Phần 2
Một tháng sau ngày ra mắt, ông Thành lúc này đã chuyển vào ở chung trong căn biệt thự của bà Quyên – được thừa kế từ người chồng, Ngọc cũng không quan tâm cho lắm vì trước giờ những công việc gia đình đều do 1 tay bà Quyên thu xếp quen rồi, dù sự xuất hiện của 1 người lạ như ông Thành khiến cho Ngọc cảm thấy thiếu tự nhiên chút nhưng do tính cởi mở, quan tâm chu đáo của ông mà Ngọc dần trở nên thân thiện với ông, khỏi phải nói ông Thành chính là người vui nhất vì hàng ngày được được chứng kiến một mỹ nhân đang tuổi lớn lượn lờ trước mặt, nhất là những buổi sáng đi học trong bộ áo dài ôm sát người, phô bày những đường cong chết người của một thiếu nữ đang dậy thì khiến ông thèm thuồng, nhiều lúc muốn lao vào đè Ngọc xuống xé toang từng mảnh vải mà hãm hiếp ngay tại chỗ để xoa dịu con cặc của ông cứ liên tục biểu tình đòi quyền sống, cũng may là ông kiềm chế được, một người từng trải như ông hiểu rằng dục tốc bất đạt, mọi thừ cần phải có kế hoạch, con mồi phía trước không mất đi được, nghĩ thầm trong đầu ông nhép miệng cười, chỉ tội cho Ngọc ngây thơ khi không biết thảm kịch sắp ập tới mình.
Đi dọc hành lang, vừa đi vừa hát thầm trong miệng, trước bao cặp mắt của những thằng nam sinh lúc nào cũng dõi theo cùng xì xào to nhỏ với nhau. Ngọc xưa giờ chẳng quan tâm xung quanh người ta nói gì, chỉ thích làm những điều mình thích, nổi tiếng là hoa khôi của trường nên thư làm quen gửi tới Ngọc còn nhiều hơn bài kiểm tra lớp.
Tài là bạn học chung lớp, học dốt văn nên được cô chủ nhiệm phân công Ngọc kèm cặp, khoảng thời gian học chung Ngọc thấy mình khá hợp với Tài, mọi điều cũng chia sẻ được và tình yêu tuổi học trò của họ nảy nở trong sáng như thế…
“Này nghe bảo mẹ em sắp tái giá, ông ấy thế nào?”
“Là 1 người đàn ông cao to, khỏe khoắn, da hơi ngâm, luật sư kiêm thám tử, không phải dạng vừa đâu”
“Em đồng ý chứ?”
“Em thấy cũng ổn, có điều…”
“Hả, điều gì?” Tài tò mò.
“Em cũng không rõ nữa, trực giác vậy thôi, có lần thấy ông ấy đang lau súng, em tò mò hỏi, ông ấy nhiệt tình trả lời còn chỉ em cách dùng súng ra sao nữa, một tay ổng giữ eo em, tay kia giữ chặt tay em cùng khẩu súng đưa lên đưa xuống…”
“Cái gì, có chuyện vậy nữa sao, ông ta đang lợi dụng sàm sỡ em đấy, em tránh xa ông ta ngay lập tức”
Hơi bất ngờ trước phản ứng của Tài nhưng Ngọc lại bụm miệng cười:
“Hí hí, anh đang ghen đấy à?”
“Hừm ai thèm, anh… chỉ đang lo cho em thôi”
“Anh yên tâm, em chỉ yêu anh thôi, hông lẽ anh nghĩ em có thể yêu ông ấy sao, khờ quá! Với lại gần đây ông ấy đi công tác suốt, ít gặp nhau lắm, anh vừa lòng chưa” Ngọc nói như khiêu khích.
“Hừ không nói với, chuẩn bị học thôi, thầy tới rồi kìa”…