Phần 11
Vài ngày sau, tại phòng họp công ty Đẹp +, Mạnh chủ động triệu tập cuộc họp để trình bày ý tưởng về bộ sưu tập mùa Hạ sau mấy ngày trau dồi kiến thức về đồ lót với mẹ. Không chỉ hôm đầu tiên mẹ chỉ cho Mạnh về đồ lót đâu, vài hôm sau cũng vậy. Cứ ăn cơm xong một lát là mẹ lại lên phòng Mạnh để giảng giải.
Vì đây là lần đầu tiên Mạnh trình bày ý tưởng nên để động viên Mạnh, cô tổng giám đốc Kiều Huyền triệu tập gần như là đầy đủ tất cả các nhân viên của công ty đang làm việc tại trụ sở chính, chỉ trừ có mỗi bác Chỉnh bảo vệ và cô Hoa lao công là không có mặt thôi. Tất nhiên thành phần chính là ban lãnh đạo công ty, bao gồm cả cô nàng Thục Trinh ngồi hàng ghế đầu sát bàn họp.
Các nhân viên khác thì ngồi ở hàng ghế thứ 2, sau lưng các vị giám đốc bộ phận mình làm việc. Cô nàng lễ tân Ánh Hồng vú to có nốt ruồi nâu nhạt ở mép ngồi cạnh tổng giám đốc đóng vai thư ký cuộc họp. Nàng ta lăm lăm bút định ghi ghi chép chép cái gì đó vào quyển sổ trước mặt nhưng cuộc họp chưa bắt đầu, chưa biết ghi cái gì.
Mạnh ngồi đầu bàn, sát với ghế tổng giám đốc để lát nữa trình bày ý tưởng, trước mặt cậu là một máy chiếu vật thể, lát nữa sẽ trình chiếu ý tưởng lên màn chiếu phía sau lưng.
Khi mọi người có mặt đông đủ, Tổng giám đốc Kiều Huyền đứng dậy tuyên bố lý do:
– Hôm nay là buổi Giám đốc sáng tạo sẽ trình bày ý tưởng về bộ sưu tập mùa Hạ trước mặt mọi người. Vì đây là lần đầu tiên làm chuyện này của Giám đốc Sáng tạo nên tôi cố tình triệu tập toàn bộ nhân viên của công ty ở trụ sở chính tới đây nhằm mục đích động viên cho Mạnh và cũng là để mọi người đóng góp ý kiến. Giờ chúng ta bắt đầu. Xin mời giám đốc sáng tạo Trần Quốc Mạnh.
Cả gian phòng họp chật kín người, Mạnh ngồi đếm sơ sơ cũng có đền gần 5 chục người, trong đó phần lớn là nữ, chỉ có chưa đầy 10 mạng là nam giới. Cậu có chút hồi hộp vì không ngờ lại đông như thế này, những tưởng cuộc họp chỉ có vài người trong nội bộ ban lãnh đạo công ty thôi. Giờ đến đây mới thấy đông thế. Mà Mạnh thì chửa đứng trước đám đông như thế này bao giờ. Nhất là còn đứng trước mặt toàn đàn bà con gái mà nói về mấy thứ đồ lót nữa chứ. Không ngượng mới là lạ. Mạnh phải hít hà liên tục để không khí bay vào phổi, cố nghĩ về những lần chai mặt trêu gái của mình.
Mạnh đứng dậy tại chỗ, nhìn vào khe áo của cô Kiều Huyền một cái để lấy dũng khí, nhìn vào đôi bàn tay búp măng nõn nà của Kim Liên giám đốc Thiết kế một cái để lấy sự tự tin, nhìn liếc qua cô nàng Thục Trinh một cái để lấy sự can đảm rồi bắt đầu nói:
– Hì hì hì! Thưa tất cả các cô chú và các anh chị em. Giờ tôi xin phép được trình bày ý tưởng của mình về bộ sưu tập mùa Hạ. Thú thực thì đây là đầu tiên tôi làm việc này, vì vậy rất mong nhận được sự đóng góp của mọi người.
Cả khán phòng im phăng phắc nhìn chăm chú vào Mạnh, quả thực Mạnh rất đẹp trai đúng chuẩn soái ca, lại ăn mặc đẹp, nhìn phong thái thì không trượt vào đâu dáng vẻ thiếu gia. Mái tóc uốn bồng bềnh lệch ngôi, cái áo sơ mi hàng hiệu, cái đồng hồ nạm kim cương lấp lánh, cái nhẫn ngọc đính một viên kim cương to tướng nổi bật ở bàn tay. Tất cả những thứ đó chẳng phải là mơ ước của tất cả phụ nữ đó hay sao?
Duy chỉ có Thục Trinh là dửng dưng cúi xuống nhìn vào quyển sổ trước mắt mình. Cô định ghi những ý chính trong bộ sưu tập nhằm có cơ sở dữ liệu phục vụ cho chiến dịch truyền thông của bộ sưu tập mùa Hạ. Thục Trinh có gì đó không được thoải mái, cô có linh cảm rằng, mình sắp gặp phải chuyện gì đó không hay, từ sáng tới giờ, mắt cứ nháy liên tục.
Mạnh bắt đầu vào phần chính:
– Mặc dù mới ra nhập công ty Đẹp + không lâu, nhưng tôi cũng có tìm hiểu về các sản phẩm của công ty từ trước đến nay. Tôi cũng tìm hiểu về thị trường đồ lót dành cho phụ nữ ở Việt Nam cũng như trên thế giới, để nắm bắt được xu hướng thị trường, thị hiếu người tiêu dùng. Để từ đó tìm ý tưởng cho bộ sưu tập của mình. Tôi nhận thấy rằng, cái không chỉ riêng công ty Đẹp + mà đa số các công ty khác đều vấp phải đấy chính là chúng ta đang thiết kế, sản xuất và bán ra thị trường các sản phẩm mang tính chất đại trà. Chúng ta cũng không định hình rõ phân khúc khách hàng mục tiêu mà mình định nhắm tới. Chúng ta đang sợ, sợ phải cạnh tranh với các sản phẩm nhập ngoại. Phân khúc bình dân thì chúng ta sợ cạnh tranh với đồ lót Tàu đang tràn ngập ở các cửa hàng trong mọi con phố, mọi ngóc ngách. Phân khúc cao cấp thì chúng ta sợ cạnh tranh với các thương hiệu lớn trên thế giới đang bày bán sản phẩm của họ tại các trung tâm thương mại lớn. Chính vì vậy, các mẫu mã, kiểu dáng chủng loại sản phẩm chúng ta làm na ná, hay đúng hơn là núp bóng các thương hiệu khác. Chúng ta đang không đi đúng hướng, từ đó không thể làm cho thương hiệu của mình đi lên bởi chúng ta xác định mình là cái bóng thì mãi mãi là cái bóng.
Cả phòng họp im phăng phắc, khuôn mặt ai cũng hết sức nghiêm trọng. Mạnh nói như vậy hóa ra là phủ hết công sức của mọi người trong công ty suốt bao nhiêu năm qua hay sao. Khuôn mặt khó coi nhất chính là giám đốc thiết kế Kim Liên, cô nàng nắm chặt bàn tay búp măng của mình lại tỏ vẻ căm phẫn lắm. Từ trước đến nay, tất cả các sản phẩm của công ty đều do bộ phận thiết kế của cô làm ra.
Mạnh không nói trực tiếp đến việc thiết kế của công ty mà chỉ dùng từ chung chung thôi, nhưng ở đây ai cũng khôn, cũng lớn cả, ai cũng hiểu nhiệm vụ của bộ phận thiết kế mà. Tức một cái chính là… Mạnh nói không có sai. Từ trước trước đến nay, thiết kế sản phẩm của công ty chủ yếu dựa vào các mẫu mã đang hot trên thị trường, thêm tí mắm, bớt tí bột canh, thay đổi một chút để thành sản phẩm của mình thôi. Nghe Mạnh nói mà Kim Liên có cảm giác nghẹt thở như bị ai đó bóp vú. Nhưng trong cuộc họp cô không dám nói gì.
Duy chỉ có tổng giám đốc Kiều Huyền là khuôn mặt nở một nụ cười. Cười vì mình đã đúng khi mời Mạnh làm giám đốc sáng tạo, những lời nói vừa rồi của Mạnh, Kiều Huyền biết, không phải là do Mạnh nghĩ ra, Mạnh cũng không đủ trình độ chuyên môn và sự hiểu biết để có đánh giá và nhận xét một cách vô cùng chính xác như vậy. Ngoài Nữ hoàng thời trang đồ hiệu, quý bà Tố Quyên, mẹ của Mạnh ra thì còn ai vào đây nữa.
Mạnh tiếp tục sau vài chục giây nghỉ giải lao:
– Để thay đổi, chúng ta cần Mạnh dạn nghĩ khác, làm khác và táo bạo cho ra thị trường những sản phẩm độc đáo, riêng có của công ty chúng ta bằng cách cá nhân hóa sản phẩm, đi vào thị trường ngách. Bộ sưu tập mùa Hạ lần này tôi lấy chủ đề theo tên một bài hát của Michael Jackson ‘You’re not Alone’, dịch theo nghĩa tiếng Việt có nghĩa là: “Bạn không cô đơn”.
Mọi người chuyển trạng thái cảm xúc từ ức chế sang ngơ ngác vì không hiểu gì. Đương nhiên, mới có cái chủ đề thôi thì làm sao mà hiểu được.
– Bộ sưu tập lần này dành riêng cho nhóm khách hàng là… những người phụ nữ độc thân và cô đơn với 5 mẫu thiết kế khác nhau.
Trong khi Mạnh đang đặt 1 tờ giấy A4 vào máy chiếu vật thể thì ở bên dưới lao xao bàn tán rôm rả vì ý tưởng mới lạ này của Mạnh. Rồi họ ồ lên khi màn chiếu sau lưng Mạnh hiện lên bản phác thảo ý tưởng của mẫu thứ nhất vẽ bằng tay nguệch ngoạc, nhìn sơ cũng biết là do người không biết vẽ vẽ ra. Một chiếc quần lót bình thường nhưng ở phía đáy quần có một ống nhỏ thòi ra giống như là dương vật đàn ông.
Mạnh lấy ngón tay chỉ vào tờ giấy A4, ngón tay đó cũng hiện lên màn chiếu luôn:
– Mẫu số 1: Một chiếc quần lót bằng ren, đính bông hoa ở phần giữa mu. Điểm đặc biệt của mẫu này chính là có thiết kế thêm một phần dùng để đỡ… dụng cụ… thủ dâm. Những người phụ nữ cô đơn rất thích dùng những sản phẩm có chức năng này. Bởi nó có thể giúp họ bớt cô đơn không chỉ lúc ở nhà mà còn ở bất kỳ đâu.
Những khuôn mặt ở bên dưới, đặc biệt là các chị em đã bắt đầu đỏ dần lên. Những lời nói một cách trực tiếp về vấn đề nhạy cảm của phụ nữ làm cho họ phải như vậy. Những người ở đây, kể cả có chồng hay chưa, đều ít nhiều mong muốn được làm điều mà Mạnh vừa nói. Thử nghĩ mà xem, thủ dâm một lúc thôi đã sướng biết bao rồi, giờ lúc nào cũng là thời gian thủ dâm, kể cả đang đi làm, đi chơi cũng được thủ dâm. Thủ dâm 24/24, ôi, còn gì sướng bằng.
Vì ngượng, thế nên họ im lặng không ai dám nói với ai một lời nào. Mạnh cất tờ giấy thứ nhất đi, đặt tờ giấy thứ 2 vào máy chiếu:
– Đây là mẫu thứ 2, bám sát chủ đề của bộ sưu tập là dành cho phụ nữ cô đơn. Mọi người có thể nhìn thấy điểm đặc biệt của mẫu này, là ở chỗ này. Ở phần đũng, chỗ ép vào mặt trước… của… âm đạo có thiết kế đặc biệt là được làm bằng chất liệu khác để tạo độ nhám. Với mỗi bước di chuyển của đôi chân, phần nhám này sẽ ma sát với cửa… âm đạo để tạo nên khoái cảm. Tôi dám chắc nếu mặc sản phẩm này, người phụ nữ sẽ chịu khó đi bộ nhiều hơn, qua đó không những có thể tạo sự hưng phấn về mặt tình dục, còn mang lại lợi ích rất lớn cho sức khỏe vì họ phải đi bộ nhiều.
Các con giời ở dưới bắt đầu có phản ứng kỳ lạ, một số chị em tìm cớ mỏi chân để đổi chân nọ sang chân kia. Một số chị em hơi ngoáy mông một chút để đít ma sát với mặt ghế với lý do là ngồi lâu thấy mỏi nên cựa quậy. Mắt không dám nhìn sang nhau mà nhìn chằm chằm lên màn chiếu tỏ vẻ chăm chú lắm.
– Còn đây là mẫu thứ 3. Những phụ nữ đơn thân thường có các cuộc tình bất ngờ, chớp nhoáng. Đó là sự thật. Chính vì vậy ở mẫu này, tôi đã cố tình khoét 2 lỗ thủng. Một lỗ ở chỗ âm đạo và một lỗ ở hậu môn. Độ rộng của lỗ khoảng 3 cm, đó là đường kính trung bình của… dương vật đàn ông Việt. Nếu mặc mẫu này đi kèm với váy thì chỉ cần ưỡn người ra phía sau, hoặc cúi đầu về phía trước mà không cần phải cởi bất cứ thứ gì thì cũng đủ cho một cuộc tình chớp nhoáng ở bất kỳ chỗ nào. Thậm chí, chỉ cần đứng cạnh nhau thôi cũng có thể thực hiện được.
Một khi đã trơn mồm rồi thì Mạnh bon không kiểm soát và không biết ngượng là gì luôn. Đến đoạn giới thiệu mẫu này thì các anh nam giới thấy thích thú. Quả đúng là mỗi lần dúi trộm ai đó thì bất tiện nhất vẫn là công đoạn cởi quần lót. Nay có mặc cái này thì tiện quá còn gì.
Thục Trinh bặm môi căm phẫn chửi thầm trong lòng: “Đồ điên”, nếu thực sự phải làm truyền thông cho bộ sưu tập này thì cô không biết mình có thể làm được không nữa, chắc mặt cô không đủ dày để đứng trước giới truyền thông, đứng trước khán giả để nói về những chiếc quần lót kinh dị này.
Đổi sang tờ giấy A4 tiếp theo, không phải là 2 lỗ thủng như mẫu trước mà là nghìn lỗ thủng nhỏ li ti, Mạnh nói:
– Còn với mẫu thứ 4 này. Tôi cố tình thiết kế vải của chiếc quần lót này giống như là vải… màn, để có thể nhìn thấy mọi bộ phận ở bên trong nhưng vẫn rất tế nhị mà không phô trương. Đối với người độc thân, họ có nhu tìm kiếm một nửa của mình, ở mọi lúc. Nếu mặc bộ quần áo này, họ có thể “giới thiệu mặt hàng” bất kỳ khi nào họ muốn. Chỉ dang ra một chút xíu lúc đang ngồi trên bàn ăn chẳng hạn là đối phương đã có thể thấy được “nội thất” rồi.
Trong số đám phụ nữ ngồi đây, có lẽ tất cả đều muốn mặc chiếc quần lót mà Mạnh đang giới thiệu, nhưng không chắc tất cả đều giám mặc nó. Nó sexy quá đi mất, mặc mà không mặc, kín tất nhưng lại hở tất. Tâm lý của người nghe thay đổi nhanh chóng qua biểu cảm trên khuôn mặt. Họ đang tưởng tượng nếu mình mặc chiếc quần này ra đường sẽ ra làm sao. Rồi thì từ đó kích thích bản năng tình dục trong con người, họ nứng. Mà họ nứng thì tự khắc âm hộ chảy nước ra mà thôi.
Cả gần bốn chục cái bướm cùng rỉ nước ra trong một căn phòng kín chạy điều hòa, các bạn tưởng tượng mà xem, mùi gì sẽ được tạo ra trong cái phòng họp này. Một tỉ lệ ngẫu nhiên theo một nghiên cứu khoa học tầm thế giới thống kê chỉ ra rằng. Trung bình cứ 5 người phụ nữ thì sẽ có một người đang trong thời kỳ đèn đỏ. Đem tỷ lệ này đối chiếu với hơn 40 người đàn bà đang tuổi sinh đẻ (trừ bà già giám đốc hành chính Thu Thảo) thì có ít nhất 8 người đang có máu ở lồn. Mùi dâm thủy trộn lẫn với mùi máu kinh, ôi nghĩ đến đấy thôi đã cứng hết cả lên rồi.
Nhiều người muốn đứng dậy đi ra phòng vệ sinh để làm một cái gì đó với bướm của mình, ở trong đây ngứa kinh khủng, chỉ muốn thò tay xuống gãi, hoặc muốn một cái gì đó thọc mạnh vào cho bớt ngứa. Cũng có vài người muốn về nhà với chồng, muốn đi nhà nghỉ với bồ của mình ngay lập tức. Nếu ai nhận được một tin nhắn gạ tình vào lúc này chắc chắn sẽ nhận được một nút like luôn và ngay.
Ấy thế nhưng khi họ chưa kịp đứng lên đi ra ngoài thì ở phía trên, Mạnh đã chuyển sang tờ giấy A4 cuối cùng:
– Đây là mẫu cuối cùng, nhìn vào không có gì đặc biệt, giống như rất nhiều loại đồ lót khác thôi. Nhưng cái làm nên sự khác biệt của chiếc đồ lót chính là chất liệu làm nên nó. Tôi gọi đây là chiếc quần lót ăn được… vì nó được làm từ bột gạo, giống như là bánh cuốn đa nem mà ta vẫn thường làm ở nhà. Một sự chăm sóc không gì có thể tốt hơn của người phụ nữ đơn thân dành cho bạn tình của mình. Anh ta sẽ cảm động biết nhường nào, nếu trong bụng đang đói, rồi khi miệng anh ta chạm vào chiếc quần lót, nước bọt sẽ làm vải quần lót tan ra tạo thành một món ăn lót dạ. Chúng ta có thể thêm chút gia vị vào nguyên liệu để tạo thành quần lót như: Cay, mặn, ngọt, chua tùy sở thích của người mua.
Đến cái mẫu cuối cùng này thì mọi người gần như té xỉu bởi sự độc đáo đến điên rồ của nó. Những mẫu trên đã là phá cách lắm rồi, kinh khủng lắm rồi. Nhưng đến cái mẫu cuối này thì không chỉ phá cách một cách thông thường mà nó vượt qua sự tưởng tượng của mọi người. Quần lót có thể ăn được, dùng cho bạn tình ăn lót dạ. Thế làm tình xong thì tiêu luôn cái quần lót hay sao? Rồi trong lúc mặc thì ngộ nhỡ dâm thủy tiết ra làm tan luôn quần lót, lại tạo thành một lỗ thủng hay sao? Bao nhiêu nghi hoặc cùng lúc diễn ra trong đầu những người nghe.
Thục Trinh cũng là phụ nữ, suy nghĩ và phản ứng cơ thể của cô không khác những người ngồi trong phòng. Họ nứng cô cũng nứng chứ, họ thèm một cái gì đó cô cũng thèm chứ, họ chảy nước cô cũng chảy nước chứ. Cô lại rủa thầm trong lòng: “Đồ biến thái”.
Mạnh chốt:
– Đây là toàn bộ phác thảo bộ sưu tập mùa Hạ với chủ đề You’re not Alone của tôi. Từ 5 mẫu chính này, chúng ta nhân bản ra thêm mỗi 2 hoặc 3 mẫu gần giống nữa sẽ tạo thành bộ sưu tập hoàn chỉnh. Tôi khẳng định, khi ra mắt, bộ sưu tập sẽ tạo một tiếng vang lớn trong giới thời trang. Qua đó thương hiệu của công ty sẽ được nhiều người biết đến. Tôi xin hết.
Mạnh ngồi xuống, lúc này cậu mới có thời gian để ý đến thái độ của mọi người. Thật là khó hiểu, sao mặt ai cũng đỏ gay vậy, cứ như là vừa đi ngoài nắng 40 độ về không bằng. Lại còn kia nữa, sao ai cũng uốn éo giống như là mông có con kiến bò vào vậy. Duy chỉ có mồm là không ai mở, họ không có ý kiến gì về bộ sưu tập của Mạnh hay sao.
Tổng giám đốc Kiều Huyền lên tiếng trước:
– Có ai có ý kiến gì về bộ sưu tập này không?
Kiều Huyền đứng dậy hỏi mọi người rồi ngồi thụp xuống luôn, cô sợ khi đứng lâu thì nước ở trong bướm mình sẽ thành giọt rơi tong tong xuống gót chân mất. Nếu ngồi thì nó chỉ nhễu ra thấm vào quần lót mà thôi. Ngồi mới là an toàn và thượng sách.
Nhưng mãi không ai có ý kiến gì, hoặc họ có ý kiến cũng không biết trình bày như thế nào vì quá ngượng ngùng, không dám nói ra miệng. Kiều Huyền đành ngồi chốt lại buổi họp:
– Nếu không ai có ý kiến gì thì tôi kết luận cuộc họp như sau. Tôi đồng ý với ý tưởng về bộ sưu tập của Mạnh. Đúng, chúng ta cần đột phá, cần thay đổi để tự làm mới mình. Và bộ sưu tập này có đủ các yếu tố để chúng ta làm điều đó. Tiếp theo, bộ phận thiết kế cần thiết kế lại các mẫu để hoàn chỉnh các chi tiết rồi chuyển sang sản xuất thử nghiệm. Bộ phận truyền thông cũng chuẩn bị kế hoạch truyền thông sản phẩm. Đúng 1 tháng nữa chúng ta sẽ ra mắt bộ sưu tập này. Tôi muốn đây là một lần ra mắt sản phẩm lớn nhất từ trước đến nay của công ty. Mọi người giải tán. Ban giám đốc ở lại họp thêm về bộ sưu tập.
Các nhân viên lục tục kéo nhau ra khỏi phòng họp, nhìn dáng đi của mọi người không ai giống ai. Đàn bà thì uốn éo, đàn ông thì thụp lại vì sợ lộ chim cửng. Đích đến của họ lúc này chỉ có duy nhất một chỗ, đó là nhà vệ sinh.
Khi các nhân viên ra khỏi phòng hết, ban giám đốc họp để cụ thể về kế hoạch ra mắt bộ sưu tập. Cuộc họp phải hơn 1 tiếng sau mới đi vào hồi kết. Đúng vừa lúc xong thì Thục Trinh thấy điện thoại của mình có tín hiệu cuộc gọi đến. Mặc dù đã tắt chuông và rung nhưng vì điện thoại để trên mặt bàn nên Thục Trinh vẫn biết có người gọi. Cuộc gọi này cô nhất định phải bắt máy vì nó hiện lên tên của cô giáo chủ nhiệm lớp của Cu Tí, đứa con thứ 2 đang học mẫu giáo lớn của cô.
Che tay lên miệng, Thục Trinh thưa máy:
– Chào cô giáo chủ nhiệm. Em mẹ của Cu Tí đây ạ.
Những người còn lại trong phòng đều chú ý đến biểu hiện của Thục Trinh, bởi khuôn mặt hốt hoảng khi đang nghe trong điện thoại, tiếng Thục Trinh lại nói thật to:
– Vâng, vâng, em đến ngay đây ạ. Thế cháu có bị làm sao không hả chị… Vâng… Vâng… Em đi luôn đây ạ.
Nói xong Thục Trinh đứng dậy luôn, dáng vẻ rất vội vã, cô xin phép:
– Cô Huyền, cháu xin phép về sớm vì phải đến trường thằng Cu Tí ngay đây ạ. Cô giáo chủ nhiệm vừa gọi điện bảo là thằng Cu Tí bị một phụ huynh khác đánh. Cháu phải đến đó ngay. Cháu xin phép.
Ai mà nỡ từ chối cơ chứ, tổng giám đốc gật đầu luôn:
– Ừ, cháu đi đi. Có cần cô cho người đi cùng không?
– Không cần đâu ạ. Cháu đi một mình cũng được.
Nói xong, Thục Trinh hấp tấp vơ quyển sổ trên mặt bàn rồi nhanh chóng đi ra khỏi phòng.
Đúng lúc ấy, Mạnh cũng đứng dậy nói với Tổng giám đốc:
– Cô, để cháu đi cùng Thục Trinh. Xem có giúp được gì không.
Không chờ cô Kiều Huyền gật đầu, Mạnh nhanh bước chạy theo Thục Trinh, đây là cơ hội để cậu có thể nói một lời xin lỗi.