Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Hàn Lập – Quyển 4

Truyện Sex: Hàn Lập – Quyển 4


Phần 32

Lời vừa nói ra khỏi miệng, Hàn Lập đã có chút hối hận rồi.
Hắn rõ ràng đã sớm định chủ ý, không muốn cùng cô gái này dây dưa không rõ nữa. Vậy mà không hiểu sao lại đáp ứng. Xem ra, tâm chí của hắn vẫn còn không được tốt lắm.

Nghĩ như vậy, Hàn Lập âm thầm lắc lắc đầu, nhưng ngoài miệng lại nói đáp ứng:

“Được, vậy sư tỷ cùng ta ngồi trên Thần Phong Chu cùng đi, như vậy mới có thể đi sớm về sớm.”

Hàn Lập nói xong, liền đem ra Thần Phong Chu trắng tinh, mời Trần Xảo Thiến.





Trần Xảo Thiến thấy vậy, thản nhiên cười, không hề khách khí đi lên.

Cuối cùng, Hàn Lập mang nàng ngự khí phi đi, chỉ sau chốc lát, đã đến nơi có không ít tiếng tăm tại Việt kinh, Bạch Cúc Sơn.

Trên núi này khắp nơi đều là các loại hoa cúc, hầu hết màu trắng, quả nhiên cảnh sắc cực kỳ mê người.

Chính là rất ngoài dự liệu của Hàn Lập, Trần Xảo Thiến sau khi đến núi này cũng không nói chuyện cùng hắn một câu, mà cứ đi dọc theo đường nhỏ lên núi, ngẫu nhiên gặp phải cảnh sắc đặc biệt yêu thích thì mới dừng lại trong chốc lát.

Hàn Lập đi sát theo sau, đồng dạng cũng không mở miệng, nhưng khi nhìn thân ảnh động lòng người phía trước, đầu óc đã có chút ngẩn ngơ, bộ dáng căn bản chính là không hiểu một chút phong tình nào.

Sau một canh giờ, Trần Xảo Thiến đã lên đến đỉnh núi, đang đứng trong một cái đình nhỏ, nhìn xung quanh, mà Hàn Lập thì đứng ở bên cạnh.

Lúc này, trên đỉnh núi, trừ hai người Hàn Lập ra, không có du khách nào, hơn nữa hai người ai cũng không muốn mở miệng đầu tiên nên càng có vẻ cực kỳ yên tĩnh.

Loại không khí nhạy cảm này cũng không biết duy trì bao lâu, rút cuộc Trần Xảo Thiến truyền đến một câu u oán.

“Hàn sư đệ, sau khi đại chiến chấm dứt, chỉ sợ ta phải lập gia đình.”

Nghe xong câu này, Hàn Lập rùng mình, không ghé mắt lại nhìn. Lộ ra vẻ giật mình.

“Đối phương là trực hệ đệ tử của đại tộc tu tiên Tần gia, là môn hạ của Thiên Khuyết Bảo, cũng là tu sĩ vừa mới Trúc cơ không lâu, ta đã thấy vài lần, hình dáng cũng không tệ lắm. Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, hắn sẽ ở rể tại Trần gia chúng ta, từ nay về sau cùng ta thành bạn lữ song tu.” Trần Xảo Thiến đối với vẻ ngạc nhiên của Hàn Lập coi như không thấy, không nhanh không chậm nhàn nhạt nói.

Lúc này, vẻ kinh nghi trên mặt Hàn Lập dần dần lui đi, chần chờ một chút, khách khí nói.

“Vậy thì chúc mừng Trần sư tỷ hỉ kết lương duyên, đến ngày đó sư đệ nhất định chuẩn bị một phần…”.

Hàn Lập chỉ mới nói mấy câu mở đầu, nhưng mà quả thật đây không phải là lời nói đối phương muốn nghe. Nàng run rẩy một chút, chưa chờ Hàn Lập nói xong, liền nghiêm mặt giương tay lên, ném ra một món pháp khí hình tròn, một mình bước lên rồi ngự khí phi đi, giống như là không có cái gì đáng để lưu luyến vậy.

Nhìn phương hướng Trần Xảo Thiến biến mất, Hàn Lập thần sắc lạnh lùng đứng tại chỗ không nhúc nhích, qua một lúc lâu mới thở ra một hơi thật dài, mệt mỏi phi đi.

Tuy trong lòng đã sớm định chủ ý, nhưng gặp nữ tử có ý với mình, nhưng lại phải làm vợ người khác, Hàn Lập vẫn có chút cảm giác mất mát.

Đây có lẽ là bệnh chung của tất cả nam nhân, tuy có danh là người tu tiên, nhưng về phía tình cảm cũng giống phàm nhân mà thôi.

Hàn Lập vừa tự chế nhạo mình, vừa bay trở về Tần gia.

Nhưng vừa mới trở lại chỗ ở, liền biết được từ miệng người khác, Trần Xảo Thiến bất ngờ ly khai khỏi nơi này, đi trước một bước.

Hàn Lập nghe xong trong lòng cười khổ một chút, xem ra Trần Xảo Thiến cực kỳ thất vọng về hắn, chuẩn bị an tâm gả cho người khác rồi.

Tuy có chút khó chịu, nhưng Hàn Lập dù sao cũng không phải người bình thường, thần sắc như thường gật gật đầu, liền tiếp tục cùng những người khác nói cười nửa ngày tiếp theo.

Sau đó, sáng sớm ngày thứ hai, những người khác lần lượt ly khai Tần gia, cuối cùng chỉ còn Hàn Lập, hắn lúc ấy mới rời đi.

Nhưng mà trước khi xuất phát, hắn muốn thầm trộm nhìn Mặc Phượng Vũ một chút, dù sao cũng quen biết, hắn định đến cáo từ.

Nhưng khi tại không trung ngoài lâu các, qua cửa sổ trông thấy Mặc Phượng Vũ, Hàn Lập lại đổi ý không muốn gặp mặt nữa.

Bởi vì Mặc Phượng Vũ đang ăn mặc như một thiếu phụ, ở trong lầu cùng một vị lão phu nhân tầm năm mươi tuổi đọc kinh thư, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ bình tĩnh an tường.

Hàn Lập yên lặng nhìn trong chốc lát, cuối cùng không có kinh động đối phương, mà xoay người yên lặng rời đi.

Đối với cô gái này, có lẽ không gặp mặt sẽ tốt hơn.

Đỡ phải làm cho cô gái này hồi tưởng tới những sự tình thống khổ, có thể sống loại cuộc sống bình tĩnh không tranh đấu, mới là ước muốn của nàng. Hàn Lập thầm nghĩ.

Hàn Lập ly khai Việt quốc, hơi chút xác định phương hướng, trước tiên đi Gia Nguyên thành, mặc kệ như thế nào, hắn một khi đã hứa hẹn giúp Mặc phủ báo thù, như thế nào cũng phải đến xem một chút.

Hiện tại tuy không có người của ma đạo đến quấy phá, nhưng đại chiến sắp tới, phỏng chừng trong thành cũng không có tu sĩ cấp cao. Hắn chỉ cần trộm lẻn vào xử lý cái vị đứng đầu Ngũ Sắc môn, vậy thì cho dù người của Linh Thú Sơn tức giận thế nào đi chăng nữa, cũng không hề liên quan đến hắn được.

Chẳng qua, để trừ được Ngũ Sắc môn, còn phải muốn đi nhìn xem Tôn Nhị Cẩu kinh doanh Tứ Bình bang như thế nào. Nghĩ đến những năm gần đây, dưới sự hiệp trợ của Khúc Hồn, nên có chút thành tựu mới đúng.

Đây là năm đó hắn lưu lại đường lui, hiện tại phải xem có dùng được hay không.

Hàn Lập mang theo ý định như vậy, ngồi ở trên Thần Phong Chu bay thẳng đến Gia Nguyên thành.

Lại nói tiếp, lần trước hắn đến Gia Nguyên thành là sự tình của mười năm trước. Nhưng rất nhiều việc vẫn như đang xảy ra trước mắt, ấn tượng cực kỳ khắc sâu.

Năm ngày sau, trước cửa của một tửu lâu cũ ‘ Hương gia tửu.

Lâu’ tại Gia Nguyên thành, có một người trẻ tuổi mặc áo xanh đang đứng.

Người này đứng ngã tư đường trước cửa tửu lâu, híp mắt nhìn bảng hiệu, thần sắc hơi có chút cổ quái, chính là người vừa mới vào thành không lâu, Hàn Lập.

Hàn Lập đứng ở nơi này, sau một phen cảm khái, mới bắt đầu không vội không chậm nhấc chân đi vào.

Nói đến cũng khéo, hắn vừa lên lầu hai, liếc mắt liền thấy được cái bàn gần cửa sổ ngày đó đã ngồi, rất may không có bóng người.

Hàn Lập vui vẻ, không chút do dự đi đến.

Hắn vừa mới ngồi xuống, tiểu nhị của tửu lâu liền ân cần đi lên lau lau mặt bàn, hỏi Hàn Lập muốn chọn rượu và thức ăn gì.

Hàn Lập mỉm cười, tùy tiện chọn vài dạng thức ăn thông thường khiến cho tiểu nhị đi xuống. Hắn tới nơi này cũng không phải chỉ muốn thỏa mãn ăn uống.

Nghĩ như vậy, ánh mắt của Hàn Lập hướng phía ngoài cửa sổ nhìn ra.

Mặc phủ ngày trước vẫn tồn tại, cũng có một ít đại hán cao to lực lưỡng đứng trước cửa phủ như xưa, chỉ có điều tấm biển to treo trên cửa lớn, viết không phải là “Mặc phủ”, mà biến thành hai chữ vàng to tướng ‘Lý phủ’

Hàn Lập nhìn tấm biển ‘Lý phủ’ sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, lơ đang nhíu mày một chút.

Theo hắn biết, môn chủ Ngũ Sắc môn hình như là họ Lý, xem ra bọn họ trực tiếp chiếm nơi đây làm chỗ ở.

Chẳng biết vì sao, Hàn Lập nhìn hai chữ ‘Lý phủ’ trên tấm biển, có cảm giác đặc biệt ngứa mắt, không giống như chiêu bài “Mặc phủ” trước kia, làm hắn cảm giác thuận mắt hơn.

Hàn Lập đang nghĩ tới đây, tiểu nhị liền nhanh nhẹn mang rượu và thức ăn lên rồi. Mà ở lúc này, dưới lầu truyền tới một trận tiếng nói cười, tiếp theo có vài người trẻ tuổi xuất hiện ở thang lầu, tất cả đều mặc đẹp đẽ, giống như cách ăn mặc của công tử con nhà phú quý. Phía sau còn đi theo vài tên gia đinh khỏe mạnh.

Vài tên giống như công tử này, ở trên lầu tùy ý nhìn qua vài lần, trong đó có một gã gầy đét, tùy thời có thể bị gió thổi bay, không hề khách khí vẫy vẫy tiểu nhị.

Tiểu nhị lập tức chạy nhanh đi đến, vẻ mặt siểm mị vội vàng cười nói:

“Hạ thiếu gia, lão nhân gia ngài có gì phân phó ạ?”

“Gọi chưởng quầy của các ngươi đến đây, hôm nay chúng ta muốn mời một vị khách quý uống rượu, mau đem tất cả người của lầu ba đuổi đi, có tổn thất gì chúng ta bao hết”. Người này hình dáng nhỏ gầy như vậy, nhưng khẩu khí ngược lại rất lớn.

Nhưng mà tiểu nhị không lộ ra chút bất mãn ý tứ nào, liên tục gật đầu dạ dạ, sau đó chạy nhanh đi báo cho chưởng quầy đến.

Một lát sau, một vị trung niên tầm bốn mươi tuổi từ dưới lầu đi lên.

Vừa thấy vài vị này, liền lập tức tươi cười đáp ứng yêu cầu của mấy người này, sau đó mang theo tiểu nhị lên lầu ba xin lỗi khách.

Cũng không biết là vị chưởng quầy kia tinh minh năng động, hay là vài vị công tử này thế lực thật sự không nhỏ.

Chỉ không bao lâu sau, một ít khách nhân dùng cơm lầu ba, đều tính tiền chạy hết, không có ai dám lộ một tia tức giận.

Hàn Lập thấy vậy, chỉ nhàm chán nhìn mấy người này vài lần, sau đó liền đem ánh mắt quay về ngã tư đường bên ngoài cửa sổ.

Rất nhiều tên công tử trong thế tục giới dựa hơi vào thế lực của gia đình mà hống hách bạo ngược, nơi nào cũng có, Hàn Lập không phí sức chú ý đến bọn họ.

Giờ phút này, vị thiếu gia trẻ tuổi cầm đầu kia, mới hài lòng gật gật đầu, sau đó tất cả đều đi xuống tiếp đón người nào đấy.

Một lát sau, tiếng bước chân lại từ dưới lầu vang lên, mà lần này Hàn Lập lại nao nao, không khỏi quay đầu lại nhìn vài lần.

Bởi vì, trong những tiếng bước chân nặng nề, rõ ràng có một người bước đi rất nhẹ nhàng, phảng phất như không có. Đây rõ ràng là người trong giang hồ có khinh công đạt đến một thành tựu nhất định mới có thể biểu hiện ra như vậy.

Điều này làm cho Hàn Lập có điểm tò mò.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng