Phần 5
Ánh nắng buổi chiều vẫn chưa hết gay gắt, từng mảng sáng đan xen trên mặt hồ tạo thành bức tranh động đầy huyền ảo. Dưới làn nước mát lạnh, hai cơ thể đang dính chặt vào nhau.
Anh không cho nàng nói, đôi môi nhỏ bé bị khóa chặt, anh hôn nàng ngấu nghiến, cuồng nhiệt, còn nàng chỉ biết nhắm mắt chịu đựng. Cơ thể Vân bị anh ôm siết lấy, áp sát vào thành bể, không có cơ hội chạy thoát. Vùng mu nàng liên tục bị thứ gì đó cồm cộm, cứng ngắc chà sát, đẩy mạnh vô. Đầu óc Vân hoàn toàn mụ mị, nàng không biết nên chống cự hay nên chịu trận.
Đợi đến khi Vân không còn dấu hiệu phản kháng, anh mới bắt đầu thám hiểm cơ thể nàng. Môi anh rời khỏi đôi môi nhỏ bé, bắt đầu hôn xuống cổ, nhẹ nhàng từng chút một. Đôi môi nóng bỏng của anh làm Vân run rẩy, sự tiếp xúc da thịt khác giới làm người nàng nóng ran. Anh dần dần hôn xuống ngực, vùng da mềm mại mát rượi như một món ăn tuyệt phẩm ngày hè dành cho đôi môi đang khát tình.
Bộ ngực căng tròn dù được che chắn bởi áo lót xong vẫn bị lộ ra đáng kể, như hai trái đào tiên lớn dập dìu trong nước. Vân khẽ rên lên khi anh dùng tay bóp một bên ngực, mặt anh úp vào cái khe sâu hun hút mà sục sạo. Anh lại hôn ngược lên cổ nàng, hết bên này lại bên kia, ngày càng cuồng nhiệt. Hơi thở nóng bỏng gấp gáp của anh cho Vân biết anh thực sự đang muốn gì. Sau lúc đầu bị lạc lối, sự vội vã của anh cũng khiến Vân dần dần trấn tĩnh lại. Nàng hoàn toàn bừng tỉnh khi nhận ra quần lót của mình đang bị anh kéo xuống.
– Đừng… – Vân giữ tay anh lại, hơi thở gấp gáp.
Anh lại hôn nàng, như để nàng mất sự tập trung. Tay anh cố kéo quần lót nàng xuống, Vân giữ lại, cố thoát khỏi nụ hôn của anh.
– Đừng anh, em…
Vân nhìn anh lo sợ, nàng thực sự chưa sẵn sàng với việc quan hệ cùng người đàn ông khác, hoặc nàng vẫn còn lo sợ điều gì đó.
Anh nhìn vào mắt nàng, sự lo lắng trong đôi mắt đen sâu thẳm khiến anh mềm lòng. Anh ngậm lấy môi nàng, khẽ mút nhẹ rồi âu yếm:
– Được, tạm tha cho em hôm nay.
Vân để mặc cho anh ôm hôn mình một lúc, như thể nàng đã chấp nhận việc này. Đến khi thấy tay anh đang luồn vào trong áo lót nghịch ngợm thì nàng vội giãy ra:
– Em phải đi nấu cơm…
Huy nhìn khuôn mặt đỏ ửng ngại ngùng của nàng rồi cười nhẹ, buông nàng ra rồi bơi về phía thành bể. Lúc anh trèo lên Vân suýt thì há mồm khi thấy anh hoàn toàn trần truồng, không biết anh đã cởi sịp ra từ lúc nào. Quả nhiên anh muốn đụ nàng ngay dưới bể bơi này, đúng là biến thái mà, nàng tự nhủ trong bụng.
Bữa tối vẫn diễn ra bình thường, trong khi anh thản nhiên thì nàng cố gắng lảng tránh ánh mắt của anh. Rửa bát xong xuôi là nàng ở yên trong phòng, ai mà biết được ông chủ háo sắc này lại lên cơn khát tình lúc nào chứ.
…
Vân đập quả trứng vào chảo làm món ốp la. Được cái là Huy ăn uống không cầu kỳ, anh nói miễn là đồ nàng nấu thì anh đều ăn được. Đang mải suy nghĩ thì chợt một vòng tay ôm lấy eo Vân. Anh đứng đằng sau ôm chặt lấy nàng, áp mặt vào cổ nàng hít hà mùi hương cơ thể thơm phức. Vân biết chẳng thể giãy ra được, đành để cho anh ôm rồi hỏi cho có lệ:
– Anh dậy rồi à?
– Ừm…
Vân lật trứng rồi tranh thủ cắt rau quả, sẽ chẳng có gì phiền phức nếu như tay anh không luồn vào trong áo nàng lần mò, và cái cồm cộm gì đó cứ thúc vào mông nàng.
– Để yên em làm.
Huy mặc kệ, anh hôn lên cổ nàng, hai tay đã tìm thấy hai trái đào tiên chín mọng. Vân bắt đầu không tập trung được khi ngực mình bị anh xoa bóp qua áo lót.
– Anh! – Vân huých cùi chỏ vào bụng Huy. Thấy nàng gắt, anh thôi không bóp nữa. Đứng hôn hít được một lúc thì anh nói:
– Tối đi chỗ này với anh.
– Đi đâu?
– Một bữa tiệc.
Vân hơi ngạc nhiên, nàng hỏi lại:
– Tiệc gì, em có thể tới sao?
– Không có gì, chỉ là mấy người bạn làm ăn thôi. Tới đó ai cũng có đôi có cặp, anh không thích đi một mình.
– Nhưng, em chỉ là… Vân ngập ngừng.
– Không sao hết. Đâu có ai biết.
– Em… ngại lắm.
– Lệnh của ông chủ em dám cãi à?
Anh nói vậy thì nàng thua hẳn. Vân chưa đến mấy chỗ như vậy bao giờ nên có hơi lo lắng. Đang mải suy nghĩ thì tay anh đã lại mân mê ngực nàng từ bao giờ. Vân quay lại đánh anh túi bụi, anh cười rồi đáp trả bằng việc cù léc nàng. Cứ như vậy Vân vô thức cười đùa với anh, vô tình hình thành nên sự gần gũi từ bao giờ mà nàng không biết.
Chiều tối Huy về muộn, anh đưa cho nàng túi đồ vừa mua nói là để mặc đi dự tiệc. Vân nhìn thoáng qua ngoài một cái đầm còn có cả đồ trang điểm, nước hoa, đủ các loại mỹ phẩm. Chỉ là dự tiệc thôi mà đâu cần phải như đi thi hoa hậu vậy. Nghe anh giục nàng đành miễn cưỡng lên lầu thay đồ.
Lâu rồi Vân không trang điểm kỹ càng nên mất hơi nhiều thời gian, anh sốt ruột đứng bên ngoài phòng gọi:
– Xong chưa em.
Im lặng một lúc rồi cánh cửa từ từ mở ra. Huy như đờ đẫn trước người con gái xinh đẹp trước mặt. Cái váy anh mua cho nàng là váy liền màu đen, bên trên giống như áo hai dây phơi bày bộ ngực căng tròn ngồn ngộn. Phía dưới thân váy dài chạm đất, một bên xẻ cao lên gần hết đùi, làm lộ ra cái chân dài nuột nà trắng nõn. Khuôn mặt vốn dĩ đã ưa nhìn nay trang điểm lại càng cuốn hút mãnh liệt, bộ váy màu đen càng làm tôn lên làn da trắng của nàng. Huy say mê ngắm nhìn mỹ nhân trước mặt, vẻ đẹp vừa gợi cảm vừa quý phái khiến anh rạo rực cả người.
– Gì mà nhìn em ghê vậy.
Huy chả nói chả rằng, sấn tới ôm lấy nàng tiên trước mặt định hôn, Vân đẩy anh ra:
– Nào… nhòe son của em.
– Thì đánh lại.
Vân chịu thua anh, nàng nhắm mắt để anh ôm hôn say đắm, chả biết từ bao giờ nàng đã chấp thuận để cho anh hôn mọi lúc mọi nơi như vậy.
– Anh không định đi à? – Vân khẽ đẩy anh ra khi anh dần hôn xuống ngực.
– À… còn cái này nữa.
Huy lấy trong túi quần ra một cái hộp nhỏ đưa cho Vân. Nàng mở ra xem, một sợi dây chuyền long lanh tinh xảo với một viên ngọc màu đỏ rực. Vân còn chưa hết ngạc nhiên thì anh dắt nàng vô phòng tới đứng trước cái gương. Huy lấy sợi dây chuyền nhẹ nhàng đeo lên cổ cho nàng. Dưới làn da trắng viên ngọc màu đỏ càng trở nên nổi bật. Vân ngây ngô ngắm nhìn, phụ nữ ai cũng thích trang sức đẹp, và nàng cũng không phải ngoại lệ.
– Cái này…
– Tặng em đấy – Huy ôm nàng từ phía sau, hôn nhẹ lên cổ nàng.
– Nhưng… chắc là đắt tiền lắm. Em…
– Trang sức đẹp dành cho phụ nữ đẹp. Anh chỉ tặng nó cho người phụ nữ của anh.
Người phụ nữ của anh? Câu nói đầy tính chiếm hữu làm Vân rung động, cùng với món quà đắt tiền đẹp như vậy, Vân thực sự thấy tim mình đập loạn nhịp. Có lẽ, nàng đã có tình cảm với anh mất rồi.
Huy xoay người Vân lại, vục mặt vào ngực nàng hôn hít say mê. Vân một lần nữa bị anh làm cho mụ mị, chỉ có tiếng chuông điện thoại mới ngăn anh không cởi bỏ cái váy của nàng ra.
Huy nghe điện thoại xong quay lại nói với Vân:
– Mình đi thôi, cứ mang theo son vì anh còn hôn em nhiều nữa cơ.
Nàng đỏ mặt lườm anh, đúng là hết nói nổi.
…
Vân không biết đây là bữa tiệc gì, chỉ thấy toàn người ăn mặc sang trọng, khung cảnh xoa hoa tráng lệ, đồ ăn đồ uống toàn là cao lương mỹ vị. Và đúng như lời anh, người đàn ông nào cũng đi cùng với một người phụ nữ, trạc tuổi có, kém tuổi có, ai cũng đều toát ra vẻ quý phái. Vân không quen biết ai, chỉ biết đi kè kè bên anh, lúc nào cũng ôm chặt tay anh như sợ lạc.
Huy có vẻ được nhiều người kính trọng, tới đâu cũng có người bắt tay chào hỏi. Không ít người nhìn nàng tò mò, đa số đều tấm tắc khen anh có phu nhân xinh đẹp mỹ miều. Vân vừa ngượng vừa bực, cái gì mà phu nhân chứ. Càng làm nàng bực hơn là anh khi chả thanh minh gì mà còn hùa theo họ cười nói. Mấy màn chào hỏi xã giao làm nàng phát chán. Vân ghé vào tai anh thì thầm:
– Em đói.
Huy ngừng nói chuyện, dắt nàng ra chỗ ghế trống ngồi rồi đi đâu đó. Lát sau anh trở lại, trên tay là một đĩa đầy ắp thức ăn.
– Ngồi đây nhé, anh ra chào hỏi mấy người bạn một lát.
Vân ậm ừ rồi ngồi nhâm nhi đĩa thức ăn anh mang cho. Ăn một lúc rồi cũng no, nàng ngồi yên lặng ngắm nhìn căn phòng toàn những người xa lạ. Vân cảm thấy lạc lõng, ánh mắt vô thức tìm kiếm anh trong căn phòng đông đúc. Lúc này nàng lại muốn anh ở bên cạnh.
Tiếng nhạc nổi lên, mọi người tập trung về giữa sảnh căn phòng. Vân đang ngơ ngác thì chợt có tiếng nói bên cạnh:
– Anh có thể mời em nhảy không?
Vân ngước lên, một người đàn ông trung niên đứng trước mặt, đầu hơi hói, bụng phệ, dáng người hơi mập, đôi mắt ti hí trông rất ranh mãnh.
– Xin lỗi, tôi không biết nhảy – Vân từ chối.
– Không biết thì để anh dạy – Người đàn ông cười tít mắt, dù mắt hắn ta nhỏ nhưng Vân cũng đủ nhận ra hắn đang nhìn chằm chằm ngực nàng.
– Không cần, cảm ơn – Vân lạnh nhạt.
– Đừng vậy chứ, nào… Người đàn ông sấn tới, giơ tay định túm lấy tay nàng.
– Ông anh định làm gì bà xã tôi vậy?
Một bàn tay rắn chắc chộp lấy tay lão, Huy đứng kế bên nàng, giương ánh mắt sắc lạnh nhìn tên mập háo sắc.
– Ủa… ra là phu nhân anh đây, đắc tội rồi – Lão vừa cười vừa rối rít xin lỗi rồi lẩn mất. Huy kéo nàng dậy âu yếm:
– Nhảy với anh nào.
– Em không biết nhảy. Mà… ai là bà xã của anh?
Huy cười rồi kéo Vân ra nơi mọi người đang khiêu vũ. Anh ôm eo nàng, đặt hai tay nàng lên vai rồi bảo:
– Dễ lắm, cứ bước theo anh là được.
Huy bắt đầu di chuyển, anh bước chân chầm chậm, nhẹ nhàng để Vân có thể theo kịp. Mới đầu Vân còn hơi chệch nhịp, dần dần cũng quen với nhịp điệu của anh. Huy kéo nàng sát lại thì thầm:
– Lúc nãy đúng là phiền phức, anh mới vắng mặt chút đã có chuyện rồi.
Dừng một lát, anh nói tiếp:
– Sau này sẽ không rời em nửa bước.
Dù chưa biết mối quan hệ của hai người là gì, nhưng câu nói của anh vẫn làm nàng cảm thấy hạnh phúc. Cảm giác ngọt ngào dâng lên trong lòng.
Gần đêm khuya hai người mới rời khỏi bữa tiệc. Trên xe Vân muốn tranh thủ chợp mắt cũng không được vì anh vừa lái xe vừa sờ đùi nàng. Nếu không thức để canh chừng thì không biết anh sẽ sờ tới tận đâu nữa.
Về tới nhà đúng là thoải mái, Vân cởi bỏ đôi giày cao gót rồi đi lên phòng thay đồ. Buổi tiệc kéo dài khiến nàng mệt mỏi, giờ chỉ muốn đi ngủ cho xong. Vân nhanh chóng lột bỏ cái váy cùng đồ lót, đang tìm đồ ngủ để thay thì cửa phòng bật mở.
Anh đứng đó, hoàn toàn trần truồng, con cu cứng như sắt chĩa về phía trước.
Vân hoàn toàn bất ngờ, nàng chỉ kịp lấy tay che ngực và nơi nhạy cảm. Anh mau lẹ tiến tới, ôm nàng đặt lên giường, vội vã nằm đè lên. Cơ thể mát rượi trắng nõn nà chẳng mấy chốc bị anh ôm chặt không có lối thoát.
– Anh… đừng… ưm… ưm.
Anh không để nàng nói hết, đôi môi nóng bỏng bị anh ngậm lấy hôn ngấu nghiến. Hai tay nàng đang bận che chắn cơ thể, hoàn toàn không thể kháng cự. Anh rời khỏi môi nàng, hôn cuồng nhiệt lên khắp cổ rồi xuống ngực, rồi lại hôn lên cổ. Đoạn anh ghé tai nàng thì thầm, giọng đầy mê hoặc:
– Anh không chịu nổi nữa rồi…