Phần 18
Bà Bông là hàng xóm của gia đình ông bà Sơn, ông bà Sơn là bố mẹ của Tiểu My. Nói chung là hàng xóm thì gặp nhau, hay mở cửa ra là nhìn thấy nhau nên chào hỏi, vui đùa vài câu là chuyện bình thường, hay có chuyện cần kíp nhà nọ chạy qua nhà kia giúp đỡ chút công việc nhỏ nhặt cũng là chuyện bình thường… Bà Bông cũng có hai đứa con, một trai một gái. Đứa con gái đã lập gia đình nên theo chồng về Sài Gòn sinh sống, làm ăn. Còn thằng con trai lớn cũng có vợ ở chung với ông bà…
Nhưng mà sáng nay, bà Bông lại gõ cửa nhà bà Sơn rất sớm làm bà Sơn cũng hơi ngạc nhiên… Nhà chỉ còn có bà và Tiểu My. Vợ chồng thằng con trai đưa vợ con về thăm ông bà ngoại tới qua tuần mới về. Chiều hôm qua ông Sơn chồng bà đột ngột lại nói đi thăm một người bạn ở nước ngoài về, do mấy người bạn ở đây rủ nhau họp mặt không kịp ăn cơm chiều… Tới gần nửa đêm ông lại điện về báo ở lại nhà bạn chơi… bà chỉ biết ông nói như vậy chớ cũng không buồn hỏi bạn ông là ai, ở đâu… Vậy mới có chuyện mà bà không ngờ lại xảy ra…
Mời bà Bông vô nhà, rót ly nước nóng mời khách, bà Sơn xởi lởi:
– Hay thiệt, rồng tới nhà tôm sáng sớm, chắc bữa nay tui phải mua tờ vé số…
Nhưng bà Bông không cười. Bà nhìn chăm chăm bà Sơn như tìm cái gì đó trên mặt bà Sơn. Hai bà sàng sàng tuổi như nhau, đều đã qua cái tuổi năm mươi lâu rồi, chuẩn bị nhấp nháy vài lần nữa là tới tuổi sáu mươi. Nhìn chung thì cả hai bà cũng có những nét phụ nữ nhiều tuổi như nhau, có điều bà Sơn thì có những nét mà có lẽ ngày còn trẻ bà rất xinh đẹp. Vậy nên bà mới có đứa con gái trắng xinh, cao ráo như Tiểu My. Thấy bà Bông cứ nhìn mình mà không nói rồi tự nhiên lại thấy trong mắt bà Bông chảy ra hai dòng nước mắt… Bà Sơn hoảng hồn, lay cánh tay bà Bông:
– Trời ơi… có chuyện gì vậy, chị…
Bà Bông bỗng bật khóc làm bà hàng xóm càng hoảng hơn nữa, bà Sơn đang tìm cách làm cho bà Bông nín để hỏi han ngọn nguồn thì bà Bông lại nín ngang, trợn mắt nhìn bà Sơn:
– Bà không biết chuyện gì hả… Chồng bà… đi đâu, bà có biết không…
Thấy bà Bông đang khóc ngon lành chợt nín ngang rồi tỏ vẻ dữ dằn hỏi gặng làm bà Sơn cũng ngớ người… Mắc gì chồng bà ở đây mà cái bà này mới kỳ cục…
Nghe có tiếng lào xào rồi có tiếng khóc ở dưới nhà, đang thay đồ, trang điểm chuẩn bị đi làm, Tiểu My lật đật chạy xuống, vừa xuống hết cầu thang chợt cô dừng lại và nhẹ chân tiến tới sát khung cửa từ phòng khách xuống nhà sau…
Chuyện động trời…
Con dâu bà Bông tên Quỳnh Tiên, hai mươi tám tuổi, thân thể hình dáng và dung mạo không chê vô đâu được nhưng bây giờ bà mới biết cô nàng lại rất lẳng, không chung thủy và… ngoại tình… Còn cái người bà đã bắt quả tang, tận mắt nhìn thấy từng cử chỉ, hành động của họ ngay trong nhà bà, tối hôm qua…
…
Trời vừa sụp tối, bà Bông kêu con dâu ra khóa cổng, đóng cửa đi ngủ sớm, vì hôm nay con trai bà lái xe chở ông Hòa, chồng bà đi Saigon, kiểm tra sức khỏe cho ông, sợ ông buồn nên đứa con trai cho con gái của nó đi chơi cho ông nội đỡ buồn. Vậy nên nhà chỉ còn bà mẹ chồng với đứa con dâu…
Thấy con dâu ra ngoài lâu mà chưa vô bà lại tưởng nó đi đâu chơi trong xóm nên không để ý, tuổi già bà cũng không ngồi lâu được nên lên phòng ngủ, mở tivi coi rồi ngủ quên mất… Gần nửa đêm, bà Bông giật mình thức giấc vì mắc tiểu, bà lò dò tìm không thấy đôi dép nên đi luôn chân không ra phòng vệ sinh trên lầu… Đi ngang phòng con trai chợt bà dừng lại lắng tai nghe… Ủa lạ, chồng con nó đi hết rồi, có ở nhà đâu mà sao bà nghe trong phòng ngủ của con trai có tiếng xì xào, tiếng cười khúc khích, tiếng thở… Bà Bông không nén được sự tò mò, nếu lỡ mà con trai bà thiệt thì… Bà nín thở, cầm tay nắm cửa xoay nhẹ thật nhẹ, từng chút một… may quá, nó không bị khóa… bà mở ra từ từ, khe cửa vừa hé đủ để bà nhìn thấy cảnh tượng toàn bộ trên cái giường…
Bà Bông đưa nắm tay lên cắn chặt trong miệng vì sợ mình kêu lên… Trong phòng ngủ, trên cái giường có hai thân thể trần truồng đang xà nẹo với nhau. Người phụ nữ chính là con dâu của bà đang quỳ chổng mông lên cho người đàn ông phía sau nắc tới… Tóc tai nó xõa tung rũ rượi, hai bầu vú thòng xuống đung đưa theo nhịp đẩy mông của người đàn ông… Hai người quỳ dọc theo cái giường đối diện ngay cửa nên dù không muốn nhìn bà cũng thấy rõ con cu cương dài đang thụt ra đút vô sau khe mông con dâu… Còn người đàn ông có mái tóc hoa râm, định thần nhìn kỹ bà không khỏi trợn mắt suýt nữa la lên: Ông Sơn hàng xóm… Trời… té ra, con dâu bà ngoại tình với ai xa lạ… không ngờ chính là lão hàng xóm đẹp lão mà hàng ngày nó vẫn kêu là chú Sơn… Lão với nó sao lại như vậy…
Bà đè tay lên ngực như để ép cục uất nghẹn xuống. Quay lại nhìn bà lại thấy con dâu bà bây giờ nằm ngửa trên góc giường sát phía cửa nên bà thấy rõ mồn một… Hai chân Quỳnh Tiên cong lên giơ cao, cái âm hộ phủ đầy lông đen rậm rạp che mờ cái khe lồn đỏ hồng ướt đẫm he hé. Lão Sơn đứng giữa hai chân nàng, cầm con cu cương to mập mạp để lên cái lỗ, lão nẩy hông tới đâm lút vô lồn nàng… Ở bên ngoài bà Bông hít mạnh một hơi thở có cảm giác như con cu lão đâm vô chính âm đạo bà… Dù đang trong cơn tức giận nhưng bà cũng chửi thầm: ‘Lão già mất nết!
Tại sao lão không… tìm cách chơi nó cách đây vài năm, lúc tui còn ưa thích… không phải lúc đó tui bắt được có phải tui cũng bắt lão phải… chơi tui luôn… bây giờ tui khô héo rồi… đồ già dịch… ‘ Đúng vậy, bà Bông cũng không phải là ngoan hiền gì, lúc còn làm viên chức bà có bao giờ thiếu thốn chuyện tình ngoài luồng như vậy đâu…
Bà vốn là người đàn bà luôn có những ham muốn dục tình mạnh mẽ, thời đó, từ những lão sếp lớn nhỏ, thậm chí cho tới vài đứa nhân viên quèn… mà bà cảm thấy khỏe mạnh, sung sức có ý với bà là bà sẵn sàng ngó lơ cho họ bóp mông, sờ vú… tuột quần bà ra… vì lão chồng bà bị bệnh yếu thận nên có mấy khi đáp ứng đủ cho bà… Sau ngày về hưu rồi ngấp nghé cái tuổi sáu mươi, bà càng lúc càng khô hạn… bây giờ cái lồn vốn luôn hừng hực của bà chỉ còn được mỗi một việc… đi đái…
Từng cú nắc của lão Sơn bên trong làm con dâu bà phải rên lên dâm đãng:
– A… ui… sướng quá… chú ơi… Sao lần nào chú đụ con cũng muốn chết vậy… A… a…
Lão Sơn vừa nắc liên hồi, vừa thở vừa trả lời:
– Ừ… Tại cái lồn của con đó… cái lồn này đụ sướng quá mà…
– Ui… chú đụ con có sướng không…
– Có chớ… cái lồn dâm… cái lồn nứng chảy nước này… đụ đã lắm…
– Ui… chú… chú… mạnh lên… nhanh… con muốn… ui… a… đúng rồi… sướng quá…
– Con đụ với chồng có sướng bằng chú đụ con không…
– Ô… không… không… ảnh yếu hơn chú… đụ có vài cái là xìu rồi… a… nên con… mới… cho chú đụ… đụ con… ô… ô…
Quỳnh Tiên bám chặt tay lên hông lão Sơn, mỗi lần lão nắc xuống là nàng nẩy háng lên như muốn lão đụ sâu thêm nữa… Âm đạo nàng bắt đầu co rút lại, ép chặt lên thân cu lão Sơn, vành khấc thịt của lão cào lên thành vách âm đạo nàng càng lúc càng làm cho khoái cảm ngút ngàn lên đầu lão, lão biết mình sắp sửa bắn tinh:
– Tiên… Tiên… chú sắp bắn… bắn vô lồn con luôn nghe…
Nàng cũng hối hả, hai tay ôm mông lão kéo mạnh, háng nàng nẩy hất thiệt nhanh, miệng nàng ríu rít:
– Dạ… ui… con cũng sắp rồi… bắn đi… bắn tinh vô lồn con… ui… sướng quá… a… a… chú ơi… xong… con xong… ưm…
Lão Sơn rướn người lần cuối, đầu cu lão ngóc nở, nở ra từng nhịp, mỗi lần đầu nở ra là một tia tinh dịch bắn phọt lên miệng tử cung nàng làm Quỳnh Tiên thắt bụng đón nhận, nàng rên rỉ trong cơn cực khoái dâng lên đầy ắp trong người:
– Ưm… nóng… chú bắn rồi hả… Nóng lồn con… thích quá… ui… ui…
Lão Sơn nhấn con cu vô sâu trong lồn nàng để yên một chặp rồi từ từ rút ra, lão nằm vật xuống giường… Quỳnh Tiên quay qua vuốt nhẹ lên lưng lão:
– Mệt lắm hả chú… Nghỉ một chút rồi… chú chơi con cái nữa nghe… con vẫn còn thèm con cu chú…
Tới đây thì bà Bông lẳng lặng rời khỏi cánh cửa. Bà quên cả chuyện hồi nãy mình phải đi tiểu… Cả đêm bà không thể ngủ lại được, hơn một tiếng đồng hồ sau bà lại nghe bên phòng con trai phát ra những âm thanh của cuộc làm tình lần thứ hai của con dâu và lão hàng xóm… Lần này thì bà không thèm rình nữa… Trong đầu bà ăm ắp suy nghĩ… Có nên nói chuyện này cho chồng bà và con trai biết không… Nói chuyện này với con dâu bà sao đây… Còn bà Sơn sẽ phản ứng ra sao với chuyện này khi biết chồng bà lại lăng nhăng với con dâu hàng xóm…
Sáng sớm, khi trời còn chưa sáng, lão Sơn đã lẳng lặng biến mất từ lúc nào… Bà Bông qua phòng con trai kéo con dâu vẫn đang còn trần truồng ngủ mê mệt dậy… Bà chỉ vết dâm dịch loang ướt trên nệm giường… Quỳnh Tiên lúc đầu hơi giật mình ngỡ ngàng, nhưng nhìn lại bãi chiến trường, nhìn lại thân thể trần truồng của mình, nhìn ánh mắt vừa giận dữ, vừa khinh miệt, vừa hoang mang của mẹ chồng… nàng đành thú thật với bà… Không phải mới lần đầu, mà là lần này là lần thứ ba nàng chung chạ với lão Sơn, lần đầu tiên thì còn do lão ép buộc, nàng sợ mắc cỡ với mọi người nên không dám la lớn… Nhưng rồi, ăn quen nhịn không quen… Con người nàng hơi có chút dâm dâm, nhu cầu thân xác khác thường, gần đây chồng nàng lại ít khi nhớ tới, có tới thì cũng qua loa cho xong chuyện, không còn sự khêu gợi, nồng thắm như xưa nữa… Cuối cùng thì nàng thả buông cho sự đòi hỏi của sinh lý mà không suy nghĩ gì nhiều…
…
Bà Bông ra về được một chặp thì lão Sơn cũng bước vô nhà… Tưởng không ai hay biết chuyện gì, lão hối bà Sơn làm thức ăn sáng… Nhưng vợ lão với khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt đỏ hoe, gằn giọng:
– Ông ăn thịt cả đêm mà giờ đói cái gì?! Đói thì tự đi mà kiếm ăn… Tui không làm…
Lão Sơn đứng sững, trợn mắt tính nạt bà… “… cái con mẹ này bữa nay dám trả treo, cự nự lão sao…” Từ hồi cưới nhau tới giờ, mấy chục năm bà chưa hề cãi lại lão… Lão hầm hầm tiến tới tính gây gổ thì vừa lúc đó, Tiểu My từ trong nhà đi ra, cô kéo một chiếc vali, vai đeo chiếc túi xách khác:
– Ba vừa phải thôi… Con nói thiệt, con thất vọng với ba nhiều lắm… Từ giờ con sẽ ra ngoài ở… Ở trong cái nhà này nhục lắm, không dám nhìn ai…
Lão Sơn càng thêm sững sờ, chuyện gì đang xảy ra…
– Chuyện gì, tại sao bữa nay hết mẹ rồi tới con dám cả gan…
Cơn giận dữ của bà Sơn bùng nổ, bà hét lên:
– Ông còn hỏi hả, ông đi mà hỏi cái giường của con dâu bà Bông đó… Tối hôm qua ông ngủ với nó chớ ở lại chơi với bạn bè gì… Trời ơi…
Lão Sơn đứng sựng. Rồi, xong… Chuyện gì sai trái, tội lỗi rồi cũng phải lòi ra, không sớm thì muộn vậy thôi! Lão ngồi phịch xuống ghế không còn nói năng gì được… bà Sơn quay lưng đi thẳng lên lầu. Tiểu My kéo chiếc vali, liếc lão một cái rồi nàng cũng quay lưng bước ra cửa…
…
Nhiên không ngủ trưa, có một công việc gấp ông Lâm muốn anh giúp xử lý cho xong sớm để ngày mai ông tới ký hợp đồng mới với khách hàng. Mở laptop anh ngồi trên cái bàn làm việc nhỏ để cạnh bộ salon trong nhà… Có tiếng mở cửa rất nhẹ, anh cứ nghĩ là mẹ Hiền hay Mỹ hạnh qua kiểm tra nhà cửa như mọi lần… Là con trai nên cái chuyện dọn dẹp nhà cửa Nhiên có làm cũng tùy hứng, hôm nào siêng thì anh bỏ ra cả ngày để quét dọn, lau chùi rất sạch sẽ, có khi còn hơn phụ nữ… Còn làm biếng thì cứ để bừa, bà Hồng Thủy cứ càm ràm anh hoài về chuyện đó, mà mẹ có nói gì thì anh cũng cứ nhe răng cười hì hì… Có lúc còn chọc mẹ:
– Mẹ làm giùm con đi… mai mốt con cưới vợ thì… hai người cùng làm…
Biết con chỉ chọc ghẹo nhưng bà cũng trợn mắt, bĩu môi:
– Cái đồ làm biếng như con, con gái nào mà thèm lấy… mai mốt cho ở chung với rác…
Hình như không phải mẹ Hiền hay Mỹ Hạnh, lỗ mũi thính của anh chợt ngửi được một mùi hương rất nhẹ, thoang thoảng thôi, không quen thuộc như cái mùi nồng đậm của mẹ Hiền, cũng không có cái mùi con gái trộn lẫn mùi sữa tắm của Mỹ Hạnh… mùi hương này cũng của nữ nhưng nghe nửa lạ, nửa quen… Không đành lòng ngồi yên với công việc, anh quay lại… An Nhiên với cái laptop đang ôm trên tay nhìn anh chăm chú… cô không nói gì hết mà chỉ nhìn…
Nhiên hơi giật mình:
– Ủa… trưa không ngủ một chút, lấy sức ôn bài mà thi, có việc gì mà qua anh… Nè, đừng có nói là không hiểu bài kêu anh giảng cho nghe…
Cái bản tính nghịch ngợm của con gái mới lớn làm An Nhiên nhún vai, trề môi:
– Xì… anh làm như anh giỏi. Em mà không hiểu bài đã có cô giáo Hạnh của em rồi… Còn anh á… em… em…
Tự nhiên cô lại ngắc ngứ, đôi má bầu bĩnh láng mịn của cô chợt hồng lên.
– Em thi xong rồi… em có chuyện này muốn nhờ anh…
Nhiên ngoắc ngoắc:
– Hỏi gì, lại đây…
An Nhiên bước từng bước chậm chậm, cô rụt rè khác hẳn lúc nãy… Mùi hương trên thân cô gái tỏa ngát mũi Nhiên… thật là… không biết có bị bệnh gì hay không, cứ nghe mùi con gái là giữa háng Nhiên rục rịch… lần này cũng vậy. An Nhiên mặc bộ đồ thun ngắn trong nhà khoe hai cánh tay và cặp chân trắng muốt. Cái áo bó sát làm bộ ngực ngỏ của cô căng lên… Úi trời… con nhỏ không mặc áo ngực, hai núm vú nhỏ xíu cộm lên dưới áo cô. Còn cái quần thun cũng ôm sát phần dưới thân thể cô, giữa háng cô nổi lên hình nét của bờ mu cong như có bàn tay úp bên dưới… Hít một hơi cho tinh thần trở lại ổn định, Nhiên cố rời mắt khỏi những vị trí nhạy cảm mà cuốn hút của cô gái nhỏ…
Đưa cái laptop ra trước mặt Nhiên, An Nhiên ấp úng:
– Em không biết ở trong máy em nó bị cái gì… cứ mỗi lần em vô internet là mấy phút sau nó cứ nhảy lên mấy trang web gì kỳ cục lắm…
Cầm laptop cô đưa, anh mở ra, mấy ngón tay thành thạo quẹt quẹt, lướt lướt trên bàn phím… Một trang web đen có những hình ảnh trần trụi của những đôi nam nữ hiện lên… Con mắt nhà nghề của anh hiểu ra nguyên nhân ngay lập tức. Anh quay lại kéo tay An Nhiên tới đứng sát bên mình, mắt anh nheo nheo nhìn cô với vẻ trêu ghẹo:
– Khai mau… Em vô mấy trang web tào lao rồi bấm bậy nên nó tự động lưu trong trình duyệt, mỗi lần em vô internet là nó tự động bung ra… Đúng không…
Khuôn mặt xinh xinh của cô đỏ ửng, cô cắn cắn vành môi đỏ hồng, ấp úng:
– Thì… thì… em cũng có tò mò… nghe mấy đứa bạn cùng lớp nó nói… em mở thử… có dè đâu… nó cứ ở miết trong máy em…
Giọng cô chợt nhỏ đi, khẩn cầu:
– Anh… anh giúp em xóa nó đi… lỡ mà dì hay chị mà thấy được… em chết… em sợ lắm…
Nhiên hù dọa:
– Bộ… em không sợ anh hả…
An Nhiên rối rít gật đầu, mặt cô lại đỏ hơn:
– Có… có… em cũng sợ anh… nhưng mà… bù lại… em cho anh… cho anh… hôn em… như bữa hổm… anh chịu không…
Chà chà… cái cô nhỏ này… cô có vẻ cho cái chuyện đó là bình thường, đơn giản… bộ cô không biết từ những cái hôn nó sẽ đưa tới cái gì sao… Trong lòng Nhiên chợt thấy xúc động, yêu mến cô gái nhỏ trước mặt hơn vì sự ngây thơ của cô…
Anh im lặng không nói gì mà chọn mấy lệnh trên màn hình rồi xóa đi cho cô những trang web đó. Xong rồi, anh quay lại:
– Rồi đó. Trả công đi…
An Nhiên đứng yên cạnh anh, hai tay cô cứ vò trên vạt áo, mắt cô không dám nhìn anh. Nhiên bỗng nảy ra ý định thăm dò coi thử cô nhỏ này hiểu biết tới đâu trong chuyện trai gái… Anh thò tay ôm nhẹ quanh bờ eo nhỏ xíu:
– Kể anh nghe coi… Em thấy cái gì trong mấy trang web đó…
An Nhiên không vùng ra khỏi tay ôm như anh thầm nghĩ mà cô lại còn để một bàn tay nhỏ vịn hờ lên vai anh, giọng cô thiệt nhỏ, thiệt êm và có chút mắc cỡ:
– Anh… tại mấy đứa bạn quỷ sứ… nó nói ở trong mấy trang đó có nhiều cái hay lắm, không coi là tiếc cả đời… em cứ tưởng là thiệt… ai dè đâu…
Bàn tay nhỏ lắc nhẹ vai anh:
– Anh… bộ con trai con gái gần nhau là làm vậy hả anh…
Chỉ hiểu một nửa câu hỏi của cô nên anh thắc mắc:
– Làm vậy là làm sao, anh chưa hiểu ý em…
– Là… là… ai cũng cởi hết quần áo… rồi ôm nhau… “xà nẹo”… vậy á…
Nhiên lại bắt đầu bị bỏ bùa mê rồi… Anh không muốn nghĩ gì khác cho nhức đầu… Kéo cô đứng sát vô mình thêm chút nữa, anh ngước nhìn lên cô:
– “Xà nẹo” là sao… Có nhiều cách xà nẹo lắm… Em muốn thử một chút cho biết không…
Cô không vội trả lời, trong đầu cô lại hiện lên những hình ảnh của buổi trưa hôm nào, khi cô đang tắm… Rồi những cảm giác kỳ lạ mà thích thú khi anh hôn cô dưới phòng khách… Hình ảnh mà thỉnh thoảng cô lại vô tình bắt gặp khi thấy Nhiên và chị Hạnh ôm hôn nhau… Tự nhiên, hai chân cô run run và trong bụng cô nao nao một cảm giác khó tả… Bất thình lình Nhiên kéo cô ngồi hẳn lên đùi anh… cô giật mình khi dưới mông cô có vật gì cứng cứng, dài dài đang ép lên nóng ấm…
Cô nhỏ con nên Nhiên ôm cô gọn bâng. Mặt cô ngang tầm với mặt anh gần như sát vô nhau. Một tay của anh vòng ra sau lưng cô vuốt vuốt và môi anh từ từ áp sát tới đôi môi đỏ hồng không son phấn… Cô không mím môi lại mà lại hơi hé ra, cô mắc cỡ nên rèm mi đen dài của cô khép lại rung rung…
Môi cô mấp máy cho tới lúc môi Nhiên áp lên, đầu lưỡi anh lú vô thăm dò. Lần này thì An Nhiên không ngập ngừng lâu, cô liền ngậm đầu lưỡi của anh mút mút… Vừa hôn cô, tay Nhiên vừa thăm dò trên thân thể nhỏ xinh, mềm mại… Anh có cảm giác cô thật mềm, thật mát trong buổi trưa này… Một bàn tay anh xoa xoa bên cái mông căng mềm rồi lướt lên lưng, đúng là cô không mặc nịt vú, anh không hề thấy dấu vết của nó… Tay kia anh lần lên trước ngực cô vuốt thật nhẹ bầu vú bên ngoài cái áo, căng, mềm và cũng không nhỏ lắm…
Tạm rời khỏi đôi môi cô, Nhiên nhìn cô với ánh mắt thật tình tứ và mê say:
– Em không mặc nịt vú luôn hả…
Cô đỏ mặt gật đầu, lí nhí:
– Trưa nóng em để cho mát…
Nhiên nảy ra ý định làm một bài toán:
– Cho anh sờ vú em nghe…
Ngần ngừ vài giây rồi An Nhiên gật gật. Nhiên cởi từng nút áo của cô, hai vạt áo banh ra để cho anh lần đầu tiên chiêm ngưỡng bộ ngực trắng hồng, xinh đẹp của cô…