Phần 4: Thiếu phụ tên Đặng Xuân Hàm
Cuộc hoan nghênh chủ nhiệm lớp chỉ đơn giản là hoan nghênh chủ nhiệm lớp mà thôi kk. Nhưng đám nam sinh là vui vẻ nhất, bởi vì tự nhiên ở trên trời lại giáng xuống một vị giáo viên chủ nhiệm xinh đẹp, mỗi người bọn hắn ở trước mặt Tiếu Tư Nhã khoe khoang tài hoa và năng khiếu của mình. Thôi, không nói về vấn đề này nữa, quay lại với nvc nè, Hạ Phong Ngân không ở trong ký túc xá của trường học. Hắn ở trong 1 căn phòng trọ hai tầng, tuy hơi cũ 1 tý, nhưng hắn lại dk độc lập. Buổi tối hắn trở lại nhà trọ, hắn đột nhiên nhớ tới thiếu phụ mà mình gặp trên xe bus kia. Nhớ đến cái cảm giác vuốt ve đùi và bím nàng, thì hắn không kìm lòng được, hắn móc danh thiếp ra, rồi bấm số điện thoại của thiếu phụ kia.
“Ô la, ai vậy?”
Bên kia điện thoại vang lên một giọng nói ngọt ngào. Đù, số điện thoại này là thật, Hạ Phong Ngân nói:
“Là ta! Ta là tiểu tình lang của ngươi!”
“Là ngươi!”
Thanh âm của Thiếu phụ trở nên kinh ngạc, nàng hỏi:
“Ngươi gọi cho ta làm gì?”
Tất nhiên là gọi ngươi tới chỗ ta để xoạc, Hạ Phong Ngân nghĩ thầm trong lòng, nhưng ngoài miệng lại vô cùng chính nghĩa:
“Ta là sinh viên đại học, hôm nay là sinh nhật tuổi 20 của ta. Nhưng lại không có ai tới chúc mừng ta, ngươi tới chúc ta dk chứ?”
“Sinh nhật! Ngươi không lừa ta?”
Thiếu phụ kia nghe hắn nói hắn là sinh viên, thì sự cảnh giác của nàng đã giảm đi không ít.
“Thật mà, thật còn hơn vàng 96,69% nữa kìac, mỗi 1 người chỉ có một lần sinh nhật tuổi 20, Nhưng là ta lại ở phòng thuê, nên không có người tới chúc ta, ngươi cứ coi như ngươi làm 1 chuyện tốt đi, ngươi tới dk được không?”
Lúc này giọng nói của Hạ Phong Ngân rất là đáng thương.
“Được rồi!”
Thiếu phụ bị chân tình của Hạ Phong Ngânc làm cho cảm động, nàng hỏi địa chỉ xong thì cúp điện thoại. OK! Hạ Phong Ngân hôn lên điện thoại một cái, hắn bắt đầu dọn dẹp gian phòng của mình. Lần đầu tiên nàng tới đây, nên phải lưu 1 ấn tượng tốt với nàng!
Tầm mười phút đồng hồ, thiếu phụ đã xuất hiện ở trước cửa nhà Hạ Phong Ngân, nàng mang theo một cái ví da màu đen, nàng vẫn mặc bộ quần áo mà nàng mặc trên xe bus.
“Xin chào. Mời vào á!”
Hạ Phong Ngân thấy đôi tất màu đen, thì lại nhớ tới lúc ở trên xe bus, lòng hắn lại nhộn nhạo lên, hắn mở cửa, mời thiếu phụ vào nhà.
“1 Mình ngươi ở chỗ này ấy ư, phòng thuê sao?”
Thiếu phụ đi vào phòng khách, nàng ngồi vào ghế sa lon rồi hỏi, nhưng lúc ánh mắt của nàng nhìn về phía Hạ Phong Ngân, thì nàng lại ngượng ngùng địa cúi đầu, nàng nhớ tới lúc trên xe bus, thực là mắc cỡ chết người!
“Đúng vậy! Nhưng phòng đã hơi cũ!”
Hạ Phong Ngân nhìn chằm chằm vào tất chân của thiếu phụ, hắn không kìm lòng được mà nuốt nước miếng.
“Hôm nay là ngày sinh nhật 20 tuổi của ngươi sao? Đúng rồi, ta là Đặng Xuân Hàm, ngươi thì sao?”
Thiếu phụ thấy ánh mắt của Hạ Phong Ngân nhìn chằm chằm vào bắp đùi của nàng, thì nàng đứng ngồi không yên… nên nàng mới tìm 1 chủ đề, để đánh trống lảng. Hạ Phong Ngân trả lời:
“Ta tên là Hạ Phong Ngân, hôm nay là ta ngày ta hai mươi tuổi, nhưng ta không muốn ăn bánh sinh nhật, ta muốn nhìn thấy ngươi, ngươi biết không, hôm nay ta nhìn thấy ngươi ở trên xe bus, thì ta đã thích ngươi rồi! Toàn bộ buổi chiều hôm nay ta đều muốn nhìn thấy ngươi, trong đầu của ta chứa đầy bóng dáng của ngươi!”
“Ngươi! Ngươi không nên nói bậy!”
Đặng Xuân Hàm không nghĩ rằng Hạ Phong Ngân sẽ nói ra những lời như vậy, nên nàng không biết phải làm thế nào mới tốt, nàng cúi đầu xuống, nhỏ giọng trả lời:
“Ta là người đã có chồng, ngươi không thể thích ta?”
“Có chồng thì sao?”
Hạ Phong Ngân tới chỗ Đặng Xuân Hàm, sao đó hắn ôm nàng vào trong ngực của mình, rồi nói vô cùng thâm tình:
“Ngươi dù đã có chồng nhưng ta vẫn thích ngươi đấy, ngươi cũng đừng tưởng rằng ngươi đã có chồng, thì sẽ là trở ngại cho việc kết bạn của chúng ta!”
“Ta… ta không có ý kia!”
Đặng Xuân Hàm thấy Hạ Phong Ngân đã hiểu lầm ý của mình, thì nàng bắt đầu khẩn trương, nhưng nàng lại không biết giải thích như thế nào, nàng ở trong ngực của Hạ Phong Ngân vùng vẫy vài cái thì thôi, khóe mắt nàng đã rưng rưng:
“Chúng ta làm như vậy, thì ta thấy có lỗi với chồng của ta!”
“Không có việc gì đâu! Ta cũng sẽ không làm mất thứ j trên người của ngươi.”
Hạ Phong Ngân hôn lên môi Đặng Xuân Hàm, hắn cố gắng mút lấy chất lỏng trong miệng nàng, một đôi tay cũng chia làm hai đường, 1 tay xoa xoa bắp đùi của nàng, 1 tay xoa bóp bộ ngực của nàng.
“Ô ô!”
Thân thể của Đặng Xuân Hàm cực kỳ mẫn cảm, nên làm sao chịu được sự khiêu khích của Hạ Phong Ngân, nàng chỉ chống cự 1 cách tượng trưng mà thôi. Toàn thân nàng đã xụi lơ ở trong ngực của hắn rồi, nàng tự động đưa đầu lưỡi ra ngoài, để đánh nhau với lưỡi của hắn, 2 bên trêu đùa đối phương, khiêu khích dục hỏa của đối phương.