Phần 94
Lâm Phức Hương cùng An Ngọc Mị coi Cổ Tư thành đại địch, nhưng Cổ Tư lại không hề có chút giác ngộ chiến đấu với bọn họ, vẫn cứ bình thường bảo Chu Hằng thu nàng vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tiếp tục đi khiêu chiến.
Hai nàng đều như một quyền đánh vào không khí, buồn bực chết khiếp, không còn tâm tình gì mà nói, rầu rĩ không vui.
Đêm đến khuya, Lâm Phức Hương khắp người mệt mỏi trốn về phòng mình, còn An Ngọc Mị thì bị Chu Hằng kéo vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, cùng đi theo có một cái giường.
Chu Hằng nắm giữ bảo tháp ngày càng hoàn thiện, hiện tại hắn đã có thể tách rời 10 tầng bảo tháp, không có hắn cho phép, người ở tầng hai vĩnh viễn chỉ có thể ở tầng hai. Trừ khi đối phương có được thực lực đánh tan Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, bằng không ở trong này sẽ phải nghe theo hắn!
Hắn phong tỏa tầng một để không ảnh hưởng đến Cổ Tư khiêu chiến.
Bùm!
An Ngọc Mị được ở một mình với Chu Hằng, dã tính bùng phát, nàng đẩy ngã Chu Hằng xuống giường, nhảy lên cưỡi trên người hắn. Lực lượng của hàng hiện giờ đã vượt xa Chu Hằng, cường giả Sơ Phân Cảnh không phải là nói chơi!
Trên người hai người hoàn toàn không có quần áo, đây là quy định mới Chu Hằng vừa mới đặt ra, trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp không được mặc quần áo. Vì vậy hai người vẫn là trạng thái trần truồng như trước.
An Ngọc Mị mặt cười tỏa sáng mị hoặc, đôi mắt mê ly, nàng cúi đầu xuống, cặp môi đỏ mọng ngậm lấy con cặc Chu Hằng, cái lưỡi thơm tho mềm mại quần lấy đầu khấc hắn.
Chu Hằng hai mắt lim dim tận hưởng, toàn thân con cặc cứng rắn bắt đầu nóng bừng lên, giống như một cục thép nóng được khoang miệng nhỏ bé khít rịt của An Ngọc Mị bao bọc.
An Ngọc Mị một tay xoa vú, một tay vuốt cặc, nhưng cái lồn của nàng cũng vì vậy mà cảm thấy ngứa ngáy.
An Ngọc Mị xoay người, cái lồn đỏ hồng dâm đãng úp lên mặt Chu Hằng. Chu Hằng cũng không khách khí, hai tay hắn banh lồn nàng ra, cái lưỡi lươn lẹo có chút thô ráp mò vào bên trong.
– Ưm… an… ưm…
An Ngọc Mị khẽ rên rỉ trong họng, nàng bú mút càng hăng say hơn, trong lồng bị một thứ nhọn nhọn chọc vào cùng với con cặc nóng hổi như xúc xích trong miệng, khiến nàng nóng rực khắp người. Thân thể kiều diễm run lên, một dòng dám thủy bắn vào miệng Chu Hằng.
Chu Hằng không chút do dự nuốt sạch, mồm hắn áp sát hết mức vào lồn An Ngọc Mị, giống như muốn nuốt hết cái lồn của nàng. Hai tay sờ ôm chặt cặp mông căng tròn trắng bóc nhẵn nhụi như vỏ trứng.
An Ngọc Mị hai mắt mê ly, miệng nhỏ căng ra hết cỡ, cổ nàng di chuyển lên xuống liên tục. Con cặc trong miệng chốc chốc lại đâm tới tận họng, khiến nàng đầu óc đê mê.
Bú mút một hồi, An Ngọc Mị xoay người thoát khỏi cái lưỡi ma quái của Chu Hằng.
Nàng ngồi xổm trên háng hắn, con cặc to lớn gân guốc không ngừng chọc ghẹo mép lồn. Một tay An Ngọc Mị banh lồn, môt tay đút đầu khấc vào miệng âm đạo.
Ọt!
– Ư!! Hơ… hơ… hơ… tiểu… tiểu sắc… ư… lang… ta… hà… hà… hà… chờ… ơ… ơ… đợi… đợi… ngày… ưm… này… lâu, lâu… Ư! Rồi! Hơ… hơ… hơ…
An Ngọc Mị quay đầu lại cười dâm đãng, thở dốc nói. Âm thanh rên rỉ cực kỳ dâm dục, khơi lên hỏa khí trong người Chu Hằng.
An Ngọc Mị giống như một nữ kỵ sĩ oai phong, tận tình nhún nhảy trên cặc Chu Hằng, hai mép lồn đỏ bừng chả nàng khép mở nuốt lấy thân cặc, mép thịt mềm mại bên trong co bóp liên tục, giống như muốn bóp nát thứ nóng hổi cứng rắn này! Nàng đã sớm thèm thuồng cưỡi Chu Hằng, muốn hung hăng ức hiếp hắn một trận.
Dù sao nàng không đành lóng đánh hắn, chỉ có thể dùng phương pháp này hung hăng ức hiếp hắn mà thôi. Trong tâm thỏa mãn là được rồi.
Chu Hằng lại không hề có giác ngộ về mặt này, còn rất là sảng khoái hưởng thụ, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào cặp mông chín mọng không ngừng nhảy lên nhảy xuống trên bụng hắn cùng tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của nàng, vẻ mặt lười biếng làm người ta tức giận!
An Ngọc Mị thấy thế, quyết đoán bùng nổ, tiểu sắc lang này sao lại lười biếng như thế, ngươi là đàn ông mà, bị nữ nhân cưỡi trên người còn không biết xấu hổ hay sao?
Được, cưỡi chết ngươi!
Nàng điên cuồng đong đưa mông đẹp, muốn cho hắn hưởng thụ muốn sống muốn chết, cả ngày hôm nay Chu Hằng đã bị 3 người các nàng vắt sạch, nàng có tự tin cưỡi hắn thoát lực cầu xin!
Nhưng An Ngọc Mị đoán sai chiến lực của Chu Hằng, hắn đã từng ăn quả Kim Dương Thảo Vương.
Kim Dương Thảo thông thường dược hiệu có hạn, chỉ có thể kéo dài ba bốn ngày, làm mỗi ngày nam nhân đều căng phồng trồi lên, oai vệ mạnh mẽ. Tuy nhiên, Kim Dương Thảo Vương thì khác, có thể đứng thẳng một hai năm cũng không thành vấn đề!
Huống chi là trái cây tinh hoa của Kim Dương Thảo Vương đã tiến vào trong máu huyết của Chu Hằng, hòa làm một thể với hắn, quả thật là cải tạo hoàn toàn mà.
Hiện tại Chu Hằng có thể nói là ngàn trận không ngã, cho dù là bị móc sạch, chủ cần nghỉ ngơi một chút là lại có sức chiến đấu tiếp. Đấu sức bền với hắn, nhất định phải thua!
Cho dù An Ngọc Mị đã tiến vào Sơ Phân Cảnh cũng vô dụng, chuyện nam nữ là hưởng thụ cả hai mặt từ thân thể đến tinh thần, nhưng cũng là mỏi mệt gấp đôi. Thân thể An Ngọc Mị chống được, thế nhưng tinh thần thì thật là ăn không tiêu, nhanh chóng nhão ra như bùn, mềm nhũn nằm ngả lưng xuống người Chu Hằng.
Con cặc hắn vẫn hùng dũng cắm vào lồn nàng, một khắc không dời.
Nàng đã ra tới 9 – 10 lần, vậy mà Chu Hằng vẫn mạnh mẽ như cũ, chỉ bắn có 2 lần!
Đúng là đáng buồn, dù có đạt tới Sơ Phân Cảnh cũng không phải đối thủ của tiểu sắc lang này!
An Ngọc Mị nằm ngửa trên người Chu Hằng, cặp vú sung mãn bị hắn xoa bóp liên tục. Con cặc như cái máy dập vào lồn nàng, từng cơn khoái cảm nhe gió bão đánh mạnh lên đại não, làm cho An Ngọc Mị hoàn toàn mê mẩn.
Chu Hằng vừa hít hà mùi thơm trên cổ An Ngọc Mị, vừa hẩy hông nện vào lồn nàng.
Âm đạo nàng giống như một cái lỗ đen, không ngừng hút chặt cặc hắn, mỗi một tấc da thịt bên trong phảng phất như có sinh mệnh riêng lẻ, ra sức vặn vẹo, ép chặt thân cặc.
Chu Hằng hưng phấn không thôi, hắn xoay người nằm nghiêng. Con cặc như một cục thép cứng rắn nhấp liên tục vào âm đạo An Ngọc Mị, quy đầu không ngừng đánh vào miệng tử cung!
An Ngọc Mị hai mắt mê man phủ một lớp sương mù, vốn tưởng rằng cả một ngày nện nhau không ngừng nghỉ sẽ khiến Chu Hằng mệt mỏi không còn sức. Thế nhưng chính nàng mới là người gục trước.
Cái tên này, sức chiến đấu quá mạnh, nàng quả thật ăn không tiêu!
Không tìm mấy thị thiếp cho tiểu sắc lang này là không được, nàng cũng không muốn thích quá mà chết! Đương nhiên, nàng hoàn toàn không để ý Lâm Phức Hương cùng Cổ Tư, hai nữ nhân này có dung mạo tương đương với nàng, lại đều có đặc sắc riêng, làm sao có thể cho các nàng chia mỏng yêu thương của Chu Hằng.
“Kỳ quái, ta lại để ý tiểu tử này như vậy? Chẳng lẽ là ta thích hắn?”
An Ngọc Mị mơ mơ màng màng thầm nghĩ, dường như nàng vẫn luôn bay bay trên mây, suy nghĩ có chút mê loạn.
Cả một ngày cùng 3 nữ nhân thay phiên chiến đấu, hiện tại còn cùng An Ngọc Mị quần nhau một tràng, Chu Hằng đã cảm nhận được hơi mệt mỏi, cho dù thân thể không sao, nhưng tâm trí không theo kịp.
Hắn lật người An Ngọc Mị nằm úp xuống giường, cả người nằm trên người nãng da thịt mềm mại ướt đẫm mồ hôi trơn mịn nổi lên một mùi hương thơm tho dễ chịu…
Chu Hằng gồng người nắc vào lồn An Ngọc Mị, con cặc đâm đến nơi sâu nhất trong thân thể nàng, cuối cùng phun đầy tinh trùng bên trong.