Phần 8
Lụi cụi tháo đôi giày nhét vào túi, nó toan đứng dậy để chuẩn bị về thì thấy thằng Hưng hớt hải chạy sang nó, điệu bộ thấy khẩn trương lắm.
– Bị chó đuổi à? – Nó hất hàm lên hỏi…
– Đuổi thằng cha mày chứ đuổi, đi thôi, anh Tâm gọi bảo ra quán gấp nay có team bạn anh ấy về chơi, đánh kèo đế chế 4vs4 với mình đấy…
– Thôi tao không đi đâu, tao sang Mai bây giờ…
– Đéo, thiếu mày không đánh được đâu, chúng nó mạnh lắm, anh Tâm bảo gọi cho mày không được, ông ý bảo tao là phải đưa mày ra bằng được không thì đừng nhìn mặt ông ý nữa…
– Không tao hứa với Mai sang đấy rồi…
– Kệ mày, mày đi mà bảo với ông ý, tao khó nói lắm, tao đợi mày ngoài quán chị Huế…
Nói rồi thằng Hưng chạy đi, nó với tay lấy cái Balo cầm điện thoại lên xem, đúng có 10 cuộc gọi nhỡ thật, 8 cuộc của anh Tâm net, 1 cuộc của thằng Hưng và 1 cuộc của mẹ. Nó bấm số anh Tâm gọi đi…
– Vứt mẹ mày cái điện thoại đi, gọi đéo bao giờ nghe máy thế? – Anh Tâm nghe sau 2 hồi chuông…
– Anh làm sao mà cứ phải gào lên như chó dại thế, nay lớp em đá giải trường mà, em để điện thoại trong balo…
– À ừ hề hề quên mất, mấy thằng bạn đại học của anh về chơi, gạ đánh 4vs4 với quán mình, tí ra nhé…
– Chắc thôi anh ạ, em giờ sang bên nhà bạn gái em rồi…
– Ui dào, người yêu lúc nào gặp chả được, đây bạn anh mỗi thằng 1 nơi bây giờ mới gặp mặt nhau, chú vì anh tí nhá…
– Nhưng mà…
– Không nhưng gì hết, mày không ra thì đừng nhìn mặt tao và đừng lên quán tao nữa, thế nhé, ra luôn đi chuẩn bị đánh rồi…
Tút… Tút…
Bình thường ông Tâm này biết điều lắm, chả ép nó làm gì đâu vì ông biết tính nó nếu đã không thích thì nó sẽ không làm. Lần này ông ấy gọi khá nhiều cuộc mà lại nói với giọng đó thì nó biết chắc kèo chiều nay quan trọng với ổng lắm. Sắp 3h chiều rồi nên nó cũng hơi lưỡng lự, đi thẳng ra phía nhà xe, nó thấy em đang đợi nó rồi, thấy nó ra em lườm rồi gắt nhẹ với nó…
– Tí tởn với con nào trong đấy mà lâu thế hả?
– Đâu có, thằng Hưng nó ra gặp anh có tí việc với có ông anh gọi…
– Hừm liệu cái thần hồn, thôi anh ra đi với Hưng đi, tối nhớ sang em nhé, em làm cơm chờ, giờ em cũng về đi mua ít đồ luôn hì…
– Ơ… ơ – Nó đang không hiểu chuyện gì xảy ra, và cũng không hiểu tại sao em lại biết nó thằng Hưng rủ nó lên quán net đánh kèo…
– Ơ… a gì, các ông đi đâu tôi biết hết đấy nhé, đừng có mà vớ vẩn linh tinh… Thôi anh đi đi không thằng Hưng nó chờ anh nãy giờ đó…
Nói rồi em chỉ tay ra chỗ thằng Hưng đang vắt chân lên ghế, mồm ngậm điếu thuốc vẫy vẫy nó… Nó đi ra không quên ngoái lại nhìn em, nó biết em buồn nhưng cố tỏ ra vui vẻ cho nó đi…
– Sao thế sư đệ, đệ thấy huynh giải quyết mọi chuyện chu toàn không?
– Nói lắm quá đau cả đầu, thế có đi không? – Nó hơi khó chịu…
– Đi đi, đệ làm gì mà nóng thế, thua có trận bóng thôi mà, uống nước ăn bánh đi huynh mời, tí chém cho nó mượt, thông cánh cho huynh gánh team hehe – thằng Hưng vẫn cợt nhả với nó, trước giờ thằng này hay có tính trêu dai, mấy lần tí đánh nhau vì cái tật đó rồi…
– Thôi, đi luôn, đánh nhanh thắng nhanh tao còn sang Mai…
Nói rồi nó với thằng Hưng chạy ra quán anh Tâm, quán của anh không nằm gần trường, cũng chẳng nằm trên trục đường chính hay mặt đường để hút khách mà nằm tít sâu trong 1 con ngõ, ấy thế mà chả hiểu sao quán ông ý đông nghịt khách, ăn đứt mấy quán có vị trí đẹp. Chắc cũng tại cách phục vụ tại quán khiến anh em gamer cảm thấy thoải mái, mà quán lại kín khiến mấy thằng học sinh cảm thấy an toàn không sợ phụ huynh gank…
Chiều đó đánh 4c chạm 3, đến c thứ 4 thì team nó gỡ hòa về c nên đành phải đánh thêm 1 c 5 trận nữa, mấy ông bạn anh Tâm đánh tốt quá, kiểu như đánh team nhiều nên hiểu nhau, phối hợp cũng ăn ý, team nó thì cũng đánh với nhau khá nhiều rồi nhưng toàn đánh đối kháng nhau nên giờ đánh chung còn nhiều cái lởm khởm… c thứ 5 team nó thắng, khá là kịch tính của trận cuối cùng khi cả 2 đều hòa 2 – 2 về tỉ số, trận cuối nó được cầm Hittile, thằng Hưng cầm Palmyran lên đời quá đột biến nên chém bay 2 nhà cùng cánh khiến nó được rảnh tay phát triển bật 4… Về sau Horse của Hit quá khác biệt với Horse của Sumerian nên sau khi đẩy 3 kích ốp nhà thì team họ cũng chịu thua… Nó đánh trận ấy mất nhiều tay quá nên mỏi nhừ. Đánh xong cũng đã gần 7 giờ tối, nó lật đật định về thì anh Tâm bảo nó…
– Cho anh mượn cái điện thoại gọi nhờ cuộc…
– Đây anh…
Nó lấy cái điện thoại trong túi quần đưa cho anh Tâm, đón lấy cái điện thoại từ nó. Anh Tâm bỏ nó vào trong túi quần luôn, nó còn đang không hiểu chuyện gì định hỏi thì thằng Hưng lên tiếng…
– Hôm nay là sinh nhật mày, anh em đặt bàn ngoài Phúc Loan rồi, giờ đi thôi, ngoài ấy có mấy đứa em tao đang chờ nữa…
– Đéo gì vậy, mày biết tao phải sang Mai mà…
– Đây là tình cảm của anh em tao, tiền thắng kèo cũng đặt ra tổ chức cho mày hết rồi đấy…
– Tiền kèo nào? Sao mày bảo là đánh giao hữu vui vẻ…
– Tao định nói thì anh Tâm không cho, anh ấy sợ mày tâm lý không đánh được, kèo này 10 triệu, tao với anh Tâm bỏ ra đánh, thắng thì tổ chức sinh nhật cho mày, thua thì cũng tổ chức cho mày, chỉ khác là nhà hàng hoặc bia cỏ thôi…
Nó khó xử, khó xử thật sự, một bên là em, một bên là chiến hữu anh em vào sinh ra tử cùng nó, nếu như không đến theo hẹn nó sợ em giận dỗi nó, sợ em buồn lại khóc. Nhưng mấy anh em ở đây cũng vì sinh nhật nó mà làm bao nhiêu thứ, không đi cũng không được… Nó đang không biết phải làm như thế nào.
– Thế đưa máy cho em, em gọi cho Mai xong em về đón Mai lên luôn – Nó nói với anh Tâm…
Anh Tâm bảo thằng Hưng đưa điện thoại cho nó, nó bấm số em gọi nhưng gọi 4, 5 cuộc em không nghe máy, nó biết em hay kiểu để điện thoại sạc trên phòng rồi xuống nhà em tivi hoặc làm gì đó, em là người ít cầm điện thoại, dùng điện thoại xịn thế mà cũng chỉ nghe gọi thôi, nhiều lúc em còn bảo đổi điện thoại cho nó vì rảnh rỗi nó hay chơi game trên điện thoại… Gọi em không được, nó nhắn cho em là khi nào cầm điện thoại gọi vào số Hưng cho nó, máy nó hỏng…
Ra quán, nó thấy mấy thằng đệ của Hưng ngồi đó rồi, có cả đội nãy đánh thua chế với nó, xung quanh là mấy đứa con gái kiểu như hàng PR tiếp khách ấy. Đùa anh Tâm với thằng ml kia làm thật, nếu tính ra thời điểm đó cầm 20 triệu đi ăn uống thì đủ cho 30 người bét nhè từ A – Z, từ tăng 1 đến tăng 5, tăng 6 cũng chẳng hết được… Đơn giản vì giá thời ấy nó rẻ hơn nhiều so với bây giờ, còn bây giờ thì ăn uống hát hò xuông thôi đã bay hơn nửa số đó rồi…
Anh Tâm sắp xếp nó ngồi chính giữa, bên cạnh là một cô gái nhìn khá là trẻ, tóc nhuộm màu hạt dẻ, cái nó không thích là khuôn mặt trang điểm đậm quá, dưới cổ tay còn có hình xăm bông hoa hồng, mùi nước hoa xộc lên khiến nó khá khó chịu. Thằng Hưng tiến đến nói nhỏ vào tai cô gái, tay nhét nhét cái gì đó mà nó nhìn thấy là tiền, hình như là 2 tờ 500k thì phải…
– Chăm sóc cho bạn anh tốt vào nhé, tí ra kia anh thưởng thêm – Ê nay say đi, sinh nhật mày đó, không thích thì kêu tao đổi người khác nhé…
Nó lườm thằng Hưng, thằng Hưng biết tính nó nên cứ cười hềnh hệch, mẹ cái thằng chó này bày ra đủ trò, chả hiểu học đâu cái thói này nữa, nó thì không thích lắm chỉ ngồi im nhìn mọi người thôi, thấy ai cũng có 1 đứa bên cạnh, ôm eo trò chuyện nghe vẻ quen thân lắm, rôm rả đợi đồ ăn lên…
– Anh ơi, anh có vẻ không thích em à – Cô gái quay sang chọc chọc vào tay nó nói…
– À không em đang đói nên hóng đồ thôi…
– Vâng hôm nay sinh nhật anh ạ, em có gì chưa chu đáo anh nói với em nhé, đừng đổi người được không ạ…
– Ừ rồi không có gì đâu chị…
– Mà anh đừng gọi em là chị, em năm nay mới có 19 thôi…
– 19 Thì chị cũng hơn tuổi em rồi, em hôm nay là tròn 18…
– Em không tin đâu, nhìn anh già dặn thế mà chắc phải 23, 24 chứ…
– Ừm không tin thì tùy chị…
Nó cũng chẳng muốn đáp lại nữa, cái nó hóng bây giờ là một cuộc điện thoại hiện lên trên máy thằng Hưng, mãi sao chả thấy em gọi nó, gần 8h tối rồi… Đồ ăn được mang lên, nó cầm chén rượu lên đứng dậy…
– Hôm nay là sinh nhật lần thứ 18 của em, em cảm ơn anh em ở đây đã quan tâm và tổ chức cho thằng em, xin mọi người cùng nâng ly để chúc cho em cũng như là chúc cho buổi tiệc hôm nay được vui vẻ… Em có gì sai sót mọi người cứ bảo em nhé…
Sau đó là những zô và chúc mừng sinh nhật, mọi người thay nhau sang chúc nó khiến nó không có thời gian để gắp đồ ăn, chiều đá bóng mất sức thêm cả việc ngồi xoắn não nhau ở quán net nên nó thấy khá biêng biêng, cô gái ngồi bên cứ gắp đồ ăn cho nó, được một lúc nguôi nguôi nó chấm đũa ăn, đang đói nên nó ăn khá nhiều.
– Anh, em chúc mừng sinh nhật anh ạ – Cô gái bên cạnh cầm chén rượu lên đưa cho nó…
– À ừm em cảm ơn chị…
Nói xong nó nốc hết rồi lại tiếp tục ăn, thi thoảng nó liếc mắt sang thằng Hưng, thằng này đang ngồi nói chuyện với ông bạn anh Tâm nhưng tay thì vẫn ôm ấp con bé PR, đã gần 9h tối, nó tự hỏi em đâu sao chẳng thấy gọi, điện thoại của nó thì anh Tâm đang cầm, nó hỏi thì anh gạt phăng đi bảo…
– Hôm nay là sinh nhật mày, cả năm anh em mới được ngồi với nhau, bạn gái người yêu thì lúc nào gặp chẳng được… đừng nói nhiều tao đang vui, uống đê…
Nó chán nản chẳng thèm hỏi nữa, bạn bè ông ấy đang ngồi đây chả lẽ nó lại to tiếng, mà đây lại còn bữa tiệc sinh nhật của nó chứ… Quay sang thấy cô gái đang cầm điện thoại bấm bấm, nó chợt nảy ra 1 ý…
– Chị ơi cho em mượn điện thoại em gọi nhờ 1 cuộc…
– Dạ đây anh…
Đưa điện thoại cho nó với ánh mắt hơi ngạc nhiên, rồi miệng khẽ nhếch lên, chắc đang nghĩ nó thích nhưng kiểu tỏ ra thanh cao, làm bộ làm tịch xong bày trò gọi nhờ để lấy số điện thoại ấy mà. Nó cũng chẳng quan tâm, xin phép đi vào wc, nó bấm số gọi cho em, sau 3 hồi chuông thì em bắt máy…
– Em à anh đây…
– Sao anh gọi số này, anh đang ở đâu vậy, em gọi cho anh thuê bao, em lo quá huhu…
– Nay anh Tâm và thằng Hưng tổ chức sinh nhật cho anh, anh ý lấy cả điện thoại của anh rồi, anh có lấy máy thằng Hưng nhắn tin cho em rồi mà, sao anh không thấy em gọi…
– Em gọi cháy cả máy có thấy ai nghe đâu hức… hức…
Mẹ thằng Hưng này lại hùa vào anh Tâm chơi nó, lần này thì nó bực thật sự…
– Đợi tí anh qua nhé…
– Thôi muộn rồi, anh mới uống rượu xong thì anh về nghỉ sớm đi, sáng mai em qua, hức… hức – Em vẫn sụt sịt khóc…
– Không đợi anh, anh xuống bây giờ…
Tắt máy, nó quay ra trả điện thoại cho cô gái, mấy anh em đã say hết rồi nên kháo nhau thanh toán đi tăng 2, nó thấy vậy chạy ra chỗ anh Tâm lấy điện thoại, nó bảo luôn thằng Hưng đang đứng cạnh đó…
– Anh đưa em điện thoại, Hưng mày đưa tao mượn xe tao chạy qua nhà đưa chìa khóa cho bà già, bà già sắp về rồi, xong tao lại chạy lên…
– Thật không, điện thoại mày anh Tâm cầm thì bà già nào gọi được cho mày…
– Tao mượn máy con bé kia, thôi đưa chìa khóa đây đừng hỏi nhiều, tao còn vụ này xong hôm nay tao mới nói…
– Đây, nhanh mẹ mày lên đừng để anh em tao mất vui…
Nó cầm chìa khóa, chào mấy người còn lại nó xin phép chạy ra đây có tí việc… Nổ máy xe, nó không quên dặn thằng Hưng bo thêm cho cô gái ngồi bên cạnh nó, ít ra cũng là trả công cô ta cho nó mượn điện thoại. Nó chạy xuống nhà em, chả hiểu sao lúc đó nó thấy nhớ và thương em vô cùng, tự trách bản thân mình đã quá ham vui và không quyết đoán khiến em phải buồn, phải khóc. Nghĩ đến đó thôi là nó tăng dần ga lên, đi với tốc độ khá cao. Trời đang có sớm chớp, chắc sắp có mưa rồi…
Đến đoạn gần CC, nó thấy 1 xe ô tô xin xi nhan sang đường không quan sát, nó bóp chặt phanh tay và phanh chân, gẩy số về thẳng số 1 để hãm lại tốc độ của nó, nhưng đi với tốc độ cao nên phanh dừng lại hơi đột ngột, nó ngã ra đường, may mắn lúc ấy tốc độ đã giảm đi khá nhiều chỉ còn khoảng 20 – 30km nên nó chỉ bị trầy sát, duy có khuỷu tay nó thì bị khá sâu, máu tuôn ra nhiều nhưng đang có rượu nên nó chẳng thấy đau lắm, dựng xe dậy nó tiếp tục chạy đến nhà em…
10p sau nó đến, thấy cổng nhà em mở, em đây rồi, em của nó đây rồi, em đang ngồi ở bậc tam cấp trước nhà, gục mặt vào, nó thấy thương em quá, hơn 10h đêm rồi nhưng vẫn ngồi đây đợi nó. Nó thấy nó tồi tệ thật, nó lại làm khổ em. Dựng xe, nó bước đến em, định ôm em vào lòng nhưng em ngẩng lên nhìn nó, ánh mắt mọng nước đầy vẻ giận dữ.
Bốp… Em tát nó…
– Đồ tồi, tôi đã làm gì sai chứ, tại sao anh lại làm vậy…
– Em làm sao vậy, gọi được cho em là anh đi xuống đây luôn mà, anh xin lỗi…
– Tôi đã làm gì sai hả, sao anh dám cắm sừng tôi, tôi đã mất cả chiều để chuẩn bị sinh nhật cho anh, tại sao anh lại đi với gái?
Nó sững sờ, đúng là ngồi ăn có cả mấy đứa hàng PR tiếp khách thật nhưng chỉ bọn bạn nó ôm ấp này nọ chứ nó không làm gì cả, đến chạm vào tay nó cũng không dám vì nó tôn trọng em, nó định giải thích thì…
Bốp… 1 cái tát nữa từ em khiến nó đang choáng sau cú ngã xe lại càng choáng thêm…
– Đồ tồi, anh xem đi, anh còn chối nữa không?
Em đưa điện thoại cho nó xem, trong đó là 1 bức ảnh cô gái bên cạnh nó tự chụp, đầu hơi nghiêng về phía nó, vì góc chụp nên giống như đang tựa hẳn đầu vào vai nó vậy, ở dưới là dòng tin nhắn khiến nó sững sờ và tức giận…
“Cho mình mượn anh ấy một hôm nhé, hoa thơm mỗi người ngửi tí, anh ấy tình cảm lắm, bạn thật hạnh phúc khi có được anh ấy, nhưng xin lỗi hôm nay anh ấy là của mình rồi… Cảm ơn”
Nó chết lặng, con phò này dám chơi nó, nó cũng không hiểu nó đã làm gì khiến con đó phải làm cái trò bẩn này… Nó toan giải thích thì em quay lưng bước vào trong, đóng sầm cửa lại…
– Đồ tồi, tôi ngu nên tôi đã yêu anh, là do tôi ngu, anh cút đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa!
Nó gục xuống, trời đổ mưa rào, cơn mưa nặng hạt cứ thế trút xuống đầu nó, vết thương đang chảy máu lúc này mới ngấm đau, nó quỳ xuống, nó khóc, nó cảm thấy đau đớn cả thể xác lẫn trong tim. Bây giờ nó mới cảm nhận nó yêu em, nó yêu em rất nhiều, nó không muốn mất em…
– Mai, em mở cửa cho anh, để anh giải thích, nếu em không chấp nhận thì giải thích xong anh sẽ vĩnh viễn không làm phiền em nữa, mở cửa cho anh… Xin em, anh yêu em rất nhiều, xin em cho anh giải thích…
… Cánh cửa mở ra, em đứng đó, 2 hàng nước mắt vẫn tuôn, mưa vẫn tuôn xối xả, như muốn cuốn trôi tất cả…