Phần 13
Một giấc ngủ trưa ngắn làm Nhiên sảng khoái. Chiều nay anh không phải đi làm, ông Lâm giao cho anh thử nghiệm hệ thống kiểm tra giám sát từ xa phiên bản mà công ty mới thiết kế xây dựng lên. Lòng tin và sự ưu ái nên ông Lâm giao cho anh được mang về thử nghiệm khi anh ở bất cứ nơi đâu… Hiện tại, anh chịu trách nhiệm giám sát tất cả các cameras đã được lắp đặt tại các phòng làm việc của công ty, trừ phòng ông Lâm.
Tắm rửa tỉnh táo, Nhiên tà tà đi qua nhà mẹ Hiền. Cả nhà trống trơn, nhìn quanh không thấy xe của mẹ Hiền, không thấy xe Mỹ Hạnh, anh cũng cho là không có ai ở nhà… Khi vô nhà, anh chợt nghe loáng thoáng có tiếng nước chảy rào rào trên lầu, nghĩ là lúc sáng bị cúp nước bây giờ có lại mà mẹ Hiền quên khóa vòi nên nước chảy, Nhiên liền leo lầu lên kiểm tra… Phòng tắm trên lầu có tiếng nước chảy, Nhiên nhanh bước về phía đó… Nhưng rồi anh khựng lại vài giây… Cánh cửa phòng tắm lại mở toang, có người đang tắm. Mẹ Hiền chỉ chắc chắn không phải, không lẽ Mỹ Hạnh? Nhưng mà không thấy xe thì có nghĩa chiều nay cô có giờ dạy. Vậy thì… là An Nhiên sao…
Tính tò mò cố hữu của đàn ông con trai khi nghĩ có một người con gái đang tắm làm Nhiên cũng phải lò mò nhẹ chân bước tới… Thân thể trần truồng trắng muốt đẫm nước của cô gái xuất hiện rõ mồn một trước mặt anh… An Nhiên vẫn vô tư không để ý gì ngoài cửa phòng tắm, cô cứ nghĩ là trong nhà chỉ còn có một mình cô… không ngờ lại có một con “yêu quái” đang xuất hiện…
Cô đứng xoay người gần như trọn vẹn ra phía cửa nên Nhiên mặc sức thả rong cho đôi mắt mình từ từ chiêm ngắm… Mái tóc dài bết nước nắm vắt ra sau lưng để lộ bầu vú con gái nổi căng trước ngực, hai bầu vú chưa phải là lớn lắm nhưng cũng có lẽ vừa một nắm tay. Hai nụ hồng sậm màu lung linh trên quầng vú hồng, chạy dài xuống phía dưới cái bụng nhỏ xíu là đám lông đen rủ xuống ướt nước… Đôi đùi trắng phau đang hơi mở ra hai phía nhưng cũng đủ để Nhiên thầm nuốt một ngụm nước miếng chợt ứa ra khi nhìn ngắm thân dưới của cô…
An Nhiên đưa hai bàn tay nâng niu hai bầu vú nhỏ, cô nắn bóp, xoa nhẹ rồi mấy đầu ngón tay cô se se trên núm vú… Anh thấy khuôn mặt xinh xinh dễ thương của cô gái nhỏ chợt hơi nhăn nhó, mắt cô khép hờ với đôi lông mày đen nhỏ hơi cau lại… Bên dưới háng Nhiên chợt rục rịch vươn lên anh phải lấy tay đè nó lại…
Bên trong, An Nhiên đã lại đưa một bàn tay xuống vuốt lên vuốt xuống trên đám lông mu đen nhánh lưa thưa… Ngón tay giữa chợt như mất trớn tuột xuống giữa hai mép thịt làm cô giật mình vì cảm giác sảng khoái là lạ ập tới… Nhưng cô không tiếp tục những ve vuốt cho mình mà cô lại quay lưng tắt nước, với tay lấy cái khăn lông thì vừa lúc đó… ánh mắt cô thấy bóng người đang đứng bên ngoài… hét lên một tiếng, An Nhiên lật đật đóng ập cánh cửa phòng tắm vừa run vừa thở hổn hển…
Có tiếng cười giòn quen thuộc vọng vô, đôi má An Nhiên chợt nóng rực, “Trời ơi… cái ông Nhiên này… đứng rình người ta tắm mà còn cười khoái trá nữa… để coi… tui làm gì ông…”
Lau mình, thay mặc áo quần tử tế, An Nhiên hậm hực đi xuống dưới phòng khách… Cô muốn nổi điên khi nhìn thấy Nhiên đang ngồi dựa ngửa trên ghế salon, chân vắt chữ ngũ. Ánh mắt anh đang nhìn cô pha lẫn nhiều ý… Cô nhìn ra trong ánh mắt sáng long lanh có chút chế giễu, có chút… ngưỡng mộ, có chút mắc cỡ, và cô nhận ra có chút tình cảm mông lung trong đó nữa… Nhưng không có thời gian để “nghiên cứu” hay “phân tích” ánh mắt của anh, cô trợn mắt, chống nạnh đứng trước mặt anh, kể tội:
– Anh… xấu… anh là… tội đồ… Tại sao… tại sao anh dám rình mò lúc em đang tắm… anh là… là… đồ… bất trị…
Cô làm một hơi ngắc ngứ, nhưng có vẻ chẳng ăn thua gì tới Nhiên, anh lại bật cười một tràng, ánh mắt lại càng có vẻ chọc quê cô nhiều hơn:
– Nè… nè… từ từ coi… làm gì mà em kể tội anh ghê vậy…
An Nhiên lại còn trợn mắt to hơn:
– Chớ không hả… Em nhìn ra thấy anh nhìn em… trong phòng tắm…
Nói tới đây tự nhiên cô nín bặt, bởi cô sực nhớ lúc đó cô đang trần truồng hoàn toàn, không có cái gì che chắn, có nghĩa là ông thần này đã nhìn thấy hết rồi… úi trời…
Nhiên vỗ vỗ lên mặt ghế bên cạnh:
– Ngồi xuống đây… ngồi xuống rồi hít thở đi, nghe anh kể tội em thì có… ngồi xuống, nhanh…
Không hiểu sao, An Nhiên thu lại vẻ mặt hung tợn, lại bước xuống ngồi bên cạnh Nhiên, dĩ nhiên cô vẫn ngồi cách xa anh một khoảng chớ không dám ngồi gần… Nhiên quay mặt nhìn cô, mỉm cười:
– Tội của em là vô phòng tắm mà không chịu đóng cửa nè… lỡ mà hồi nãy không phải là anh mà là… thằng ăn trộm thì sao, chắc chắn là nó… nó ăn trộm cả thân hình đẹp đẽ này luôn rồi… biết chưa…
An Nhiên trố mắt nghe Nhiên hài tội, mà cô thấy hình như anh nói cũng… đúng chớ không à…
– Hai á, là nếu không có anh… canh cho em tắm… có ai nhìn thấy rồi nửa đêm vô ăn trộm em, hay ăn hiếp em… ăn thịt em rồi sao…
Cô cự nự:
– Canh em tắm á… anh đừng có xạo… anh… rình em tắm thì có…
– Thôi, rình hay canh gì cũng cần có con mắt… em không cảm ơn anh thì thôi, anh không cần… Ba á…
Nhiên ngừng không nói gì nữa mà cứ lom lom nhìn cô… An Nhiên chợt nóng cả đôi má, cô chờ mà anh không nói gì hết làm cô sốt ruột, và cô cũng rơi vô cái bẫy giăng sẵn của anh:
– Ba là gì… anh làm gì mà cho em lắm tội dữ vậy… em không tin…
– Ờ… không tin thì để tối anh kể cho mẹ Hiền với chị Hạnh nghe thử coi mấy người có cho em có tội không nghe… chờ đó…
Hoảng hồn, cái chuyện cô đi tắm mà không đóng cửa lại còn để cho Nhiên bắt gặp, dì với chị mà nghe được có mà chui xuống đất… Lật đật, cô nhích tới, cầm tay Nhiên, năn nỉ:
– Rồi, rồi… em tin, em tin, thứ ba là cái gì, anh nói đi… chớ không em sốt ruột… em… khóc à…
Nhiên nhìn cô, cái nhìn lần này hoàn toàn đằm thắm, mênh mang như có nhiều ẩn ý làm An Nhiên tự nhiên đỏ bừng khuôn mặt xinh xinh láng lẩy vừa tắm xong. Anh đưa tay nâng nhẹ cằm cô, nhìn sâu vô mắt cô, mỉm cười ấm áp:
– Tội thứ ba là… là An Nhiên còn đang đi học không những có một khuôn mặt xinh đẹp, dễ thương như vầy mà còn có… còn có một thân thể rất đẹp, rất xinh… biểu sao anh không ngắm cho được…
Thì ra, cô lật đật né đầu ra, lườm anh một cái thiệt sắc:
– Đó… thấy chưa… em nói anh là đồ… ba trợn mà… em về méc dì…
Bất ngờ, Nhiên ôm choàng quanh người cô, kéo sát lại bên mình, cô vừa ngẩng lên để tỏ ý phản kháng thì đôi môi đã bị anh ấp môi mình lên, ngăn lời vừa tính nói… Thân hình cô chợt run bắn lên, chưa bao giờ có một tên con trai nào đụng vô người cô, nắm tay còn chưa có nói gì hôn… Nhưng mà, cái ông thần này, hồi nãy đã nhìn trộm người ta tắm, bây giờ còn đè người ta ra hôn nữa… trời trời… Nghĩ thoáng trong đầu vậy nhưng An Nhiên như bị tê liệt, cô ngồi yên để vòng tay của Nhiên càng lúc càng siết chặt quanh lưng cô… đôi môi cô bị đầu lưỡi anh lướt qua lướt lại vừa nhột, vừa lạ, vừa… hay hay… Rồi như cô bị ngộp thở, vừa hé môi tính kêu anh bỏ ra thì như chớp thời cơ, cái đầu lưỡi quỷ quái, âm ấm lọt luôn vô miệng cô… Tiếng ú ớ vang trong cổ họng nhưng cô không thể làm gì khác…
A… hình như ngực cô cũng bị bàn tay của ông thần đụng tới luôn rồi… Cô nhận rõ cảm giác hai bầu vú cô lần lượt bị nắn bóp ở bên ngoài lớp vải áo và nịt vú… Tự nhiên, người cô mềm ra, cô không còn có ý thức phản kháng nữa nhưng cô cũng chưa biết hôn nên mặc kệ cái lưỡi Nhiên ngọ nguậy bên trong miệng cô, cô cũng chẳng biết làm gì…
Nhiên chợt rời khỏi miệng cô cũng bất ngờ như lúc bắt đầu, anh nhìn cô có chút ngạc nhiên:
– Em… em chưa biết hôn hay là…
An Nhiên đỏ rực mặt mày, cô trợn mắt:
– Em là con nít… làm sao biết mấy cái trò quỷ như anh… bỏ em ra…
Không những không bỏ mà Nhiên còn siết cô vô lòng… Anh hít hương thơm trên mái tóc mới gội của cô, hít mùi hương con gái thoang thoảng nhẹ nhàng sảng khoái… Tay anh vuốt ve trên tấm lưng mảnh mai mềm mại của cô, như bị nhột cô oằn mình tránh né thì lại vô tình ưỡn người ra phía trước áp sát lên ngực Nhiên, hai bầu vú non trẻ như biến dạng ép chặt lên ngực anh mềm ấm… Không biết chui đi đâu, cô mắc cỡ tới độ đôi mắt đen láy của cô nhìn anh chợt long lanh hai giọt nước trong vắt… Nhiên giật mình, nhích ra một chút, anh ân hận:
– Anh xin lỗi… tại Nhiên dễ thương quá… anh không kìm được…
Cô xụ mặt:
– Anh… xấu xa… anh có biết là em còn con nít… chưa ai dám ôm em hay… hôn em như anh làm… Em… em ghét anh…
Nhiên biết cô chỉ nói vậy nhưng trong lòng cô không phải vậy, anh cười cầu tài:
– Thôi mà, anh xin lỗi rồi mà…
Anh đưa tay lên vừa vuốt vừa bóp nhè nhẹ trên đôi vai cô, dụ khị:
– Anh… anh bày cho em… biết hôn nhe…
An Nhiên lại trợn mắt:
– Dụ em hả… Em không thèm…
Bên ngoài cô phản ứng như vậy, nhưng bên trong lại xui cô nhích người tới, sát vô lòng anh, cô cúi đầu ngập ngừng nhẹ như hơi thở:
– Anh… nói đi…
…
Bây giờ thì An Nhiên không còn là cô gái chưa biết hôn, dù chưa thành thạo lắm nhưng cô cũng đã biết ngậm đầu lưỡi Nhiên trong miệng mình rồi mút nhẹ như mút viên kẹo ướt rồi… Lạ lùng, khi nụ hôn đang diễn ra thì không chỉ môi miệng cô thích thú mà có một sự sảng khoái lâng lâng lan dần khắp cả người cô, không hiểu sao hai đầu vú cô tưng tức, khó chịu như những ngày cô có kinh nguyệt… nhất là dưới bụng cô, ngay giữa hai đùi cô sao nó cứ nóng dần lên và cô cảm giác ở đó thỉnh thoảng lại có những lần co thắt rất nhẹ và thoáng qua…
Khi Nhiên từ từ kéo đầu lưỡi mình về, cô cũng đã nhớ mà đẩy đầu lưỡi cô qua miệng anh… Nhiên ngậm đầu lưỡi êm mềm, ướt ấm của cô gái nhỏ mút nhè nhẹ như sợ viên kẹo tan đi mất… Cổ họng An Nhiên tự nhiên bật lên một tiếng rên “ưm… ưm…” Một tay anh giữ chặt vòng eo của cô, tay kia lướt nhẹ trên bầu ngực con gái, nhẹ nhàng như sợ cô giật mình không cho nữa… mấy đầu ngón tay nhạy cảm của anh đã cảm nhận được hai núm vú nhỏ xíu của cô cưng cứng dưới mấy lớp vải mỏng… Nhiên lần tay cởi nhẹ từng hột nút áo của cô, lướt bàn tay vô bên trong chạm lên chiếc nịt vú, mấy ngón tay lướt lên làn da trơn nhẵn của phần bầu vú lòi ra ngoài cái áo nhỏ… An Nhiên như mê ngất không hề hay biết bàn tay ông thần ma quái đã chạm tới làn da ngực cô…
Mấy ngón tay Nhiên lấn sâu chút nữa, lần qua được một bầu vú tròn căng, êm êm và khi vừa đụng được lên một núm vú nhỏ thì… cả hai giật mình buông nhau ra khi nghe tiếng xe máy chạy vô sân nhà… Thôi chết, mẹ Hiền về rồi… An Nhiên hoảng hồn đứng dậy chạy ào lên lầu, còn Nhiên thì quay ngồi tỉnh bơ trên ghế như chưa hề có gì xảy ra…
Đóng kín cửa phòng, An Nhiên lăn ra giường nằm thở hổn hển, bộ ngực nhỏ phập phồng… cô vừa bị tác động của cảm xúc sinh lý ban đầu được khơi gợi, vừa hồi hộp vì sợ dì Hiền… Thở một hồi, cô sực nhớ ngồi dậy rồi kéo quần xuống, kéo cả cái quần lót nhỏ. Một mảng ươn ướt ngay dưới đáy quần lót, tưởng mình tiểu són, cô đưa tay sờ sờ giữa hai chân cô ngay dưới cái khe nhỏ, một chất dịch ướt mà trơn nhớt dính ngay giữa khe, cô đưa ngón tay lên mũi… không phải mùi nước tiểu mà là một mùi lạ vừa nhàn nhạt, vừa nhân nhẫn thoang thoảng hơi hơi tanh…
Cô không biết cũng phải thôi vì có bao giờ trong người cô lại tiết ra cái chất này để cô biết, cô chỉ lờ mờ đoán già đoán non có lẽ tại cô có những xúc cảm bất thường khi hôn nhau với anh Nhiên, cái ông thần ham hố đó… Nghĩ đến đây, tự nhiên hai má cô đỏ lên, cô nghĩ tới nụ hôn của anh và… sâu thẳm trong lòng cô, cô có chút tiêng tiếc, sao dì Hiền không về trễ một chút nữa…
…
Trong văn phòng đóng kín cửa của Lan Chi.
Nàng ngồi dựa ngửa trên chiếc ghế rộng sau bàn làm việc, hai chân nàng mở rộng, dưới một cổ chân nàng là chiếc quần lót màu đen, cái váy đen bị lật cao lên nằm ngay bụng nàng, chiếc áo sơmi trắng mở phanh ra lồ lộ bầu ngực trắng ngần như sữa… Tay nàng đang vuốt ve giữa háng, vuốt mạnh lên xuống giữa hai mép thịt đã lầy lội chất nhờn… Còn trước mặt nàng, màn hình laptop đang diễn ra cảnh làm tình dữ dội của một bộ phim châu Âu…
Gần đây, sự đòi hỏi nhục cảm trong nàng càng lúc càng dữ dội thêm theo từng ngày… Sau cái lần lão Thiện chọc cho nàng nổi cơn hứng mà không đưa nàng tới đỉnh ngọn sóng cuối cùng thì lão không gần nàng nữa, mà có gần thì chắc có lẽ nàng cũng không cho… Cơn đòi hỏi của nàng còn tăng thêm sau cái hôn bất ngờ mà nàng đã cùng anh chàng kỹ thuật viên của công ty máy tính… Rồi lại còn gặp chàng ta ở nơi nàng chở con gái tới… Hình ảnh chàng trai cao lớn, đẹp trai có nụ cười lôi cuốn cứ dập dờn xuất hiện trong đầu nàng một ngày không biết bao nhiêu lần… Như ngay bây giờ…
Chiều nay đi làm, đi ngang qua một bãi cỏ vắng người, Lan Chi chợt bắt gặp hình ảnh của một đôi chó đang dính nhau chạy tới chạy lui ở một góc bãi… Khi vừa bước chân vô phòng, hình ảnh đó lại lởn vởn xuất hiện nên nàng mở laptop lướt vô trang web quen thuộc mỗi khi nàng muốn nghỉ ngơi tìm chút giải trí lạ… Trên màn hình diễn biến tới đâu thì ngoài này Lan Chi cũng tự mình làm theo tới đó… Cho tới lúc cây dương vật trắng hồng to dài ngoằng cứng ngắc của người đàn ông banh hai mép lồn trắng phau của cô gái tóc vàng thì nàng cũng chụm hai ngón tay đút vô âm đạo mình… Nhìn khúc gân thịt cứng đâm thọt trong âm đạo cô gái, nàng vừa thụt hai ngón tay trong lỗ lồn trơn ướt vừa tưởng tượng ra đó là con cu của Nhiên đang đụ nàng…
Bây giờ thì Lan Chi không cần nhìn màn hình nữa. Mấy ngón tay thụt ra thụt vô trong âm đạo sũng nước cũng vang lên tiếng nhèm nhẹp như có con cu thiệt đang đụ trong đó… Nàng vừa thụt vừa cong mấy đầu ngón tay móc ngược lên trên, nơi nhạy cảm nhất của người phụ nữ… đôi môi đỏ hồng của nàng he hé, rên rỉ theo hơi thở… Dâm thủy tràn trề ướt đẫm mấy ngón tay, chảy dài xuống nhiễu trên mặt ghế.
Càng thụt thì đôi chân dài của nàng càng duỗi dài, căng cứng… Một tay nàng vò bóp, xoa nắn hai bầu vú trắng làm đỏ ửng từng vệt… Đến khi trên màn hình laptop người đàn ông rút con cu vĩ đại ra khỏi lồn cô gái, vuốt vuốt vài cái cho dòng tinh dịch trắng đục phun mạnh tia đầu tiên bắn lên mặt cô gái thì Lan Chi cũng bật ngửa, kẹp hai đùi lại giữ chặt mấy ngón tay cho cơn cực khoái bất đắc dĩ của nàng nổ tung…
Gần mười phút sau nàng mới từ từ hồi tỉnh, sửa sang lại quần áo tóc tai đâu ra đó nàng mới trở lại ghế ngồi… Bây giờ thì có ai bước vô sẽ không thể nào nhận ra người phụ nữ là phó giám đốc uy quyền, thường xuyên lạnh lùng này trước đó lại dâm đãng đam mê nhục dục như vậy…
Cầm cái điện thoại để trên bàn, nàng mở ra soạn một dòng tin nhắn rồi bấm thẻ gửi đi…
…
Điện thoại của Nhiên rung lên báo có tin nhắn nhưng anh không hề hay biết, bởi cái điện thoại thì để trong túi quần mà cái quần của anh giờ thì lại nằm dưới sàn nhà…
Từ ngày An Nhiên về ở cùng mẹ con nàng thì nàng đã nhường phòng ngủ của nàng lại cho cô, còn nàng dọn xuống phòng ngủ dưới tầng. Trong phòng ngủ của Hiền, trên cái giường rộng rãi êm ái, Nhiên đang nằm phía dưới, giữa hai chân nàng. Lưỡi anh đang nhâm nhi hột le đã lú lên căng phồng trên đỉnh khe lồn ướt sũng. Anh mê say mút liếm mặc kệ những sợi lông đen lăn quăn thỉnh thoảng thọc vô lỗ mũi… Hai chân Hiền với đôi bắp đùi mở rộng để cong lên hai bên, còn hai tay nàng không tự vuốt ve, xoa bóp hai bầu vú nở thì cũng vò trên đầu Nhiên làm tóc tai rối bù…
Chỉ được một lúc, Hiền như không chịu nằm im hưởng thụ nữa, nàng vùng dậy xoay người nằm nghiêng, đưa mặt xuống giữa hai chân Nhiên, thò tay nắm lấy con cu đang sừng sững cương to. Vuốt lên vuốt xuống mấy cái, nàng hé đôi môi ngậm lên đầu khấc cu Nhiên… Ngậm bú cu anh một hồi nàng lại kéo nó ra, thè lưỡi liếm lên chóp, liếm quanh vành khấc thịt rồi lại bú mút vô miệng… Hiền cố gắng cho con cu dài của anh vô tận sát cuống họng mà cũng không hết… không ngờ con cu của thằng Nguyên con này quá sức tưởng tượng của nàng, mà hình như càng bú nó càng nở to hơn dài hơn…
Nhiên nằm nghiêng gác đầu lên một bên bắp đùi Hiền, anh liếm dọc theo khe lồn của mẹ Hiền một hồi, đẩy đầu lưỡi cong vô ngoáy sâu trong lớp thịt mềm xếp nếp bên trong âm đạo… nhưng chỉ có lúc anh mím môi mút mạnh trên hột le thì nàng nhả cu anh ra, rên lên cùng lúc hai bắp đùi kẹp cứng đầu anh làm Nhiên suýt ngộp thở, anh phải đẩy hai đùi nàng bung ra… Thở hổn hển anh lèm bèm:
– Mẹ Hiền ác… kẹp đầu con cứng ngắc… muốn ngộp luôn á…
Hiền ngồi dậy, chồm người nằm úp trên mình Nhiên, dang chân cho con cu anh lọt vô giữa háng, vừa nhúc nhích thân mình cho con cu cứng dài trượt dọc theo khe lồn, nàng vừa cười cười dâm dâm:
– Mẹ xin lỗi… cũng tại con… mút cái chỗ đó làm mẹ sướng quá mà…
Nhiên phối hợp nẩy hông lên theo chiều trượt của nàng… đầu cu tròn căng như có mắt chui tọt vô lỗ lồn trơn ướt làm Hiền thót mình:
– A… ui… vô rồi… a…
Hai chân duỗi dài, người nàng cứ trườn lên trườn xuống cho con cu đâm thật sâu tuốt vô trong rồi nàng mới ngồi dậy, hai chân để hai bên hông Nhiên, nàng nhấc mông lên cao cho cu anh trồi ra tới đầu khấc rồi mới hạ mông xuống “bạch… bạch…” trên bụng anh… Hai bầu vú hơi thõng xuống lắc lư thật “ngứa mắt” Nhiên… Hai tay anh chộp lên hai bầu vú bóp lại cho nó không được tung tăng nữa… Hông anh nẩy ngược lên mỗi lần Hiền dập mông xuống, đầu cu chọt lên đáy lồn làm Hiền nhăn nhó xuýt xoa:
– A… ư… Nhiên… con chọt sâu quá… đụng tới đáy rồi… ui… ui… mẹ sướng quá… Nhiên ơi… a… ui… sướng… con cu Nhiên bự… đụ… sướng quá… ui… ui…
Nghe tiếng rên của nàng càng lúc càng to, sợ An Nhiên nghe được, Nhiên lật đật chống tay ngồi dậy, ập môi lên đôi môi mọng nóng hổi của nàng để ngăn tiếng rên… Một tay anh ôm ngang lưng nàng kéo sát vô bụng, tay kia anh thò ra sau nhét vô lỗ âm đạo đang chèn cứng con cu, anh thoa chút nước nhờn thấm ra ngoài rồi đút vô lỗ đít Hiền… Đằng trước thì đang sướng, đằng sau thì thôn thốn vì ngón tay Nhiên thọc vô đít, Hiền quýnh quáng nhổm cao lên để tránh ngón tay nhưng vẫn không thoát… Nàng khổ sở kêu lên bên lỗ tai Nhiên:
– Nhiên… Nhiên… tội mẹ… làm gì một lúc hai chỗ… mẹ chết với con á… Ui da… ui… ui…
Nhưng rồi cái cảm giác kích thích sung sướng lại đột ngột ập tới, cùng một thời điểm ở hai cái lỗ nhạy cảm của nàng làm nàng như kiệt sức… Thả lỏng người ngồi phịch xuống háng Nhiên, nàng gục mặt lên vai há miệng thở, Nhiên cười cười thầm thì bên tai nàng:
– Từ bữa tới giờ… lần nào mẹ con mình đụ nhau, mẹ cũng kêu chết… chết… mà con có thấy mẹ chết đâu… Rồi lần nào mẹ cũng là người đầu tiên lôi kéo con thì có…
Mắc cỡ, Hiền hé miệng cạp nhẹ lên vai anh, cự nự:
– Bộ con không ưng hả… Vậy thôi, thả mẹ ra, đi về đi…
Giả bộ vậy thôi chớ giờ mà Nhiên thả nàng ra thì còn chưa biết nàng lại làm gì… Anh cũng thừa biết nên hùa theo:
– Thôi, thôi… con biết rồi… là con… là con… dụ dỗ mẹ…
Vẫn còn muốn kéo dài thời gian có con cu cương ngoại cỡ của Nhiên cắm sâu trong lồn nên Hiền không dám nhúc nhích nữa, nàng để nguyên vị trí ngồi quay mặt vô Nhiên mà cây gậy gân vẫn sừng sững trong đó… Giọng nàng như lắng xuống, lo lắng:
– Nhiên à… mẹ sợ chuyện mẹ con mình không giữ kín được lâu… lỡ mà Mỹ Hạnh nó biết…
Nhiên trấn an nàng:
– Mẹ lo làm chi… con không nói, mẹ không nói… cẩn thận một chút làm sao chỉ biết được… Mà tự nhiên sao bữa nay mẹ lại nhắc chuyện đó…
– Tại hôm qua… hôm qua bé Hạnh nó nhắc tới con…
– Sao nhắc tới con mà mẹ lo… Có ngày nào mà chỉ không nhắc tới tên con cả chục lần…
– Không phải bình thường… Mà là… tại hôm qua mẹ tình cờ hỏi nó chuyện chồng con…
Thì ra, hôm qua mẹ con Hiền chuyện trò như thường ngày nàng hỏi con gái đã có ai để ý chưa, có tính chừng nào lập gia đình… Thì thật bất ngờ, Mỹ Hạnh trút hết ra cho mẹ nghe… Cô thương Nhiên và chỉ muốn làm vợ Nhiên… cho dù cô hơn anh tới ba tuổi… Cô dứt khoát với mẹ, lấy chồng thì cô chỉ lấy Nhiên, ngoài ra cô không để ý tới ai khác, dù rằng thời gian qua, nhất là từ khi cô làm cô giáo thì không biết có bao nhiêu người đàn ông đủ thành phần thả lời ong bướm, đùa vui có, nghiêm chỉnh có, nhưng lòng cô đã đinh ninh vậy rồi…
Nghe con gái nói xong Hiền lo thắt trong ruột, tự nhiên nàng có cảm giác tội lỗi với đứa con gái duy nhất của mình… Nếu cô biết mẹ cô cùng người con trai mà cô đã yêu mến từ thuở nhỏ, bây giờ chỉ muốn lấy làm chồng mà lại lên giường quấn quýt, lăn lộn cùng mẹ cô đã bao nhiêu lần… thì cô sẽ có còn giữ nguyên ý định, có còn nhận cô là mẹ nữa hay không… Cũng chỉ vì cái bản năng nguyên thủy của con người mà nàng không đủ bản lĩnh để kiềm chế, lại thả lỏng cho dục vọng lôi đi… kéo cả đứa con trai của người mà nàng âm thầm coi là chồng đã chết gần như loạn luân với nàng… Lúc đó, nàng chỉ muốn chấm dứt ngay lập tức cái quan hệ mà nàng cho là tội lỗi này với Nhiên…
Nhưng rồi, trưa nay đi chợ về, nhìn thấy Nhiên ngồi trong phòng khách một mình, khuôn mặt nam tính của anh đã làm Hiền quên mất chuyện hôm qua… Nàng lại chủ động nắm tay Nhiên lôi vô phòng nàng…
Lắc lắc đầu như để đánh văng tất cả những ý niệm không vui trong đầu, Hiền thủ thỉ bên tai Nhiên:
– Nhiên làm cho mẹ xong đi… mẹ còn đi nấu cơm chiều…
Không chờ mẹ Hiền nói lần thứ hai, anh ôm ngang lưng nàng lật nàng nằm ngửa xuống giường… Con cu anh lại đâm thật sâu và thật mạnh, thật nhanh vô cái lồn ướt sũng, trơn trượt thèm đụ của Hiền…