếc mắt nhìn vào. Thật bất ngờ, trên chiếc ga giường trắng muốt, Quân đang trần chuồng, nằm ngửa. Dưới háng anh, Linh đang cúi đầu mãi mê liếm láp cây hàng của anh. Nhung thấy mặt nóng bừng, tim đập loạn xạ, cô vội đi nhanh về phòng đóng sập cửa lại. Nhung đổ vật ra giường, mấy hôm nay đang thèm muốn mà chưa được giải tỏa, giờ bị hình ảnh đôi nam nữ lõa lồ nhảy múa trong đầu, Nhung thấy toàn thân bứt rứt, khó chịu.
Đôi nam nữ phòng bên như càng trêu tức Nhung. Giờ không chỉ là tiếng rên rỉ, mà còn có tiếng giường rung lắc cót két, tiếng bộ phận sinh dục dập vào nhau phát ra tiếng bạch bạch liên tục. Không nhìn thấy nhưng cô hình dung ra tất cả, Nhung thấy nứng kinh người, bất giác cô sục tay vào bướm mình để day nhẹ. Thích quá, nhưng không đã. Phía bên kia đang dập mạnh hơn, tiếng Linh rên la như muốn bể phòng. Nhung xoắn người, cô ước gì ngay lúc này có một cái dương vật to cho cô được thỏa mãn.
Có tiếng gõ cửa, Nhung dừng tay nghe ngóng.
– Nhung ơi, mở cửa anh với.
Đúng rồi, là Hùng, Nhung bật dậy đi nhanh ra cửa. Cô kéo chốt và mở toang cánh cửa phòng.
Trước mắt cô, thân hình cao lớn của Hùng như choán hết khung cửa. Nhung cứ lẳng lặng nhìn Hùng mê muội. Hùng cũng nhìn sâu vào trong mắt cô thật đắm đuối. Rồi anh tiến lên một bước, cúi xuống đặt vào môi cô một nụ hôn tưởng như dài bất tận, Nhung cảm giác như cô tan chảy trong vòng tay của anh.
Hùng quay lại đóng cửa, xong anh nhanh chóng bế bổng Nhung lên và từ từ tiến về phía chiếc giường, đặt Nhung nằm xuống…
Đột nhiên, ngay lúc ấy, tiếng chuông điện thoại reo vang. Là điệu nhạc quen thuộc Nhung đã cài đặt. Nhung cầm điện thoại và thần người suy nghĩ. Cuối cùng, ngồi hẳn dậy, Nhung bấm máy:
– Alo, em nghe đây.
– Em đang làm gì vậy?
– Em đang… công việc… thôi.
– Tự nhiên anh thấy nhớ em quá.
– Thật không?
– Ừ, nay anh được về sớm, đang nằm nhà và ước gì có em ở bên.
– …
– Sao thở mạnh thế em.
– Em không sao… em hơi xúc động…
– Nay về sớm với anh nhé… Anh yêu em.
– Vâng anh.
– Thôi em làm việc tiếp đi. Anh đi siêu thị mua đồ về nấu cơm đợi em luôn nhé.
Nhung tắt điện thoại, nhìn sang thấy Hùng đang ngồi nhìn cô với ánh mắt chờ đợi. Thấy cô tắt điện thoại, anh liền đưa tay ra như định ôm lấy cô. Nhung vội đứng dậy, cô nói nhanh:
– Em xin lỗi anh, em không thể.
Nhung chạy nhanh ra khỏi căn phòng. Tý nữa cô đụng phải Quân cũng vừa trong phòng Linh đi ra. Nhung lí nhí chào Quân rồi cắm đầu chạy tiếp. Ra ngoài cửa cô thấy ngoài xe Audi Q7 của Hùng đã có thêm một con Mec S600 – Nhung ngừng chạy, cô chuyển sang đi bộ nhanh ra khỏi nhà, vừa đi vừa suy nghĩ xem xe của ai, nãy giờ có vào trong này không? Thôi kệ, cô quyết định gọi chiếc Taxi để về nhà:
– Em cho chị 1 xe đến căn biệt thự hồ Đại Lải nhé.
– Căn bao nhiêu, đường nào vậy chị?
– Chị không nhớ số, chỉ biết gần hồ.
– Thế chị xem lại chính xác số căn rồi báo lại cho em nhé, chứ không lái xe không tìm được đâu ạ.
Nhung thần người, cả một vùng rộng mênh mông vắng lặng toàn biệt thự, biết hỏi ai giờ đây.
Vừa lúc đó chiếc S600 chậm chậm lướt tới, ngồi bên ghế phụ Quân hạ cửa kính xuống chào cô rồi đóng kính lại. Chiếc xe lao vút đi.
Nhung chợt nhớ ra mình chạy vội quá không kịp cầm theo túi xách. Tiền, thẻ, giấy tờ cô để trong đó hết. Chắc phải quay lại lấy để còn có tiền trả Taxi. Giờ này chắc Hùng cũng đã tỉnh táo, có nói chuyện chắc cũng dễ hơn. Nghĩ vậy, nên Nhung quay lại.
Gần đến căn biệt thự tự nhiên Nhung lại hơi run, thực sự cô vẫn ngại gặp lại Hùng lúc này. Cô rón rén bước vào, cửa phòng của Linh mở toang không có ai, Nhung di chuyển tiếp sang phòng cô, chợt có tiếng rên lớn làm cô khựng lại:
– A… a… aaaaaaaaaaaaaaaaaa.
Nghe như tiếng hét của Linh, Nhung lặng người nghe ngóng.
– Em sướng quá… a… a… aaaaaaaa.
– Phạch phạch phạch – phạch phạch phạch.
– Aaa… Địt nát lồn em đi Hùng ơi… a… a… aaaaa.
Không lẽ là Linh đang làm tình với Hùng, từ nhiên Nhung thấy lòng mình quặn thắt, trái tim cô nhói đau… Nhung lấy hết can đảm bước lên và ghé mắt nhìn vào.
Không nghi ngờ gì nữa, Linh đang nằm chổng mông trên giường, Hùng trần truồng, như con thú đang giữ chặt lấy đôi mông và dập điên cuồng vào bướm Linh.
Nhung không dám nhìn tiếp nữa, cô phải đứng dựa vào tường để lấy lại sự bình tĩnh, tự nhiên cô thấy mắt mình nhòa đi, Chết thôi – sao cảm xúc y như ngày mình nhìn thấy Toàn đang làm tình cùng đứa sinh viên vậy… Nhung lắc đầu biểu hiện sự thất vọng tột cùng rồi chạy nhanh ra khỏi căn biệt thự đầy nhục dục…