Phần 20
Lúc này, Tuấn mới lại gần giường. Nhìn thấy cảnh tinh dịch vẫn còn dính trên người Hương mà trong lòng đấy ấm ức. Phải nói là uất ức thần chưởng thì mới đúng. Chứng kiến cảnh này đối với nó thực sự khó chịu. Và hơn nữa, Hương lại còn cũng lên đỉnh Trường Sơn cùng với hắn nữa chứ. Nghĩ vậy nó rất bực, chỉ muốn banh ngay cái háng kia ra mà giã vào lồn nàng cho nó tét ra luôn. Thở sâu một chút để lấy lại bình tĩnh. Rồi tự nhủ, cũng chẳng trách được Hương. Ai rơi mà bị làm như thế thì không lên tới đỉnh thì cũng lên tới thiên đình. Làm gì có ai mà chịu được như thế chứ.
Tuấn lấy cái khăn ướt trên bàn gần đó, và lau những vết chiến tích vừa rồi cho Hương. Hương vẫn đang nằm sấp, vẫn trần chuồng như vậy. Hình như nàng đang khóc. Khóc vì bị tên sếp của chồng chơi, hay khóc vì nàng cũng thỏa mãn khi ngửa lồn cho sếp của chồng thịt, hay khóc do chồng nàng đã nhờ nàng giúp… Ngay cả bản thân Hương cũng chẳng biết được. Nàng chỉ muốn khóc mà thôi.
Giật mình, khi thấy cảm giác mát lạnh đang lau nhẹ trên lưng mình. Ngoảnh lại thấy Tuấn, Hương ôm chầm lấy Tuấn và khóc thút thít.
– Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi cô, cái gì đến nó cũng đã đến. Không cần phải nghĩ nhiều làm gì cho mệt người cả. – Tuấn an ủi, thì Hương lại khóc to hơn, rồi sụt sịt nói:
– Cô không biết giờ phải làm thế nào nữa. Lúc đầu chỉ nghĩ đơn giản là cô với Tuấn đã từng… – Hương bỏ nửng, rồi tiếp tục. – Cô nghĩ làm thế coi như 1 lần cô trả được nợ được cho anh ấy vì lỗi lầm của cô. Nhưng bây giờ cô không biết là cô làm thế vì tình dục hay vì tình nghĩa vợ chồng, hay vì chỉ là cảm thấy mắc nợ chồng mình nữa. Cô… cô không tin được rằng, có người chồng dâng vợ mình cho sếp.
– Chú ý cũng rất đau khổ mà… chú ý vẫn chưa về. Có lẽ cũng đang phải chịu rất nhiều đau khổ.
Tự dưng Tuấn thấy mình có trách nhiệm hàn gắn lại vết thương của gia đình cô.
– Giờ thì nói gì cũng muộn rồi…
Hương nói dứt khoát rồi thoát ra khỏi người Tuấn. Lau nước mắt, rồi nói một cách rắn giỏi:
– Từ giờ, cô và chồng cô sẽ không còn nợ nhau nữa. Cô phản bội anh ý, còn anh ý thì dâng cô cho người khác. Coi như là hòa.
Nói rồi lấy cái chăn quấn vào người tiến ra phía cửa và bồi thêm câu:
– Àh, cũng muộn rồi, Tuấn em nên về nhà đi.
Rồi Hương nở 1 nụ cười. Và bước đi vào nhà tắm.
– Ớ…
Tuấn chỉ ớ được 1 câu mà nó chẳng thể hiểu được, vừa nãy còn khóc thút thí. Giờ thì cứ như chưa có gì xảy ra ý. Đàn bà đúng là khó hiểu. Người xưa thường có câu: “Đàn ông nông nổi giếng sâu, đàn bà nông nổi như cơi đựng trầu” Nó thì thấy ngược lại còn đúng hơn. Nó cứ nghĩ miên man một lúc, rồi đi ra ngoài cửa định đi về luôn. Nhưng qua nhà tắm, thấy Hương không đóng cửa không kín. Nó rón rén bước lại gần cố banh mắt nhìn qua khe cửa bé tý. Nó sững sờ khi thấy Hương đang gục đầu vào 2 gối, hình như lại đang khóc. Tại sao lúc nãy còn cứng rắn lắm cơ mà. Nó định bước vào, nhưng bản năng của nó tự mách bảo nó là đừng vào. Nó lặng lẽ rời khỏi căn nhà 3 tầng. Trước khi về, nó để lời nhắn cho Hương.
“Cô đừng buồn, em sẽ luôn bên cạnh cô mỗi khi cô cần. Yêu cô, em Tuấn.”
Khi ra khỏi cổng, nó nhìn thấy 1 bóng đen đang lảo đảo bước về, nó đoán là chồng cô. Nhanh như thoắt, nó núp ngay vào cái cột điện gần đó. Bóng đen từ từ bước vào căn nhà. Lúc đi qua nó, còn nồng nặc mùi của rượu chè. Nó cũng thở dài trong ngao ngán. Đôi chân nó tự dưng như ma làm, đi theo sau chồng cô khi vào nhà. Rón rén theo sau một kẻ say rượu.
Hắn bước lên cầu thang cứ lừ đừ đi, thi thoảng còn nấc 1 cái. Lúc đó, Hương cũng ra, trên người nàng khoác chiếc áo choàng tắm. Ngắn tới bẹn và được buộc bằng 1 dây đai ở thắt lưng. Chích áo không thể che hết cặp ngực căng tròn của nàng được. Một tiếng cười khềnh khệch vang lên trong cổ hắn…
– Đ… ã x… ong rồi hả em.
– Anh say rồi, lên nằm nghỉ đi. Nói bé thôi con còn đang ngủ.
– Tôi hỏi, cô xong rồi à sao không trả lời tôi. – Lại cái giọng lè nhè cất lên.
Rất tức, nhưng nàng cố kiềm chế.
– Thôi đi nhanh lên nào. – Hương vừa nói vừa đỡ chồng lên gác.
– Buông tôi ra… cô… có phải cô sướng lắm khi được nó làm thế không – vừa nói chồng nàng vừa thọc tay ngay vào dưới háng và bóp lồn nàng.
– Đồ điên… – nàng nói trong một cách tức tối. – Không muốn tôi bị đè ra cho người khác, sao lại còn dẫn về hả.
Nàng nói và kéo mạnh áo lão chồng đang trong tình trạng say khướt đi lên. Nhưng hắn có lẽ say quá nên đã ngồi thụp xuống bậc thang.
– Hắn gì với cô… mà sao hắn lại nhắn tin cho tôi là cô làm hắn sướng chết lên được và nói rằng cô cũng tới đỉnh của…
“Bốp…”
Một cái tát vào mặt chồng Hương.
– Câm miệng, anh câm miệng lại cho tôi…
Hương nói như gào thét.
– Xem tại anh, hay tại tôi. Đúng đấy, hắn liếm cái này của tôi này…
Hương nói rồi buông vạt áo ra rồi chìa ra trước mặt chồng…
– Hắn làm thế đấy. Ai bảo anh có, anh không tận hưởng, đem cho thằng khác nó chơi.
Hương cứ mắng như xỉ vả vào mặt chồng. Có lẽ nàng, đang quá ức chế. Vừa vì phải giúp chồng, về lại còn bị mắng chửi, không được một tí quan tâm nào từ người chồng.
Lão chồng, như tên điên cuồng. Lao đầu vàng háng nàng, rồi cứ xuýt xoa, thở phì phò hơi rượu vào mu của Hương. Rồi hỏi tiếp…
– Hắn còn làm gì nữa.
– Hắn còn bú ngực, rồi cho cái lưỡi của hắn chạy vào cái anh đang rúc đầu ý.
Chồng nàng như phát rồ, nàng cũng kệ, tới đâu thì đến. Chồng nàng chưa từng bú mút chỗ dưới bao giờ. Vì sợ bẩn, và nàng lúc đó cũng cho rằng bẩn không tốt cho sức khỏe nên cũng chẳng bao giờ có nhu cầu liếm chỗ đó trước khi làm điều đó với Tuấn.
– Đấy ăn đi, ngu… ạ… có mà không biết ăn. Để cho thiên hạ nó xơi…
Tuấn giật mình khi những lời nói đó xuất phát ra từ miệng của cô giáo mình. Nhưng nó cũng có thể hiểu Cô đang ức chế.
Hương cứ chìa thẳng háng vào miệng chồng, trong khi Hà, chồng nàng thì cứ dùng miệng, dùng răng cà cạ vào mu. Thi thoảng le cái lưỡi liếm lên mồng đốc của nàng. Bản thân nàng không muốn có ý định quan hệ nữa, dù sao hôm nay cũng đã phải mấy lần rồi. Quan hệ với chồng nàng nữa, cũng được vì nàng biết chồng mình không được lâu như Tuấn hay như tên sếp khốn nạn mà có thể làm nàng phải mệt mỏi. Nhưng nàng không muốn phải đi tắm gội thêm nữa. Nàng chủ động đẩy đầu chồng ra rồi. Đám lông lồn nàng ướt nhẹp do nước dãi của chồng mình.
– Của nhà có thì nhớ lần sau về nhà mà dùng.
Hương nói rõ từng tiếng một rồi bảo tiếp.
– Còn giờ, anh mà đi ngủ. Chúng ta sẽ nói chuyện sau…
Nói rồi Hương bước qua Chồng nàng để xuống đóng cửa, thì chồng nàng quay lại ôm chặt lấy mông nàng. Rồi cứ hít hà, và rúc đầu qua cái áo tắm mà ngửi hít mông nàng.
– Hôm nay tôi mệt rồi, để hôm khác rồi tính.
Nói rồi Hương giật mạnh tay Hà ra khỏi người mình và bước xuống dưới. Chồng nàng ngồi thừ ra đó, mà cấm nói được câu gì…
Khi nàng bước xuống thềm nhà thì phát hiện ra Tuấn…
– T…
Chưa kịp nói, Tuấn ra hiệu suỵt cho Hương. Lúc này, nàng mới nhận ra mình vẫn chưa buộc lại dây áo tắm. Nàng vẫn đang khoác trên mình chiếc áo tắm còn để lộ bộ ngực và phía dưới là cái mu với một đám lông đen nhanh mọc lên phía trên.
Thấy cặp mắt Tuân đang gián chặt vào háng mình. Hương nhẹ nhàng che đậy lại rồi buộc dây lại, và ra hiệu cho Tuấn đi khéo léo ra bên ngoài.
Trời lúc này đã tối, bên ngoài đã có ánh điện đèn đường. Tuấn đi theo Hương ra bên ngoài.
– Cảm ơn Tuấn – Hương nói và nở một nụ cười.
– Vì chuyện gì ạ…
– Vì tất cả. Cô nhận được tn em để lại rồi. Em thật là người tốt, trừ một số cái không tốt. – Hương cười lém lỉnh.
– Dạ vầng – Tuấn gãi đầu và bảo. – Thôi cô vào nhà đi…
– Chuyện hôm nay…
– Cô yên tâm, em không hé nửa lời với ai đâu.
– Không ý cô chuyên lúc nãy, ở cầu thang. – Hương hơi đỏ mặt.
– Dạ, không có gì đâu ạ. Cô đừng ngại, thôi em về – nói rồi nó véo mông Hương cái rồi chạy vút ra ngoài đường…
Hương đứng đó, nhìn thằng học trò. Nàng khóa cửa lại và đi vào trong, thì thấy lão chồng đã ngủ say ở một góc của cầu thang. Nàng lấy chăn đắp cho chồng rồi cũng lên giường ngủ. Tự dưng nàng thấy cảm giác thoải mái, nhẹ nhõm. Không còn nhiều gì phải tự dằn vặt bản thân mình.