Phần 3: Anh Em Thông Dâm
Thằng Tỏi nói với con Ớt “chút xíu tao qua” vậy chứ cả tiếng đồng hồ sau nó mới lếch thếch bước vào phòng nhỏ em út với bộ mặt buồn thêm thảm, ai nhìn vào cũng tưởng nó mới đưa đám tang trở về.
Nhà thằng Tỏi có ba phòng xây liền kề nhau. Một phòng của ba mẹ nằm gần phòng khách, một phòng của chị Ốc Tiêu ở giữa còn phòng thằng Tỏi thì nằm trong cùng, gần nhà bếp. Lúc nhỏ con Ớt ngủ với ba mẹ nhưng từ khi nó vào lớp 1 thì chuyển qua ngủ chung với chị hai để ba mẹ có không gian riêng tư muốn làm gì thì làm. Mãi đến lúc ba mất thì con Ớt cũng học tới lớp 5 rồi chứ nhỏ nhít gì.
Con Ớt ở chung phòng với chị hai được mấy năm thì chị tốt nghiệp trung học phổ thông và chuyển xuống Sài Gòn học đại. Chị ở ký túc xá của trường luôn, cuối tuần mới về nhà. Mỗi lần về chỉ ngủ chung con Ớt có một đêm thứ bảy thôi, đến chiều chủ nhật là chị lại khăn gói xuống trường để thứ hai lên giảng đường. Cho nên căn phòng bây giờ nghiễm nhiên trở thành không gian riêng tư của một mình con Ớt.
Hồi xưa, lúc ba chị em còn nhỏ thì ba nó có đặt cái bàn ngay cửa sổ cho ba chị em ngồi học bài, nơi có ánh sáng tự nhiên và gió trời thổi vào mát rượi. Nhưng càng lớn thì mấy chị em nó càng có nhiều bài vở hơn, bởi vậy đứa nào cũng muốn chiếm lấy bộ bàn học lâu hơn. Không có ngày nào là không cãi nhau ỏm tỏi vì chuyện ” mày học lẹ đi rồi tới tao ” hay ” anh học gì mà lâu quá, lẹ đi em còn làm bài tập nữa… ” của mấy chị em làm ba mẹ nhiều lúc muốn phát điên lên.
Cực chẳng đã, ba mẹ nó phải chấp nhận bỏ thêm tiền mua một bộ bàn học nữa rồi bỏ luôn vào phòng hai chị em con Tiêu, con Ớt cho hai chị em nó học chung. Bộ bàn ở cửa sổ thì cho thằng Tỏi đem vô phòng của nó. Vậy mới yên chuyện.
Lúc thằng Tỏi bước vô phòng thì thấy con Ớt đã ngồi trên ghế chờ sẵn từ lâu, trên bàn học đặt mấy quyển sách đã giở sẵn những chỗ chị hai đánh dấu kêu thằng Tỏi chỉ em…
– Sao lâu vậy anh ba? Em chờ mệt muốn chết…
Con Ớt thấy thằng Tỏi vừa bước vào là bô bô cái miệng liền. Thằng Tỏi không thèm trả lời mà liếc con nhỏ một cái bén như dao cạo làm con em lập tức nín khe.
Không thèm để ý tới con Ớt, thằng Tỏi đảo mắt một vòng quan sát khắp căn phòng. Đúng là phòng con gái có khác, mọi thứ đều sạch sẽ gọn gàng chứ không bừa bộn lôi thôi như phòng cu cậu. Đã vậy chăn màn nệm gối còn thơm phưng phức nữa chứ. Trên tường con Ớt dán đầy hình mấy nhóm nhạc Hàn Quốc BTS, chắc nó thần tượng anh chàng nào trong nhóm này. Hoặc cũng có thể nó mê hết cả nhóm vì anh nào cũng đẹp trai, hát hay và nhảy giỏi.
– Mày ăn uống gì chưa?
Thằng Tỏi sau khi nhìn ngắm căn phòng chán chê thì quay qua hỏi con Ớt một câu chẳng liên quan gì đến chuyện sách vở làm con Ớt chưng hửng. Nó tròn mắt nhìn thằng anh:
– Ủa… em tưởng anh hỏi học môn nào trước chứ?
Thằng Tỏi gắt nhẹ:
– Mày nhiều chuyện quá… tao hỏi thì mày trả lời đi…
– Em ăn rồi!
Con Ớt đáp gọn lỏn rồi khoanh tay đặt lên bàn, mắt nhìn vào quyển ngữ văn chứ không nhìn thằng anh nữa.
Thằng Tỏi ngồi xuống cạnh con em rồi đưa tay kéo quyển ngữ văn lại gần và đọc lướt qua. Đọc xong nó lấy quyển tập của con Ớt lật tới lật lui rồi dậm chân kêu trời:
– Mày học hành kiểu gì vậy Ớt, viết sai chính tả tùm lum hết trơn à… Bộ thầy cô hổng kiểm tra tập vở mày hả?
Con Ớt lí nhí trả lời:
– Dạ…
Nó chỉ nói được một tiếng “dạ” cụt ngủn rồi im lặng đưa mắt nhìn thằng anh vẻ cầu cứu. Mặc dù nó cũng đã cố gắng hết sức nhưng chẳng hiểu sao lần nào viết tập làm văn nó cũng bị nguyên một rổ lỗi chính tả như vậy.
– Dạ dạ cái gì…
Thằng Tỏi nạt lớn rồi nhấn mạnh từng tiếng:
– Mày lấy tập ra đi, bữa nay tao chỉ cho mày học cách viết đúng chính tả trước. Tao đọc chữ nào thì mày ghi chữ đó coi mày ghi có đúng không nghe chưa?
Thằng Tỏi nói tới đâu thì con Ớt răm rắp làm theo tới đó. Nó lấy quyển vở nháp để lên bàn rồi lắng tai nghe thằng anh đọc chữ nào thì ghi ra giấy chữ đó, giống như học từ vựng môn tiếng anh vậy, chỉ khác đây là tiếng việt.
Thằng Tỏi đằng hắng giọng rồi bắt đầu đọc từ chữ. Nó lựa những cặp từ ghép, từ láy mà mọi người thường viết sai chính tả rồi chậm rãi đọc cho nhỏ em viết.
Thằng Tỏi đọc: Chỉnh sửa…
Con Ớt viết: Chỉnh sữa…
Thằng Tỏi tiếp: Chỉn chu…
Con Ớt viết: Chỉnh chu…
Thằng Tỏi đọc: Rảnh rỗi…
Con Ớt viết: Rảnh rỗi…
Thằng Tỏi mới đọc có ba chữ mà con em đã viết sai cả ba làm nó nổi cáu:
– Mày học hành kiểu này là chết rồi. Viết có ba chữ mà sai hết trơn…
Con Ớt mặt mày tái mét:
– Ủa sai hả anh ba, em tưởng viết vậy mới đúng chứ…
Thằng Tỏi nghiến răng trèo trẹo:
– Đúng cái đầu mày thì có!
Rồi nó chỉ rõ từng từ, chỉ từng chỗ sai cho con Ớt sửa lại. Hai đứa trẻ chụm đầu vào quyển vở một cách chăm chú. Thằng anh vừa nói vừa chỉ chỏ lung tung còn nhỏ em thì líu ríu làm theo như cái máy.
Sau khi xổ một tràng dài thằng Tỏi bất chợt ngẩng đầu lên. Cái mặt nó vô tình lướt nhẹ trên tóc con Ớt vì hai đứa đang chụm đầu vào nhau. Cái mùi hương của con gái thơm dịu nhẹ phảng phất ngay cánh mũi làm nó thấy ngất ngây. Từ hồi bước vô căn phòng này nó đã nghe căn phòng thơm phức rồi, giờ ngồi gần nhỏ em nó chợt phát hiện ra con em còn thơm hơn căn phòng này nhiều.
Thằng Tỏi miệng vẫn đọc từng chữ cho con Ớt viết, nhưng mắt nó không nhìn xuống quyển vở trên bàn mà len lén nhìn con Ớt từ đầu tới chân. Bữa nay con nhỏ mặc bộ đồ bộ nhìn rất hoa hòe hoa sói nhưng được cái vải khá mỏng. Lúc con nhỏ cúi xuống viết bài, thằng Tỏi liếc nhìn ngay cổ áo con em. Tim nó đập thình thịch khi thấy con Ớt không mặc áo ngực, cái bầu vú trắng nõn và tròn trịa như trái quýt ẩn hiện thập thò sau làn áo mỏng. Thằng Tỏi nhìn thấy rõ cái núm vú đỏ hồng nhỏ xíu như đầu chiếc đũa ăn cơm của con em bên trong chiếc áo sơ mi con Ớt mặc.
“Vú nó đẹp quá!”
Thằng Tỏi tự nhủ trong bụng rồi khẽ đưa tay xuống đáy quần vuốt nhẹ. Con cặc của nó đã ngỏng lên cứng ngắc từ bao giờ.
– Bữa nay chị Quỳnh Trâm không có qua làm hả út?
Thằng Tỏi miệng hỏi bâng quơ mà mắt nó không rời khỏi cái khe ngực thanh tân mới vừa nhu nhú của con Ớt. Trước giờ nó chưa từng có ý nghĩ dâm dục với con em mà chỉ nghĩ đến mẹ nó hay chị Quỳnh Trâm mà thôi. Nó cứ nghĩ con Ớt còn nhỏ chẳng có gì hấp dẫn nên đâu thèm để ý. Ai dè bữa nay ngồi gần nó mới phát hiện ra con em cũng ngon cơm ngọt nước lắm chứ không phải chuyện đùa.
– Em nghe mẹ nói con chị Trâm bị bệnh nên chị hổng có qua mở tiệm…
Con Ớt miệng trả lời thằng anh mà tay vẫn viết đều đều, đầu cúi xuống chứ không ngẩng mặt lên nên không biết thằng anh đang nhìn lén mình tự nãy giờ.
– À, ra vậy…
Thằng Tỏi làm bộ gật gù ta chiều hiểu biết. Xong, miệng nó tiếp tục đọc những từ mới cho con Ớt còn mắt thì lia từ trên cổ xuống lưng, xuống đùi con Ớt. Phải nói con nhỏ da trắng thật. Cái kiểu trắng hồng tự nhiên chứ không phải trắng bệch của mấy bà mấy chị hay xài kem lột da. Mỹ phẩm các loại. Con Ớt mặc áo sơ mi ngắn tay với mấy chiếc cúc áo phía trước. Chiếc quần đùi bằng lưng thun lúc đứng chưa tới đầu gối con Ớt, mà lúc ngồi học thì bị kéo lên gần sát háng làm lộ ra đôi chân thon thả của đứa con gái vừa chớm dậy thì.
Thằng Tỏi đọc mấy từ không biết dễ hay khó mà con em bất chợt ngẩng đầu lên, tay đưa cây bút vào miệng cắn nhẹ ra chiều đang suy nghĩ lung lắm.
Thằng Tỏi nãy giờ lén nhìn con em từ đầu đến chân mà nghe lòng rạo rực khó tả. Cái củ lẳng trong quần cứ giật tưng tưng như gõ trống. Con Ớt người ngợm đã thơm phức mà mắt môi còn long lanh ướt át nữa chứ. Rèm mi nó dài và cong vút. Mái tóc dài suông mượt ngang lưng thỉnh thoảng bị gió thổi bay vào mặt thằng Tỏi làm nó thấy lâng lâng. Đôi môi hồng nhỏ xíu nhìn thấy đã mê rồi, mà lúc con nhỏ cắn bút thằng Tỏi trong đầu liên tưởng đến mấy cô bé lolita trong phim. Tụi nó cái miệng đứa nào cũng xinh xắn đáng yêu nhưng không gặm bút mà gặm cặc đàn ông.
Thằng Tỏi ngồi kế bên đọc bài cho con Ớt viết mà đôi mắt cứ láo liên như cú vọ tìm mồi, hết ngó mặt mũi lại ngó chân cẳng, hết ngó tóc tai lại ngó quần áo. Nó thấy da mặt con Ớt ửng hồng với những sợi lông măng mọc lún phún thật dễ thương và gợi cảm. Tuy con Ớt vẫn chưa phát triển hết nhưng nhìn nó cũng ra dáng thiếu nữ lắm rồi.
Ngồi bần thần một lúc lâu, bàn tay thằng Tỏi bắt đầu từ từ đặt ra phía sau mông đít con Ớt. Nó làm như vô tình đưa qua đưa lại mu bàn tay cạ vào mông con bé. Con Ớt thấy nhồn nhột nhưng cũng không quan tâm vì nghĩ thằng anh lỡ đụng chút thôi chứ không có ý gì.
Thấy con Ớt im re, thằng Tỏi bắt đầu trở nên bạo dạn hơn. Nó lật bàn tay trở lại rồi sờ soạng cái vòng ba tuy không nảy nở như của mẹ hay chị Quỳnh Trâm nhưng cũng rất săn chắc và mềm mại. Ngón tay thằng Tỏi cứ lần mò vuốt ve cái gân quần lót của con Ớt với tâm trạng hưng phấn lạ thường.
“Đít con Ớt rờ êm tay dễ sợ!”
Con Ớt lúc đầu khi thấy thằng Tỏi cứ cọ quẹt ngang mông mình thì nghĩ chắc là thằng anh vô tình thôi, nhưng một hồi sau thì nó chợt nhận ra không phải anh nó vô tình mà là đang cố ý. Anh nó đang dê nó đây mà!
Tuy biết mình đang bị thằng anh lợi dụng nhưng con Ớt cũng không dám la lên hay có phản ứng gì quyết liệt. Bình thường nó cũng rất sợ thằng Tỏi. Cái sợ này đã hình thành từ lúc nhỏ, đến giờ dù đã lớn nhưng nỗi sợ đó vẫn đeo bám dai dẳng chưa thể xóa nhòa. Lúc nhỏ những lúc không có ba mẹ hay chị hai bên cạnh, con Ớt thường xuyên bị thằng Tỏi đè đầu bóp cổ hay tát vào mặt mỗi khi hai đứa giành đồ chơi. Do hai đứa cách nhau có hai tuổi nên hồi nhỏ tụi nó nhìn một chín một mười với nhau chứ không một trời một vực như bây giờ.
Thấy bóp đít bóp mông con Ớt mà con nhỏ không dám hó hé, thằng Tỏi tự nhiên thấy tay chân dạn dĩ hơn. Nó đưa tay vuốt ve tấm lưng thon nhỏ mịn màng của nhỏ em một cách chậm rãi, mắt nhìn con Ớt xem thái độ con nhỏ thế nào. Thấy con Ớt không nói gì mà chỉ uốn éo cơ thể né tránh bàn tay mình, thằng Tỏi mỉm cười nhếch mép rồi luồn bàn tay vào bên trong lưng áo con Ớt để bàn tay nó chạm trực tiếp vào da thịt con Ớt chứ không vuốt ve bên ngoài như nãy giờ.
Nãy giờ con Ớt cố gắng né tránh bàn tay quái quỷ của thằng anh trong im lặng chứ không dám lên tiếng phản đối, tới chừng thằng anh đưa bàn tay thô thiển sờ nắn vuốt ve dọc sống lưng thì con Ớt hết kiềm chế nổi, da gà da vịt nó nổi lên khắp người. Con Ớt gắt nhỏ:
– Anh baaa… em méc mẹ á…
Thế nhưng đã tới nước này rồi thì dù con Ớt có la làng thằng Tỏi cũng không quan tâm chứ nói gì gắt nhỏ. Cơn nứng bùng lên mãnh liệt khiến mặt mũi thằng Tỏi đỏ bừng bừng như gà chọi, phải kiềm chế lắm nó mới không xé nát bộ đồ con Ớt như trong phim.
Tuy vậy, dù không xé đồ nhưng thằng Tỏi cũng tha cho bộ quần áo tội nghiệp kia. Hai tay thằng Tỏi, một tay vần vò cặp mông êm ái còn tay kia luồn phía dưới nách ra phía trước bụng để chộp ngay cái vú tròn căng mới nở của con Ớt làm con nhỏ giật mình la oai oái:
– Úy anh… làm gì vậy anh ba?
Thằng Tỏi cười nhe răng khỉ:
– Cho anh sờ chút xíu nha út… hì hì…
Con Ớt làm mặt nghiêm:
– Anh bóp vú em… lát mẹ về em méc mẹ cho coi!
Thằng Tỏi cười nham nhở:
– Vậy bóp cái này chắc em không méc mẹ đâu ha!
Miệng chưa nói hết câu thì thằng Tỏi đã kéo con Ớt ngã ngửa ra phía sau rồi đưa tay chộp thẳng vào háng con em. Bàn tay Thằng Tỏi úp lên cái mu lồn mum múp thịt và cảm nhận lồn con Ớt vô cùng mềm mại, và ấm nữa. Đây là lần đầu tiên thằng Tỏi được sờ lồn con gái nên nó thấy trong người rạo rực khác thường, nhịp tim đập loạn xạ còn hơi thở thì dồn dập từng hồi.
– Anh baaa… không được bóp… của em!
Con Ớt định nói ” anh ba không được bóp lồn em ” nhưng nói tới chữ ” lồn ” tự nhiên nó thấy mắc cỡ nên né tránh không nói chữ đó mà lướt qua luôn.
Thằng Tỏi nghe con Ớt miệng lắp bắp nói tiếng được tiếng mất thì cười thầm trong bụng. Rồi làm như chẳng quan tâm nhỏ em nói cái gì, thằng anh kéo bàn tay đang đặt giữa háng con Ớt lên trên bụng rồi thọc luôn vô phía trong hai lớp vải quần con nhỏ. Ngay lập tức bàn tay thằng Tỏi cảm nhận được ngay rằng cái mu lồn con Ớt đã nóng ran lên từ hồi nào.
– Anh ba buông em ra, kỳ quá à… em về méc mẹ thiệt đó!
Con Ớt vùng vằng cố thoát ra khỏi vòng tay của thằng anh đang siết chặt như gọng kìm. Con bé bỗng trở nên sợ hãi khi nhận ra anh nó không phải chỉ muốn đụng chạm bên ngoài mà còn muốn thọc tay vào những nơi kín đáo nhất trên người nó nữa. Bên trong quần con Ớt nhận ra ngón tay thằng Tỏi đang trượt lên trượt xuống giữa hai múi thịt căng phồng như múi bưởi của mình. Ngón tay ma mị của thằng Tỏi cứ khều móc ngay hột le làm con nhỏ co rúm người lại, toàn thân run lẩy bẩy.
– Anh ba… khó chịu quá à anh…
Con Ớt mắt nhắm mắt lim dim, miệng cứ lảm nhảm như mắc đằng dưới. Thằng Tỏi cũng chẳng quan tâm đến những gì con Ớt nói. Thằng Tỏi thừa hiểu một điều, nếu nó không làm tới nơi tới chốn thì nó sẽ gặp rắc rối lớn. Bởi vì nếu nó không làm con Ớt sung sướng thì lát về thế nào con nhỏ cũng méc mẹ. Cho nên dù bất cứ giá nào thì thằng Tỏi cũng phải làm cho con Ớt sướng tê lồn bữa nay, có vậy mới lôi kéo được nhỏ em vào con đường dâm dục mà thằng Tỏi đã tốn rất nhiều thời gian để theo đuổi.
Trong bụng nghĩ vậy nên thằng Tỏi đưa ra quyết định phải chốt hạ con Ớt ngay hôm nay luôn chứ nếu không lần sau dễ gì có cơ hội đụng chạm vô người nó. Ngay lập tức, thằng Tỏi kéo con Ớt đứng thẳng lên rồi bồng con nhỏ vác lên vai đi thẳng lại giường và đặt xuống. Cả người con Ớt lúc này mềm nhũn như quả chuối chín rục không còn phản kháng gì được nữa.
Thằng Tỏi nhìn mặt con Ớt đang ửng hồng với cặp mắt đờ đẫn thì biết con nhỏ cũng đang nổi máu dâm lên giống mình nên cười thầm trong bụng rồi tự nhủ: “Hóa mày cũng dâm một cây chứ đâu phải hiền lành gì ha Ớt!”.