Phần 32
Nhiên rất muốn gần gũi mẹ Hiền một lần nữa trước khi nàng về thăm bà ngoại của Mỹ Hạnh nhưng khó có thể thực hiện được ý định… Mỹ Hạnh đã nghỉ hè nên hầu như cô ở nhà suốt ngày, cho dù cả Hiền lẫn Nhiên đều nhìn nhau với sự ham muốn lóe lên trong mắt nhưng chỉ biết nhìn rồi lắc đầu chớ không thể nào làm càn được… Ai mà biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu để cho Mỹ Hạnh biết được…
Nhiên chợt cảm thấy bất nhẫn cho mẹ Hiền, anh biết những đòi muốn của nàng chỉ diễn ra trong thời gian không lâu, với tâm tình phức tạp vừa như là một đứa con, vừa như là một người tình, thật lòng anh muốn đem tới cho nàng những lần thỏa mãn thân xác khi mà trong xác thân nàng còn ham muốn… chớ tới khi nàng đã nguội lạnh đi rồi thì lúc đó cho dù có điều kiện thời gian, không gian và sức lực cũng như không… Biết làm sao được, cả anh lẫn nàng đều còn có Mỹ Hạnh ở giữa, không ai muốn gây tổn thương cho cô, dù chỉ là một điều rất nhỏ…
Vậy là, trước sinh nhật Nhiên hai ngày, sau khi đã mua tặng cho Nhiên một cái áo sơmi rất đẹp, Hiền xách vali ra taxi về thăm mẹ. Bây giờ trong nhà chỉ còn có Nhiên và Mỹ Hạnh… Nhưng cũng lạ, từ khi mẹ ra khỏi cửa, Mỹ Hạnh tuyệt đối không cho Nhiên lại gần cô… Mỗi khi anh có ý định dù chỉ là muốn hôn cô một cái như mọi khi là làm như cô biết trước, đôi mắt đen trừng lên hiện rõ ý định nếu anh mà sấn tới là coi như cô… nghỉ chơi với anh… Nhiên có thể không sợ ai, không lùi bước trước ai nhưng với Mỹ Hạnh thì anh lại không bao giờ muốn cãi lại cô, cũng như không bao giờ muốn cô buồn… Vì vậy, ấm ức lắm nhưng anh đành phải nhe răng cười trừ…
Tới tối, khi đã lên giường ngủ, Nhiên cứ lăn lộn trằn trọc, mấy ngày không gặp ai, nhất là muốn cùng với mẹ Hiền một lần vẫn không được… Cả ngày nhìn thấy Mỹ Hạnh mà chẳng được cô cho hôn lấy một cái… Bao nhiêu ức chế sinh lý thèm đụ của Nhiên căng tới mức muốn nổ tanh bành… Anh thò tay lấy cái điện thoại nhắn tin… Chưa đầy ba phút sau đã có tin nhắn trả lời: “Chờ chị cho thằng cu ngủ. Chị nhắn cho em sau…” Nhiên háo hức chờ tin nhắn tiếp theo của Hồng Vy, con cu anh hình như không thể xìu xuống được nếu không có một cuộc hành dâm đến tận cùng…
…
Trời vừa sụp tối Tường mới về tới nhà. Căn nhà anh hồi này luôn luôn sạch sẽ, gọn gàng và lúc nào cũng thơm hương hoa hồng, bởi ngày nào Nương hay Tiểu My cũng ghé lau dọn, giặt giũ và trước khi ra về thế nào các nàng cũng xịt hương hoa hồng bay khắp nhà… Không phải lúc nào các nàng cũng đòi anh phải đưa lên giường, nhiều khi anh cũng ham hố lắm nhưng bản chất hai nàng không phải phụ thuộc nhiều về chuyện giường chiếu, nên khi hai nàng không có hứng thì anh cũng chịu nhịn mà đi ngủ…
Trong thời gian tắm rửa thay quần áo, trong đầu anh cứ miên man về thái độ gần đây của cả Nương và Tiểu My… Thỉnh thoảng trong lúc cả ba đang ngồi cùng nhau anh lại bắt gặp hai đôi mắt nhìn anh rồi lại nhìn nhau cười khúc khích… Anh không biết gì và cũng tế nhị không muốn hỏi, chỉ có điều anh nhận ra được từ hai nàng là đều tươi vui hơn và hay cười hơn…
Chưa kịp bấm chuông gắn trên cổng nhà Quỳnh Tiên thì cánh cổng đã mở ra, nàng xuất hiện ngay lập tức như chờ sẵn từ lâu… Ngoài sân tối om, anh phải lò dò đi sát nàng vì đây là lần đầu tiên anh qua nhà nàng, mà lại qua lúc đã tối trời nên không dám đi ẩu… Đi sát sau lưng nàng, hương thơm thoang thoảng, có lúc đậm nồng làm trong đầu anh không khỏi thoáng qua những ý nghĩ không được trong sáng cho lắm…
Trong căn nhà hoàn toàn im lặng vắng vẻ làm Tường hơi ngạc nhiên:
– Ủa, Quỳnh Tiên, nhà đi đâu hết rồi? Anh thấy hình như không có ai ở nhà…
Bước vô trong nhà, Quỳnh Tiên mới quay lại nhìn anh, đôi mắt nàng lộ ra sự vui vẻ thích ý:
– Có một mình em ở nhà thôi, bố mẹ, chồng con em sáng nay vừa phải bay về quê thăm bà con rồi… Em không dám xin nghỉ nên không đi cùng họ, ở nhà một mình cũng có nhiều cái hay lắm anh… Và… vì vậy em mới dám mời anh ăn cơm với em…
Tường hơi lo lắng:
– Vậy á… anh sợ có gì đó không hay là một mình em chịu…
Quỳnh Tiên bật cười, giọng cười mang hơi hướng của sự bất cần:
– Kệ… em không quan tâm… ai muốn nói gì thì nói… em muốn làm theo ý em, không bị ràng buộc bởi bất cứ lý do nào… Nhưng mà, nếu anh…
Sự từng trải cộng với những hiểu biết về những nhân viên dưới quyền, những người chung quanh làm Tường đã đoán được phần lớn lý do Quỳnh Tiên mời anh tới nhà ăn cơm tối nay. Chuyện cả nhà nàng đi vắng là một trong những động cơ để nàng mạnh dạn mời anh… Nhưng anh vẫn cứ giả bộ:
– “Nếu anh…” cái gì? Em cứ nói…
Nàng bặm môi như dứt khoát:
– Nếu anh… sợ mang tiếng khi ở bên cạnh em tối nay thì anh… cứ về… em hứa… em không buồn trách gì anh đâu…
Miệng nói vậy, nhưng ánh mắt nàng lại lộ rõ sự lo lắng phập phồng, nếu anh đứng dậy đi về thì bao nhiêu ước muốn của nàng tối nay sụp đổ tan tành, rồi ngày mai khi đi làm liệu nàng còn dám nhìn anh không… Biết thừa tâm trạng của nàng, anh cười cười:
– Em là gái có chồng, em không sợ, thì mắc gì anh, không vợ không con… bộ anh thua em chắc…
Quỳnh Tiên nở nụ cười vui mừng lộ hàm răng trắng tinh tuyệt đẹp:
– Vậy thì… em cảm ơn anh… Anh cứ ngồi chơi em dọn cơm, anh em mình ăn…
Nàng quay ra tất tả dọn cơm, lăng xăng như một người vợ chuẩn bị cơm nước cho chồng, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng rạng rỡ… Hai tay chống lên cằm, Tường ngồi lặng lẽ ngắm nhìn nàng… Tối nay nàng mặc một cái váy hoa rộng dài trên đầu gối, phần dưới váy xếp nếp tỏa rộng nên mỗi khi nàng quay người, vạt váy tung lên xoay tròn như một rừng hoa nhỏ di động, thấp thoáng lộ ra một phần cặp đùi trắng nõn nà quyến rũ. Tường nheo mắt săm soi trên bầu ngực nàng. Cho dù cái váy rộng nhưng anh có cảm giác nàng không mặc nịt vú, đôi vú to căng cứ rung rinh theo cử động của nàng, chỉ có điều dưới lớp vải hoa anh không nhận ra được đâu là hai núm vú…
…
Quỳnh Tiên chuẩn bị rất chu đáo mọi thứ, không chỉ là một bữa cơm đúng nghĩa của nó, chỉ là cơm và những món ăn thật bình thường, nhưng qua bàn tay bếp núc khéo léo đã mang tới cho Tường một trong những bữa cơm rất ngon lành, không khác gì sự chăm sóc của Nương và Tiểu My dành cho anh… Cái sự chuẩn bị chu đáo của nàng không chỉ có vậy!
Tất cả cửa nẻo được nàng khóa lại kỹ càng, tất cả màn cửa sổ, cửa lớn nàng đều kéo kín mít, từ bên ngoài nhìn vô sẽ không thể nhận ra được bất cứ tia ánh sáng nào từ bên trong nhà chiếu ra… Bởi nàng đã xác định, tối nay không chỉ mời Tường một bữa cơm mà còn mời gọi anh cùng nàng tham dự một bữa tiệc của lạc thú, của thân xác của con người… Nàng biết chỉ là tối nay, nếu không sẽ không còn tối nào nữa…
Từ sau bữa sáng tình cờ nàng thấy trong hành lang vắng Tường và Thảo Nguyên ôm hôn nhau, nàng đã đoán biết giữa anh và Thảo Nguyên không chỉ có những nụ hôn, có lẽ họ đã cùng nhau hưởng thụ khoái lạc rồi… chỉ có điều nàng không biết họ vui vầy cùng nhau ở đâu? Ở nơi làm việc hay ở nhà… Nhà Thảo Nguyên hay nhà Tường cũng đều thuận lợi, bởi cả hai người họ đều sống độc thân… Còn nàng đoán chắc hai người đã cùng nhau làm chuyện đó bởi giữa nàng và Thảo Nguyên đều có những điểm tương đồng nhau, nhất là chuyện tình dục.
Hai nàng gần như không dấu với nhau chuyện gì có liên can tới tình dục, chia sẻ với nhau về mẫu người đàn ông trên giường, về những tư thế mang tới khoái lạc cực kỳ nhất khi làm chuyện đó… Chỉ có điều nàng vẫn đang ngờ ngợ, nếu đã làm cùng nhau rồi sao Thảo Nguyên không kể gì cho nàng nghe… Quỳnh Tiên làm ra bữa cơm tối nay cũng để kiểm chứng lại cái ngờ ngợ của nàng, vừa sẽ được ân ái cùng người đàn ông nàng ưa thích, mơ tưởng… vừa sẽ tìm cách dò xét thử giữa Tường và Thảo Nguyên đã đi tới đâu…
Dọn rửa xong xuôi, Quỳnh Tiên tới kéo ghế ngồi bên cạnh Tường, nàng không ngồi đối diện bên kia bàn như lúc ăn cơm nữa… Nghiêng người nhìn anh bằng đôi mắt to lung linh ánh lửa, nàng muốn nói thật nhiều nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu… Tường rất tinh nhạy, anh hiểu, còn một chút tự trọng và nỗi e ngại của phụ nữ nàng không thể mở lời… vậy thì anh phải chủ động rồi… Vươn tay cầm một bàn tay Quỳnh Tiên đang để hờ trên đùi, giọng anh trầm trầm:
– Có chuyện gì muốn nói với anh không?
Đôi rèm mi cong khẽ chớp chớp mấy cái, đôi môi hồng không son của nàng mấp máy nhưng vẫn không thể nói được… Đang còn ngập ngừng chưa biết bắt đầu từ đâu thì do Tường ngồi sát bên cạnh nàng, mùi hương thơm từ cơ thể nàng tỏa ra, bầu ngực căng bên dưới lớp vải hoa phập phồng, nhìn gần như vậy Tường chắc chắn bên dưới nàng không mặc nịt vú… anh đột ngột choàng tay ôm bờ vai mềm, kéo nàng sát tới ập ngay môi mình lên đôi môi nàng… Vai nàng thoáng run lên nhưng đồng thời hai cánh môi nàng mở ra cho lưỡi anh len vô.
Không phải là con gái chưa biết gì nên nàng đón nhận cái lưỡi của anh rất nồng nhiệt, nàng ngậm đầu lưỡi anh nút nhẹ trong khi hai bàn tay Tường chẳng chịu ở không, anh vuốt ve trên gáy, trên đôi bờ vai và khắp trên lưng nàng… Mềm mại, âm ấm là những gì lòng bàn tay anh cảm nhận được từ thân thể người thiếu phụ một con này…
Thân thể Quỳnh Tiên run run trong khoái cảm tê tái. Nàng ậm ừ trong cổ khi một bàn tay anh lướt qua trước ngực thăm dò đôi bầu vú căng nở không nịt vú bên dưới làn vải hoa… Sợi dây khóa kéo sau lưng váy được mấy ngón tay anh kéo sát xuống dưới thắt lưng nàng… Hai bàn tay anh đưa lên hai bên vai áo kéo nó tuột ra khỏi đôi vai nàng, kéo xuống nữa cho nàng rút hai cánh tay ra ngoài… Hai cánh tay trần trắng nõn mịn màng choàng lên bám trên cổ Tường ghì lại trong cảm xúc thích thú từ nụ hôn dài…
Hai tay ấp trên hai bầu vú trắng ngần như sữa, mân mê hai núm vú tròn, Nhiên nhìn sâu vô mắt nàng:
– Ngoài chuyện ăn cơm, em cũng thích làm chuyện này với anh, đúng không?
Ánh mắt nàng chợt như mờ đi, màu đen trong mắt thẫm hơn, nàng nhẹ gật đầu:
– Em muốn chuyện này lâu rồi… Anh không cười chê em chứ…
Tường mỉm cười rất ngọt ngào:
– Anh lấy danh nghĩa, tư cách gì mà cười chê em? Em không thấy anh cũng đang làm cái điều mà người ta sẽ cười anh là… này kia với thiếu phụ đã có chồng đây sao… Anh cũng như em, anh làm điều mình muốn, miễn sao đối tượng của anh đồng tình, không đặt ra điều kiện hay ràng buộc nhau…
Quỳnh Tiên chạm môi mình lên môi anh mỉm cười:
– Em tự nguyện muốn tới với anh, thuần túy chỉ là được anh làm tình cho em vì em thích anh… còn chuyện em có gia đình hay không… ngay lúc này, em không quan tâm tới… Anh cũng đừng có nghĩ anh là người thứ ba…
Tay xoa trên hai bầu vú căng mềm, Tường muốn biết thêm về người thiếu phụ trẻ đam mê nhục dục này:
– Em thích làm chuyện này với anh từ lúc nào?
Khuôn mặt nàng ửng lên một chút nữa:
– Ngay từ bữa anh mới tới làm giám đốc…
– Sao để tới bữa nay mới…
– Tại hôm kia em thấy anh ôm chị Thảo Nguyên, hai người mùi mẫn lắm… nên em tự hối thúc mình… em sợ anh không thích em…
– Giỏi. Anh nhớ là trước khi hôn Thảo Nguyên anh có kiểm tra kỹ lắm mà… Em trốn ở đâu mà thấy được, thiệt tình… Được rồi, không nói mấy chuyện đó nữa… bây giờ mình làm nghe…
Không chờ nàng trả lời, Tường nâng nàng đứng dậy, cái váy tuột xuống tận gót chân nàng. Cái quần lót nhỏ xíu màu hồng không che hết được đám lông mu có mấy sợi lăn quăn thò ra ngoài… Anh đưa tay kéo luôn cái quần lót cho nó theo cùng với cái váy… Thảm lông mu đen nhánh bao hết bờ mu cong chạy sâu xuống giữa hai chân nàng… Anh để nàng ngồi lại trên ghế dựa, hai chân nàng mở ra hai bên…
Quỳ sát vô người nàng, anh ngậm một núm vú sưng tròn nổi lên trên bầu vú trắng căng mẩy… Mút liếm núm vú này còn tay thì mân mê, xoa nắn khắp bầu vú bên kia… Quỳnh Tiên dựa ngửa đầu ra sau, mái tóc uốn quăn thành lọn của nàng xõa tung trên lưng ghế, miệng nàng hé mở để tiếng rên thoát ra theo nhịp của hơi thở đã bắt đầu dồn lên… Bụng nàng phập phồng, thỉnh thoảng lại giật nhẹ một cái. Nàng biết khi đó dâm thủy từ bên trong lại ứa ra nữa rồi, âm đạo nàng nóng hực và trông trống trông chờ…
Hình như Tường không biết chán trên hai bầu vú nàng, anh cứ bú, liếm, mút nút rồi bóp nắn, vuốt ve đến nỗi thâm tâm nàng rất mong anh dời nơi chăm sóc, hãy xuống bên dưới chỗ hai chân nàng đã mở… Tường đột nhiên như khích động anh mút mạnh một đầu núm vú nàng, vừa thích vừa đau đau, nàng giật mình phản xạ hai đùi khép vô kẹp hông anh…
– Ui… anh… nhẹ thôi… đau em…
Tường hôn lần xuống dưới cái bụng đang phập phồng, đã một lần sinh nở nên bụng Quỳnh Tiên không được thon phẳng như bụng các nàng mà Tường đã được làm tình, nhưng cũng không phải to quá, chỉ là nhìn không quen mắt như anh đã ngắm các nàng kia thôi… Anh nâng cho mông nàng nhích sát ra ngoài cạnh ghế, giờ thì Tường ngồi luôn xuống dưới nền nhà, chỉ như vậy thì anh mới thoải mái hôn lên đám lông mu rậm đen của nàng…
Phải nói là âm hộ Quỳnh Tiên nhiều lông, những sợi lông đen tuyền mọc kín vòm mu, trải đậm qua hai mép lồn, chạy quanh lỗ đít nâu nâu cũng nhiều… Tường phải lấy mấy ngón tay vạch đám lông ra mới thấy được khe lồn nàng. Anh vạch hai mép lồn qua hai bên để nhìn thấy lớp thịt đỏ hồng đã ướt sũng dâm thủy… Ngón tay anh quẹt lên đám dịch nhơn nhớt rồi xoa lên trên đầu khe lồn, kích thích trên phía hột le cho nó nhú lên… Quýnh Tiên thở ra một hơi dài rên rỉ nghe như nàng khóc:
– Ư… ưm…
Thoảng qua mũi Tường mùi dâm khí đậm nồng hơi tanh tanh của thiếu phụ đã có con, và nhất là cái đám dâm thủy này của nàng có lẽ đã ứa trào ngay từ lúc Tường chưa xuất hiện trước cổng nhà nàng… Nhưng anh không một chút e dè, lưỡi anh thè ra liếm dọc lên xuống giữa đường khe đỏ hồng trơn ướt, một ngón tay anh đút vô trong cái lỗ thịt thăm dò, ngoay ngoáy quanh lớp thịt mềm bên trong…
Hai chân nàng căng ra lúc co lúc duỗi, lúc mở lúc khép nhưng vướng người anh nên không thể khép lại được, vì vậy nên cái cảm giác rỗng không bên trong âm đạo nàng càng thêm nhiều… Khi anh chụm môi mút nhẹ trên núm thịt đầu khe thì anh có cảm giác ngón tay đang đút bên trong âm đạo nàng ướt nhiều hơn… Rút ngón tay đưa lên nhìn, anh nheo mắt chọc nàng:
– Ghê chưa… mới có chút mà như suối chảy nè…
Quỳnh Tiên mắc cỡ lườm anh:
– Tại anh chớ ai… vừa ngoáy, vừa bú vậy… ai mà chịu nổi…
Tường càng nhây hơn:
– Nứng lắm hả?
Ai ngờ nàng không chịu thua, nhây lại:
– Không nứng mà cho anh đụng vô á… Anh…
– Sao em…
– Em nứng dữ lắm rồi đó… anh làm gì đi…
Tường chống tay đứng lên. Anh ngắm nhìn thân thể trần truồng khêu gợi của người thiếu phụ trẻ ngồi trước mặt, tay anh lần cởi quần áo trên người, lúc cái quần lót tuột xuống, con cu to dài nâu nâu bật ra làm nàng nhìn thấy phát khô cả cổ họng… Con cu này chắc chắn là to dài hơn của chồng nàng, mà cũng chắc là của lão Sơn cũng không thể so được… Bất ngờ, Quỳnh Tiên chồm tới, tay cầm cu anh giữ lại, không hề hôn hay liếm, nàng há miệng ngậm ngay một khúc gân thịt vô miệng… Khi con cu anh đã nằm trong miệng nàng một khúc, lúc này cái lưỡi linh hoạt mới lăn lộn chạy quanh đầu khấc làm Tường phải trân mình vì sướng…
Hai bàn tay nàng bám sau mông anh giữ lại, cái đầu liên tục rời xa rồi áp vô trong khi khúc gân thịt từ miệng nàng cứ trồi ra rồi lại bị nuốt vô, nước miếng nàng ứa ra giọt từng giọt nhễu xuống… Nhìn cái cảnh tượng này đố ai trong văn phòng dám tưởng tượng ra người thiếu phụ trẻ xinh đẹp, đôi lúc nghiêm trang khó gần lại có thể trở thành một người đàn bà trần truồng hành xử dâm đãng như vậy… Nhưng nói sao được, là đàn ông hay là đàn bà thì cũng có những khao khát, thèm muốn cho phần thân xác của mình… Có như vậy thì loài người mới tiếp tục sinh sôi nảy nở mà không tuyệt chủng. Có điều là người này ưa ít, người kia ham nhiều, vậy thôi…
Chưa bao giờ được bú cu mà trong Tường lại nhận được nhiều cảm xúc như tối nay, cái kiểu bú cu của Quỳnh Tiên không giống bất cứ người phụ nữ nào mà anh đã cùng ăn nằm… Nàng rất nhiệt tình, say mê với việc mình đang làm, anh có cảm tưởng chỉ cần bú cu thôi không cần đụ nàng cũng sướng lắm rồi… Nhìn khuôn mặt lộ vẻ say đắm, đôi mắt khép hờ với đôi rèm mi đen cong vút rung động có vẻ như nàng chẳng cần quan tâm tới ai hết, nàng cứ thỏa thích làm cái việc nàng đang làm thôi…
Một hồi lâu lắm, khi vành khấc như muốn tê dại mất cảm giác thì nàng mới nhả con cu anh ra, nước miếng từ trên thân cu nhễu thành dòng xuống nền nhà… Quỳnh Tiên ngồi lại lên ghế, nàng kéo hai chân banh rộng, vùng âm hộ mở ra như hết tầm của nó, một đám cỏ đen nhánh ở giữa nổi lên khe suối đỏ hồng ngập nước. Hai tay nàng nắm hai cổ chân giữ lại, nhìn anh với đôi mắt như dại đi, nàng rên rỉ trong tiếng kêu mời:
– Ưm… anh… đút vô… chơi em đi… em nứng quá rồi… thèm con cu anh… ư…