Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Hàn Lập – Quyển 3

Truyện Sex: Hàn Lập – Quyển 3


Phần 95

“Cùng ma đạo có liên quan?”
Lão đạo nghe được Hàn Lập là tu sĩ của Hoàng Phong Cốc, cũng không tỏ vẻ kinh ngạc, chuyện này hắn đã sớm đoán ra được, trong thất phái tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở ngoài thực sự rất ít. Nhưng khi nghe được đồ đề mà mình muốn thu nhập cùng với Vương tổng quản có thể dính líu đến ma đạo thì sắc mặt cũng trở nên tái xanh.

Nên hiểu rằng ma đạo tại tiên giới Việt quốc vốn rất nổi danh, chỉ có thể dùng mấy chữ, tàn nhẫn, máu tanh mà miêu tả. Mà hắn chỉ là một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ, tự nhiên là muốn trốn cũng không kịp.

“Tiền bối có lầm không! Vị Tiểu vương gia kia chính ta xác thật đã kiểm tra thân thể, trong cơ thể một chút pháp lực cũng chẳng có” Lão đạo sau khi kinh hãi liền cẩn thận suy nghĩ, có điểm khó có thể tin.

Dù sao hắn và vị tiểu vương gia cũng tiếp xúc với nhau một đoạn thời gian, thật sự nhìn không ra đối phương có điểm gì giống với người trong ma đạo như lời đồn.





Hàn Lập nghe đối phương nói thế, cũng không nói thêm gì nữa, thần sắc bĩnh tĩnh, nói một cách đơn giản:

“Vậy hai người có phải là ma đạo hay không, ngươi sau này tự mình tìm hiểu thì sẽ phát hiện ra chỗ dị thường, không cần ta phải giải thích. Ta cũng không phải muốn ngươi có hành động bất lợi với hai người kia, chỉ đơn giản là giám thị một chút, mặt khác ngươi ngàn vạn lần không được có bất cứ hành động dò xét gì. Vạn nhất sau khi đối phương biết rằng ngươi phát hiện ra thân phận bọn chúng, sợ rằng tính mạng khó bảo toàn!”

Hàn Lập cuối cùng cảnh cáo lão đạo một câu.

Trong mắt lão đạo tóc bạc tràn đầy vẻ hoài nghi, sau khi nghe những lời này của Hàn Lập, lập tức lộ ra thần sắc sợ hãi.

Chần chờ một hồi, lão đạo liền há mồm há miệng, có chút lo sợ hỏi:

“Vạn nhất hai người này phát hiện ra ta giám thị bọn họ thì phải làm thế nào? Bần đạo pháp lực thấp kém, thật sự chỉ sợ làm hỏng đại sự của tiền bối”.

Hàn Lập nghe vậy hơi nhíu mày.

Bộ dáng lão đạo có vẻ xìu xuống, muốn đánh trống lui trận, xem ra cần phải cho thêm chỗ tốt nữa mới được.

Nghĩ tới đây, Hàn Lập thò tay vào túi trữ vật lấy ra một kiện đồ vật, nhẹ nhạng đặt lên bàn.

“Giám thị hai người này thật sự có chút nguy hiểm, Ta có một kiện thượng cấp pháp khí thích hợp để đưa cho ngươi phòng thân. Đợi khi xong việc này, nó cũng chính thức thuộc sở hữu của ngươi.” Hàn Lập chỉ vào hạt châu đang tỏa quang mang màu tím nhàn nhạt để trên bàn, thản nhiên nói với lão đạo.

“Thượng cấp pháp khí!”Lão đạo vừa nghe xong, tinh thần nhất thời phấn chấn.

Thật đáng thương cho lão qua bao nhiêu năm mà trong túi đừng nói đến thượng giai pháp khí, ngay cả trung cấp cũng chưa bao giờ được cầm đến tay.

“Đây là Tử Quang châu, chỉ cần rót pháp lực vào bên trong lập tức tạo ra một màn hào quang bảo vệ toàn thân, nếu là tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường khó có khả năng phá được phòng ngự này. Thế này cũng đủ để ngươi ứng phó với đại bộ phận nguy hiểm rồi!” Hàn Lập thần sắc không đổi, chậm rãi nói.

“Đây là phòng ngự pháp khí?” Sau khi nghe được rõ ràng, chi tiết lời giới thiệu này, trong mắt lão đạo sĩ này như phún lửa.

Phòng ngự pháp khí trong các loại pháp khí tối thiểu cũng là trân quý nhất, nếu như lão đạo này muốn dựa vào linh thạch mình tích cóp được để mua thì sợ rằng cả cuộc đời cũng chẳng có cơ hội.

“Tốt, việc này bần đạo sẽ tận sức” Lão đạo tóc bạc tâm tình bất định, sau đó rútt cuộc cũng cắn răng đáp ứng.

Xem ra câu chim chết vì mồi, người chết vì tiền ở trong tu chân giới vẫn chẳng sai.

Hàn Lập thấy lão đạo đáp ứng việc vô cùng nguy hiểm này, trên mặt tuy lộ vẻ tươi cười nhưng trong lòng không khỏi có chút cảm thán.

“Cái tiêu ký linh lực này tạm thời để trong người ngươi, như vậy vạn nhất nếu có việc gì xảy ra ta cũng có thể lập tức đến tìm ngươi, nói không chừng sẽ cứu được một mạng! Mặt khác, sau khi việc này xong xuôi, ta cũng sẽ cho ngươi một bình Hoàng Long đan làm thù lao” Hàn Lập dùng thủ pháp đồng dạng, đem một đoàn linh khí đưa vào người lão đạo, vừa đấm vừa xoa nói.

Lão đạo sĩ thấy Hàn Lập làm như vậy, sau khi run run cũng ra vẻ không biết ý định chân thật của hắn mà luôn miệng tạ ơn.

Hàn Lập thấy lão đạo thức thời như vậy cũng không khỏi nhịn cười, sau đó mới đứng dậy cáo từ. Lão đạo sĩ cung kính tiễn hắn yên lặng rời khỏi vương phủ.

Hắn không có ý lập tức quay về Tần Trạch, mà tùy ý tìm một trà lâu đi vào ngồi uống trà, bắt đầu ngồi suy ngẫm lại tất cả việc phát sinh gần đây, nhìn lại xem mình có chỗ nào không ổn hoặc là để lại dấu vết gì đó hay không.

Thường xuyên xem xét lại việc mình đã làm, kiểm điểm thật kỹ càng đã trở thành thói quen của hắn. Chỉ có không ngừng giảm bớt các nhược điểm bản thân mới có thể làm cho hắn ở trong mỗi bước nguy cơ của tu tiên giới mới được bình yên vô sự cho đến nay.

Vì vậy Hàn Lập ngồi trong trà lâu nửa ngày thời gian, cho đến khi trời tối sầm mới từ trong ánh mắt khác thường của điếm tiểu nhị rời đi.

Chỉ kêu một chén nước trà mà ngồi đến nửa ngày, tên tiểu nhị này cũng lần đầu tiên nhìn thấy nên sau này không ngừng hướng người khác buôn dưa chuyện này làm cho Hàn Lập vô ý trở thành chuyện cười của một ít phàm nhân, hắn căn bản không từng nghĩ đến chuyện dọa người như thế.

Thời gian ước định với lão giả họ Tiêu còn chưa tới, nhưng Hàn Hập cũng không định đêm hôm khuya khoắt mới đi.

Hắn cũng sẽ không đúng giờ, tốt nhất là đến sớm một chút, phòng ngừa đối phương lại giở trò.

Sau khi đi trên đường một lát, Hàn Lập đột nhiên nhíu mày.

Hắn cảm ứng được tiêu ký của ông cháu họ Tiêu, lẽ tất nhiên là không chỉ về khu phía Đông mà ngược lại ở khu phía Tây, điều này làm cho Hàn Lập không khỏi tức giận.

Hừ một tiếng lạnh lùng, Hàn Lập thừa lúc xung quanh không có người, liền ném Thần Phong Chu lên trời, cả người biến thành đạo bạch quang đi theo hướng cảm ứng.

Nói đến việc dùng linh khí cảm ứng để truy tìm người, chính là một thủ đoạn mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ rất thường dùng, bất quá đại đa số chỉ có thể cảm ứng được trong khoảng mười dặm phụ cận. Còn Hàn Lập dựa vào Đại Diễn Quyết lại có khả năng tìm kiếm trong phạm vi hơn trăm dặm, thật sự làm người khác kinh sợ.

Điều này cũng làm cho Hàn Lập vô cùng chờ mong việc luyện thành Đại Diễn Quyết tầng thứ hai!

Chỉ trong chốc lát Hàn Lập đã đứng trên Thần Phong chu nhìn một tòa trang viện không ra gì nằm ở dưới chân cách hơn mười trượng, trong trang viện chỉ có ba gian phòng không lớn, khá cũ.

Đứng trên tiểu chu trắng sáng như ngọc, Hàn Lập cũng không lập tức hạ xuống mà lẳng lặng không nói, tựa hồ như lo lắng chuyện gì đó.

Cuối cùng Hàn Lập khẽ nhấc chân, tiểu chu lập tức như sao băng giáng xuống đất.

Nhưng khi cách mặt đất chừng năm sáu trượng, đột nhiên pháp khí dừng lại, thân thể Hàn Lập nhẹ nhàng nhảy từ trên xuống, đồng thời tay phải hắn hướng lên không trung thu hồi tiểu chu, nhất thời nó biến nhỏ rơi vào tay hắn.

Hành động như nước chảy mây trôi, không hề phát ra một tiếng động.

Sau đó thân hình như quỷ mị tiến tới trước gian phòng ở giữa, từ từ phóng thần thức ra dò xét động tĩnh bên trong.

Hàn Lập rõ ràng cảm ứng được có hai người ở trong phòng không thể nghi ngờ.

Quả nhiên thần thức của hắn vừa tiến vào bên trong phòng thì đã nghe thấy thanh âm của cô gái.

“Gia gia, chúng ta làm như vậy liệu có chọc giận đối phương không? Nếu người kia thật sự tới tìm thì những từ ngữ đã được chuẩn bị kỹ càng có tác dụng gì?” Thanh âm cô gái tràn ngập lo lắng, xem ra Hàn Lập đã để lại cho nàng ấn tượng cực kỳ cường đại, khắc sâu.

“Hừ! Nhà đầu ngốc nhà ngươi, người ta nói có thể sử dụng một chút linh khí tìm được chúng ta thì thật sự đúng như thế sao? Gia gia ngươi ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm. Chuyện bị đe dọa gia gia ngươi nghe nhiều rồi! Ta cũng chẳng tin người kia nói là thật. Hơn nữa cho dù thật sự có pháp thuật cảm ứng nhưng khoảng cách xa như vậy thì tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không có khả năng tìm ra được. Nếu như còn ở Đông khu thì thực sự sẽ bị người này tìm đến.” Lão giả hừ lạnh một tiếng rồi giáo huấn cháu gái một trận.

“Nếu nói vậy, chúng ta sao không lập tức rời khỏi Việt Kinh ngay trong đêm nay mà lại đi đến Tây khu?” Cô gái vẫn chưa phục, lập tức phản bác.

“Ngươi vẫn chưa hiểu ra? Gia gia ngươi vừa rồi cũng chỉ đoán mà thôi! Tìm được hay không vẫn chưa thể biết được. Nếu thật sự ta đoán đúng thì ông cháu chúng ta sẽ chẳng chạm mặt với người này, có thể đến nơi khác tiêu diêu tự tại. Nhưng dù sao đối phương cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nói không chừng sẽ có phương pháp truy tung vô cùng xa. Chúng ta chạy ra ngoài Việt Kinh, vạn nhất bị đối phương bắt được thì không có cách nào để giải thích. Mà ở Tây khu thì không giống thế, tùy tiện có thể tìm một cái cớ để ứng phó.” Lão giả tựa hồ rất sủng ái đối với cô gái, không thể làm gì khác hơn chính là giải thích rõ ràng, chi tiết một lần.

“Hì hì gia gia cũng thật giảo hoạt! Tuy nhiên cháu xem hình như người này không phải loại hèn hạ, chúng ta đâu cần phải ẩn úp như thế? Theo như cháu cần phải lợi dụng quyển sách nọ để giao dịch có lợi một phen với đối phương, nói không chừng có thể kiếm được không ít chỗ tốt! Dù sao quyển sách kia cũng quá thâm ảo, đối với chúng ta chẳng có tác dụng gì” Cô gái sau khi cười nhẹ hai tiếng, không thèm để ý nói.

“Hừm, thế gian hiểm ác, không dễ dàng như ngươi nghĩ đâu! Đích xác theo lẽ thường mà nói, nếu mọi người quang minh chính đại giao dịch với nhau thì cũng chẳng cần phải né tránh. Nhưng ngươi có từng nghĩ tới, giao dịch công bằng chỉ tồn tại khi nào hai người thực lực tương đương nhau, một bên mạnh, một bên yếu làm gì có cái gì công bằng!”

“Hơn nữa quyển sách này đối với chúng ta chẳng là cái gì, nhưng tới tay người này nói không chừng là bảo vật. Sau đó lập tức ra tay giết chúng ta diệt khẩu. Gia gia gặp những chuyện như thế không phải chỉ một lần! Làm sao ta có thể tin tưởng được người nọ đây? Dù sao ông cháu chúng ta tu vi kém đối phương quá xa, muốn giết chúng ta hắn cũng chỉ tốn chút sức lực.” Thanh âm lão giả tỏ vẻ buồn bã, hiển nhiên đối với sự thật sinh mệnh nằm trong tay kẻ khác thực sự cực kỳ bất đắc dĩ.

“Gia gia, không cần nản chí như vậy! Không phải gia gia đã nói rồi sao, người kia tuy nhìn còn trẻ nhưng nói không chừng là lão yêu quái sống không biết bao nhiêu năm rồi.” Cô gái thấy vậy, vội vàng mở miệng an ủi.

Trong lúc đó đột nhiên từ phòng ngoài truyền đến một thanh âm lạnh lùng của người mà bọn họ sợ nhất.

“Như thế nào, ta giống lão yêu quái lắm sao?”

Hai ông cháu sắc mặt đại biến, cửa phòng ban đầu đóng chặt nhưng đột nhiên vô thanh vô tức mở ra, Hàn Lập không hoảng không vội đi tới.

Vừa vào bên trong, Hàn Lập không khách khí ngồi ở ghế chủ tọa, sau đó thần sắc cực kỳ bình tĩnh, nhìn hai người không nói gì.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng